Nhật Ký Thực Nghiệm Của Tên Vu Yêu Điên Khùng

Chương 143: Tin nhắn




"Triệu khách man Hồ anh, Ngô Câu sương tuyết minh."

Kiếm khách Phương Bắc hất lên giáp da đơn sơ, trường kiếm màu bạc trong tay mang theo tuyết trắng, nơi kiếm quét tới, hàn phong thấu xương, mặt đất dường như được phủ thêm một tầng sương mỏng.

"Ngân yên chiếu bạch mã, ào ào như lưu tinh."

Trường kiếm chỉ thẳng, phi mã lập tức giá lâm, kỵ sĩ cưỡi chiến mã hóa thành lưu tinh màu bạc.

"Mười bước giết một người, ngàn dặm bất lưu hành."

Mũi kiếm chỉ tới đâu, đầu kẻ địch rụng tới đó, vẻn vẹn dựa lợi kiếm vào trong tay và tọa kỵ dưới hống, kỵ sĩ liền có thể hoành hành mấy ngàn dặm phương Bắc!

"Xong chuyện phủi áo đi, ẩn giấu tên.... Đằng sau quên mịa rồi, mà thôi, ta vốn không cách nào mai danh ẩn tích đi. Các tiểu tử! Nhìn kỹ, ta - Roland Lam - Vu Yêu Vương tới đây!"

Thương Bạch Chính Nghĩa bỗng nhiên cắm vào mặt đất, ma lực giao hội, Quy Xà từ Huyền Vũ kiếm ấn bộc phát, pháp trận hàn băng được kích phát, đóng băng tất cả mọi thứ xung quanh.

Động tác của ta quá mức bất ngờ, thích khách trong bóng tối còn chưa kịp phản ứng thì tay chân đã bị đông cứng, phản ứng nhanh còn có thể chặt chân chạy trốn, phản ứng chậm thì lạp tức được hưởng thụ băng phong.

"Thật bội phục những nhân vật chính trong tiểu thuyết, vừa đọc thơ từ vừa đánh có vẻ như rất đẹp trai, nhưng thực tế hiển nhiên đó không phải chuyện con người có thể làm. Bọn họ sao có thể vừa niệm chú văn, suy nghĩ kỹ xảo, điều chỉnh tiết tấu chiến đấu, lại vừa suy ngẫm thi từ? Bọn họ không sợ đọc được một nửa thì quên lời? Nếu bất cẩn hớp phải ngụm khí lạnh, sặc một cái rồi bị chém chết thì có phải ngu không?"

Trong lúc ta đang ngơ ngẩn, sau lưng ta chợt xuất hiện một bóng đen cầm xà chủy, lưỡi dao chậm rãi tiến về phía gáy ta, hoàn toàn không lộ ra chút tiếng động nào.

Trong khoảnh khắc lưỡi dao sắp sửa đâm lút cán vào ta. Khóe miệng thích khách đang nở nụ cười tàn khốc đột nhiên run lên bần bật.

"Âm ảnh bộ tiến giai——ẩn nấp thứ nguyên trong giây lát? Hình như phải là huyết duệ đại thích khách mới có thể học tập, năng lực hiếm thấy như thế thật khiến người ta động tâm, vật liệu thí nghiệm tuyệt hảo."

Thích khách thân kinh bách chiến làm sao có thể sai lầm ngay thời khắc mấu chốt, chỉ là hiện tại cánh tay hắn đã hoàn toàn tê liệt.

"A a a!"

Thương Bạch Chính Nghĩa vẫn đang cắm trên mặt đất, nhưng hàn băng trên đó đã được thay bằng dòng điện. Điện áp cao giật tên thích khách đến mức kêu cha gọi mẹ.

"Hài tử đáng thương, chắc ngươi không ngờ ma kiếm rời tay chủ mà có thể tự động công kích. Nhớ ghi lại chiêu này, trở về dạy bảo lại đám tân binh nhé."

Dòng điện được tạo ra từ Thanh Long kiếm ấn không phải quá mạnh, bởi vậy tên thích khách cắn răng bò dậy, định liều mạng, ta chỉ nhẹ nhàng vỗ con mèo đen trên vai.

