Chuyện trên đời đôi khi diễn ra theo những hướng mà trước đó không ai có thể lường trước được. Vốn dĩ đang mù mịt không tìm được phương hướng tu tiên thành thần, lúc này chỉ cách một, hai ngày thôi Lăng đã thay đổi hẳn.
Có lẽ…
Cậu bây giờ đã là một vị thần nho nhỏ rồi. Ừm ? Dù có là bán thần thì cũng là thần mà không phải sao !!!
Thật là không thể tưởng tượng nổi chém giết hộ con Rùa kia lại có được chỗ tốt lớn đến như vậy.
Thật đúng là muốn làm thêm như thế vài lần !
Lăng có chút ước ao suy nghĩ.
Này nói tới vừa rồi sau khi chìm sâu tâm thần cậu chàng liền bất ngờ thu được vô số tin tức. Cũng từ những tin tức này và tai nghe những gì vị Pandora kia nói mà cậu rõ ràng rất nhiều điều.
Thứ nhất có vẻ như nàng ta và Epimetheus hợp lực với nhau tạo ra một thứ bí thuật nào đó. Bí thuật này có thể giúp con người đánh giết đám thần linh hiện thân trong thế giới thực sau có thể nhận được quyền năng của vị thần linh đó cộng thêm thân thể trải qua cải tạo trở thành ngang ngửa thân thể của thần. Quyền năng có được chính là một quyền năng bất kì của vị thần bị giết thông qua nghi thức cướp đoạt lấy quyền năng chuyển tới.
Mà mà… con người có được quyền năng của thần linh, thân thể tương tự thần linh vậy tất nhiên cũng có thể coi là thần tồn tại ở trên đời rồi.
Nhớ tới những chuyện Rùa thần kể và lời Pandora nói, có lẽ chính vì những người như Lăng hiện tại vừa có sức mạnh của thần linh nhưng lại không phải sinh sống trong thế giới thần thoại mà bị gọi là đứa con rơi của thần đi. Có điều…
Khà khà… Ai mà thích sống trong đám truyện thần thoại đó chứ. Tung hoành ngang dọc trên mặt đất này mới thích. Hơn nữa hiện tại còn nhỏ yếu như vậy. Hay nhất là vẫn không đi những nơi đó tốt hơn.
Chẹp chẹp. Nói những người như Lăng là bởi vì tuy rằng người phàm là không thể chém giết thần linh có điều lịch sử lâu dài, cơ số nhân loại lại lớn như vậy, nhất là việc cuốn sách mà cậu phiên dịch ra có thể gọi Rùa thần tới…
Nói chung cậu cũng đúng là lo lắng trên đời này có không ít những kẻ như cậu. Sợ rằng đám bọn họ cũng không vui vẻ gì khi lại thấy xuất hiện thêm một tên đồng loại đi. Nói thế lúc này vẫn nên thận trọng làm việc là hơn. Đợi đến khi mạnh lên rồi hẵng tính.
Tâm tình vui vẻ Lăng liền ngả lưng lên giường nhìn ngắm thanh gươm thần trên tay. Đột nhiên như nhớ tới điều gì, chỉ thấy bàn tay Lăng không nhúc nhích, có điều gươm thần lóe lên ánh sáng rồi bắt đầu cực nhanh biến hình trở thành một chiếc nỏ đã cài sẵn mùi tên.
Nhìn ngắm chiếc nỏ trên tay, hơi hơi cảm giác, Lăng rõ ràng cảm thấy so sánh với gươm thần vừa nãy chiếc nỏ trên tay uy lực so ra kém cạnh hơn nhiều. Lại nhớ tới lời tế của Pandora cậu như có chút hiểu ra.
