Nhật Ký Nụ Hôn Đầu

Chương 34: Nâng cằm cô lên và hôn cô




Chuyển tiếp bài viết xong, Kỷ Ninh ôm điện thoại đi ngủ, không hề biết mọi thứ đã bị Kỷ Thời Diễn thấy hết. Người đàn ông nhìn vào điện thoại, im lặng một lúc.

Trời đã khuya, tiếng côn trùng kêu rả rích, thế giới đã ngủ yên.

Năm giờ sáng hôm sau, cô bị đánh thức bởi tiếng chuông đồng hồ báo thức. Tống Du bên cạnh còn say giấc nồng.

Tướng ngủ của Tống Du rất khó đỡ, giơ tay dang chân ra như con bạch tuộc. Giường của Kỷ Ninh khá lớn, hai người có thể ngủ chung, nếu không cô cũng nghi ngờ mình sẽ bị Tống Du đạp xuống đất.

Kỷ Ninh vén chăn lên, phát hiện quần ngủ của mình bị mất tích, tìm kiếm trong chăn và gấp gọn lại, thay một cái quần dài.

Có lẽ do tối hôm qua quá nóng, cô vô thức cởi quần ngủ ra.

Khi cô đang gấp quần tạo ra tiếng ma sát, Tống Du bỗng dưng tỉnh dậy mà bình thường có sét đánh cũng không tỉnh.

Đôi mắt của Tống Du bỗng trở nên sắc bén hơn, “Cậu ngủ với mình mà sao lại cởi quần ra? Cậu muốn làm gì? Mình vẫn an toàn chứ?”

“…”

“Yên tâm đi, mình không có hứng thú với cá, nhất là bạch tuộc.” Kỷ Ninh nói: “Mình cũng không có cởi ra trước mặt cậu. Có lẽ tối qua quá nóng nên vô thức…”

Tống Du cười khẩy, “Do nóng hay là do hormone của Kỷ Thời Diễn, mình nghĩ trong lòng cậu hiểu rõ.”

“Bớt nói xàm.”

Kỷ Ninh phủ quần áo ngủ lên mặt Tống Du, “Mình đi đây, tối sẽ về.”

Tống Du cuộn chăn lại, lăn một vòng, “Mang bánh su kem về cho mình, ba cái.”

“Ừ.”

Năm giờ sáng chỉ có lác đác vài người đi làm. Trời vẫn còn se lạnh, Kỷ Ninh hít thở sâu vài hơi trước khi lên xe.

Lúc đến studio chụp ảnh mới dần dần náo nhiệt. Kỷ Ninh đến phòng trang điểm tạo kiểu tóc, tính toán đợi dựng bối cảnh.

Trọng tâm của mấy tuần tiếp theo là quay phim 《Nơi Này Có Ngôi Sao》.

Trác Cống vừa đến phòng trang điểm đã vỗ lưng của Kỷ Ninh, “Chào buổi sáng, đã lâu không gặp!”

“Chào buổi sáng.” Kỷ Ninh nhướng mày, “Cũng không đến nỗi đã lâu.”

“Rất lâu đó.” Trác Cống thở dài, giả vờ bị tổn thương, “Em hoàn toàn không quan tâm tới tôi.”

Hai người tạo kiểu tóc xong, một ngày quay phim nhanh chóng bắt đầu.

Đạo diễn phụ trách quay phim vai chính, phó đạo diễn chỉ dẫn một nhóm khác quay vai phụ.

Hôm nay vừa bắt đầu đã phải quay cảnh xung đột và xích mích khá dữ dội. Kỷ Ninh phải bật khóc nức nở, còn phải thêm chút khàn tiếng.

Lúc đầu đạo diễn sợ cô chưa có tâm trạng quay vào sáng sớm, không ngờ mới hai giây mà Kỷ Ninh đã rớt nước mắt, giọng điệu và lời thoại ở phần sau cũng rất chính xác, quay một lần là xong.

Kỷ Ninh đi đến trước màn hình xem thử cảnh quay lúc nãy, vuốt tóc dọc theo gò má, “Lại một lần nữa đi.”

Đạo diễn khựng lại, “Lại lần nữa?”

“Ừm, lúc nãy khóc chậm. Lúc này trạng thái của Tống Thần Tinh phải là bật khóc ngay, hơn nữa nước mắt tuôn ào ạt, nói chung là nín khóc rất lâu.”