"Hỗ trợ lấy máu và phân tích khái quát đi, đừng giết chết vật liệu hiếm thấy như thế, rút linh hồn ra trước đã, về phòng thí nghiệm rồi tính sau."

Mèo đen ưu nhã cúi đầu liếm liếm móng vuốt, ra vẻ không biết gì cả. Ta biết nàng đang chờ trả giá.

"Chia cho ngươi một phần ba, để xem học tỷ cần hay không, nếu nàng không cần thì ngươi một nửa."

"Tên điên! Quỷ xà đạo tặc đoàn chúng ta không ngờ lại bị hủy dưới tay kẻ điên, ngươi thế mà nói chuyện với mèo..... A a a a a!"

Thích khách phẫn nộ, định lập tức tập kích ta, nhưng ngay lúc, một bóng đen bất ngờ bao trùm hắn.

"Mèo.... Mèo quái!"

Con mèo đen lơ lửng trên đầu hắn đang lộ ra nụ cười quỷ dị, dường như nó có ý chế giễu.

Nỗi sợ hãi thấu xương làm tên thích khách hỗn huyết phải xoay người chạy, nhưng ánh sáng chợt lóe lên, sau tiếng thét chói tai, tên thích khách đã hoàn toàn biến mắt, trên mặt đất chỉ còn lại con mèo đen đang liếm vuốt.

"Ba."

Ta búng tay một cái, ba thi thể đạo tặc lập tức đứng lên, chúng sẽ mang những thi thể còn lại đi.

Từ khi vong linh ma pháp có thể xuất hiện dưới ánh mặt trời, thi thể cường giả đã trở thành thương phẩm rất đắt giá, hiển nhiên không thể lãng phí.

Trong lúc ta đang thưởng thức chiến quá, chiến đấu bên kia đã tiến vào hồi cuối.

Hoa ăn thịt người đang nhấm nháp, hình như đồ ăn trong miệng nó là cánh tay phải của tên thích khách danh xưng Minh Hỏa Thánh giai.....

Sau khi liều mạng hy sinh thân thể làm thức ăn cho đám thực vật điên cuồng, đại thích khách Minh Hỏa rốt cục có thể tới gần pháp sư. Nhưng đối thủ của hắn không phải loại pháp sư thái điểu mới tốt nghiệp, mà là ma nữ điên cuồng.

"Ngươi là tên thích khách thứ bảy mươi sáu cho rằng ta thiểu năng cận chiến, vậy ngươi cho rằng tiền bối của ngươi có kết cục thế nào?"

Tâm trí của thích khách thánh giai dĩ nhiên vững chắc, dù cho loáng thoáng cảm thấy tình huống không đúng những vẫn chẳng hề dao động mảy may. Thân thể hắn lay động, tạo ra một loạt phân thân quỷ ảnh lao tới Ameera.

Nữ pháp sư chỉ hít sâu một hơi, vứt pháp trượng đi, hoàn toàn vô số phân thân quỷ ảnh quanh mình, đột nhiên tung quyền về phía sau.

"Ầm ầm!"

Ameera không ngờ lại chẳng hề yếu đuối, quyền vừa rồi đủ để đào ra một cái hố to trên mặt đất, dù cho Minh Hỏa phản ứng kịp thời nhưng vẫn không tránh được cảnh cạp đất.

"Ba!"

Ameera nhẹ nhàng vẫy tay, Minh Hỏa đột nhiên hét lớn, đất đá xung quanh lõm xuống, bản thân hắn bị khảm vào trong nham thạch, xém nữa là ợ ra rắm.

Có lẽ người đứng xem sẽ cho rằng đây là một loại trọng lực ma pháp nào đó, nhưng ta biết, đây thật sự là đơn thuần vẫy tay mà thôi, chính sức ép từ cái vẫy tay đó đã khảm tên thích khách vào nham thạch.

"Pháp sư có 42 điểm lực lượng, hai mắt được cải tạo mang hiệu ứng ‘chân thực’, như thế làm sao đánh? Chơi ẩu vậy mà còn sống được đến hiện tại, quả nhiên học tỷ vẫn trước sau như một."

Lúc này, Ameera khẽ vuốt lọn tóc, giống như trong hai con ngươi ngân sắc lóe ra tia sáng kì dị, khóe miệng động đậy, tựa hồ đang lẩm bẩm thứ gì đó.