… bao phủ dưới màn đêm, sinh ra từ một kẻ may mắn và thanh gươm báu thần thánh…
Pandora đã nói như vậy. Dưới màn đêm… này hiển nhiên là nói về thời gian lúc cậu đủ điều kiện tiến hành nghi thức của cô ta, cũng chính là thời điểm cậu giết chết Rùa thần theo lời nhờ vả của lão rùa đó. Nói vậy thanh gươm trên tay hẳn chính là thanh gươm báu thần thánh sinh ra cùng với cậu. Cũng chính vì thế mà cầm nó cậu có cảm giác thoải mái khác với cầm chiếc nỏ này. Năng lực của thanh gươm cũng vì đi qua nghi thức mà trở nên mạnh mẽ hơn.
Nói như vậy…
Lăng lại lần nữa trầm tâm tình lại. Lần này cậu trầm lại thời gian thật lâu. Một tiếng đồng hồ trôi qua, Lăng cuối cùng mới tỉnh dậy. Tuy mất thời gian hơi nhiều nhưng cuối cùng cậu cũng đã rõ ràng.
Này nỏ thần và gươm thần của cậu biến hóa ra đều là từ quyền năng Triệu hoán thần binh cậu cướp đoạt được của vị Rùa thần kia. Nói như vậy vị kia khi trước nói chuyện cũng không hoàn toàn là lời nói thật hay chính xác hơn là không có nói hết hoàn toàn. Ông ta cũng không chỉ là vị thần rùa thu hồi gươm báu của vua Lê Lợi mà có lẽ còn là thần rùa Kim Quy trong truyền thuyết tặng nỏ thần cho vua An Dương Vương khi xưa. Rất khả năng là một vị… Rùa thần tập hợp thể.
Lúc này cướp đoạt chính là quyền năng: Triệu hoán thần binh của Rùa thần. Cũng chính là Gươm thần và Nỏ thần. Tuy nhiên đáng nhẽ ra Gươm thần sẽ không mạnh như bây giờ mà giống như Nỏ thần có hạn chế.
Đúng vậy, hiện tại Lăng tuy có thể sử dụng Nỏ thần nhưng có lẽ là thực lực không đủ hoặc có thể là như Rùa thần nói, thiếu thốn nguyện lực tín ngưỡng các kiểu dẫn đến như cục pin sắp hết điện, lý thuyết là có năng lực sử dụng nhưng lại không đủ năng lượng mà sử dụng. Tóm lại cậu chỉ có thể sử dụng nỏ thần một lần sau đó sẽ phải chờ một thời gian để nó tự hồi phục.
Nghĩ lại cũng đúng. Vốn dĩ thần xuất hiện là do tưởng tượng của con người không ngừng xây thành. Năng lượng tưởng tượng này gọi chung là nguyện lực. Đối với kẻ được cho là con rơi của thần linh như Lăng thì lấy đâu ra nguồn nguyện lực cũng cấp. Ai đâu tự dưng suy nghĩ về hắn, thần hóa hắn chứ. Cũng không có truyền thuyết hay truyện nào nói về hắn không phải sao.
Sợ là chỉ có thể tranh ăn với chính vị thần mà mình giết. Nói đúng là tranh nguyện lực vốn dĩ thuộc về Rùa thần. Con rơi so bản chính tất nhiên là kém cạnh, chẳng khác nào năng lực bị hạn chế. Cũng chỉ có Gươm thần nhờ tham gia việc đánh giết Rùa thần, giống như Lăng từ vật tầm thường trở thành thanh gươm thần kì có thể đánh giết thần thánh trong lịch sử.
Người thường không biết rõ sự tích của nó nhưng thần linh thì không. Giống như những thứ vũ khí của Hercules sau khi đánh giết quái vật sẽ bị ghi vào sử thi thần thoại mà có thần tính, trở thành vũ khí xứng đôi với thần linh- chủ nhân của nó, theo sức mạnh của thần linh mà tồn tại, mạnh mẽ hoặc suy yếu. Nói vậy Gươm thần sau này cũng sẽ theo Lăng mạnh mẽ mà mạnh mẽ, suy yếu khi cậu suy yếu. Có điều đặc tính có thể sát thần của nó hẳn là sẽ không thay đổi.
