- Phập!!!
Kiếm hạ! Rùa thần Kim Quy đầu một nơi thân một nẻo~ Cả người khoảnh khắc liền tiêu tán thành vô số điểm sáng. Nhoáng qua liền biến mất. Chết không thể chết hơn!!!
- Nhoàm~
Thần Long há miệng khẽ hấp! Sơn tinh tức khắc liền trở thành một bữa ăn tối ngon lành~ Sơn Tinh đại chiến Thủy Tinh…
Thủy Tinh vậy mà cuối cùng chiến thắng!!!
Bụt: “………………”
Hai mắt đăm đăm nhìn bầu trời đêm???
Gió thổi đìu hiu~ Đến đúng lúc cũng chẳng có cái quái gì dùng...! Đến mà như không đến. Đó chính là suy nghĩ âu sầu trong lòng ông Bụt vào lúc này~
- Nấc~
- Là ngươi? Ngươi muốn nói gì???
Thần Long nấc nhẹ! Miệng thở phì phò~ Giọng như lôi đình? Quanh thân mây khói lượn lờ~ Khí thế cực thịnh!
Hai mắt lúc này chính đang nghi hoặc nhìn sang phía ông Bụt. Sau lưng một màu trời tối đen như mực. Lôi điện đuỳnh đoàng! Giông tố nổi lên cuồn cuộn~
Mây theo rồng, gió theo chân hổ. Thần Long hiện thế tất kéo theo mây mưa sấm chớp cũng chẳng có gì lạ kì~
Ông Bụt hai mắt nhìn khổng lồ Thần Long trên không trung mà trong lòng lặng thinh. Người… cũng đã bị đối phương ăn xong! Giờ phút này ông còn có thể nói gì???
Cùng lúc đó ở một bên khác…
Nguyễn Trọng Lăng tình huống cũng có chút gì đó khác biệt?
Nhắc tới trước đó mỗi một lần sau khi cậu đánh giết một vị dị thần, trong người ngay lập tức liền sẽ chiếm được một loại năng lực mới. Hơi chìm đắm tâm thần tìm hiểu liền sẽ rõ rõ ràng ràng ngay~
Nếu như nói theo cách của ông Bụt trước đó vậy hẳn là: Chìa khóa vàng đã mở ra kho tàng… Đã đến lúc chúng ta đây bắt tay nhau kiểm hàng!!!
Nguyện lực của vị dị thần mà cậu giết chết sẽ đi theo một nghi thức nào đó truyền lại cho kẻ đứng sau lưng sáng tạo nên tất thảy Diệt Thần Sư. Một vị thần linh xấu tính nào đó chẳng hạn?
Ngược lại chính bản thân cậu trong quá trình này cũng có thể được chia lãi một phần. Được kế thừa một loại quyền năng mới bất kì nào đó của vị thần mà cậu vừa giết chết, cùng một loại kiểu như phiếu vé.
Mỗi ngày trôi qua hoặc chờ đợi một khoảng thời gian nhất định cậu liền có thể dùng nó để tiêu pha một lượng nhất định nguyện lực, sử dụng ra quyền năng mới mình vừa có được. Dùng hết liền không có! Không dùng cũng sẽ không tự tích trữ lại! Giống như nước chứa sẵn trong đường ống và đầu bên kia đã khóa lại vòi! Thả hết nước trong ống liền ngồi đợi bên kia rò rỉ đủ ra rồi tính~ Quyền năng bởi thế thường thả một lần hoặc chạy quá tải liền hết đạn tịt ngòi!
Chuyện vốn dĩ sẽ vẫn như thế. Khả năng lần này…
- Có gì đó không ổn đã xảy ra rồi???
Nguyễn Trọng Lăng nhìn đột nhiên sáng rực trên tay… Cuốn sách cổ- Tiên Thư mà Sơn tinh từng đưa cho cậu…!
Nó đang phát sáng???
Có vẻ như nó một lần nữa đã được kích hoạt???
Cũng không biết là nên vui hay nên buồn đây!!! Nguyễn Trọng Lăng chính là như vậy thầm nghĩ. Bởi lẽ…
Cậu đã không chiếm được bất kì quyền năng mới nào sau khi vừa chém giết rùa thần!!!
