Long Viêm Dạ đi xuống phòng khách kéo An Tiểu Yêu lúc này đang ngồi trên sofa đứng dậy, ôm vào ngực mình. Hành động bá đạo đấy làm cho cả AnTiểu Yêu với Long Quân An nhíu mày, An Tiểu Yêu phản kháng, dùng sức đẩy Long Viêm Dạ ra."Anh bị làm sao thế hả? Sáng sớm đã trưng ra cái bộ mặt lạnh lùng này, ở đây làm gì có ai thiếu nợ anh."
"Em lên lấy ví đi, chúng ta đi luôn -----"
Long Viêm Dạ đuổi khéo An Tiểu Yêu lên phòng, quay lại thấy em traimình nhìn mình vẻ bất cần, Long Viêm Dạ cảnh cáo."Hãy giữ khoảng cáchvới cô ấy, cô ấy là chị dâu của em nên đừng có làm loạn."
Long Viêm Dạ biết rất rõ cuộc sống ở nước ngoài của Long Quân An, vì vậy anh không muốn An Tiểu Yêu biến thành đồ chơi của Quân An. Long Quân An không chút để ý, môi khẽ tạo ra nụ cười, cầm ly nước muối mà An TiểuYêu vừa uống để gần môi."Anh ------ cô ấy không phải chị dâu thật củaem, em đã nhìn ra rồi. Nhưng anh yên tâm đi, em chỉ muốn trêu chút thôichứ không có ý định xuống tay với cô ấy."
"Vậy thì tốt."
"Nếu em thực sự xuống tay thì là lúc em thật lòng --- ---"
Sau khi nghe lời này, mặt Long Viêm Dạ trở nên đen sì, đây không chỉ là khiêu khích mà còn là lời tuyên cáo với mình, Long Viêm Dạ còn định nói gì đó nhưng nhìn thấy bóng An Tiểu Yêu đang đi xuống nên nuốt vàotrong."Được rồi, đi thôi."
Tay nhẹ nhàng ôm lấy eo An TiểuYêu, dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn Long Quân An, bước ra cửa. Thật ra bữatiệc diễn ra vào buổi tối nhưng Long Viêm Dạ không muốn cho An Tiểu Yêuvà Long Quân An có thời gian gần nhau nên mới sáng sớm đã kéo Tiểu Yêura ngoài, không ngờ nhà mình lại là nơi không an toàn chút nào, LongViêm Dạ cũng không hiểu vì sao mình lại có ý muốn chiếm hữu An Tiểu Yêulớn như vậy. Ngồi trong xe, An Tiểu Yêu rất hưng phấn, mấy ngày liềnchưa được ra ngoài. Nhìn cảnh vật bên ngoài cửa xe, An Tiểu Yêu khôngmuốn dời mắt, đến lúc An Tiểu Yêu bị Long Quân An ôm vào một cửa hàngquần áo sang trọng thì Tiểu Yêu mới hoàn hồn."Không phải anh bảo tớitham gia tiệc tùng sao? Sao lại tới đây?"
"Anh không muốn bạn bè nhìn thấy em ăn mặc đơn giản như thế này."
Long Viêm Dạ cố tình che dấu tâm tình của mình nên cố ý hừ một tiếng,mắt nhìn qua chỗ khác. An Tiểu Yêu nghe xong nhìn xuống trang phục củamình một chút, đơn giản sao? Không thể nào, dù mình đang là kẻ khôngđồng xu dính túi nhưng bộ váy mình đang mặc cũng là hàng hiệu nha, không thể bảo nó đơn giản được, An Tiểu Yêu dù cố gắng vắt óc ra nghĩ cũngkhông thể hiểu được trong cái óc heo của Long Viêm Dạ đang có ý đồ gì,nhưng giờ có người chịu bỏ tiền ra cho mình tiêu, cứ coi như của trờicho đưa tới tay thì mình không nhận có phải rất lãng phí không.
An Tiểu Yêu vui vẻ cùng nhân viên đi chọn đồ. Giống như trước đây khimua đồ An Tiểu Yêu bao giờ cũng nhìn giá tiền trên quần áo trước, cáinào đắt, cái nào nên mua, An Tiểu Yêu chọn lựa suy xét một lúc thì trêntay cô bán hàng đã chất một đống lớn rồi, trên đường tới phòng thử đồ An Tiểu Yêu ngồi xuống cạnh Long Viêm Dạ với thái độ chiến thắng, nhìnthấy bộ dạng thật trẻ con đó là tim Long Viêm Dạ đập lỡ một nhịp.
Quả nhiên, con mắt chọn đồ của An Tiểu Yêu rất độc đáo, bộ nào cô chọnkhi mặc trên người đều rất hợp, Long Viêm Dạ không thể không tán thưởngqua ánh mắt. Nhưng khi nhìn thấy hoá đơn thì Long Viêm Dạ không thể cười nổi, An Tiểu Yêu xuống tay không chút thương tình, nếu An Tiểu Yêu nóitiết kiệm cho ai đó thì không nên tin.
Chờ sau khi Long Viêm Dạ thanh toán xong, An Tiểu Yêu lại gần, khẽ cười."Giờ tôi còn là họctrò nghèo nữa không? Nếu sau này anh vẫn còn cảm thấy đơn giản thì lạidẫn tôi tới đây nữa nha."