Mọi người đều nói phim thần tượng chỉ cần quay đại là được. Phim tình cảm có diễn viên đẹp, hiệu ứng ánh sáng đầy đủ là đã thành công hơn phân nửa rồi. Nhưng đến cả đạo diễn cũng không ngờ nữ diễn viên trẻ tuổi trước mặt này lại có nhiều yêu cầu nghiêm khắc, biến thái về một số tình tiết nhỏ như vậy.

Một lần quay là mọi người đã hài lòng, cô kiên quyết quay lại bốn lần mới bỏ qua cho mình.

Dĩ nhiên cuối cùng hiệu quả đúng là rất tốt. Ngay cả bản thân đạo diễn luôn soi mói cũng hiếm khi gật đầu liên tục.

Kết thúc buổi quay sáng sớm, buổi trưa Kỷ Ninh về xe nghỉ ngơi.

Mở Weibo lên, cô phát hiện “Bộ Máy Làm Sáng Tỏ Tin Đồn” đã bắt đầu làm việc rất tốt. Ngoài một số đính chính tin đồn còn PR clip cắt ghép phim và show truyền hình của cô.

Hơn nữa, có thể do thói quen nghề nghiệp tạo ra, Tống Du rất giỏi nắm bắt tin nóng. Thấy trên hot search có từ khóa nào có thể có liên quan đến Kỷ Ninh là lập tức giới thiệu ngay.

Nhiều người dạo trên hot search cảm thấy thích thú sẽ xem lâu hơn. Vả lại Tống Du nói chuyện rất vui, cả khu bình luận đều là “Ha ha ha ha ha”, ngoài fan ra còn có khá nhiều người qua đường.

Kỷ Ninh lại vui mừng vì mình đã có một quyết định vô cùng chính xác.

Mới vừa ăn trưa xong, cô phát hiện có một biên tập viên trước đây mình mời gọi đã nhắn tin cho cô.

【Ninh Ninh! Em đã cắt ghép video 《Người Tình Stockholm》 về chị và Thịnh Thiên Dạ, bàn chân của em cũng phải bật ngón cái lên. Chị có muốn xem thử cần chỉnh sửa gì không?】

Biên tập viên này có sở trường cắt ghép video theo hướng rung cảm, Kỷ Ninh rất thích các video của cô ấy. Hơn nữa bình thường cô ấy đều lặng lẽ đăng video, chưa bao giờ tìm Kỷ Ninh. Lần này đặc cách gửi tin nhắn cho cô, có lẽ rất hài lòng.

Vì vậy Kỷ Ninh mở lên xem thử.

Dạng video này giống như cắt ghép và chắp vá các cảnh quay mà hai nhân vật chính từng quay, dựng thành một câu chuyện mới, kết hợp với ca khúc kinh điển, dễ dàng khơi dậy sự thích thú của mọi người.

Nhưng dạng video này rất mang tính thử thách khả năng xây dựng câu chuyện và tiết tấu của tác giả, cắt ghép hay sẽ thu hút được nhiều fan.

Cô ấy cảm thấy hài lòng là đúng. Kỷ Ninh xem xong một số tình tiết đã nổi da gà, chỉ có thể cảm khái là đúng là biết cách cắt ghép. Những đoạn phim ngắn từ các bộ phim qua bàn tay của cô ấy lại không phản cảm chút nào, giống như diễn viên quay thực sự.

Nhưng Kỷ Ninh cho rằng vẫn còn có thể làm nó hay hơn: 【Phần bắt cóc người trở về là dùng tư liệu quảng cáo của chị đúng không? Trong 《Bài Sonnet》 trước đây, chị cảm thấy có một đoạn ngắn phù hợp hơn, có lẽ ở giữa phim.】

【Ồ ồ ồ, em nhớ ra rồi. Hình như cái đó phù hợp hơn. Chị đợi chút, em sẽ làm lại!】

Biên tập viên chỉnh sửa lại, làm hài hòa màu sắc, đăng lên Weibo, sau đó đăng lên trang Bilibili.

Lúc Kỷ Ninh mua bánh su kem mang về cho Tống Du, bài đăng đó đã được chuyển tiếp dữ dội, ngay cả Tống Du cũng xem.

