Nhật Kí Yêu Thầm

Chương 9




Vào Tết Âm lịch năm ba đại học, lần đầu tiên Liêu Sở Sở đi theo bạn trai về nhà gặp phụ huynh.

… Chẳng qua hai người sống ở hai tòa đối diện, cho nên thực ra chẳng khác gì về nhà mình cả.

Lần đầu tiên tới nhà bạn trai, Liêu Sở Sở đương nhiên được dẫn vào tham quan phòng của bạn trai. Phòng ngủ thường ẩn giấu rất nhiều bí mật của một người nên Liêu Sở Sở vừa vào phòng, đã rất thích thú ngắm nhìn khắp nơi.

Phòng không lớn, một chiếc giường, một tủ quần áo, một chiếc bàn học và một kệ sách cực lớn, nhưng ngoài những thứ đó ra thì hầu như không có đồ đạc gì.

Sách được xếp dày đặc trên giá sách, tầng trên cùng là mấy cuốn tiểu thuyết, nhìn bìa và tên sách hình như là chủ đề trộm mộ hoặc linh dị, Liêu Sở Sở không đọc loại sách này, không biết quyển nào trong số đó cả nên đương nhiên không có hứng thú; hai tầng ở giữa chứa đủ loại sách giáo khoa, sách bài tập toán, khoa học, hóa học, phần lớn là sách cấp ba, thỉnh thoảng kẹp mấy quyển vở ghi chép hoặc là bài thi...

“Không khoa học! Sao lại không có sách cấm được!”

Liêu Sở Sở chỉ vào giá sách, khó tin nói.

“Bạn trai em đây là chàng trai chính trực trong sáng ba tốt, đương nhiên không đọc sách cấm rồi.”

… Mới là lạ. Những thứ không thể nói đó tất nhiên sẽ không được tùy tiện đặt trên giá sách rồi, phải giấu thật kỹ càng được chưa.

Liêu Sở Sở nghi ngờ liếc nhìn bạn trai mình, sau đó bắt đầu lục tìm trên giá sách.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Bạn gái nhất quyết muốn tìm ra sách cấm ở trong phòng thì phải ngăn cản thế nào? Rất gấp, online chờ.

Lạch cạch…

Bỗng nhiên một cuốn sổ bìa cứng rơi xuống sàn. Là khi Liêu Sở Sở muốn rút quyển sách bài tập nào đó ra, đã tiện thể kéo quyển sổ kẹp bên cạnh ra theo.

Một cuốn sổ rất bình thường, bìa đen, có in một từ NOTE trên đó. Liêu Sở Sở nghĩ thầm rằng đây có lẽ là vở ghi chép ôn tập của môn nào đó thời cấp ba, vì thế sau khi nhặt quyển sổ từ dưới đất lên, cô tiện tay mở ra xem thử.

Bạn trai cô là học sinh giỏi, thế nên cô chỉ tò mò về sự khác biệt giữa vở ghi chép của học sinh giỏi và cái cô đã làm năm đó thôi.

… Nhưng mà nội dung sau khi mở ra hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của cô.

“Năm X tháng O ngày △, Chủ nhật. Trời trong.

Hôm nay lúc mở hòm thư dưới lầu gặp được hàng xóm mới ở tòa đối diện, cho mình cảm giác rất kỳ quái.”

Đây là... nhật ký?

Sau lưng chợt có một đôi tay vươn ra khép “bộp” quyển sổ lại, Liêu Sở Sở còn chưa kịp phản ứng thì quyển sổ trong tay đã vào tay người khác.

Liêu Sở Sở quay đầu, lập tức nhìn thấy bạn trai mình đang ngại ngùng mím môi, giấu quyển sổ ra phía sau.

“Không được xem quyển này.”

Anh lợi dụng ưu thế chiều cao của mình để đặt cuốn sổ lên trên giá sách ngoài tầm với của Liêu Sở Sở.

Liêu Sở Sở đi quanh vài vòng giữa quyển nhật ký không với tới được và bạn trai hiếm khi xấu hổ của cô, cuối cùng tiến lên khoác tay anh làm nũng: “Không xem thì không xem.”

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

… Dù sao, cô cũng đã biết trang quan trọng nhất ấy viết cái gì rồi.

“Năm X tháng O ngày △, Chủ nhật. Trời trong.

Hôm nay mình gặp được hàng xóm mới sống ở tòa đối diện lúc mở hòm thư ở dưới lầu, người ấy cho mình cảm giác rất kỳ lạ.

Rõ ràng trước kia mình chưa từng gặp người này, nhưng không hiểu sao mình lại cảm thấy căng thẳng khi hai chúng mình đứng cạnh nhau.

Thậm chí mình còn chưa thấy rõ được mặt của người ta cơ mà, sao lại cảm nhận được sự hiện diện mãnh liệt như vậy nhỉ? Chẳng lẽ là vì hào quang của người ta mạnh quá chăng?

Không thể hiểu nổi...

...

...

...

Nhưng mà, nếu có thể gặp lại cô ấy thì tốt rồi.”

[END]

- -------------------

Lời tác giả:

Kết thúc rồi (mặt nghiêm túc)

Người viết nhật ký vẫn luôn là nam chính, nhật ký chương 8 đã tiết lộ sự thật rằng anh mới là người tỏ tình. Đây là một câu chuyện đôi bên yêu thầm.

Thật ra câu chuyện đã kết thúc ở chương trước, đoạn ngắn cuối cùng này được coi là ngoại truyện, cho nên không phải trang nhật ký mà chỉ là ghi chú.

Tên của nam chính... Bởi vì tôi không nghĩ ra nên gọi anh ấy là gì cho hay, nên tôi quyết định không để tên, dù sao chỉ là một câu chuyện ngắn, mọi người tự tưởng tượng đi nha...

- Hết truyện-