Mọi chuyện chính là như vậy lặng lẽ thay đổi…!
…
- BÙM!!!
- G Ràoooooooo!!!!
Một tiếng gầm lên quằn quại đau đớn! Thân hình Thần Long trên không trung đột nhiên nổ bung như pháo hoa. Kể cả ông Bụt cùng Nguyễn Trọng Lăng đều bị tiếng nổ bất thình lình này giật mình đánh thức. Hai người ánh mắt đồng loạt nhìn sang…
Chỉ thấy nơi Thần Long vốn từng bay lượn lúc này xuất hiện một mảng mây mù… Một mảng mây mù chứa lấy lôi điện, chứa lấy lửa cháy đỏ rực, bụi bặm đất đá. Thậm chí còn có cả sóng nước mênh mang ở bên trong! Kì kì quái quái! Một đống hỗn hợp thể khiến người ta kinh kinh~
- Đây là…???
Tạm thời bỏ qua biến hóa của Tiên Thư trên tay mình, Nguyễn Trọng Lăng hai mắt lúc này không khỏi nhìn chằm chằm về phía đám mây mù vừa xuất hiện trên cao. Phải biết trước đó vốn dĩ 2 vs 2 chia đội, cậu cùng với Sơn tinh hiển nhiên là cùng một bên. Hiện tại Sơn Tinh bị đối phương nhanh miệng nuốt. Rùa thần Kim Quy bị cậu chém bay đầu trước đó đã hóa thành vô số điểm sáng tiêu tan…
Này… Tiếp sau đó chẳng phải là cậu cần đối đầu trực tiếp với Thủy tinh hay sao? Chưa nói tới vừa rồi mình giúp đỡ Sơn Tinh ngăn cản đối phương, chỉ cần nhớ tới trước kia mình cũng từng chém giết vị này chiếm đoạt lấy quyền năng… Thù hận đã kết! Đối phương trước đó năng lực thể hiện ra lại mạnh mẽ như vậy? Đến cả Tản Viên Sơn Thánh cũng bị hắn nuốt~
Hiện tại tình thế với mình thật đúng chẳng an lành gì!!!
Đấy là còn chưa nói tới vị… tự xưng là ông Bụt đột nhiên xuất hiện bên cạnh này? Đối phương quá thần bí! Mục đích cũng khiến cho người ta không hiểu thấu~ Khiến cho người ta bất an!!!
Nhớ lại khi đó hai người đã từng nói chuyện…
- Làm sao để chứng thực lời ông vừa nói là đúng?
Cậu chàng chính là như vậy đặt câu hỏi sau khi nghe đối phương nói về nguyên lý hình thành Diệt Thần Sư.
- Ha ha…~ Chứng thực ta nghĩ là không cần! Bởi lẽ ta tin rằng dù ta có nói gì đi chăng nữa thì con cũng sẽ không tin tưởng hoàn toàn đúng không?
- Mọi thứ vẫn là để chính bản thân con tự mình tìm hiểu. Tự chính mình suy nghĩ xác minh đi thì hơn!
- Đó là một kinh nghiệm rất tốt của con người~
Ông Bụt cười cười vuốt râu đáp.
- Vậy ông đến đây để làm gì?
Nguyễn Trọng Lăng vẻ mặt nhàn nhạt, hỏi ngược lại.
Đối phương nói tới cũng không sai! Nếu như trên thế giới này đã có cái gọi là phép thuật, có ma thuật sư, có phù thủy…vv. Thậm chí còn có cả thần linh! Một thế giới đầy nhiệm màu như vậy…? Những thứ mà chúng ta gặp phải hiển nhiên nhiều khi tận tai nghe là giả, tận mắt thấy cũng có thể là giả. Sờ tận tay day tận trán có đôi khi cũng chỉ là ảo ảnh gạt người~
Như vậy lại phải biết tin ai bây giờ???
