Nhật Kí Thần Linh

Chương 89: Chuyện cần phải xử lý!




Thời gian rất nhanh liền kéo đến giữa trưa, ngay lúc cậu chàng còn đang hăng say đùa nghịch. Một cánh tay bất thình lình đặt lên vai cậu chàng!

- Lớn tồng ngồng thế này rồi mà vẫn còn chơi cái trò trẻ con này à?

Giọng nói chế giễu vang lên ngay sát bên tai.

- Ừ? Chúng mày làm sao rồi???

Vừa quay đầu lại. Đứng đằng sau lưng cậu chàng lúc này chính tụ tập đủ cả mấy thằng bạn đang đứng xem.

- Còn làm sao nữa! Đi ăn cơm trưa đã chứ còn làm sao? Đừng bảo với tao là mày định ngồi chơi xuyên trưa không ăn gì đấy nhé!

Cậu chàng đang khoác tay lên vai Lăng cười đểu đáp.

- À! Đợi tý! Anh xong ngay đây!!!

Nói tới mới nhớ. Nhắc tới ăn bụng cậu liền cũng đang sôi sùng sục lên rồi. Và thế là không để đám bạn xấu chờ lâu, cậu chàng một pha Alt+F4 liền thoát ngay ra khỏi game. Tiếp theo đó nhấp nhấp đăng xuất tài khoản dùng máy. Lôi ghế đứng dậy!

- Đi! Đi ăn thôi nào!

Ngược lại là thúc giục đám bạn đi nhanh kiếm lấy bữa trưa đây rồi!



Một lát sau…

Theo như thường lệ, cả đám rủ nhau vào quán bún chả gần đó làm một bữa nhanh, gọn, nhẹ! Vừa ăn mấy tên này còn luôn mồm nói về buổi sáng chơi game như thế nào như thế nào. Bởi vì cả buổi đều hành động riêng bên ngoài, Lăng đúng là không biết nên nói thêm gì đó. Đầu óc cũng bởi vì chơi game cả buổi còn có chút lâng lâng chưa thói quen đây! Tâm thần không quá tập trung ăn bữa trưa.

- À phải rổi! Tí nữa tao có việc bận phải đi về. Để thằng Lăng thế vào đánh thay tao nhé!

Lên tiếng chính là tên Lộc phó bí thư lớp. Lúc nói chuyện vẻ mặt còn làm ra vẻ anh đây rất chăm sóc chú mày đấy, vỗ vỗ vai cậu chàng thấm thía truyền đạt.

- Làm sao? Đã đi chơi thì cứ thoải mái chơi đi! Thằng Lăng nó cũng có phải không có gì chơi đâu. Muốn tất cả chín đứa chơi cùng nhau cùng lắm buổi chiều chuyển sang chơi Half Life hay đột kích gì gì là được rồi. Chú không phải vì thế mà nhường đâu nhé!

Đáp lại câu nói của Lộc chính là tên Tuấn Đại Gia thường hay chở hắn đi chơi lúc bình thường. Thái độ có vẻ như không hài lòng cho lắm. Kẻ trong cuộc như Lăng ngược lại là dửng dưng như không. Vẫn tiếp tục im lặng ăn bữa trưa không cả nói lấy một lời. Mấy cái tên này nếu không phải thực sự có việc cần rời đi thì còn lâu mới có cái gọi là nhường xuất chơi. Cậu đã quá rõ ràng mấy thằng cha này rồi. Quả nhiên…

- A nâu nâu nâu nâu! Buổi chiều em yêu nó gọi anh rồi~

- Hôm nay không tiếp tục đi chơi với các chú mày được. Bọn mi cứ tiếp tục chơi đi thôi. Chiều tao phải về kẻo bé nó mong~

Lộc cười mỉa đáp lại. Vừa nói vứa đá đá lông mi trêu chọc!

- Nói tóm lại là gái gọi chứ giề! Đúng là cái đồ trọng sắc khinh bạn. Gái nó mới gọi một tiếng mà đã ton tót ton tót chạy đi theo nó ngay rồi~

Ngồi một bên, tên Linh ba xu như thường lệ đá đểu.