Kỷ Ninh thấy trang web quen thuộc trong điện thoại cô ấy, “Sao cậu cũng xem cái này?”

“Hay mà! Cảm động mà!” Tống Du vừa ăn bánh su kem vừa nói: “Mình xem năm lần rồi. Khi nào cậu và Thịnh Thiên Dạ đóng phim bách hợp?”

“…”

“Lượt chuyển tiếp sắp hơn mười nghìn rồi, hình như còn lên hot search nữa.” Tống Du giơ điện thoại lên cho cô xem, “Cậu nổi tiếng rồi, lần này còn nổi tiếng với thân thận là công, đẹp mặt rồi!”

Ca khúc 《Người Tình Stockholm》 được viết dựa vào hội chứng Stockholm. Đại ý là nạn nhân nảy sinh tình cảm với người phạm tội, thậm chí còn giúp đỡ người phạm tội, muốn chạy trốn nhưng không thể rời xa người làm tổn thương mình. Đây là một kiểu nảy sinh tình cảm hiếm thấy nhưng vẫn tồn tại.

Ca khúc cảm động kết hợp với tình tiết rung động, trước giờ Kỷ Ninh vẫn lương thiện lại vào vai tù nhân, có một sự tương phản đáng kinh ngạc. Còn Thịnh Thiên Dạ nổi tiếng kiên cường, liều lĩnh lại trở thành cô gái đáng thương, cố gắng vùng vẫy.

Không ai không thích sự tương phản bắt mắt này, lượt truy cập video trên trang Bilibili đã hơn 300 nghìn.

【Quả nhiên người đẹp càng hợp với người đẹp.】

【Đẹp quá đi, đẹp quá đi, đẹp đẹp quá đi. Em sẵn sàng chịu bị Kỷ Ninh ngược đãi. Hu hu hu, ngược đãi em đi mà Kỷ Ninh!】

【@Kỷ Thời Diễn @Phó Tu, đi ra phá cp nào.】

Bên dưới bài đăng cũng có người hỏi: 【Tôi biết một người là Thịnh Thiên Dạ, còn người kia là ai?】

Fan nhanh chóng chạy tới PR: 【Để nói thêm về Kỷ Ninh, Tiểu Nhĩ Đóa vừa mặn vừa ngọt. Đảm đương tỷ lệ người xem, chưa bao giờ lăng xê bản thân, lặng lẽ quay phim, còn giúp fan đính chính tin đồn. Là một cô gái đáng quý, yêu rồi sẽ không hối hận.】

Lướt xuống dưới nữa, khu bình luận quả đúng là một nơi PR idol. Ngay cả Thịnh Thiên Dạ cũng nhắn tin cho Kỷ Ninh, nói không ngờ bọn họ lại nổi tiếng theo cách này.

Cũng may mối quan hệ giữa Kỷ Ninh và Thịnh Thiên Dạ khá tốt, tài nguyên cũng không đụng chạm gì nhau, cho nên fan khá hòa thuận. Bọn họ cũng biết clip cắt ghép này thích hợp để PR idol nhà mình, cho nên không bóc phốt nhau ở bên dưới.

Cặp đôi Kỷ Ninh và Thịnh Thiên Dạ gây xôn xao chưa được bao lâu thì lại có một clip cắt ghép cô và Vương Việt.

Vương Việt là một diễn viên hài nổi tiếng, tính tình rộng lượng, dáng người mập mạp, chủ yếu tấu hài, thỉnh thoảng cũng đóng phim. Dĩ nhiên video này chủ yếu gây cười, dù sao nữ minh tinh mới vào nghề nổi tiếng kết hợp với diễn viên hài không hòa hợp chút nào. Huống hồ khuôn mặt của Vương Việt rất hài, nhìn thôi cũng khiến người ta muốn bật cười.

Nhạc nền trong video là 《Nếu Tôi Còn Trẻ》, một ca khúc rất đau buồn kết hợp với cặp đôi này thì hơi buồn cười khó tả. Trước khi nhấp vào xem, Kỷ Ninh cho rằng bên trong sẽ toàn là “Ha ha ha ha”. Nhưng khi vào xem lại là ——

【Sao vẫn cảm thấy Kỷ Ninh và Vương Việt hợp nhau nhỉ? Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha.】

【Tôi lại thấy rất đẹp đôi, tôi sợ mình là fan giả.】

【Tôi là Kỷ Thời Diễn, tôi sẽ giết anh.】

【Không phản cảm chút nào, ahahahaha.】

Khi bài hát đến khúc cuối, cảnh Kỷ Ninh mặc áo cưới vụt thoáng qua, Vương Việt chạy nhanh về phía sảnh cưới.

