Nhật Ký Nụ Hôn Đầu

Chương 71: Chính thức công khai




Vốn dĩ không nên livestream tại nhà của Kỷ Thời Diễn.

Là do anh nói phòng sách của anh có đủ ánh sáng, trong khách sạn không có bầu không khí công việc, cô mới bị thuyết phục sang đây.

Lúc vừa bắt đầu, người đàn ông đúng là ngồi yên một bên xem tạp chí. Cô vẫn chưa tuyên bố cụ thể chuyện gì, ai ngờ anh bỗng dưng mở miệng, còn nói câu tỏ tình nữa. ——

Đúng như dự đoán, phòng livestream với lượng người quá tải bị đứng hình. Số lượng người xem trên góc trái vẫn còn tăng vù vù khó tin nổi. Bình luận trực tiếp tăng tốc chuyển động làm xuất hiện ảo ảnh, trên màn hình chật cứng đủ loại quà tặng.

Thậm chí cô còn có thể nghĩ đến tình cảnh mọi người kêu gọi bạn bè vào xem livestream.

Kỷ Ninh vỗ vào điện thoại, “Bị đứng rồi.”

Idol trang điểm ở ngoài đời, bây giờ còn có thêm một Kỷ Thời Diễn, tình hình ngày càng rối rắm.

Lúc này, người đàn ông nhíu mày như bất ngờ, bừng tỉnh rồi hỏi: “Em đang livestream à?”

—— Biết mà còn hỏi.

Với chỉ số thông minh của anh, lẽ nào anh cho rằng cô đang đeo tai nghe và hỏi Bạc Hà tối nay muốn ăn gì sao?

Nếu anh đã phát ra ám hiệu nào đó, Kỷ Ninh nhích sang bên cạnh, hỏi anh: “Vậy anh có muốn chào mọi người không?”

Người đàn ông làm ra vẻ suy tư, cho rằng từ chối thì vô lễ, cho nên thẳng thắn gật đầu, “Được.”

Lúc Kỷ Thời Diễn đứng trước máy quay, khu bình luận đã bị đứng hình. Có người phát hiện ra cách phát biểu mới. Khi tặng quà, họ sẽ đổi ID của mình thành lời muốn nói, như vậy có thể hiển thị trên màn hình lâu hơn chút, để hai nhân vật chính nhìn thấy.

Giữa màn hình hiện lên ID bốn chữ rất hoành tráng: 【Tôi đẩy thuyền rồi.】

Anh cầm ghế ngồi xuống trước mặt cô. Kỷ Ninh lùi về phía sau và hỏi: “Sao vậy?”

“Ngồi đằng sau anh thì khuôn mặt trông nhỏ hơn.”

Sau cơn bão quà tặng, ID chuyển động trên màn hình thể hiện sự góp mặt đã đổi thành: 【Tôi lại đẩy thuyền rồi.】

“Mọi người đừng tặng quà nữa.” Kỷ Ninh sợ bọn họ tốn tiền, vội vàng nói: “Đã có thể đăng bình luận trực tiếp rồi, đừng vung tiền vào nữa.”

Cô không hề mong đợi kiếm được bao nhiêu tiền từ livestream, rồi còn phải chia thu nhập với nền tảng, thấy mọi người tặng quà như vậy thực sự không có lợi ích gì.

Ống kính hơi xê dịch, trọng điểm của buổi livestream mới được xem là bắt đầu.

“Hôm nay chọn thực hành theo ý kiến số đông, là trang điểm nhẹ nhàng, nghĩ cách tiếp xúc gần với idol.” Cô nói.

Kỷ Ninh bóp kem nền dạng lỏng ra, trang điểm giữa các bình luận trực tiếp “Suýt nữa quên chị là mặt mộc”: “Khuyến khích dùng bông mút tán đều sẽ có cảm giác ướt át, trong suốt. Lông mày hơi có độ cong là được, không cần kẻ quá cao. Trong tiết mục lần này, tôi không có kẻ viền ngoài mí mắt, dùng bút kẻ mắt dạng gel màu nâu cũng có thể làm đôi mắt to hơn.”

“Trước khi chải mascara nên dùng cọ lông mày chải đều lông mi rơi rụng, kẹp mi, thoa lớp kem lót lên lông mi để định hình. Nếu cảm thấy không đủ thì có thể thêm một lớp mascara nữa.”

“Nếu trang điểm mắt…”

Kỷ Ninh nghĩ đến giấc mơ của hàng nghìn cô gái theo đuổi thần tượng đang ngồi bên cạnh mình, không xài thì phí, vì vậy giơ hai màu lấp lánh lên hỏi Kỷ Thời Diễn: “Cái nào thu hút anh hơn?”

