(hãy ủng hộ tinh thần của tác giả khi đọc bằng cách like, bình luận, tặng TT, tặng Đề Cử để có thể đọc được nhiều chương mới hay hơn nhé.
Cộng đồng cùng thắng nha các đạo hữu)
------
Nghe cái tên thiên phú thì có vẻ bình thường đấy nhưng công nghệ để tạo ra thì mấy ngàn năm trước con người cũng không thể làm được.
Thời hiện đại, mọi người thường ứng dụng đá lạnh vào việc ăn uống và bảo quản thực phẩm thường xuyên nên quên mất rằng việc tạo ra nó là không hề đơn giản một chút nào.
Thiên nhiên thì không nói tới vì nó là sức mạnh của tạo hóa, của đất trời.
Còn đá nhân tạo thì lại phải dùng công cụ để tạo ra.
Ai đã từng học vật lý thì đều biết rằng vật chất có ba trạng thái khí, lỏng và rắn.
Chúng luôn luân chuyển trạng thái từ khí sang lỏng, từ lỏng sang rắn hoặc ngược lại.
Mấu chốt của quá trình trên chính là sự tăng hay giảm nhiệt độ.
Nói thí dụ là nước chẳng hạn.
Khi trời nóng thì nước sẽ tồn tại ở dạng nguyên phân tử H20, nóng hơn nữa thì ở dạng nguyên tử H và O.
Khi trời lạnh thì nguyên tử H và O gặp nhau tạo thành phân tử nước H20.
Trời lạnh thêm nữa thì phân tử H20 tụ tập nhau lại hình thành các đám hơi nước dạng sương mù, sau đó là dạng mây mù.
Trời tiếp tục hạ nhiệt độ thì mây mù sẽ hình thành các giọt nước dạng lỏng và rơi xuống đất thành mưa.
Nhiều giọt mưa đủ nhiều sẽ tụ nhau lại thành dòng, thành suối, thành sông và thành biển.
Nếu thời tiết tiếp tục lạnh thêm nữa thì sông, suối, biển, đại dương cũng bị đông kết lại thành băng tuyết.
Và đó chính là cách mà châu Nam Cực hay Băng Bắc Cực hình thành.
Nếu trái đất tiếp tục hạ nhiệt độ thì cả quả địa cầu này sẽ tiến vào thời đại Băng Hà.
Nhìn từ trên không gian vũ trụ thì hành tinh này đã trở thành một quả cầu băng tuyết màu trắng.
Trong lịch sử trái đất đã không ít lần diễn ra sự kiện băng hà và mỗi lần như thế, gần như tất cả các sinh vật, thực vật đều bị tuyệt chủng hoàn toàn.
Các nhà khoa học từng nói rằng đó chính là một lần tẩy bài của mẹ thiên nhiên Gaia.
Như vậy, hơi lạnh bản chất chính là do các hạt siêu vi hoạt động chậm lại mà thành còn hơi nóng là do các hạt siêu vi hoạt động nhanh mà có.
Hoạt động chậm là quá trình năng lượng mất đi còn hoạt động nhanh là quá trình năng lượng nhiều lên.
Cho nên lạnh và nóng chỉ là khái niệm của con người chứ thực tế không hề có hai khái nghiệm như vậy.
Lạnh chính là trạng thái thiếu đi năng lượng, còn nóng là trạng thái dư thừa năng lượng.
Chậm lại đến tận cùng chính là độ không tuyệt đối, tất cả vạn vật đều lâm vào tĩnh mịch và tịch diệt theo đúng nghĩa đen.
Vì vậy thước đo nhiệt độ lạnh là có giới hạn là 273,15 độ C còn nhiệt độ nóng cao nhất thì vô hạn.
Tuy nhiên, theo lý thuyết thì không có một giới hạn nào về mặt nhiệt độ cả tức là không có cái lạnh tuyệt đối và không có cái nóng tuyệt đối.
Tất cả chỉ là tương đối, tất cả chỉ là vô thường.
Trở lại chuyện Băng Muỗi có thể tạo ra một vùng không thời gian lạnh lẽo cũng như tạo ra viên đá rồi bắn đi như một viên đạn có thể nói chính là đoạt thiên địa tạo hóa.
Trong các loại dị năng hay thể chất thì theo ngu ý của tôi, dị năng về Băng có thể coi như vô địch.
Bởi khi độ lạnh trở về độ 0 tuyệt đối thì ngay cả suy nghĩ cũng bị đóng băng.
Thời gian cũng đứng im.
Không gian cũng yên tĩnh.
Tất cả sự sống đều trở về yên lặng và an tĩnh tuyệt đối.
Thiên phú thứ ba của Băng Muỗi là ảo thuật gia.
Muỗi tôi cũng chẳng hiểu tại sao lại có thiên phú này.