“Tại tiệc cưới / uống thêm vài ly / với người ấy hiện tại của em.”

Sau vài cảnh quay phong cảnh, trên đường Vương Việt chạy tới tiệc cưới đã gặp tai nạn xe, còn Kỷ Ninh ở bên kia đang ngẩn người nhìn ra cửa.

—— Đang đợi cái gì?

—— Không có.

—— Đừng đợi nữa, anh ấy sẽ không tới đâu.

Cảnh cuối cùng như một tờ giấy rách từ từ biến mất, để lại một câu ngắn gọn trong lời bài hát trên màn hình tối đen:

Cuối cùng vẫn không thể cho em những giấc mộng tươi đẹp đó.

Bình luận trực tiếp biến đổi bất ngờ:

【??? Tôi khóc rồi???】

【Sao lại ngược thế này?? Không phải tôi nhấp vào để cười sao??】

【Nửa đoạn đầu cười banh nóc, đoạn sau lại khóc thảm, đúng là đáng khóc mà.】

Nhờ độ nhận biết rộng rãi của Vương Việt và sự kết hợp khiến người ta tò mò, hơn nữa phần cuối lại bị cắt ghép thành ngược, video này lại gây chấn động, thậm chí đạt 30 nghìn lượt chuyển tiếp.

Lúc đầu có người qua đường cảm thấy buồn cười đã bị Kỷ Ninh thu hút. Có một blogger mạng với hàng chục nghìn fan hỏi trong chuyển tiếp bài viết: 【Kỹ năng diễn xuất của Kỷ Ninh khá tốt, đóng phim thần tượng à? Đã đóng phim gì?】

Hôm sau cô ấy lại đăng bài: 【Fan của Kỷ Ninh ác quá đi, từ tối qua đến hôm nay vẫn nhắn tin vào hộp thư cá nhân của tôi, nội dung đều là PR video. Được lắm, tôi đã lọt hố rồi, ngày mai sẽ dùng điện thoại mới đua top cho Kỷ Ninh.】

Cứ như vậy, Kỷ Ninh đã giành được danh hiệu “Một trong ba nghìn người đẹp của trang Bilibili” nhờ vào khuôn mặt hiền lành và kỹ năng diễn xuất linh hoạt.

Các video đứng đầu đều là của cô, giúp cô có được một bộ mặt tốt trước khán giả, cũng làm cho mọi người nhận ra sức hút của cô không hề kém, thậm chí còn được xem là khá tốt, nếu không thì làm sao có nhiều người xem những clip cắt ghép kỳ lạ đó?

Nói tóm lại, cảm tình của người qua đường dành cho cô tăng lên khá nhiều. Có một số người cũng để ý tới kỹ năng diễn xuất của cô ra sao, giống cái gì, có thể đóng vai người điên, có thể đóng vai thiếu nữ, có thể đóng vai người con gái lẳng lơ, cũng có thể đóng vai trong sáng.

Vì vậy mới phù hợp với clip cắt ghép đủ loại chủ đề.

Trang Bilibili là một nơi rất thích hợp thu hút fan. Lúc có cảm tình với minh tinh nào đó, một số người sẽ lên đây tìm kiếm tư liệu để xem. Biên tập viên của Kỷ Ninh vội vàng làm một đống video PR thả vào trang Bilibili, thu hút thêm fan cứng cho Kỷ Ninh.

///

Hôm đó không cần quay phim, Kỷ Ninh vẫn không được rảnh rỗi, bay đến thành phố R để quay 《Nhật Ký Nụ Hôn Đầu》.

Hình như thành phố R không có khung cảnh quay thích hợp, không biết tại sao lần này lại quyết định quay ở đây, nghe nói hình như do Kỷ Thời Diễn tự sắp xếp.

Khi nhận được vé từ nhân viên nghiệp vụ, Kỷ Ninh mới loáng thoáng nhận ra điều gì đó.