Quả thật Kỷ Thời Diễn phân biệt tỉ mỉ một lúc mới nhìn ra được sự khác biệt nhỏ. Vì cảm thấy bên trái nghe xuôi tai hơn nên anh trả lời: “Bên trái đi.”

“Má hồng thì sao?” Cô mở bốn màu trong khay ra, “Chọn một màu.”

“Góc phải phía dưới.”

Sau khi hỏi xong son môi, Kỷ Ninh xếp những thứ mà người đàn ông chọn trước ống kính, nói: “Đại diện cho khiếu thẩm mỹ của idol trai thẳng.”

Là idol số một của giới giải trí, sự lựa chọn của anh vẫn rất có giá trị tham khảo.

Mặc dù người đàn ông đã không còn là idol, nhưng vẫn chiếm ưu thế về khiếu thẩm mỹ trong fandom. Idol ở đây là một ý nghĩa tín ngưỡng khác.

Xem tới đây, cuối cùng có người phát hiện không đúng: 【Thứ tôi thiếu là mấy món đồ trang điểm này sao? Thứ tôi thiếu là idol ngồi bên cạnh để tôi tham khảo kìa!】

Kỷ Ninh tham khảo ý kiến của Kỷ Thời Diễn rồi trang điểm thêm chút chi tiết mới, bổ sung hoàn tất phần thiếu sót.

“Phần bóng mờ có thể làm nổi bật gò má trái táo, tăng thêm nét nữ tính, không cần bắt sáng quá nhiều. Lỗ chân lông to có thể dùng bắt sáng mờ, sẽ không hiện ra lỗ chân lông, trang điểm càng gọn gàng hơn.”

“Đánh má hồng từ góc mặt xuống, đánh thêm phần chóp mũi và cằm sẽ càng dễ thương hơn.”

Kỷ Ninh kiểm tra lại lần nữa, “Xịt cố định lớp trang điểm là đã trang điểm xong. Lần sau có cơ hội sẽ cho mọi người xem thêm cách trang điểm khác, hôm nay đến đây là kết thúc.”

Kỷ Thời Diễn đến gần ống kính, giơ tay lên, “Vậy anh tắt nhé?”

Kỷ Ninh gật đầu, “Bye mọi người, lần sau gặp lại.”

Cô lại thúc giục người đàn ông, “Anh không chào tạm biệt gì cả…”

Người đàn ông cũng nói trước ống kính: “Chúng tôi hẹn gặp lại các bạn lần sau.”

… Chúng tôi?

Cuối cùng livestream kết thúc trong tiếng reo hò 【Ngọt chết tôi rồi】.

Kỷ Thời Diễn về chỗ ngồi của mình thì phát hiện Giang Thắng nhắn tin cho anh.

Chắc là Giang Thắng đã xem xong livestream, giọng điệu rất căm ghét: 【Thể hiện tình cảm có sảng khoái không?】

Người đàn ông nghĩ ngợi: 【Miêu tả thế nào nhỉ?】

【?】

Kỷ Thời Diễn: 【Là cảm giác mà cả đời cậu cũng không thể cảm nhận được.】

Giang Thắng: 【? Biết rồi, tôi cút ngay đây.】



Buổi chiều đôi Kỷ livestream xong, buổi tối Triệu Tiểu Diện lập tức tung tin.

Cũng không được xem là tung tin, chỉ là một album hình Kỷ Ninh tan làm mà trước đây studio của anh ta chụp lén được. Trong hình, sau khi thiếu nữ chào tạm biệt nhân viên nghiệp vụ đã đi đến xe RV sau gốc cây. Lúc đi ngang qua dãy ngăn cách thì đột nhiên tăng tốc, sau đó chạy ùa vào vòng tay của người đàn ông trước mặt. Người đàn ông hơi ngả người về sau rồi vững vàng ôm lấy cô.

—— Là cái hôm biên kịch tặng quả cầu pha lê cho cô.

Ánh nắng hoàng hôn trong hình vừa phải, tà áo của cô bay lên đúng lúc cô chạy ùa đến, không hề giống như tay săn ảnh chụp lén, mà là Reuters* đang chiếu một bộ phim điện ảnh ngắn.

*Reuters: là một trong những hãng thông tấn lớn nhất thế giới. Reuters cung cấp bài viết, hình ảnh, đồ họa và video cho những tờ báo, đài phát thanh, đài truyền hình, Internet và các phương tiện truyền thông khác.

