Cũng một tuần lễ trôi qua kể từ khi ngày tôi thi học kỳ.Cái công việc chính của tôi là ngủ,sáng ngủ trưa cũng ngủ và tối cũng ngủ.
Tôi dẹp hết tất tần tật mí thứ giải trí như phim ảnh,game,facebook,lâu lâu thì lên Zalo mà con Gia Như cứ chat miết làm tôi bực nên cũng dẹp luôn để tập trung cho việc ngủ.Với tôi bây giờ chỉ có ngủ là quan trọng nhất,không có thứ gì quan trọng bằng việc ngủ cả.
“When that day I hear your voice.I have some special feeling…..”Trời đất,thằng con cô hồn nào mà phá giấc ngủ ngàn vàng của bà thế.
“Alo,ai mà dám phá giấc ngủ ngàn vàng của bà mày vậy?”Tôi hỏi chứ thật ra là tôi quát.
“Bà Gia Như nè con,bộ con không lưu số của bà à?”Nhỏ tức giận nói làm cho tôi muốn thủng nhỉ.
“Có nhưng tao đang ngủ không kịp nhìn số ai nên bắt máy.”Tôi nói với cái giọng ngọt sớt muốn nổi da gà.
“Cái giề,giờ mà còn ngủ hả con?”Nhỏ không những không bớt giận,không quát mà nhỏ còn giận còn quát lớn hơn nữa.Kì này tôi đi khám tai chắc lun.
“Kệ mạ nó,tao đâu quan tâm.Mà có chuyện gì không?”
“Tao hẹn mày ở quán cà phê Up Café mà sao mày không đến?”
“Tao ngủ quên.Thôi,bye mày.”Mặc kệ nhỏ có tức đến đâu,tôi tắt máy và khóa máy luôn cho khỏi bị làm phiền.
Haizz,như vậy là nửa tháng nghỉ đã hết.Xem lại trong nửa kì nghỉ ấy tôi chẳng giúp dì hết ngoài việc tiết kiệm cơm và tiền điện cho dì à.Nói ra tôi cũng có ít đó chứ.