Nhật Ký Tìm Chồng Của Mẹ Hồ Đồ

Chương 13: Vượt qua kiểm tra




Mẹ Long Viêm Dạ khi nhìn thấy An Tiểu Yêu thì cười híp mắt, nhìn từ trên xuống dưới rồi cuối cùng dừng lại ở mông An Tiểu Yêu, nụ cười lịch sựchuyển sang vui mừng, ánh mắt của bà làm An Tiểu Yêu nổi da gà, nhưngkhông dám lên tiếng. Lúc sau bà mới dắt tay An Tiểu Yêu."Tiểu Yêu phảikhông? Dì là mẹ của Viêm Dạ, con cứ gọi dì là được rồi. Từ giờ con cứ ởlại đây, cứ coi đây là nhà mình nha."

"Cảm ơn dì." An TiểuYêu lễ phép trả lời. Không biết bà ấy phát hiện điều gì làm cho An Tiểuyêu tò mò, liếc mắt nhìn Long Viêm Dạ đứng phía sau, anh ta cũng đangkinh ngạc. Chẳng lẽ mình có vấn đề gì nhưng An Tiểu Yêu không nói ra.Long Viêm Dạ bình tĩnh lại, không biết mẹ đang đóng kịch hay không nhưng chỉ thấy mẹ thích An Tiểu Yêu, Long Viêm Dạ thở dài. Cứ nghĩ sẽ khó qua được cửa ải này, không ngờ lại dễ dàng vượt qua như vậy, Long Viêm Dạôm eo An Tiểu Yêu. "Tiểu Yêu, em ngồi đi. Em đã vất vả rồi, giờ ngồi đây nghỉ một chút rồi lát nữa anh dẫn em lên phòng nha."

"Dạ"

An Tiểu Yêu ngoan ngoãn gật đầu, không ngờ mẹ Long Viêm Dạ lại phản đối,đứng dậy lườm Long Viêm Dạ."Con thật không ra gì, Tiểu Yêu đang mệt nêncon dẫn nó lên phòng nghỉ đi, không cần phải ngồi đây đâu. Con dẫn TiểuYêu lên phòng đi! Tiểu Yêu à, con đi nghỉ đi, nha. Bảo Viêm Dạ chăm sóccon nha."

Bà đang lườm con vậy mà vừa nhìn An Tiểu Yêu thìliền cười tươi rói. An Tiểu Yêu không dám tin vào mắt mình, trở mặtnhanh thật, Long Viêm Dạ không nói gì đứng dậy dẫn Tiểu Yêu lên lầu. Vừa vào phòng, Long Viêm Dạ liền buông ngay An Tiểu Yêu, bắt đầu cằnnhằn."Không biết hôm nay mẹ tôi làm sao nữa, thật lạ, thật sự rất lạnha. Mọi lần tôi dẫn cô nào về thì mẹ tôi đều trừng mắt nhìn, coi ngườita không đáng một xu, nhưng không biết sao lại đón tiếp cô vui vẻ nhưvậy."

"Lạ thế nào? Tôi thấy mẹ anh rất tốt mà, không giống những gì anh nói nha."

An Tiểu Yêu phản đối, chắc những cô gái anh ta mang về đều không tốt nênmẹ anh ta mới đối xử như vậy. Bất ngờ khi nhìn thấy An Tiểu Yêu phản đối Long Viêm Dạ, anh tròn mắt nhìn An Tiểu Yêu, giọng nói trở nên lạnhlùng.

"Đừng quên vị trí của mình, tôi mới là chủ. Cô đừng cho rằng mình là vợ tương lai của tôi thật nha, đừng dùng giọng điệu đó nói chuyện với tôi."

"Đừng nghĩ mình có tiền là giỏi nha, kiêucái gì chứ? Tôi luôn nhớ anh là chủ nhưng không phải chủ nhân tôi, nóicho rõ, chúng ta là quan hệ làm thuê nha. Anh cũng bớt oai đi, anh xàotôi được thì tôi cũng có thể xào lại anh nha." An Tiểu Yêu tức, mỗi lầnanh ta đều nói thế, coi mình là nô lệ được anh ta mua về ý, nếu khôngphải mình không dám về nhà thì đã không ở đây để bị anh ta coi thườngnhư thế.

Long Viêm Dạ bị An Tiểu Yêu quát lại nhưng anh không nổi giận chỉ nhìn An Tiểu Yêu. Trong lòng An Tiểu Yêu dâng lên cảm giác kỳ lạ, mắt bị dị tật sao, sao lại nhìn mình như thế. Lúc sau, Long Viêm Dạ mö́i khẽ hừ một tiếng."Còn nữa, đừng quản chuyện riêng của tôi."

"Anh nói xong chưa? Nếu xong thì xin mời anh ra cho."

Trong lòng An Tiểu Yêu giận cái gì đó, quản chuyện anh ta, anh ta có bị saokhông vậy? Mình đâu thừa hơi mà quản anh ta chứ, không ngờ vừa bước chân vào nhà họ Long đã gây sự với Long Viêm Dạ rồi, thật đau đầu. Long Viêm Dạ đúng là tên đáng ghét mà, An Tiểu Yêu ngồi trên giường thở phì phòvì tức giận.