Không ngờ lúc đó Triệu Tiểu Diện chụp lại nhưng không tung ra ngoài. Vậy mà có ngày tay săn ảnh tàn nhẫn trong mắt mọi người lại có thể chụp được tấm hình ấm áp như phim thần tượng, làm mọi người cảm động, làm mọi người gia tăng chút thiện cảm vào chân dung của anh ta.

Lúc anh ta đăng bài, giọng điệu hoàn toàn khác hẳn với lần trước chua ngoa khi phơi bày sự thật về hai người Đào-Hàn, chỉ nói một chữ: 【Ngọt.】

Chuyện này lại nhanh chóng lên hot search. Ngoài tung hô hai người ngọt đến cận ống kính của tay săn ảnh, mọi người còn thảo luận về tính cách của Triệu Tiểu Diện. ——

【Thành Hình Mờ Tịt, trang lớn đầu tiên của Kỷ Ninh. Triệu Tiểu Diện, chàng trai Chuột Máy Tính là diễn viên chính mở màn. Vợ chồng Song Kích, các tay săn ảnh bắt đầu nói tốt rồi.】

Ai ai cũng hiểu Thành Hình Mờ Tịt, nghĩa là studio chụp hình minh tinh không bao giờ chỉnh sửa và rất thích những góc chết, hơn nữa không chấp nhận hợp tác thương lượng với nghệ sĩ, luôn giữ vững quan điểm chụp hình rõ nét, không bao giờ chỉnh sửa.

Hầu hết các minh tinh đều mắc chứng PTSD* thành hình, nghe thấy từ này đều sợ hãi.

*PTSD: Rối loạn căng thẳng hậu chấn thương tâm lý.

Nhưng Kỷ Ninh có giá trị nhan sắc, mỗi lần lọt vào ống kính của bọn họ đều rất xinh. Sau đó, mọi người đã dùng từ thành hình để nói đùa rằng hình chụp cô giống như hình đã qua chỉnh sửa mà masternim đăng. Không ngờ hôm nay còn xuất hiện một trở ngại xứng đôi của Triệu Tiểu Diện.

Hôm sau mở trang web Bilibili lên, Kỷ Ninh phát hiện trên trang chủ có một video hot có tên là 《Cọ Vào Lòng Anh》, hình ảnh đi kèm là mình và Kỷ Thời Diễn, lượt phát sóng rất cao.

Nhấp vào xem thử, đó là video đôi Kỷ được người đăng cắt ghép, lấy cảm hứng từ cảnh cô chạy ùa vào lòng của người đàn ông mà Triệu Tiểu Diện chụp được, rồi kết hợp với một số tương tác ngoài lề trong phim và ngoài đời, quả thật đã cắt ghép thành tập đầu tiên của phim thần tượng thanh xuân.

Trong bình luận đều là cầu xin tập tiếp theo. Kỷ Ninh nhấp vào trang chính của người đăng, phát hiện cô ấy chỉ có một bài đóng góp này. Phần giới thiệu vắn tắt bản thân ở trang chính cũng thừa nhận mình là fan cặp đôi tỉnh táo: 【Chuyên gia đẩy thuyền.】

《Cọ Vào Lòng Anh》 nhanh chóng trở thành video có chỉ số thảo luận cao nhất trong siêu chủ đề cặp đôi, có nhiều fan bị lọt hố vì video này. Khi cập nhật đến tập hai đã có hàng triệu lượt phát sóng.

Trong thời gian này, hai người chưa đóng phim, cũng chưa quay show truyền hình, fan phải dựa vào video này để tiếp tục sống.

Nhưng chẳng mấy chốc, Kỷ Ninh nhận được lời mời đầu tiên từ Kỷ Thời Diễn.

Thời gian này cô không đóng phim vì chưa nhận được kịch bản vừa ý. Vì vậy cô vừa quảng bá cho 《Ngôi Sao》, vừa chọn kịch bản, thỉnh thoảng quay vài show truyền hình.

《Nơi Này Có Ngôi Sao》 đã bắt đầu phát sóng, thành tích tốt nằm trong dự tính. Hôm họp báo, cô còn gặp được bạn gái của Trác Cống, là người mẫu ngoài ngành rất cá tính, nghe nói hai người đó chỉ mới yêu nhau.

Việc quảng bá 《Ngôi Sao》 không tốn nhiều sức lực. Là phim chiếu mạng vườn trường, đánh giá dư luận và độ chủ đề đều rất tốt, mở rộng thêm thị trường học sinh cho cô.

Hôm đó cô quay xong show truyền hình, lúc tan làm đi về thì nghe thấy người đàn ông hỏi mình: “Anh đã nhận một bộ phim điện ảnh, em có hứng thú đóng vai nữ chính không?”