- Thì chả thế lại không à! Không đi với gái chẳng lẽ nó lại đi với mày! Lộc nó lại cũng không phải là gay~

Đốp chát lại ngay chính là cậu bạn tên Dần ngồi bên cạnh.

- Thôi thôi thôi! Chúng mày làm gì mà cứ như là muốn chém nhau luôn tới nơi thế. Đánh nhau cả buổi sáng trong game giờ còn chưa chán à?

- Ăn nhanh cho xong đê. Còn chuyện thằng Lộc nó muốn đi thì để cho nó đi đi. Có cái gì đâu mà nói nhiều~

Tuấn Soái Ca rất ra vẻ đàn anh dăn dạy cá đám.

- Móe! Biết rồi đại ca! Chỉ có mỗi anh là nói đúng nhất nhất!!!!

Tên Quang ngồi ngay kế bên Lăng cũng không chịu kém cạnh, ton hót thêm vào lấy một lời.

Có điều liền là không có ai lại phản ứng hắn! Thằng này quá bựa. Lại còn là dạng âm thầm bựa. Tiếp lời của nó sau này nhất định sẽ bị nó làm tức chết~ Bữa ăn trên bàn liền vì vậy đi vào vài phút ngắn im lặng không ai nói chuyện. Cho đến khi…

- Nói tới bạn gái. Chuyện của chú Lăng dạo này sao rồi?

Quang hiển nhiên không quá hài lòng với việc mình bị mọi người bơ dưa bở, bị xa lánh không ai để ý. Họng súng lập tức nhắm ngay vào thằng bạn bên cạnh đang ngồi im ăn bữa trưa từ đầu đến giờ. Chủ đề chọn lựa nhìn qua cũng tương đối là nóng hot.

- Làm sao là làm sao?

Lăng hai mắt khẽ lườm hắn lấy một cái, hỏi ngược lại thẳng thừng.

- Lại còn làm sao nữa!!!

- Đậu má! Chuyện em nước ngoài của chú ra sao rồi??? Cả cái trường của chúng ta giờ chỉ có mỗi chú là nổi tiếng nhất thôi đấy. Đám bạn cùng phòng kí túc xá của tao dạo này lúc nào cũng nhắc tới tên của chú trên miệng.

- Ừ! Tất nhiên chủ yếu là chửi chú số Sh** chó. Chó ngáp phải ruồi các kiểu~ Ha hả…~

Vẻ mặt cậu ta thế nhưng rất vui vẻ khi nói ra những chuyện không ra gì như vầy! Lăng còn chưa kịp suy nghĩ xem mình nên phản ứng như thế nào, câu chuyện đã bị bọn khốn nạn này dẫn đi theo một phương hướng hoàn toàn khác~

- Mà tao nói thật Lăng ông đừng giận nhé!

Linh Ba Xu vẻ mặt hiếm khi xuất hiện vẻ nghiêm túc. Cả đám tốc độ ăn không khỏi ngưng lại, muốn chờ xem nó có thể phát biểu cái quái gì?

- Cứ nói đi! Không hợp tao coi như chưa nghe qua là được~

Muốn ăn bữa trưa cũng không xong! Cậu chàng uể oải đáp lại.

- Cái em Erica của chú ấy! Anh thấy em nó cứ giả giả kiểu nào ấy. Không biết mày với em nó quen nhau kiểu gì chứ… Cẩn thận kẻo làm hiệp sĩ chuyên đổ vỏ cũng không chừng!

Đối phương như thật đáp lại.

- Móa! Xinh như em ấy mà đồng ý thì làm đổ vỏ anh cũng nhận!!!

Tuấn Đại Gia lập tức vỗ bàn. Căm phẫn chen ngang!

- Đệch! Tao còn chưa nói xong cơ mà~

Linh giận dữ phản bác!

- Thôi thôi thôi~ Đừng nghe thằng Linh nó nói chuyện làm gì. Nghe chỉ phí lời~

Tên Dần ngồi bên cạnh đổ thêm dầu vào lửa. Sáng nay hắn từng bị tên Linh đuổi đánh chạy khắp bản đồ. Lúc này nhìn đối phương đặc biệt không vừa mắt~

- M*! Tao có nói chuyện với chúng mày đâu!!!

Linh buồn bực hỏi ngược lại.

