Nhật Ký Của Muỗi Thần

Chương 54: 54: Trương Bá Hưng Biểu Diễn





(hãy ủng hộ tinh thần của tác giả khi đọc bằng cách like, bình luận, tặng hoa, tặng gạch để có thể đọc được nhiều chương mới hay hơn nhé.

Cộng đồng cùng thắng nha các đạo hữu)
------
Ở Đông Lào cũng có một câu chuyện gây tranh cãi trong dư luận như thế này về việc có nên ăn thịt chó hay là không.
Phe phản đối thì cho rằng ăn thịt chó là sát sinh, là tàn nhẫn, là vô đạo đức.

Nhưng nếu ăn thịt bò, thịt gà, thịt vịt, thịt ngan, thịt dê, thịt cá…thì không có vấn đề gì.
Phe đồng ý thì cho rằng phe phản đối là một lũ đạo đức giả và tiêu chuẩn kép.

Họ lại cho rằng bất kỳ con nào gắn với chữ “nuôi” thì đều có thể làm thịt bao gồm cả con gái nuôi, em gái nuôi, chị nuôi, anh nuôi, bố nuôi (sugar baby) … và chó cũng không ngoại lệ.
Phe phản đối nhất định không chịu và cho rằng chó là loài thông minh nhất, trung thành nhất, là người bạn, người đồng chí và người thân của họ.
Phe đồng ý thì lại nêu ra câu hỏi: nếu các người coi chó là người bạn, người thân, người đồng chí của mình thì bây giờ bị chửi là ngu như chó, chó điên, chó dại, chó ghẻ, chó chết…thì có buồn hay không? Chắc là không đấy nhỉ?
Phe phản đối: im lặng… im lặng… và im lặng…
(Còn các ngươi thì sao? Các ngươi thuộc phe phản đối hay phe đồng ý.

Xin hãy comment và bình luận bên dưới nhé.


Hê hê.)
Tóm lại, câu chuyện của hai người họ Trương kia muỗi tôi không coi là thật mà cho rằng họ đang ảo tưởng về tâm lí mà thôi.
Đừng có nói chuyện mệnh cách Đế Vương hay ngủ với gái lại có thể thay đổi số phận không những của bản thân mà còn của cả thế giới này, cho dù bảo Muỗi tôi có thể thành Thần tôi cũng cho rằng nó không có thật.
Cũng như nếu ngủ mà đối phương không chân tâm thật ý thì có thể hại bản thân mình và cả gia đình mình lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Đây rõ ràng là một câu chuyện tiếu lâm.
Và muỗi tôi sẽ chứng minh cho mọi người thấy câu chuyện đó chính là bịa đặt bằng cách thử hút máu cô gái Mộng Thu kia.
Đương nhiên, chẳng có ai tự nguyện cho Muỗi hút máu mình cả.

Thế nên nếu như tôi hút máu cô ta mà không có chuyện gì xảy ra thì tất nhiên sẽ chứng minh được vấn đề đã nêu trên.
Nghĩ như vậy, tôi tìm cách lén bay lại gần cô giao dịch viên Mộng Thu đang ngồi ôm mặt khóc nhè giữa phòng Giao Dịch.
-----
Hội Sở Ngân Hàng XCB
Phòng Giao Dịch
Tất cả nhân viên của ngân hàng há hốc mồm kinh ngạc còn khách hàng đang có mặt ở đây đều chỉ chỏ qua lại trước tình huống chơi khăm của người đàn ông kia.
Không gian phòng giao dịch ồn ào như cái chợ vỡ bởi trò chơi khăm của người đàn ông và những tiếng khóc uất nghẹn của Mộng Thu.
Đáng tiếc là ở đây có rất nhiều đồng nghiệp nhưng không một ai đứng ra để bảo vệ nàng hay nói đỡ cho nàng một câu.

Lòng người vốn ích kỷ, tình người vốn ấm lạnh có thể nhìn ra một góc của cuộc sống.

“Thế nào rồi cô kia.

Các cô lấy lý do là quy định để làm khó dễ khách hàng chúng tôi.

Giờ tôi làm đúng theo những quy định mà ngân hàng đưa ra thì cô không chịu thực hiện.

Vậy ý cô là như thế nào hả?”
Gặp tình huống này thì dù là nhân viên ngân hàng nào gặp phải cũng sẽ vô cùng bối rối.
Thứ nhất, khách hàng không vi phạm quy định của ngân hàng.

Yêu cầu của họ hoàn toàn là hợp lý và ngân hàng không có quyền được từ chối phục vụ.
Thứ hai, khách hàng chiếm được đạo lý phía trên và lỗi cũng do phía ngân hàng làm khó khách hàng trước.
Thế nhưng nếu thực hiện theo yêu cầu của khách hàng thì trên thực tế là không thể thực hiện được.
Chưa kể về mặt nhân sự, chi phí, thời gian đều cần tới một con số khổng lồ để thực hiện.

Cách duy nhất là ngân hàng phải ra mặt xin lỗi khách hàng và cầu xin khách hàng bỏ quá cho.
Thế nhưng, một nhân viên giao dịch lại bị kẹt ở giữa nên rất khó xử.

Một mặt nếu nhân viên xin lỗi khách hàng và thừa nhận mình sai thì đồng nghĩa với ngân hàng sai, có ảnh hưởng xấu đến uy tín và danh dự của doanh nghiệp.

