Nhật Ký Của Người Kể Chuyện

Chương 3: Cuộc thi trong kì nghỉ đông




Kì nghỉ đông đến trong sự chào đón hầu hết của tất cả mọi người, trong số đó có Rin và Ren.

Sáng ngày đầu tiên của kì nghỉ, có tiếng đập cửa thình thịch như cháy nhà của phòng kí túc xá của Rin và Ren. Rin lết ra mở cửa, là cô quản lý học sinh năm tư, vừa che miệng ngáp vừa vuốt vuốt quần áo cho chỉnh tề Rin hỏi:

“ Cô quản lý...”

“ Rin, hiệu trưởng cho gọi em và Ren đấy!”, cô quản lý trả lời,“ Mau thay quần áo nhanh lên, cô đưa hai đứa đi gặp hiệu trưởng. À, nhớ mang theo hành lý của mình”

“ Vâng.”

Rin quay trở lại giường lay Ren dậy rồi mở tủ lấy quần áo thay. Dưới sự hối thúc của cô quản lý, bằng tốc độ của âm thanh Rin và Ren đã có mặt kịp thời tại chỗ tập trung. Ở đấy không chỉ riêng Rin Ren mà còn rất nhiều người, là những học sinh đứng hạng caotrong kì thi vừa rồi.

Hiệu trưởng là một ông lão râu tóc bạc phơ đã chống gậy, Ren còn dám chắc với Rin rằng cây gậy đó là một cây quyền trượng thuộc một gia tộc phép thuật danh giá.

“ Chào những học sinh đã thể hiện rất xuất sắc trong kì thi cặp đôi vừa qua. Chiếm lấy kì nghỉ đông của các em thì thật không phải nhưng ta cam đoan rằng những thứ sắp tới sẽ rất xứng đáng để các em hi sinh kì nghỉ.”

“ Là gì vậy nhỉ...?”, “ Là sao..“....Hầu hết mọi người đều xôn xao hẳn lên.

Vị hiệu trưởng râu tóc bạc phơ rất hài lòng trước phản ứng của học sinh nhưng khi đưa mắt nhìn về một phía có hai học sinh nữ đứng lọt thỏm giữa những học sinh cao lớn thì chỉ thấy cả hai thì thầm với nhau điều gì đó, trên mặt không biểu hiện cái gì gọi là ngạc nhiên.

Rin thì thầm vào tai ren:

“ Ren thấy không, y chang như những gì mình tiên đoán được.”

“ Ừm, nhưng Rin đừng nói ra mấy vui bây giờ.”, Ren đáp.

“ Ừ.” Rin gật đầu.

Phó hiệu trưởng đứng cạnh hiệu trưởng nãy giờ mới đằng hắng một tiếng ra hiệu cho học sinh im lặng, sau đó cầm một tờ giấy đọc:

“ Kì nghỉ đông năm nay, thông báo đến tất cả các học viện ma pháp Magicalous trên thế giới lựa chọn ra những học viên xuất sắc nhất học viện tham gia cuộc thi xếp hạng giữa các các học viện Magicalous. Nội dung thi gồm các chuyên môn hoàn toàn giống kiến thức đã được học. Các môn thi sẽ được phổ biến sau”, phó hiệu trưởng đọc xong và hỏi:“ Các em có thắc mắc gì không?”

Một học sinh đưa tay:

“ Thưa cô có thể không tham gia được không ạ?”

“ Tất nhiên là được rồi, nhưng cô khuyên em nên tham gia vì nếu em thể hiện xuất sắc thì sẽ có phần thưởng và vào kì thi cuối năm các em không cần thi các môn lý thuyết.”

"Một điều kiện rất hấp dẫn cho những học sinh!", Rin thầm cảm thán trong lòng.

Quả thật, tổ chức trong kì nghỉ đông thì chẳng mấy học sinh sẽ tình nguyện tham gia cả, trừ những đứa chán đời và phải nghỉ lễ tại trường như Ren và Rin.

Cả Ren lẫn Rin chỉ khoái mỗi phần thưởng thôi, mấy cái khác không quan trọng. Hai đứa tính sẽ dùng số tiền thưởng dạo nọ đi đâu ăn uống thỏa thích, nhưng bây giờ thì tốt rồi không tốn một xu cho ăn uống đi lại mà còn du lịch miễn phí.

“ Thưa cô, tại sao năm tư lại được đi ạ?”, một người hỏi,“ Dù các em ấy chỉ mới 10 tuổi sao?”