Bộ phim đầu tay của Kỷ Thời Diễn được quay tại thành phố R, hình như có một cảnh rất nổi tiếng được quay trong hội chợ hoa này.

Nhưng mà… dẫn cô tới đây làm gì?

Lúc cô vào hội chợ hoa, người đàn ông đã đứng ở cổng đợi vài phút.

Kỷ Thời Diễn thấy hình như cô rất thích phim của mình. Cho dù trước đây ở trên thuyền hay lúc tham gia hoạt động, chỉ cần có liên quan đến nội dung phim của anh, cô đều thuộc mọi thứ như lòng bàn tay.

Vì vậy anh định dẫn cô đi dạo một vòng quanh đây, dù sao hầu hết các cô gái đều có tình cảm về lần đầu tiên, vì vậy có lẽ cô sẽ thích… nơi đầu tiên anh đóng phim nhỉ?

Là trai thẳng, Kỷ Thời Diễn cũng không hiểu rõ suy nghĩ của con gái, chỉ có thể tự cố gắng tính toán.

Hai người đi vào hội chợ hoa, đi dọc theo đường chính và đài phun nước một vòng. Kỷ Ninh hơi im lặng, không biết nên nói gì.

Có lẽ anh cũng nhận ra sự im lặng của cô, thấy gần đó có một bộ trống cỡ nhỏ, nhớ tới cảnh quay kinh điển mà mình từng quay, vì vậy bước ba bước lên bậc thềm, chuẩn bị đánh trống để tương tác với cô.

Nhưng Kỷ Ninh đứng dưới bục với ánh mắt phức tạp, đôi chân như bị đóng chặt vào mặt đất, cả buổi không nhúc nhích.

Nói như thế nào đây, vì đã quá quen thuộc với bộ phim của Kỷ Thời Diễn, ngay từ giây phút đầu tiên bước vào công viên, đôi mắt của cô di chuyển về phía nào đó, trước mặt hiện ra cảnh tương tác giữa nam nữ chính trong phim.

Vì quá quen thuộc và hiểu rõ, mỗi phần ký ức đều rất chân thật.

Đôi khi cô cho rằng mình tới đây không phải để hẹn hò, mà là tới đây để xem Kỷ Thời Diễn hẹn hò với cô gái khác.

Vì vậy mặc dù dáng vẻ đánh trống của người đàn ông rất ngầu, rất đẹp trai, rất cuốn hút, cô cũng đã mong đợi rất lâu, nhưng Kỷ Ninh vẫn che mũi lại, hắt hơi một cái.

Tiếng trống ngừng lại, Kỷ Thời Diễn hỏi cô: “Dị ứng phấn hoa à?”

—— Không phải dị ứng phấn hoa, có lẽ dị ứng với nơi anh và người phụ nữ khác đóng phim.

Kỷ Ninh xoa mũi, gật đầu cho có.

“Vậy thì ra ngoài thôi, không quay ở đây nữa.”

Kỷ Ninh cho rằng mình đã thoát khỏi lời nguyền phim tình cảm của Kỷ Thời Diễn. Kết quả là ra khỏi hội chợ hoa, buổi chiều anh lại dẫn cô đi làm ngôi nhà nhỏ thủ công.

Trong căn phòng có nhiều túi vật liệu. Vật liệu trong túi bao gồm các loại keo dán và các miếng gạch nhỏ, có thể dựa theo hướng dẫn để làm một ngôi nhà nhỏ chỉ thuộc về hai người.

Dĩ nhiên đây cũng là cảnh quay kinh điển trong tác phẩm đầu tay của Kỷ Thời Diễn.

Kỷ Ninh chỉ cảm thấy đầu của mình rất đau.

Tất nhiên cô biết anh không cố tình gây rắc rối cho bản thân, nhưng chỉ cần ngẩng đầu lên là cảm thấy mình bị tách ra khỏi mối quan hệ thân mật, không thể không nghĩ đến anh và người khác từng có kỷ niệm ở đây.

—— Dĩ nhiên Kỷ Thời Diễn không hề nghĩ đến những chuyện này.

Đối với anh, quay phim là trải nghiệm nhân vật trong bộ phim, thực tế mới là trải nghiệm cảm giác của mình. Từ trước đến nay, anh vẫn rất rõ ràng, sẽ không lẫn lộn.

