“Vậy so sánh dựa trên cái gì?”
“Ví dụ công hội chúng ta thi đấu được hạng 29, chúng ta sẽ được so sánh tổng thể với công hội xếp hạng 28 và 30 để quyết định xem chúng ta sẽ lên một hạng hay xuống một hạng, từ đó quyết định thứ tự thi đấu!”
“Vậy chắc là rất công bằng!”
“Đương nhiên rồi! Nhưng mà công hội chúng ta vẫn luôn xếp hạng từ khoảng 26 đến 30, năm nay chắc là sẽ có chút đột phá.”
Hách Thuần cực kỳ chờ mong trận đấu xếp hạng công hội trên toàn đại lục, khi đó tất cả công hội sẽ tề tựu lại, hẳn sẽ náo nhiệt lắm!
“Vậy cả đại lục của chúng ta có mấy công hội?”
“Cái này chị không biết!”
“Không phải chị nói tất cả công hội đều sẽ tới sao?”
“Vậy sao mà được!” Chỉ có những công hội trong top 50 của mỗi quốc gia mới có tư cách tham gia thi đấu xếp hạng công hội toàn đại lục. Nếu công hội nào cũng tham gia thì nhiều lắm luôn á!”
Hách Thuần hiểu, nếu tất cả các công hội trên đại lục đều tham gia thì một cái thành cũng chứa không nổi.
“Trận đấu loại trong công hội chúng ta khi nào sẽ cử hành?”
“Trước khi đấu xếp hạng một tháng! Hoặc có khi trước đó ba tháng!”
“Em mong quá!”
“Dĩ nhiên rồi! Cảnh tượng đó đồ sộ biết bao nhiêu! Đến lúc đó còn có thể nhìn thấy thần ma đạo nữa. Ôi chao!”
Lúc hai người còn đang ríu ra ríu rít, màn hình theo dõi trên tay Hách Thuần bỗng hiển thị cảnh báo, dấu chấm than màu đỏ không ngừng chớp tắt. Hách Thuần lập tức dừng nói chuyện với Darklin, cô thấy người máy của mình bị người ta đánh bại rồi! Hách Thuần nhanh chóng khởi động hệ thống phòng hộ siêu cường của những người máy ở phía sau để chúng nó truyền tống thần tốc về nhẫn không gian của mình. Sau đó, cô thấy một gã mặc đồ đen đang cầm lấy người máy bắt đầu dòm ngó. Hách Thuần lập tức nhảy xuống khỏi lưng Airavata, khởi động hệ thống bạo tẩu (chạy nhanh, tốc hành) vọt ngay tới. Kẻ mặc đồ đen thấy có người đến gần nhưng vẫn chưa động, chắc muốn xem người tới là thần thánh phương nào.
Hách Thuần nhảy khỏi Airavata, Darklin và hai người khác cũng đuổi theo, đợi bọn họ đuổi tới thì đã thấy Hách Thuần đang giằng co với người mặc đồ đen.
Giles lên tiếng trước: “Orpheus, khéo thế! Cậu chuẩn bị về công hội à?”
Hách Thuần lập tức phản ứng kịp, ra đây chính là cái vị Orpheus mà mình chưa từng gặp kia, anh ta ở trong này làm gì nhỉ?
“Ê! Trả đồ cho ta, đừng tưởng là ta không biết ngươi đã cho nó vào nhẫn không gian nhé!”
Orpheus lấy ra thứ gì đó từ nhẫn không gian ra: “Hội viên mới??” Những lời này rõ ràng là hỏi Giles.
“Đúng vậy! Lần này Hội trưởng cho chúng tôi dẫn theo cô ấy đi rèn luyện. Orpheus, cậu chuẩn bị về công hội à? Sao không trực tiếp dùng truyền tống trận mà về?”
“Muốn chạy bộ về.”
Cả đám Hách Thuần câm nín, bọn cô ngồi Airavata đã chậm, người này đi bộ thì phải chậm bao nhiêu chớ!
Pu Nasen đề nghị: “Orpheus, cậu muốn đi chung không? Nhiệm vụ của cậu chắc đã xong rồi. Tôi nhớ cái nhiệm vụ đó qua hai tháng nữa giao cũng không muộn.”
“Mọi người đi đâu?” diễn đàn Lê Quý Đôn
“Đến biên giới, Hách Thuần nhận nhiệm vụ Mỹ Nhân Ngư.”
Orpheus kinh ngạc nhìn Hách Thuần, lập tức trả lời: “Tôi về giao nhiệm vụ trước, có rãnh lại tìm mọi người!” Sau đó Orpheus mở ra quyển trục truyền tống, mặc niệm ma pháp rồi biến đi đâu mất.
Hách Thuần cảm thấy cực kỳ tức giận! Hắn ta dám thay đổi hoàn toàn người máy của cô! Đồ biến thái! Hắn lăn qua lộn lại người máy của Hách Thuần một hồi, xác định không có khả năng khôi phục thì lập tức hủy nó thêm lần nữa để lấy trang bị tốt! Hách Thuần bất đắc dĩ cất người máy vào nhẫn không gian.
Pu Nasen đứng cạnh đó, nàng hỏi: “Hách Thuần, không sao chứ? Bất quá lần sau gặp Orpheus bắt hắn đền là được!”
Hách Thuần nhún vai tỏ vẻ không sai cả nhưng trong lòng lại cực kỳ khó chịu.
Những thứ tiên tiến như thế lại bị người ta dùng một chiêu phá hư, hơn nữa muốn sửa cũng sửa không được, đúng là uất ức không cùng! Bây giờ Hách Thuần đang nghĩ tới chuyện sau này cô sẽ dùng người máy quân nhân chuyên nghiệp chứ không dùng loại người máy thu thập này nữa. Tuy người máy thu thập cũng có năng lực công kích và phòng hộ nhưng dù sao cũng không phải loại vũ khí hình người như loại quân nhân chuyên nghiệp, sau này người máy thu thập chỉ nên dùng để thu thập mẫu vật thôi! Những người bên cạnh thấy Hách Thuần cứ ngây ra đó, Darklin là người đầu tiên vỗ vai Hách Thuần, nói: “Hách Thuần, đi thôi. Nếu không mặt trời xuống núi rồi chúng ta vẫn chưa vào được thôn đâu.”
Hách Thuần lấy lại tinh thần sau đó theo bọn hắn trở về, Airavata vẫn ngoan ngoãn đứng chờ chỗ cũ, cô suy nghĩ một lát rồi quyết thu luôn nó vào.