Nhật Ký Làm Mẹ Khi Mới 15 Tuổi

Chương 26: Đi học lại và bảo là của tôi




Hôm nay là thứ ba cũng là ngày mà tôi được đi học lại.Haizz,tôi chả biết đi học có hiểu bài không nữa.Thôi kệ nó đi,hiểu hay không thì phục thuộc vào mình.Tới trường thì bị hàng trăm con mắt nhìn chằm chằm vào tôi là tôi sợ chết khiếp.

“Ôi,học sinh mới à?Xinh thế?”Một cậu nhóc nói.

“Bla….bla….”

Bỏ mấy câu nói đó ngoài tai tôi đi một mạch về lớp thì……

“Ái,trở lại lớp ta kìa?”Một bạn nam nói.

“Cậu ấy khác quá?”Một bạn nữ nói.Cái gì mà khác tôi chỉ thay đổi tóc mái xéo thành tóc mái bằng thôi mà?

“Hi!Ái nhớ mọi người quá?”Nói xong tôi cất cặp và điều tôi muốn làm bây giờ là đi gặp Bảo.

“Mày về hồi nào vậy?”Như ơi là Như?Tôi mới đi chơi hôm qua mà?

“Mới đi chơi hồi qua xong?”Tôi chu chu cái mỏ.

“Đùa thôi?Vô lớp rồi?”

Vô lớp tôi học cũng nhanh nhỉ.Thế là đã đến cái giờ mà tôi mong đợi“Ra chơi”.

“Đi ăn đi.”Như nói nhưng chưa cho tôi trả lời thì nhỏ kéo tôi đi luôn.

Đi tới lớp của Bảo thì dừng lại.Lớp Bảo chưa ra,ngồi chờ khoảng ít phút thì cô giáo bước ra,thấy cô tôi với nhỏ chào hỏi lễ phép.

“Chào cô.”Tôi và nhỏ đồng thanh.

“Ưkm.”Cô cười.

Huhu,trai lớp Bảo đúng chất mê gái luôn ý.Mà mê nhỏ Như đi không mê mà cứ mê tôi bu bu như ruồi,bực chết đi được.

“Mấy bạn à?Mình bận lắm đừng có bu mình nữa?”Tôi nói.

Đang nói thì Bảo bước ra thấy tôi liền chạy lại kéo tôi ra.Phù,cũng may lớp Bảo ai cũng nghe lời cậu nên giả tán nhanh lắm.

“Đi ăn trưa nha?”Tôi ngỏ ý.

“Chớ ở đây chết đói à?”Tiếng ai sao mà quen thế?

“Ủa,Khánh?”Tôi hơi bất ngờ nha vì trước giờ tôi không biết là cậu học ở đây đấy.

“Làm gì như gặp thần tượng vậy?”Khánh trêu.

“Cậu có học trường này hả?Sao tôi lại không biết nhỉ?”

“Tôi mới chuyển đấy?Mà thôi đi“chăm uống”đi”Cái thằng cha Khánh chết bầm cậu cứ chọc tôi miết ha?

“Anh Bảo?”Tiếng ai vậy ta?

“Lại là con nhỏ đáng ghét.”Như nói nhỏ nhưng không may bị tôi nghe thấy.

“Anh đi ăn trưa với em nha?”

“Em là ai?”Tôi nói.

“Tôi là Nhi.Hôn thê của anh Bảo?”Cái gì?“Hôn thê”.

“Ưkm…..”Tôi thững thờ trả lời.Nhưng không được Bảo mới tỏ tình với mình hôm qua chắc là Bảo không hề thích em ý.

“Chị là ai?”Nhi nghênh mặt nói.

“Chị là người yêu của Bảo.”Tôi làm gì phải sợ chứ tôi và Bảo yêu nhau mà?Cho dù em ý có nói là“vợ”của Bảo đi chăng nữa thì cậu ấy cũng chỉ yêu tôi.

“Chị nghĩ lại đi anh ấy là của tôi?”

“Câu này chị nên hỏi em mới đúng?Bảo là của chị.”

“Chị….chị….là cái thá gì mà nói Bảo là của chị?”Nhi tức hầm hầm.

“Nhi à!Tức hâm hâm mà còn cà lăm thì ế chớt đó em ạ?”Tôi mỉa mai Nhi.

“Chị chưa trả lời của tôi?Hay là….”Không để Nhi nói hết câu tôi đã nhảy vô.

“Chị là Châu Khả Ái là người yêu của Bảo?”Tôi nói hơi bị nghiêm túc nha.

“Mặt dày quá Khánh ha?Nói đến thế mà chả chịu đi nữa?”Nhỏ Như nói đía làm cho Nhi tức hầm hầm bỏ đi

“Haha,Ái mày cũng không phải dạng vừa nha.”Khánh cười nói.

“Em ghê nhỉ?Anh là của em hồi nào?”Bảo nghéo cái mũi tôi.

“Anh là của em từ qua.”Tôi cốc đầu Bảo.

“Thôi,cho con xin.Mấy thím sến quá?”Chà chà,con Như này muốn chớt mà.

“Thím sến ai bỉu con xem.”Tôi và Bảo đồng thanh.

“Đi ăn.ta đói.”Khánh lên tiếng và cả đám cùng tiến tới phòng căn-tin.