Mái tóc dài màu xanh nhạt tung bay theo gió, thiếu nữ học giả trầm ngâm thơ ca, nếu chỉ nhìn bề ngoài, dáng vẻ Ameera hoàn toàn giống với thiếu nữ tri thức.

Nhưng ta sẽ không bị lừa gạt, bởi vì thông qua đọc môi, ta đã hiểu lời nói của đối phương.

"Bảo bối. Ăn cơm, lần này là tiệc nha."

Sau một giây, mái tóc màu xanh nhạt liền sống lại, vô số sợi tóc lan tràn, sau đó hóa thành huyết hồng bụi gai. Lúc bụi gai mở ra cái miệng máu khổng lồ, bắt đầu cắn xé tên thích khách, ta liền biết hình ảnh trước mắt hiển nhiên là phim 18+.

"Tiết chế sao? Loại quái vật này phải nói là chẳng chút nào tiết chế mới đúng. Có lẽ, nàng đặt tên tiết chế chỉ vì hi vọng con quái vật này không ăn quá nhiều, sợ làm ảnh hưởng thân hình của mình."

Phương hướng nghiên cứu của học tỷ có rất nhiều điểm tương tự với ta. Tư liệu, thành quả nghiên cứu của chúng ta có thể trao đổi lẫn nhau, tuy nhiên hình thức biểu hiện lại hoàn toàn khác hẳn.

Theo cách nói nào đó, ta là kết hợp sinh mệnh cấu tạo học + y học hiện đại + vong linh ma pháp để cấu thành vong linh tạo vật học, nếu đã tạo vật, tự nhiên là phải chế tạo ra loại vong linh cường lực.

Còn Ameera là đại sư sinh mệnh cấu tạo học, thiên về hướng nghiên cứu sinh mệnh. Nàng làm sao có thể bỏ qua nhục thể quen thuộc nhất - chính nàng.

Chỉ sợ chính nàng cũng không nhớ rõ cho mình đã làm bao nhiêu lần sinh mệnh cải tạo, thời điểm chúng ta quen biết nhau, chính miệng nàng đã thừa nhận mình giống thực vật hơn động vật.

Trên thực tế, hai trong bảy mỹ đức "Tiết chế" cùng "Cần cù" đều là bộ phận thân thể, là cộng sinh thực vật của Ameera, bọn chúng càng trưởng thành thì Ameera lại càng thêm cường đại.

Cộng thêm trang bị, lực lượng của Ameera lên tới tận 42 điểm, hoàn toàn siêu việt mức độ cực hạn mà sinh vật bình thường có thể đạt tới, ta chưa từng nghe nói có chủng tộc đạt đến mức đó, chỉ sợ cũng ngay cả người khổng lồ Titan cũng chẳng có tư cách so sánh với nàng, huyết mạch của nàng tuyệt đối không thể xét cấp bậc, xem như loại tồn tại phi thường.

Đương nhiên, với năng lực gây tai hoạ không kém gì ta, nếu không có vài chiêu thì nàng tuyệt đối không sống tới hiện tại, theo ta được biết, năng lực bất tử tái sinh của nàng không hề thua ta chút nào.

Cái thích khách đoàn gì gì đó đã bị dọn dẹp sạch sẽ, ta chợt tiếc nuối, bởi vì bây giờ không phải đang làm nhiệm vụ, cho nên học tỷ xử lý Thánh giai đạo tặc làm ta không được chia chút xíu xiu điểm số nào, hơi hơi đáng tiếc.

"Nhìn vậy là ý gì? Ta đang thiếu phân bón hoa lượng tốt, dù ngươi cầu ta, ta cũng không chia cho ngươi."

Ánh mắt cảnh giác kia thật khiến ta thương tâm, sau lần nói chuyện không thoải mái hôm trước, Ameera dường như càng phòng bị ta thêm.

"Hậu duệ ‘ẩn nấp thứ nguyên trong giây lát’, huyết dịch cùng tứ chi chia một phần cho ngươi, đổi lại linh hồn và khung xương gia hỏa này cho ta, ta đang cần dùng."