Quả thật cô đợi kịch bản hay đã rất lâu, “Phim điện ảnh gì?”

《Đúng Lúc Tuyết Rơi》, là một bộ phim điện ảnh về bạo lực.

Nữ chính Tuyết Lạc sống với cha mình ở dưới tầng hầm kín mít, nhưng không gian sinh hoạt chỉ có mười mét vuông. Mẹ và em trai của cha yêu đương vụng trộm đã bỏ chạy. Người cha vốn dĩ vô dụng, sau khi trải qua trận đả kích tôn nghiêm đã sa vào rượu chè và đánh bạc, còn bị người ta chém đứt một cánh tay.

Từ nhỏ, thứ cô chịu đựng nhiều nhất là bạo lực, bạo lực gia đình từ người cha, bạo lực lời nói từ hàng xóm chỉ trỏ, bạo lực học đường từ bạn bè cô lập và bắt nạt, và bạo lực mạng từ những người không rõ sự thật. Cô xinh đẹp, cao ngạo lại bị người ta quy kết là “dơ bẩn”, giống như sinh ra thấp hèn mà không chịu cúi đầu, vì vậy phải rước lấy nhiều lời vu khống và hãm hại.

Ba giờ sáng, cô phải dậy bán cá để kiếm chút tiền sinh hoạt ít ỏi, buổi tối học đến 11 giờ, mỗi ngày chỉ có bốn tiếng ngủ. Một buổi sáng náo nhiệt đã mở ra câu chuyện giữa cô và nam chính Quan Thời.

Quan Thời hoàn toàn khác với cô. Đó là một cậu bé học chung lớp Một với cô, gia đình giàu có, ăn mặc sang trọng, không ai có thể ngờ cậu ta từng trải qua tuổi thơ bị lăng nhục.

Đây không phải là phim thần tượng, thậm chí hơi ảm đạm. Lúc đọc kịch bản, hình ảnh trong đầu đều là u ám và màu xám tro.

Nhưng phim điện ảnh đều mang ý nghĩa cứu rỗi. Không phải nam chính cứu rỗi cô, mà là bọn họ sưởi ấm cho nhau, cứu rỗi lẫn nhau.

Cô bị kịch bản làm rung động, dứt khoát chọn nhận nó.

Phim bộ đang quay đã đóng máy, Tống Du bị giáo viên bắt quay về đi học, sắp sửa hợp tác với anh, Kỷ Ninh không đặt phòng khách sạn nữa, thuận thế chuyển đến nhà của Kỷ Thời Diễn.

Hôm đó lúc cô và Kỷ Thời Diễn đang đối thoại thì nảy sinh chỗ bất đồng. —— Lúc Quan Thời tức giận và kìm kẹp Tuyết Lạc, tình tiết tiếp theo nên phát triển như thế nào.

Quan điểm của Kỷ Ninh là: “Lúc này cô ấy nên chạy đi, để lại Quan Thời đứng yên tại chỗ, hình ảnh cũng bắt mắt.”

Người đàn ông hỏi cô: “Tại sao cô ấy phải chạy đi?”

“Cô ấy cảm thấy mình không xứng đáng. Cô ấy cũng không biết khiếm khuyết trong lòng Quan Thời, chỉ cảm thấy mình không xứng đáng với anh ta.” Kỷ Ninh phân tích, “Mặc dù bề ngoài Tuyết Lạc cao ngạo, nhưng bên trong vẫn tự ti. Cô ấy chưa chuẩn bị sẵn sàng nên phải chạy trốn, chạy trốn cũng là vì bảo vệ chính mình.”

“Phân tích theo tính cách nhân vật thì đúng.” Người đàn ông gật đầu, cuộn kịch bản lại, “Nhưng lúc Quan Thời bắt được cô ấy, cô ấy chạy không thoát.”

Kỷ Ninh không tin, “Sao có thể chạy không thoát?”

Người đàn ông cười, “Vậy em thử xem.”

Anh đi tới, nắm lấy cánh tay cô rồi ép giữ cô vào tường. Lúc này nữ chính trong suy nghĩ của Kỷ Ninh sẽ cố gắng rút tay ra, cô làm theo nhưng không thành công.

Quả thật sức lực giữa nam nữ khác biệt quá xa, cô nghĩ đơn giản quá rồi.

Kỷ Thời Diễn giơ cánh tay của cô lên rồi áp lên tường, vừa cúi đầu xuống, suýt nữa chóp mũi đụng vào trán cô, “Đừng nói không để cô ấy đi, cho dù lúc này Quan Thời muốn hôn cô ấy cũng được.”