- Được rồi! Tất cả im đi nghe nó nói xem nào. Thằng này nhìn ngu ngu thế nhưng nói chuyện hài vui ra phết đấy!

Lộc ngồi nhìn nhìn thèm, lại phát biểu lấy một câu kích đểu!

- Ai!!! Mấy cái thằng chết tiệt này~

- Nói chung anh chỉ muốn khuyên thật chú Lăng một câu. Nếu là em Trần Linh thì chú còn giữ được lâu dài. Chứ em Erica đấy chú không chơi được với ẻm đâu. Cứ tính toán sớm đi kẻo ngày sau lại bực~

Linh ra vẻ bản thân kinh nghiệm phong phú lắm, rất là tế nhị nói ngắn gọn. Ừ? Có vẻ như điều lão muốn nói hẳn chính là những chuyện này rồi? Hẳn là như vậy đi???

- Có gì đâu mà cứ phải xoắn xuýt những chuyện này nhở! Em Erica ấy lơ tơ mơ khó giữ vậy cứ đặt tại hàng người yêu là được. Có phải là bắt chúng mày lấy nhau luôn đâu mà bày đặt suy với nghĩ lâu dài~

- Làm như thằng Lăng nó người tử tế lắm ấy không bằng!!!

Quang rất là khinh bỉ cả đám, chốt một câu phát biểu thẳng thắn cái nhìn.

- Đệch! Ai bảo tao không phải là người tử tế rồi~

- Nghe sao như là mày đang chửi xéo tao vậy???

Lăng không vui quét mắt sang đe dọa.

- Á! Em nhầm! Em nhầm!

- Anh Lăng nhà ta cứ gọi là tử tế nhất trên đời~

Tên bựa này cứ như vậy làm ra vẻ mặt ton hót nịnh bợ đáp lại.

Ôi! Một đám bạn xấu~

Thật đúng là mệt với đám này!!!

Lăng tiếp tục lặng im không nói chuyện. Chủ đề giao lưu cũng rất nhanh liền chuyển hướng sang chuyện khác. Hoặc có lẽ nếu không phải chuyện vừa rồi có một vài nhân tố người nước ngoài vân vân lẫn lộn ở bên trong kích thích, đám này liền chắc chắn không thèm quan tâm gì đâu~

Có điều chuyện về Erica cùng Vũ Trần Linh? Có lẽ cũng đã đến lúc cậu cần bắt tay vào tự xử lý rồi. Thời gian cứ để lâu cũng không tốt không phải?

Hừm? Sáng mai là thứ bảy. Tổ chức đội tình nguyện mà cậu và Vũ Trần Linh đồng thời tham gia, ngày mai có tổ chức một buổi tập thể đi tìm nhà trọ làm thành hồ sơ. Giúp đỡ cho các sinh viên mới còn chưa tìm được phòng trọ như ý. Trước khi trùng sinh tất nhiên những chuyện như thế này cậu đều đã làm qua không ít lần. Nếu như nhớ không lầm liền là mọi người chia thành từng cặp hai người đi chung tìm nhà cho đỡ tẻ nhạt.

Nhìn qua ngày mai là một cơ hội hiếm có để mà làm lành với cô gái nhỏ. Tin rằng đứng nói chuyện ngay trước mặt nhiều người như vậy cô ấy cũng sẽ không quá bơ đi mình. Ừ? Cứ quyết định như vậy! Lăng trong lòng dằn ra quyết tâm…

Bữa cơm trưa rất nhanh liền trôi qua rồi~

Tất cả đám thanh niên chúng ta lại một lần nữa chui trở về quán net. Chơi… Xuyên cả ngày luôn!!! Chuyện vẫn thường thấy trong cuộc đời sinh viên~



Trở lại quán game, bởi vì cậu bạn tên Lộc kia lúc ăn cơm đã tuyên bố trước buổi chiều 2h liền quay về vui vẻ với "gà nhà". Đám bạn trẻ vì vậy liền khoái trá quyết định lập mạng chơi Half Life để tiễn đưa anh ấy một đoạn đường đi tốt. Tất nhiên lý do chủ yếu hơn là để chín người bọn họ có thể cùng chơi chung một lúc.

Đối với ý kiến như vậy, tất nhiên là mọi người vui vẻ thực hành.