"... Siêu cấp hi hữu phẩm, ngươi vẫn cứ may mắn như vậy, luôn gặp được loại tồn tại kỳ dị, mà khoản giao dịch này có vẻ như ngươi hơi thiệt thòi, có âm mưu gì sao?"

Lại là ánh mắt làm ta thương tâm, ta thật sự cạn lời, Ameera đã tạo thành thói quen không an tâm... Mà phải nói, trên đời này đại khái chỉ duy nhất ta có thể khiến học tỷ cảnh giác đến thế, ta hẳn nên tự hào mới đúng?

"Đã có người muốn lấy đầu chúng ta, đương nhiên phải đáp lễ chúng, thực lực của ta không đủ, học tỷ sẵn tay giúp ta một chút đi."

"Việc nhỏ, phân bón hoa và tài liệu thí nghiệm vĩnh viễn không ngại nhiều, thành giao!"

Lúc này, sau khi nhận được tin ta bị tập kích, bọn Snowhoof mới vừa chạy tới, nhưng chợt phát hiện mình bây giờ không có chỗ nhúng tay, chỉ có thể làm khán giả.

"Rốt cuộc bên nào mới là nhân vật phản diện? Sao ta lại có cảm giác chúng ta mới là phe tà ác dự định hủy diệt thế giới, đám thích khách kia là dũng giả khiêu chiến tà ác."

"Đồng cảm."

"Tán thành!"

Ta sững sờ nhìn đám viện quân khoan thai tới chậm, lại còn rảnh rỗi bày trò này, tiếp đó ta chợt cười.

"Xem ra ở chung với người quen cũ như Ameera, Heloise làm tâm tính ta trở nên tươi trẻ hơn. Xét theo mặt nào đó, đây là chuyện tốt. Đương nhiên, đối ta kẻ địch của ta ngược lại là chuyện xấu."

Trải qua khoảng thời gian dài hưởng thụ sinh hoạt hòa bình tại thành Sulfur, hiển nhiên ta đã trở nên nhu hòa hơn một chút.

Nhưng cân nhắc đến tương lai tàn khốc sắp phải đối mặt, một Vĩnh Dạ âm hiểm xảo trá hiển nhiên hữu hiệu hơn Thánh kỵ sĩ vinh quang, hơn nữa ta vốn chưa từng dự định ngoan ngoãn ngồi đợi tận thế đến.

"Muốn thu thập đối thủ tà ác giảo hoạt? Trở nên càng thêm điên cuồng, càng không từ thủ đoạn hơn đối thủ là được."

Đối với địch nhân của ta, một tên cáo già điên cuồng, can đảm hi sinh trong thời khắc mấu chốt mới là nguy hiểm nhất, ta hoàn toàn không có bệnh thích sạch sẽ, ngại bẩn tay gì cả.

"Học tỷ, ta, Heloise..... Những nhà nghiên cứu điên cuồng nhất trên thế giới cùng tụ chung một chỗ, có lẽ, chúng ta có thể cùng làm ra vài thứ thú vị."
Ngày lễ săn bắn đã đến, men theo dãy núi Osiron, các bộ lạc thú nhân đang tập hợp, bộ lạc Huyết Phủ nhờ thu được Thổ nguyên tố thần Umdiro ủng hộ mà trở thành bộ lạc cường đại nhất, thủ lĩnh Eamon Huyết Phủ nhân đó mà trở thành tân nhiệm đại tù trưởng.

Có lẽ phải dùng cái tên quen thuộc hơn - thú nhân hoàng, đương nhiên, muốn đội được cái mũ miện này, đầu tiên phải thắng được trận chiến tranh sắp tới.

Lúc này, các bộ lạc các tù trưởng vẫn đang thảo luận kế hoạch hành quân tương lai, thật ra nên nói cãi lộn mới đúng.

"Ta phản đối! Trận tuyết rơi đầu tiên sẽ mau chóng tới, lúc này tiến quân quả thực là tự tìm đường chết."

Thông thường, bán nhân mã sinh sống trên cao nguyên sẽ gầy yếu hơn đồng tộc dưới mặt đất hay trong Tinh Linh Vương Quốc, đồng thời cũng linh xảo hơn một chút.