Nghĩ đi nghĩ lại… Muốn tìm hiểu chân thực cuối cùng chỉ có thể trông cậy vào chính bản thân mình mà thôi! Cũng chỉ có chính bản thân mình mới sẽ không tự lừa dối chính mình. Mới có thể truy tìm chân thực! Mới có thể tìm hiểu rõ tất cả! Và quan trọng nhất chính là bản thân cậu tin tưởng rằng mình tương lai có thể làm được điều ấy~ Chỉ cần cậu không ngừng mạnh mẽ hơn là được rồi?
Ta muốn trời xanh kia lại không che nổi mắt ta! Ta muốn mặt đất kia lại không ngăn nổi dấu chân ta! Ta muốn thế gian này lại không ai ngăn cản được sức mạnh của ta! Ta muốn đầy trời thần phật đều tan thành mây khói!!!
Ta muốn làm trong lịch sử người đàn ông mạnh mẽ nhất!
Khặc khặc khặc…~ Anh ấy chính là Trâu như vậy muốn hô hoán!!!
Thế cho nên chém giết đối phương cũng là một cách rất hay không phải sao? Nguyễn Trọng Lăng trong lòng lành lạnh suy ngẫm.
Bước chân bước ra! Khoảng cách đã chỉ còn lại 2m rồi~
- Chúng ta làm một cuộc giao dịch thì như thế nào?
Ông Bụt thản nhiên hỏi.
- Ừ?...
- Ặc ặc…~
- Ông nói cái gì cơ???
Lăng suýt tí nữa té ngã ngửa!!!
- Ta nói chúng ta có thể làm một cuộc giao dịch được không?
Ông cụ cười ngâm ngâm dâm dâm, một lần nữa nhắc lại.
- Này…! Như vậy không tốt lắm đâu???
Lăng vẻ mặt quái dị đáp. Trong lòng thì…
“Móa nó! Ông là ông Bụt có được hay không??? Là ông Bụt cứu khổ cứu nạn. Chuyên giúp người làm việc vui có được hay không???
Hiện tại ông lại còn muốn làm giao dịch???
Ôi trời đất ơi~ Chẳng lẽ trên thế gian này đã không còn người nào biết làm ơn không cần báo đáp nữa rồi à???
Vậy mà trước đó mình còn phân vân có nên nhờ ông cụ đứng yên đó cho mình chém chết hay không??? Mình thật đúng là điên rồi mà~
Quả nhiên là… Thời đại không ngừng phát triển, người và thần linh đều đang không ngừng tiến bộ có khác! Hiện tại ngay cả đến Bụt cũng biết làm công thì phải có lương. Làm ơn là phải nhận được đền bù rồi~ Cũng còn biết cả làm giao dịch cơ đấy!!!
Thật là… đếch thể nào đỡ được!!!”
- Ông muốn làm giao dịch gì???
Hình tượng tan vỡ! Lăng vẻ mặt đăm đăm đặt câu hỏi. Cậu đúng là muốn xem đối phương muốn giở trò quỷ gì?
Nói tới kể ra càng là làm giao dịch tự dưng cậu lại càng cảm thấy yên tâm hơn. Có làm thì mới có ăn. Có bỏ ra công sức mới an tâm nhận thù lao được.Trên trời đâu tự dưng rơi đĩa bánh! Có qua có lại mới toại lòng nhau không phải sao?
Đi đường nhặt được năm nghìn, năm mươi nghìn tiền rơi còn đỡ. Nhặt được cả va li chứa vài tỉ đô thử xem có sợ mất mật hay không? Nhặt về xong có khi công an tới ngay gô cổ lại hoặc đám buôn thuốc phiện tới bắn nổ đầu chứ chẳng đùa! Phúc quá lớn liền là họa chính là như vậy đấy!!!
- A A A…~ Cũng không có gì! Nói tới cũng là việc này con làm thi chuyên nghiệp hơn. Ta chỉ muốn…
- Con giúp ta đánh bại một vị đại thần!
- Một vị người quen cũ của con đấy~
Ông Bụt vẻ mặt nghiền ngẫm đáp lại.
Câu chuyện vẫn sẽ còn tiếp tục…
…
Kết thúc chương 78.