Kỷ Ninh ngẩng đầu lên với vẻ khó hiểu, “Cấp Ba không được phép yêu sớm…”

Hôn nhau là tình tiết không thể nào xảy ra.

“Ồ, vậy để anh thử xem.”

Người đàn ông vứt kịch bản đi và phủ xuống người bên dưới. Lúc tiếng nói của Kỷ Ninh ngậm chặt trong môi, cô còn cho rằng có gì đó không đúng, lúc muốn tránh thoát đã muộn.

Anh lôi kéo đầu lưỡi của cô ra và nhẹ nhàng mút lấy, răng dưới còn giống như vuốt ve đôi môi của cô, dần dần thả lỏng vòng kìm kẹp, ngón tay thon dài lướt dọc theo vành tai và bên cổ cô.

Kỷ Ninh bị sờ soạng đến nỗi đầu óc rối loạn, mỗi chỗ đều như nhũn ra. Lúc thiếu oxy, trong đầu cô cũng chỉ có một suy nghĩ là người đàn ông này rất biết cách hôn.

Điện thoại trên bàn bỗng vang lên tiếng chuông 《Chú Đại Bi》. Kỷ Ninh cài nó để mình không lơ là khi đọc kịch bản.

Đoạn ghi âm đậm chất Phật giáo, mang theo sứ mệnh phổ độ chúng sinh, dường như người đàn ông cảm thấy bỗng chốc bị gõ vào ngôi chùa kiềm chế dục vọng. Tất cả hứng thú, phấn khích đều biến mất sạch.

Anh buông Kỷ Ninh ra.

Quần áo của Kỷ Ninh hơi xốc xếch, cúi đầu phát hiện toàn bộ cúc áo trước ngực bị mở ra còn ngỡ ngàng, thốt lên một chữ “Hả?”

Người đàn ông thấy buồn cười, thực sự đã vùi đầu vào cổ cô và bật cười, “Em hả cái gì?”

Kẻ đầu têu lại còn cười vui vẻ đến vậy. Sau khi cài chặt cúc áo, Kỷ Ninh lạnh lùng đẩy anh ra, “Đừng cản trở em, em đi nghe điện thoại.”

Lúc điện thoại kết nối, cô phát hiện móc cài áo ngực của mình cũng bị mở ra.

Sao người đàn ông này có thể làm nhiều việc trong lúc cô choáng váng vậy chứ?

Kỷ Ninh kéo dây áo lên vai, “Alo.”

Giang Nhân đợi rất lâu, “Không làm phiền cô chứ?”

Người đàn ông trong góc nhặt kịch bản ở dưới đất lên, khoanh tay lại, “Sao lại không làm phiền?”

Kỷ Ninh che đi loa điện thoại, vội vàng trả lời: “Không có chuyện gì, cô nói đi.”

“Hôm nay có một hoạt động trên Weibo, nếu cô rảnh có thể tham gia thử, đăng một tấm hình của mình theo chủ đề là được.” Giang Nhân nói: “Hoàn thành nhiệm vụ, tìm hiểu thử xem.”

“Ừ, tôi biết rồi, đợi lát nữa sẽ đăng.”

Kỷ Ninh bỏ điện thoại xuống, nhìn sang người đàn ông dang tay ra, “Tiếp tục chứ?”

“Tiếp tục cái đầu anh.”

Thiếu nữ xoay người đi vào phòng sách, đóng chặt cửa, ổn định lại hơi thở dồn dập, đảm bảo quần áo của mình chỉnh tề mới mở Weibo công việc lên.

Weibo tổ chức cuộc thi chụp hình đồng phục học sinh.

Vừa khéo trong điện thoại của Kỷ Ninh chỉ còn dư một tấm hình tồn kho mà trước đây cô đề cập với Kỷ Thời Diễn, lúc học lớp 12 đã chụp tại cổng trường cấp Hai của anh.

Thiếu nữ gửi tấm hình ngồi trên băng ghế một mình: 【Tuổi 18 của tôi.】

Chưa đầy 10 phút sau khi đăng xong, Kỷ Thời Diễn cũng đăng bài.

Vẫn là băng ghế đó, nhưng lần này là hai người ngồi trên băng ghế. Giống như trong chặng đường lẻ loi của cô vào những năm này, cuối cùng cô đã gặp được người bầu bạn.

Thiếu nữ trong hình tựa lên vai anh, nhìn vào ống kính và cười rạng rỡ.

Anh gọi cảnh này là: 【Tương lai của tôi.】HẾT CHƯƠNG 71