Nhật Ký Du Lịch Dị Giới Nguy Hiểm

Quyển 1 - Chương 10




Thật ra Pu Nasen và Giles đã vòng mấy vòng trong thành, nhưng vẫ không tìm ra con Hỏa Lưu Thú bị bắt nào còn sống cả. Tiền tài gì gì đó không quan trọng, nhưng là thành viên lão làng của nghiệp đoàn Goblet Siaili mà lại không hoàn thành nhiệm vụ thì chả biết giấu mặt đi đâu nữa. Việc này mà truyền ra thì sẽ bị hội viên của các nghiệp đoàn khác cười vào mặt, nói lão hội viên còn không hoàn thành nhiệm vụ thì những người khác cũng chỉ là hạng xoàng xỉnh. Pu Nasen và Giles ngẫm lại đều thấy hậu quả này vô cùng nghiêm trọng. Hơn nữa, nhiệm vụ lần này khá đơn giản, nhưng vì thời gian cấp bách lại thêm lúc bắt mồi còn gặp chuyện ngoài ý muốn nên họ mới nghĩ ra hạ sách này.

“Có thể bán… cho hai người.” Hách Thuần nghĩ, bọn họ muốn mua con “sư tử” kia, vừa khéo mình có, bây giờ mình lại không có xu dính túi, tội gì mà không bán!

Pu Nasen cà Giles cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn: “Không biết ngài muốn giá bán như thế nào ạ?”

Hách Thuần buồn bực, mình có biết bán bao nhiêu đâu! Sau cùng, cô đưa ba ngón tay. Hách Thuần nghĩ cứ để bọn họ tự suy diễn đi!

Pu Nasen lắp bắp: “30 vạn kim tệ ạ?”

Trong túi Pu Nasen chỉ có mười vạn, Giles có mười vạn, tổng là hai mươi vạn. Vốn thẻ ma tinh của họ còn tiền nhưng phải vào thành thị khác mới lấy ra được vì ở đây không có điểm giao dịch ma tinh tệ. Thế nhưng một con Hỏa Lưu Thú còn sống bán giá 30 vạn coi như rẻ.

Pu Nasen nói: “Thưa ngài, chúng tôi hiện không có nhiều tiền như vậy, không biết ngài có thể cùng chúng tôi đến điểm giao dịch ma tinh tệ ở một thành khác hay không ạ?”

Tuy Hách Thuần chẳng biết ma tinh tệ là cái gì, nhưng có vẻ đó là một loại tiền. Cô thấy cũng không sao cả, chỉ cần có thể sử dụng trong thế giới này là được, thế là Hách Thuần đồng ý. Cô theo họ đến quảng trường vừa rồi, chỉ thấy họ biến ra một quyển trục, sau đó mở thứ đó ra, vòng tròn bắt đầu phát sáng, sau khi ánh sáng tan đi, Hách Thuần nhìn quanh đã không thấy quảng trường vừa rồi đâu nữa, thay vào đó là một quảng trường khác còn to hơn cái hồi nãy.

Giles mời: “Mời ngài theo chúng tôi.”

Hách Thuần nhìn quanh, cảnh vật vô cùng đẹp, bốn phía có nhiều người mặc đủ loại trang phục. Có kẻ mặc cả một cây đen, che mặt như Hách Thuần; cũng có người mặc váy dài chấm đất, lắc mông thong thả bước đi. Hách Thuần hết nói nổi: Đây là hồ ly tinh ở dị giới à! Lúc này, Hách Thuần lại bị trùng trùng kiến trúc xung quanh làm cho kinh hồn táng đảm, đó là nhà hả? Cái nhà hình tam giác này là sao? Còn cái cửa hàng kia là thế nào? Trên bảng hiệu mà lại treo một bộ xương khô? Hách Thuần cứng đơ quay cổ sang hướng khác, chỉ theo sát hai người phía trước...R. d.dL quý Đ. ôn. r

Giles và Pu Nasen mang thẻ ma tinh đến ngân hàng thì cảm thấy Hách Thuần ở sau lưng đang tỏa ra một loại khí áp vô cùng trầm trọng, chẳng lẽ đã có gì xảy ra ư? Thế nên Pu Nasen cẩn thận hỏi: “Thưa ngài, đây là số tiền còn lại, xin hỏi ngài giữ Hỏa Lưu Thú ở đâu? Chúng tôi sẽ theo ngài đến lấy.”

Hách Thằng lắc đầu một cách cứng đờ, vung tay lên, một con Hỏa Lưu Thú xuất hiện ngay trước mặt mọi người. Pu Nasen và Giles khiếp sợ vô cùng, ai cũng biết nhẫn không gian không thể chứa vật sống, chỉ có điều con Hỏa Lưu Thú kia có hơi yếu ớt, phờ phạc, khí tức ma pháp trên người nó cũng rất nhạt. Pu Nasen và Giles liếc nhìn nhau, người qua đường cũng thấy màn đó nên vây lại xem. Pu Nasen nghiêm mặt nói: “Thưa ngài, chúng tôi muốn một con Hỏa Lưu Thú khỏe mạnh.”

Bây giờ Hách Thuần mới kịp phản ứng. Sao mình lại quên mất chớ! Mình đã lấy “bảo thạch” của mấy con Hỏa Lưu Thú này ra rồi. Hách Thuần ngẫm nghĩ: còn một con Hỏa Lưu Thú còn rất nhỏ, chưa bị lấy “bảo thạch”. Lúc đó cô cảm thấy nó còn quá nhỏ, nếu làm vậy thì có hơi tàn nhẫn nên đến giờ nó vẫn còn khỏe mạnh, nhưng không biết họ có muốn một con còn nhỏ không? Hách Thuần lại vung tay, một con non xuất hiện trước mặt mọi người. Pu Nasen và Giles lại nhìn nhau, cả hai đều nhìn thấy ánh lửa nóng rực trong đôi mắt nhau, nhẫn không gian của cô ấy có thể chứa vật sống! Pu Nasen và Giles vô cùng hưng phấn, nếu có được cái nhẫn này không biết sẽ gây ra bao nhiêu sóng gió ⊙﹏⊙ ớn lạnh thật.

Pu Nasen vội vàng nói: “Ngài thu lại trước đi.”

Trong lòng Hách Thuần càm thấy thật kinh ngạc nhưng cũng nghe lời cất hai con thú vào. Chắc là bọn họ cảm thấy mấy con Hỏa Lưu Thú này không được rồi. Nhưng một giây sau Pu Nasen đã lôi Hách Thuần chạy như điên. Hách Thuần lập tức mở ra hệ thống bạo tẩu, nếu không sẽ bị lôi xềnh xệch mất. Sau khi Hách Thuần mở hệ thống bạo tẩu ra thì lại thành cô kéo theo Pu Nasen o(╯□╰)o. Hách Thuần sợ mất mật: Không lẽ họ định bắt cóc mình? Trên người mình đâu có cái gì đâu! Có gì thì cũng bỏ hết vào trong nhẫn không gian rồi mà o(╯□╰)o?  Hách Thuần muốn bỏ cái tay đang nắm lấy mình ra, nhưng mà bị nắm quá chặt, kéo thế nào cũng không ra, cô nghĩ đã đến lúc đặc biệt thì nên dùng thủ đoạn đặc biệt!