Một mặt nếu không xin lỗi khách hàng và khách hàng không chịu bỏ qua thì giao dịch bắt buộc phải được thực hiện như quy ước.
Mà nếu thực hiện giao dịch theo quy ước thì lại không thực tế và càng có hại cho phía ngân hàng hơn.
Cho nên giao dịch viên thật sự cũng không đủ trình độ, khả năng, vị trí để đứng ra xin lỗi khách hàng.
Người có thể làm được điều đó ít nhất phải là trưởng bộ phận giao dịch viên có chức vụ như giám đốc chi nhánh trở nên mới được.
Tóm lại, luật sai thì người làm ra luật mới có khả năng sửa luật hoặc người thực hành phải đủ cao cấp để gánh chịu rủi ro và trừng phạt của tổ chức.

Quy tắc làm việc vốn là như thế.
Khi người đàn ông bắt đầu live stream thật sự thì phía nhân viên ngân hàng không còn thái độ nhìn Mộng Thu như đang xem kịch nữa mà bắt đầu lo lắng.
Dù sao, nếu danh tiếng của ngân hàng bị ảnh hưởng bởi một drama như thế này thì bên phía hội sở hay chi nhánh cũng phải chịu trách nhiệm liên đới.
Chưa kể nếu gắt hơn có thể bị cắt phụ cấp hoặc thưởng.

Người trực tiếp gây ra sự kiện bị sa thải đã đành nhưng những người còn lại cũng không có quả ngon để mà ăn.
Nghĩ đến đây, nhiều nhân viên ngân hàng bắt đầu cuống lên tìm cách báo cho sếp trên được rõ để tìm ra hướng xử lý drama.
“Tổng Giám Đốc tới, các anh chị em nhân viên xin nhường đường!” Một tiếng hô lớn vang lên.
Mọi người giật mình nhìn qua, một thanh niên mặc áo vest xanh khá lịch sự tuấn tú bước đi qua, đi đằng sau là giám đốc Phòng giao dịch Trương Bình Xuyên.
Nhìn thấy hai người đang tới, các nhân viên ngân hàng trong lòng lộp bộp:
“Thôi xong rồi, chuyện này lại kinh động đến tận sếp Tổng, nghe đâu Tổng Giám Đốc tuy còn khá trẻ nhưng được đào tạo khá bài bản bên Mẽo quốc, tính cách lại rất nghiêm khắc.
Phen này Mộng Thu chắc chắn gặp họa đến mất việc cũng không chừng”
Tổng Giám Đốc Trương Bá Hưng đi tới, liếc mắt nhìn về phía Mộng Thu đang ngồi ôm mặt khóc nức nở, giả bộ nhíu lông mày đầy bất mãn sau đó quay sang phia bên người đàn ông kia.
Người đàn ông nhìn thấy Tổng Giám Đốc họ Trương đi tới thì cũng có vẻ hơi luống cuống.


Dù sao những người ít giao tiếp khi nhìn thấy những vị quan to hoặc có địa vị đều có cảm giác e ngại trong lòng.

Chuyện này là rất bình thường.
Trương Bá Hưng nhìn người đàn ông thì lộ ra vẻ mặt mỉm cười, tỏ ra hòa ái dễ gần, anh ta khiêm nhường nói:
“Xin chào quý khách, tôi là Trương Bá Hưng, tổng giám đốc của ngân hàng XCB.

Chuyện của quý khách tôi cũng đã nghe nói.

Việc này, đích thị là do phía ngân hàng của chúng tôi sai lầm và chưa phục vụ quý khách một cách chu đáo.
Thay mặt ngân hàng XCB và toàn bộ nhân viên, quản lý, lãnh đạo, tôi chân thành xin lỗi quý khách hàng về một trải nghiệm không như ý.

Kính xin quý khách hàng bớt giận và bỏ quá cho chúng tôi.
Chúng tôi sẽ nghiêm túc rút kinh nghiệm sau sự kiện này và xin hứa sẽ làm tốt hơn trong thời gian tới.
Về phía nhân viên không làm tròn trách nhiệm thì ngân hàng chúng tôi cũng xin cam kết sẽ xử lý nghiêm khắc để làm một bài học cho những nhân viên khác rút kinh nghiệm.
Một lần nữa, tôi Trương Bá Hưng xin gửi lời xin lỗi chân thành đến quý khách và xin được thực hiện giao dịch ngay bây giờ để không làm mất thời gian quý báu của ngài”.
Nói đoạn, Trương Bá Hưng cúi đầu gập 90 độ hướng về anh chàng kia khiến anh ta vô cùng sửng sốt và bối rối.
Thấy lãnh đạo của mình đã cúi đầu, Giám Đốc chi nhánh Trương Bình Xuyên và toàn thể nhân viên ngân hàng cũng cúi gập lưng xin lỗi theo.
Không có cách khác, tôn ti trật tự trong nội bộ của ngân hàng XCB quá chặt chẽ và nghiêm khắc.

Người Hoa vốn đã rất nổi tiếng về việc lãnh đạo và quản lý nhân sự.
Những hình ảnh cầu thị trên cũng thông qua chiếc điện thoại hiện đang live stream của anh chàng kia đi ra với công chúng đang buôn dưa lê gây ra một mảnh ồn ào, náo nhiệt.