“ Vì kì thi vừa rồi năm tư có những em có biểu hiện rất tốt nên hiệu trưởng đặc cách cho năm tư tham gia.”, cô phó hiệu trưởng trả lời,“ Có ai hỏi gì nữa không?”

Không ai lên tiếng nữa. Có hỏi thêm cũng chả có ít lợi gì cả. Chỉ mỗi việc tập trung đột xuất những học sinh giỏi đã đủ mang ý nghĩa " cấm các em ý kiến ý cò gì hết, chỉ cần nghe theo sự sắp xếp của thầy cô là được"

..........

Cuộc thi giữa các học viện năm nay diễn ra ở Nhật Bản, xứ sở hoa anh đào. Trường của Rin là Magicalous 2 dùng một con thuyền bay trên không để đến Nhật Bản. Ren cứ nghĩ con thuyền sẽ đáp ở bờ biển thôi, ai dè nó lại bay thẳng vào trung tâm thành phố và đáp xuống một cái hồ to chà bá, là hồ Biwa, hồ nước ngọt lớn nhất Nhật Bản.

Khi thuyền của học viện Magicalous 2 hạ cánh thì đã có một con thuyền khác màu ở sẵn trên mặt hồ, Ren nói đó là học viện Magicalous 1 tọa lạc ở Tây Tạng, con thuyền giống thuyền của Magicalous 2 nhưng thuyền trường Rin màu trắng bạc còn kia là màu nâu vàng. Đáp xuống sau Magicalous 2 là con thuyền màu vàng nhạt, cuối cùng là thuyền màu đỏ tía và thuyền màu xanh lá. Bathuyền còn lại lần lượt đến từ phía nam châu Đại Dương, phía tây Hoa Kì và trường tiếp giáp giữa Brazil với rừng nhiệt đới Amazon.

Sau khi bốn trường có mặt đủ, học sinh từ những con thuyền bắt đầu di chuyển ra ngoài để đến nhàtrọ kiểu Nhật Bản cách xa hồ một đoạn dài.

Số lượng học sinh tham gia mỗi trường như nhau nên khi chia phòng rất dễ. Mỗi trường đều một khối có sáu học sinh, từ năm tư đến năm mười hai là 54 học sinh chia đều vào chín phòng. Riêng phòng của Rin chỉ có bốnngười do nam nữ chênh lệch, vậy sẽ có một phòng nam đông hơn phòng khác. Một số giaso viên sẽ ở nhà trọ để quản lí học sinh, còn lại đều ở trong thuyền của học viện

Ở chung phòng với Rin và Ren gồm hai chị còn lại đều năm mười hai. Đàn chị khá thân thiện dễ gần, còn giúp Rin Ren xách hành lý.

Ngày mai mới khai mạc cuộc thi nên học sinh được tự do ngày hôm nay. Một trong hai chị năm mười hai tên Jocelyn đã rủ hai đứa ra ngoài. Vì hồ Biwanằm ở phía cực bắc Kyoto, thủ đô cũ của Nhật Bản cũng là một địa điểm du lịch, nên giáo từ các trường cùng thuê xe đến Kyoto tham quan.Người chị cùng phòng còn lại tên là Laelia cũng tham gia đoàn tham quan Kyoto nhưng đi chung với bạn trai.

Không phải tất cả học sinh đều tham gia đoàn tham quan mà chỉ có khoảng trên dưới 50 người chưa kể giáo viên. Vì tất cả mọi phí ăn ở đi lại đều do nhà trường chi nên dù rất mệt nhưng Rin và Ren vẫn tham gia, dù sao đây cũng là một dịp rất tốt để tham thú Kyoto.

Vì để dễ quản lý học sinh từng trường nên giáo viên yêu cầu học sinh phải mặc đồng phục của trường. Magicalous 1 màu nâu vàng, Magicalous 2 màu trắng bạc, Magicalous 3 màu đỏ tía, Magicalous 4 là màu xanh lá và học viện Magicalous 5 là màu vàng nhạt. Đã là đồng phục thì chung trường giống nhau là điềudĩ nhiên, đằng này năm trường đều y chang nhau.

Một đống học sinh đủ loại màu da chủng tộc cùng chen chúc lên một chiếc xe buýt thẳng hướng đến Kyoto. Trông ai cũng chẳng giống một kẻ phải bay một chặng đường dài trên con thuyền cả. Không khí hào hứng biết bao!