Nguyễn Trọng Lăng hiện tại cuối cùng cũng coi như là có đồng đội. Không còn phải một mình lang thang vất vưởng chơi một mình như buổi sáng.

Half Life, một trò chơi quá phổ biến với đám học sinh, sinh viên từ quê lên Hà Nội như bọn cậu. Một trò game bắn nhau chia thành hai phe đối kháng. Bản đồ Italia với cổng vòng, chợ trời, nhà con tim, đài quan sát, cửa sau, nhà hoa…vv Vô số tên gọi quen thuộc mà đa số tay game thủ, hễ biết chơi game ở tuổi bọn cậu đều nghe nhiều nên thuộc!

Mà dù cho có là không quen gì đi nữa. Chỉ cần biết đánh đánh số mua súng rồi vác đi. Gặp mặt đối thủ liền dí liền chuột trái, hướng tâm bắn của súng mà nã đạn thẳng tới đối phương chết toi là được rồi.

Cũng không có cái quái gì khó chơi cả. Đối với đám chơi game quen như Lăng và mấy cậu bạn liền càng là xe nhẹ đường quen. Mấy tay tinh tướng, tự nhận kĩ thuật cao thậm chí còn đang mân mê ở bên ngoài giao diện, chọn chọn chỉnh chỉnh tâm ngắm bắn to nhỏ. Chỉnh sửa các nút tắt động tác sao cho quen thuộc, độ sáng màn hình, động rộng…vv đây.

Ngược lại là người lập mạng chủ như Lăng liền khá đơn giản. Cậu ta chính là vào phần sửa tên đổi thành Thánh Lăng là oke rồi. Tiếp đó chỉ vào lập mạng lan liên kết đi là xong. Vốn dĩ còn định viết tên là Thánh Lầy… Có điều cuối cùng vẫn là tồn sót lại một chút lương tri ngăn cản cậu tự hủy tên tuổi!

- Xoạch xoạch xoạch…~

- Tạch tạch… tạch tạch… tạch!

Màn hình tiến vào giao diện mở màn. Một loại lựa chọn như chọn bên thế lực, cảnh sát hay bọn cướp cùng với hình dạng bề ngoài. Âm thanh tiếng nổ lách tách như tiếng súng lắp ráp lên nòng không ngừng vang lên trong lúc chọn lựa.

Lăng hơi làm suy nghĩ liền lựa chọn phe bọn cướp để chơi. Nhân vật là một tay thanh niên áo xanh lá mạ, quần vàng. Mắt đeo kính nhìn khá tri thức! Tuy rằng làm thân phận bọn cướp thế nhưng lại mém có tiến hành che mặt chống nhận dạng gì cả. Được cái trong tất cả các diện mạo mô tả được chọn của cả hai bên, cũng duy chỉ có nhân vật này là lộ hết mặt. Đám người khác nếu không là đeo mũ trùm đầu chính là đội mũ nón, đeo mặt nạ phòng hộ che kín hết các kiểu.

- Khửa khửa khửa…~

- Anh đã tiến vào! Thằng nào tiến đến nếu thử lục bạc của anh???

- Fire in the hole!!!!!!!

Tiếng nhạc game thúc giục vang lên! Ván đầu tiên sau khi lập mạng chỉ có thể mỗi bên lựa chọn một người tiến hành giao đấu. Cũng chỉ có sau khi kết thúc lượt này các người chơi còn lại mới có thể tiến vào. Lăng bởi vì là người lập mạng máy chủ bởi vậy tất nhiên liền có mặt trong lượt đấu súng đầu tiên.

- Móa! Thằng này lì~ Các chú cứ để anh xử nó!!!

Tuấn Đại Gia chính là con người không bao giờ biết nói một câu khuất phục~ Đối với Nguyễn Trọng Lăng ra vẻ cao thủ khiêu khích hiển nhiên là… Không phục liền bất khuất đứng lên! Lập tức chuyển sang đội hình lực lượng cảnh sát đi quyết chiến với đối thủ đi rồi!!!

“Ừ? Thằng cha này vậy mà khinh mình chỉ chơi súng lục cơ bản! Lại còn tiết kiệm tiền chỉ mua thêm một quả bom nổ mà thôi. Ngay cả băng đạn cho súng cơ bản cũng không thèm mua thêm cho đầy???”