Nhưng tù trưởng Hamar của bộ lạc Kars hiển nhiên không giống như thường. Tấm thân cao gần ba mét cầm theo chiến kích khổng lồ của hắn đủ khả năng xưng man lực vô song trong toàn bộ thú nhân.

"Ta cũng phản đối. Cứ điểm của Slowire vương quốc cùng Kasomi công quốc ngăn chặn cửa ra vào cao nguyên, nếu công thành vào mùa đông, vậy không biết phải trả giá cao đến cỡ nào. Ta không sợ hi sinh, trong chiến tranh nhất định phải có hi sinh, nhưng ta phản đối để cho các huynh đệ tỷ muội đi làm pháo hôi không hề có chút giá trị."

Kamara là tù trưởng bộ lạc ‘nữ yêu lông chim xanh’, cũng là phù thủy nổi danh nhất cao nguyên, được xưng tụng đức cao vọng trọng trên cả rặng núi. Ý kiến của nàng được rất nhiều tù trưởng tán thành.

Cường công cứ điểm nhân loại được canh phòng nghiêm ngặt trong mùa đông lạnh giá, dù nhìn cách nào thì đây vẫn không phải là ý kiến hay, bộ lạc Huyết Phủ khư khư cố chấp, rốt cục rước lấy các vị tù trưởng oán than, nếu xử lý không tốt, chỉ sợ liên quân sẽ lập tức tan rã.

Tù trưởng Eamon Huyết Phủ là một tên người ưng cao to, bộ lạc bọn họ vốn lấy nghề sản xuất Lôi Ưng kỵ sĩ mà nổi danh, thế nhưng bản thân Eamon lại chẳng mấy nổi danh, có thể nói là bình thường đến không thể bình thường hơn. Mỗi lần bị những người khác ép hỏi, Eamon chỉ biết bực bội gãi đầu, rõ ràng là chẳng biết trả lời như thế nào.

"... Ta trở về."

Tù trưởng bộ lạc người gấu - Lund nổi danh trầm mặc ít nói, nhưng cũng được xưng nói một không hai. Hắn nói trở về thì nhất định sẽ về.

Rốt cục, Eamon hạ quyết tâm, dự định nói ra kế hoạch của mình, đột nhiên âm thanh khàn khàn vang lên bên ngoài.

"Chư vị đại nhân, xin cho ta tự giới thiệu mình một chút, ta là Damon Ryle ngươi, đại biểu cho minh quân của các vị."

Kẻ vừa lặng lẽ tiến vào là một tên người chuột lùn xủn, đám sinh vật này thường sinh hoạt dưới cống ngầm, mặc dù tộc đàn này có vẻ xảo trá khó chơi, nhưng xét trong thú nhân luôn lấy thực lực làm đầu thì lại chẳng ra thá gì.

Dù hiện tại trong lều vải có rất nhiều cường giả, nhưng không ai dám xem nhẹ tên người chuột lùn xủn trước mắt, không phải vì khả năng lặng lẽ chui vào đây, mà là do vảy và sừng trên mặt đã nói rõ thân phận của hắn.

"Luyện Ngục loại? Ngươi là thuộc hạ ác ma hay nô lệ ma quỷ?"

Phương Bắc cũng tồn tại cửa vào vực sâu, tuy thú nhân vốn chẳng lạ lẫm gì với cư dân Hạ Vị Diện, nhưng chỉ cần là bộ tộc có tư duy trí tuệ bình thường thì sẽ không có thiện cảm với hai chủng tộc kể trên.

"Ta là ai không quan trọng, quan trọng là ta có thể giúp các ngươi. Có Thổ nguyên tố thần trợ giúp, trở ngại địa đối hoàn toàn không thành vấn đề, các ngươi vốn chẳng cần tiến đánh hai tòa cứ điểm."

Damon tiện tay vạch một cái trên bản đồ, vẽ ra một lối đi có thể vượt qua vô số dãy núi, trực tiếp xông đến khu vực trung tâm của nhân loại.

"Về phần mùa đông giá lạnh, ta cũng có thể cho các ngươi một tin tức tốt, được ý chí vực sâu trợ giúp, biển lửa nữ hầu tước hứa hẹn tặng cho các ngươi hỏa diễm chúc phúc, như vậy cơn lạnh mùa đông sẽ không thể cản trở các ngươi."