Nó không có căn cứ hay bất kỳ mối liên hệ nào với Hàm Hương Thể hay Băng Phượng Mệnh Cách cả.
Nhưng vạn sự vạn vật đều có lý do để tồn tại, nguyên nhân để mở đầu.
Tôi không tìm ra không có nghĩa là không có tồn tại.
Mà nguyên nhân có lẽ nằm ở trên cơ thể của cô gái Mộng Thu.
Băng Muỗi được kế thừa thể chất cũng như thiên phú của Mộng Thu thì ảo thuật gia nhất định cô ta cũng phải biết.
Nếu không biết thì có nghĩa cô ta có hạt giống nhưng chưa được kích hoạt thiên phú này.
Như vậy, khả năng cao Mộng Thu là người mang trong mình hai dị năng.
Một dị năng tác động đến vật chất, một dị năng tác động đến tinh thần.
Má nó nhà muỗi.
Con cưng của đất trời, khí vận của trái đất lại khủng bố như thế ư? Buff kiểu này thì không quân lâm thiên hạ thì thiên lý bất dung.
Quả thật muỗi tôi không ghen tỵ không được.
Má nó, nó vừa được làm người mang danh chính phái, lại trời sinh Hàm Hương Thể, mệnh cách Băng Phượng Thiên địa chí tôn, mang trong mình hai dị năng Băng và Tinh Thần.
Người với người so chết người.
Muỗi so người muôn đời muỗi chết.
Hừ hừ
Thông thường, ảo giác là trạng thái thần kinh trung ương bị các giác quan đánh lừa.
Não nhận tín hiệu từ ngũ giác: mắt, mũi, miệng, thân, tai tức là thị giác, khứu giác, vị giác, xúc giác, thính giác.
Trong trường hợp ngũ giác phát hiện tín hiệu sai lầm thì não bộ khi tiếp nhận cũng sẽ đưa ra phán đoán sai lầm.
Đây là quá trình logic và nhân quả.
Trong cuộc sống có nhiều trường hợp như vậy tiêu biểu là các loại dược vật gây ảo giác như ma túy, bóng cười, thuốc giảm đau có chứa paracetamol để đánh vào vị giác.
Cũng có một số sinh vật tiết ra mùi thơm để con mồi hoặc đối thủ khi ngửi được sẽ bị ảo giác chi phối, ảo giác đó xuất phát từ khứu giác.
Nước hoa, mùi hóc môn, tinh dầu, hoa quỷ, hoa ăn thịt người… đều đi theo con đường tiến hóa này.
Các loại ánh sáng khác nhau khi luân chuyển nhanh chậm theo quy luật (khúc xạ ánh sáng) cũng có thể tạo nên ảo giác cho mắt.
Cụ thể là hiện tượng cầu vồng, hải thị thận lâu, cực quang, kính vạn hoa, đèn led trong vũ trường, quán bar.
Cho nên nhân loại mới có một câu như thế này: có đôi khi mắt thấy cũng chưa chắc đã là sự thật.
Vừa là nghĩa đen, vừa là nghĩa bóng.
Các loại âm thanh có tần số đặc biệt cũng khiến cho người nghe lâm vào ảo cảnh.
Khi nghe được âm thanh, lập tức não sẽ tưởng tượng ra hình ảnh mà âm thanh biểu đạt.
Đương nhiên, không phải bài nhạc nào cũng đạt được đẳng cấp như vậy và không phải thính giả nào cũng có thể tưởng tượng ra ảo cảnh.
Thường thì các loại nhạc thính phòng, nhạc opera, nhạc không lời, nhạc thiền, nhạc tôn giáo ở hai loại tần số 432 Hz và 528 Hz sẽ đủ mạnh mẽ giúp cho não bộ người bình thường cũng có thể lâm vào ảo giác.
Các nhà thôi miên học hay các phù thủy cũng hay dùng ngôn ngữ, âm thanh, thần chú để thôi miên hoặc làm phép.
Các nhà côn trùng học cũng có thể dùng âm thanh để điều khiển chim chóc, rắn rết, cá và hổ báo.
Mà xem ra, ảo giác của Băng Muỗi thuộc về chi khứu giác tức là mùi hương gây ra ảo giác.
Tất cả những người ngửi được mùi hương cơ thể của Mộng Thu sẽ vô tình lâm vào ảo cảnh do chính cô tạo ra.
Càng ngửi nhiều thì càng không tỉnh táo, càng không tỉnh táo thì tâm lý sẽ bị thao túng lúc nào mà không hay.
Mọi người chỉ biết Mộng Thu có mùi hương tự nhiên thơm mát mà không biết rằng khi ngửi được mùi hương đó cũng có nghĩa là đã bị cô ấy thao túng mất rồi.
Thật vô cùng kinh khủng.