Lăng liếc mắt nhìn qua cậu bạn tên Quang đang soi máy bên cạnh. Tên này cũng là lựa chọn bên cướp. Có điều hiện tại còn phải đợi Lăng và Tuấn Đại Giá chiến đấu xong mới có thể nhập cuộc. Hiện tại đang trong trạng thái người chết. Nhân vật của cậu ta bởi thế có thể ung dung lựa chọn theo dõi thành viên còn sống của cả hai bên.

Tất nhiên phía bên Tuấn Đại Gia, đối thủ của Lăng lúc này cũng đã tương tự có người soi máy chỉ điểm vị trí. Hai người trong lòng cũng tự biết điều này thế nên cũng không có chơi trốn tìm bắn lén nhau làm gì. Rất là thẳng thắng đâm đầu hẹn nhau nơi cổng chợ!

Một pha mặt đối mặt!!!

- Rầm!!!

- Đoàng đoàng!

Vừa mới nhảy người ra thành công né tránh quả bom nổ mạnh! Lăng kĩ thuật rất tinh vi lại làm hai phát súng lục bạc nhằm về phía nhân vật của Tuấn Đại Gia.

Tiếc là tay này bởi vì có người hiển thị hành động của cậu 24/24 nên trước đó đối phương nhân vật liền đã núp ngay đi rồi. Thậm chí còn rất chân chó đợi cậu bắn xong lại thò đầu ra bắn lấy mấy phát. Tất nhiên là cậu cũng gậy ông đập lưng ông vừa thấy đối phương lao ra liền lập tức núp! Cả hai chúng ta ai mà không biết về ai nha~

- Mẹ! Hai thằng mày núp cái gì mà núp! Có bắn nhanh lên không thì bảo??? Định cho anh em chờ đợi chúng mày vờn nhau đến bao giờ???

Tên Linh khốn kiếp kia đã lập tức mắng lên. Sự thật hiển nhiên chính là cả Lăng và Tuấn Đại Gia chỉ được cái còi to. Đợi đến lúc chính thức vô bắn nhau đều là hai thằng sợ chết cộng thêm thích đi bắn trộm sau lưng. Để hai tên này chính diện mặt đối mặt với như thần xạ thủ, chính diện bắn nhau thế này vẫn là quá làm khó cho hai em nó điểm!!!

Có điều Lăng giờ đã xưa đâu bằng nay! Tự nhận là sau khi thân thể cải tạo trở thành một Diệt Thần Sư năng lực phản ứng đã tăng lên rất cao, cậu chàng quyết đoán nhảy xổ ra trực tiếp đánh giết! Dù sao nếu cứ núp núp nhau như vậy thì dù năng lực của cậu có nhạy cảm hơn nữa, đối với kẻ không biết kĩ thuật bắn xuyên tường như cậu thời gian kéo dài chẳng khác nào hết đạn bó tay chịu trói đây rồi.

Phải biết súng lục bạc tuy mạnh hơn súng cơ bản thế nhưng trận mở màn đầu tiên cả hai bên đều không có mấy tiền. Cậu cũng chỉ có thể mua được mấy viên đạn mà thôi. Lỡ bắn hết đạn thì chỉ có nước dùng dao mà nhảy lên chém đối thủ!

Mà kĩ thuật của cậu rõ ràng vẫn còn chưa cao siêu được tới mức ấy~

- Hây a~

Cậu vừa từ cổng chính chợ nhảy xổ ra. Phía bên kia cũng không biết là do chịu lời nói kích thích của tên Linh đáng ghét kia hoặc là thấy bản thân cậu thế tới quá ngu, quá sơ hở. Tóm lại Tuấn Đại Gia hiện tại cũng rất tự tin… chạy trốn đi rồi.

Thân hình lùi về nấp đằng sau đám hàng quán trung tâm chợ. Súng lục thì bắn bùm bùm không ngừng.

- Bụp bụp…!

Có vẻ cậu vừa ăn hai phát đạn? Máu từ 100 cũng đã chỉ còn lại 64. Đấy là còn may cậu nhanh tay cho nhân vật vừa ngồi vừa nấp sau đám hàng quán nên mới tránh được không bị bắn chết tươi đấy!