Nhưng Kỷ Ninh che giấu suy nghĩ của mình rất cẩn thận. Nhìn có vẻ đang nghiêm túc cắt gạch, nhưng thật ra tâm tư đã sớm bay lơ lửng.

Ngay lúc không chú ý, lưỡi dao đã xẹt qua, cắt một miếng nhỏ trên đầu ngón tay cô.

Cô xuýt xoa theo bản năng, vội vàng đứng dậy mở vòi nước, đưa ngón tay vào rửa, sau đó ngậm vào miệng khử trùng.

Người đàn ông vừa đi tới đã thấy dáng vẻ vô hồn đứng bên cạnh bồn rửa tay của cô. Thiếu nữ cụp mắt xuống, ánh mắt vô hồn, đôi môi đỏ tươi đang ngậm ngón tay, không chớp mắt.

Yết hầu của anh chuyển động, xoay người lại tựa vào cạnh bàn, “Đang nghĩ gì vậy?”

Cô lặng lẽ mút vết thương rồi mới rút ngón tay ra, trả lời: “Không có gì.”

Cô rất muốn nói với anh, nhưng ngẫm nghĩ cả buổi vẫn không biết nên mở miệng như thế nào.

Cô cũng không phải là người của anh, không đủ can đảm nói “Không muốn chia sẻ anh với cô gái khác”. Đó là tính cách và đặc quyền của bạn gái chân chính mới được làm.

Cuối cùng bọn họ đã làm xong ngôi nhà nhỏ. Có điều Kỷ Thời Diễn sợ cô lại cắt vào tay, cho nên anh đã cắt gạch, cô chỉ có nhiệm vụ dán lại.

Thành phẩm cũng khá đẹp, ngôi nhà nhỏ với màu sắc macaron, cho vào hộp trưng bày bằng nhựa acrylic trông như truyện cổ tích.

Cô vô thức hỏi: “Trước đây hai người có cầm nó đi không?”

Kỷ Thời Diễn không hiểu, “Hửm?”

“Lúc trước đóng phim ở đây, hai người có cầm ngôi nhà nhỏ làm xong theo không?”

Anh không lường trước được, nghe cô hỏi xong còn khựng lại vài giây rồi mới nghĩ kỹ một hồi.

“… Không nhớ.”

“Không nhớ bộ phim, hay là không nhớ ngoài lề?”

“Đã là chuyện của nhiều năm trước.” Người đàn ông nói nhàn nhạt, “Ngoại trừ việc ghi bàn rất sảng khoái, còn lại đã quên.”

Trong phim, nơi mà anh ghi bàn là một sân đá banh, còn sút được một trái vào đó.

Sau những thăng trầm của cuộc sống, anh chỉ nhớ rõ đá banh rất sảng khoái, không nhớ những thứ khác.

Quả nhiên hình tượng trai thẳng không bị sụp đổ.

Buồn bực hơn nửa ngày, cuối cùng Kỷ Ninh nhếch môi lên hiếm thấy.

Địa điểm ăn tối là một quán mì kéo sợi.

Buổi trưa Kỷ Ninh chưa ăn được bao nhiêu, lúc này hơi đói. Đợi sau khi mì được dọn lên, rắc chút nguyên liệu, cô lập tức ăn vài muỗng.

Cô không ngờ trong cái hộp nhỏ lúc nãy là ớt bột, lại còn rất cay. Vài giây sau, miệng và cổ họng như bị đốt cháy.

Đúng lúc bên cạnh có một ly nước đá màu xanh, cô vô thức cầm lấy và đưa lên uống, uống đến cạn ly mới dằn xuống cơn cay.

Cô trộn mì vài lần, trộn đều ớt rồi mới vớt nước súp ra, tiếp tục ăn từ từ.

Kỷ Thời Diễn ăn được phân nửa thì đứng dậy đi lấy trái cây, lúc trở lại thì thấy ly nước màu xanh đã cạn.

Anh nhìn Kỷ Ninh, im lặng vài giây.

Phần ăn cô gọi đi kèm với nước cam, phần của anh là rượu.

Do phải vắt nước cam tươi nên đợi một lúc mới được đưa lên, chỉ có rượu của anh được người phục vụ đặt ở giữa bàn.