Các vị tù trưởng nhìn lẫn nhau, vẫn có cảm giác không chắc chắn.

"Biển lửa nữ hầu tước? Biển lửa vị diện là một bộ phận vực sâu, vị nữ hầu tước kia hẳn là ác ma Đại Quân, tuy ta có chút hiểu biết về ác ma nhưng lại chưa từng nghe nói đến đại danh của vị đại nhân này, chẳng lẽ vị ác ma Đại Quân này mới xuất hiện trong vòng mấy trăm năm gần đây sao?"

"Ha ha!"Damon đắc ý cười.

"Chẳng trách các ngươi không nghe nói đến tục danh đại nhân, năm ngoái đại nhân mới vừa đến vực sâu thế mà đã lập tức trở thành hầu tước, như vậy đủ để chứng minh thực lực của người. Hơn nữa người còn có mỹ danh "Phệ thần giả", thậm chí đại nhân chính là kẻ đã thôn phệ thần lực Hỏa nguyên tố thần cho nên mới có thể ban cho các ngươi hỏa diễm chúc phúc."

Nghe vậy, đám người lập tức vui mừng vì nhìn thấy có hi vọng nhiệm vụ hoàn thành, Damon càng thêm đắc ý.

"Nhìn, đây chính là tín vật của đại nhân."

Vật Damon nói là một chiếc nhẫn bạc, dung nham đang chậm rãi quay chung quanh đó.

"Eliza đại nhân! Xin ban cho chúng ta chúc phúc đi."

Damon bắt chước Lord of the Rings, giơ tay lên cao, khẩn cầu ác ma lực lượng, ý chí của đại nhân vật thông qua tín vật lập tức giáng lâm.

"Là ai đang triệu hoán ta? Dám quầy rầy mộng đẹp của ta! Hả? Một con chuột dơ bẩn xấu xí, đi chết đi!"

Ác ma Đại Quân nổi giận, hậu quả rất nghiêm trọng, nữ nhân bị nam nhân xấu xí đánh thức hiển nhiên càng tức giận hơn, ác ma hỏa diễm lập tức bao phủ kẻ triệu hoán.

"Đại nhân!! Thủ hạ lưu tình, ta oan... A a a a!"

Xong, tên người chuột nhanh chóng hóa thành một đống tro, tất cả mọi người trợn tròn mắt nhìn nhẫn Sauron (thực ra là nhẫn ác ma) rơi trên mặt đất.

Đây là diễn viên phim nào? Người liên hệ không hiểu sao lại bị hắc thủ phía sau màn xử lý rồi? Âm mưu còn tiếp diễn không?

Nghe đồn ác ma hỗn loạn điên cuồng, quả nhiên không sai, nhưng tiếp theo làm sao bây giờ? Ai về nhà nấy?

"Text đại nhân chính là mỹ nhân nổi danh trong thú tộc, nhân duyên lại tốt, chi bằng người thử liên hệ với vị nữ hầu tước xem?"

Lúc này, vị tù trưởng Hồ tộc bị Eamon điểm danh lập tức tái mặt, tên người chuột kia vừa mới chết ngay trước mặt, Text nào dám thử.

Hồ tộc không hổ danh trí giả trong thú nhân, Text lập tức nghĩ ra biện pháp giải quyết.

"Ngài cũng nghe được, Damon quấy rầy hầu tước đại nhân nghỉ ngơi nên mới bị xử tử, như vậy chúng ta chỉ cần chờ đại nhân tỉnh ngủ rồi hãy liên hệ. Ân, mặc kệ vực sâu chênh lệch thời gian với mặt đất cỡ nào, sau tám tiếng nữa liên hệ lại khẳng định là an toàn nhất."

Đây không thể nghi ngờ là chiến lược kéo dài thời gian, nhưng hiển nhiên phương án này được tiếp nhận, tất cả mọi người đồng loạt thở dài một hơi.

Lúc này, ta đột nhiên nhận được tin tức từ chiếc nhẫn bạc trên tay.

"Thú nhân sắp vòng qua cao nguyên, bỏ qua hạn chế địa lý, trực tiếp tập kích Slowire ngay trong mùa đông?"