Kết quả bởi vậy biến thành hai tên khốn này lại một lần nữa núp sau hai bên chướng ngại vật ngồi thủ dâm đợi nhau~

- Móa! Hai cái thằng này lằng nhằng quá! Có bắn nhanh lên không thì bảo.

Các anh em đứng xem bên ngoài đã tập thể nổi giận!!! Hai cái thằng trình độ bắn bét nhất đội này quá ư là câu giờ~

- Làm gì! Làm gì! Làm gì!!!

- Không thấy anh đang củ hành thằng Lăng đây à???

Tuấn Đại Gia tức khắc liền cho mọi người biết được rằng người giàu một khi không biết xấu hổ lên đó chính là không có hạn cuối. Thằng ôn này cùng với Lăng sau khi bị đám bạn xấu ngồi bên thúc dục lập tức tiến hành đứng lên bắn giết.

Khả năng hai thằng này nhân vật lại cứ như là chơi nú tìm lòng vòng lòng vòng loanh quanh đám chướng ngại vật ở giữa chợ không ngừng. Rõ ràng là lợi dụng việc súng lục bạc của Lăng ít đạn, không dám bắn nhiều mà từ xa xa rỉa máu đi rồi~ Chiến thuật tuy rằng tương đương bỉ ổi thế nhưng mà hữu hiệu ra phết.

Phía bên kia… Lăng đã chỉ còn 20 máu nguyên! Đạn lại chỉ còn có 3 viên!!!

- Đoàng! Đoàng!!!...

- Đoàng!!!

Lắc lư lắc lư mãi, Lăng đã không nhịn được nổ súng. Một pha nổ súng chuẩn xác như thần bắn vào người đối phương. Tiếc là…

Cũng không có cái méo gì dùng!

Bởi lẽ dù cho tên Tuấn Đại Gia kia nhân vật bị cậu bắn cho chỉ còn 10 máu đỏ. Nhân vật của cậu chàng trước lúc đó cũng bị đối phương rỉa hết máu luôn rồi.

Ván đầu tiên chiến thắng thuộc về bên cảnh sát.

Thánh Lăng giết -1 trong khi đối thủ của cậu ta Đại Đại Gia đạt được +1 đứng đầu trên một đám thành tích là 0.

- Á đù!!! Anh đã nói rồi mà! Cỡ như thằng Lăng chỉ cần mình anh đây liền đủ để xử đẹp~

Kẻ nào đó rất tinh tướng kêu lên!

- Mợ! Cu Tuấn kia, chú không phải nóng. Anh vào làm thịt chú ngay bây giờ đây!!!

Cùng chung một phe với nhau, Quang tất nhiên là không lắm hài lòng với thái độ phách lối của tay ăn chơi trác táng nào đó. Cậu chàng vì vậy lập tức hô hoán lên.

- A ha ha! Quang mạng sống thì cứ đó để anh~

Linh cười ha hả trả đũa lại.

- Các chú chỉ được cái nói nhiều! Mình anh đây đã là đủ cân cả bản đồ rồi hớ hớ hớ~

Bên cảnh sát có Tuấn Đại Gia, bên cướp của chúng ta liền là có Tuấn Soái Ca. Anh ấy người cũng giống như tên! Rất bựa khi tuyên bố phải một mình làm thịt cả đội hình thế lực bên cảnh sát~

Ván thứ hai… chính là trong lúc đám người vừa cười vừa khiêu khích nhau như vậy mà bắt đầu đấy!

Ngược lại là Lăng đầu ngu ngờ nhìn về phía màn hình.

Có vẻ như…

Trở thành Diệt Thần Sư hay không đối với đi bắn Half Life liền không có cái quái gì dùng. Nghĩ lại… ai bảo mấy trò chơi này còn có chỉnh độ giật của súng ống đây này. Viên đạn bắn ra liên hồi liền sẽ tự nhiên bay chệch tâm ngắm vậy. Làm Diệt Thần Sư chẳng lẽ còn có thể uốn nắn chúng nó bắn trúng đầu đối phương không thành???

Ai!!! Thế là đi tong ước mơ bá chủ Half Life của anh~ Cậu chàng chính là như vậy đau lòng trước sự thật số phận.

Thời gian cũng cứ thế mà trôi dần…



Kết thúc chương 89.