Này là thanh gươm có thể ban cho phàm nhân sức mạnh diệt thần. Đoán chừng thanh gươm thần tương tự ở thế giới của Rùa thần cũng không có được tác dụng như vậy đi. Bởi lẽ hai thanh gươm thần ở hai thế giới là khác nhau. Cũng giống như chú rùa may mắn trong câu chuyện trả gươm ở thế giới này đã chết không biết bao nhiêu năm vậy, nó và Rùa thần là hai cá thể hoàn toàn khác. Một đã chết còn một kẻ thì phong thần.
Cảm thán đủ điều, Lăng bắt đầu suy nghĩ làm sao để mình trở nên mạnh mẽ hơn. Hiện tại cũng không có công pháp. Đi học dùng kiếm các thể loại thì cậu không muốn, hơn nữa tin là hiệu quả cũng chả đáng là bao.
Nói vậy biện pháp trở nên mạnh mẽ duy nhất chính là tiếp tục giết thần cướp đoạt quyền năng của họ.
Chỉ có điều…
Chưa nói tới thần linh mạnh mẽ nhường nào, chỉ nói tới năng lực của cậu thật sự có chút cùi bắp.
Gươm thần tuy mạnh có thể chém giết vị thần bất kì có điều cũng phải đánh trúng người ta mới có tác dụng nha. Hơn nữa là cần đánh chết chứ chém cái tay cái chân thì sợ là đối phương vẫn sống nhe răng. Nói chung Gươm thần chỉ có thể khiến thần linh đối mặt với nó trở thành ngang hàng tồn tại, sinh mệnh của đối phương giống như người bình thường nếu bị đâm trúng tim đoán chừng chết chắc. Này ngược lại cũng là một thứ vũ khí vô cùng mạnh mẽ. Có điều cần kế hoạch phụ trợ mới được.
So với đó Nỏ thần dễ dùng hơn nhiều, cũng không như Cung thần cần kéo cung các kiểu, nỏ thần chỉ cần bấm nút khởi động là được rồi, cũng khỏi cần lắp tên luôn bởi lẽ cậu chỉ có thể dùng một phát một mũi tên hoặc từ mũi tên đó hóa thành ngàn vạn mũi tên giết địch. Tất nhiên nếu hóa thành nhiều thì uy lực mỗi mũi tên cũng giảm thiểu đi. Truyện được copy tại http://TruyenCv[.]Com
Cũng may là chúng mang đặc tính bắn ra tất trung mục tiêu nên chẳng cần Lăng phải tập luyện ngắm, bắn chuẩn linh tinh.
Mà mà… đối phó là thần linh thì tập ngắm chuẩn cũng vô ích, nếu không có đặc tính tự bắn trúng này thì cái nỏ thần chắc vứt xó là vừa...
Sau này không biết nếu có thể bắn hai phát có cần động tác lắp tên hay không nữa. Có điều này chung quy cũng là một biện pháp tấn công từ xa hữu hiệu. Dù cho chỉ có một lần.
Cứ như vậy miên man suy nghĩ chuyện tương lai, chuyện hiện tại, cơn buồn ngủ dần kéo đến lúc nào không hay. Ngày hôm nay trải qua nhiều như vậy cậu giờ cũng có chút mệt mỏi.
Nỏ thần trên tay tự động biến mất. Trong phòng vẫn còn bày đồ tế lễ nghi thức như hoa quả, thủ lợn, đầu gà…
Tuy nhiên hiện tại tâm thần mệt mỏi Lăng cũng lười đi dọn dẹp. Này để mai tính!
Trong lúc mê man buồn ngủ cậu liền quyết định như vậy rồi thiếp đi. Dưới sàn nhà, trận pháp kì quái khi trước cũng đã biến mất không còn vết tích.
Không gian yên tĩnh. Một ngày bận bĩu cũng vì thế kết thúc.
Ngày một vị thần mới đã sinh ra đời!
…