Vì vậy Kỷ Ninh mới vừa… uống hết một ly rượu.

Biết cô không thể uống rượu, Kỷ Thời Diễn đưa cho cô một miếng dưa hấu, “Cảm giác thế nào?”

Kỷ Ninh không trả lời.

Anh hối thúc, “Hửm?”

“Không có cảm giác gì.” Cô cắn môi, “Chỉ là quá nóng.”

Thiếu nữ nghiêng đầu qua, đôi tai đỏ bừng, chỉ vào ly rượu đó, “Lúc nãy, cái này, lạnh như vậy, tại sao khi em uống xong lại cảm thấy rất nóng?”

Sợ cô có phản ứng gì đó, Kỷ Thời Diễn đứng dậy rút khăn giấy ra, chuẩn bị đưa cho cô, “Vì em…”

Ai ngờ mới nói một nửa, thiếu nữ bỗng ngẩng đầu lên, giữ cố định anh ở đó bằng một ngón tay.

“Em biết rồi.”

“Cái gì?”

Men rượu tới rất nhanh, lúc này Kỷ Ninh đã hơi say. Cô mơ màng híp mắt lại, hỏi: “Cảnh hôn đầu tiên của anh là quay ở đây đúng không?”

Người đàn ông vẫn kiên định, “Đó là mượn góc quay.”

“Cảnh hôn mượn góc quay không phải là cảnh hôn sao?!” Thiếu nữ đập bàn, “Đó cũng là cảnh hôn!”

Anh chống hai tay lên bàn, lại bắt đầu thưởng thức sự to gan hiếm có của cô sau khi uống say.

Người đàn ông nhíu mày, “Ừ, nói tiếp đi.”

Thiếu nữ run lên, nhíu mày, “Còn anh, hôm nay đi ra ngoài chơi với em, nhưng cả ngày lại để em ôn lại kịch bản hẹn hò của anh và người phụ nữ khác. Buổi sáng là cái giá trống trong hội chợ hoa, buổi chiều làm ngôi nhà, buổi tối còn tới dẫn em tới nơi xem hai người hôn nhau hả?”

Anh thản nhiên lặp lại lần nữa: “Đã nói là mượn góc quay.”

Nói xong mới phản ứng ra, chẳng trách hôm nay cảm thấy tâm trạng của cô ấy không tốt, thì ra là… ghen?

Đúng chứ?

“Mượn góc quay thì sao!”

Dường như cảm thấy không có uy, thiếu nữ đứng dậy, trợn to đôi mắt hạnh nhân, nhưng trong đôi mắt vẫn ngấn nước.

“Bây giờ em ngồi ở đây, trong đầu toàn là hai người hôn nhau…”

Anh rất cao, lúc này cách cô một cái bàn, anh vẫn có thể chống một tay xuống bàn nhìn cô, thấy hết tất cả biểu cảm nhỏ bé, sinh động của thiếu nữ.

Thậm chí Kỷ Thời Diễn còn nhàn rỗi bổ sung: “Trong đầu toàn là hình ảnh tôi và người khác hôn nhau?”

“Tất nhiên, nếu không thì sao!” Thiếu nữ nghiến răng, “Mọi thứ đều ngay trước mắt em, không thể quên được…”

“Dùng cái khác thay đổi là có thể quên.” Anh đáp lại rất nhanh.

Cô còn chưa kịp hỏi, ngay sau đó bị người ta nâng cằm lên, trước mắt tối sầm lại, đôi môi mang theo hơi thở hoa anh đào chạm vào môi cô.

Giống như mùi vị kem hoa anh đào mà bọn họ mới vừa chia sẻ, ngọt ngào, mềm mại, còn rất lạnh buốt.

Người đàn ông chống một tay lên bàn, đi ngang qua chiếc bàn tròn nhỏ, ngón trỏ của tay kia hơi cong lại, nâng cằm cô lên và hôn lên môi cô.

Kỷ Ninh vừa mới bô bô nói chuyện lại không thể nói được chữ nào. Cô ngẩn người nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Kỷ Thời Diễn được phóng đại trước mặt mình.

Không biết qua bao lâu, anh mới lùi về, khẽ hỏi cô: “Bây giờ có thể quên chưa?”HẾT CHƯƠNG 34