Nhật Kí Thần Linh

Chương 285: Nguy hiểm! Nguy hiểm! Nguy hiểm! Đến từ vận mệnh thẩm phán quyền năng!




- Răng rắc răng rắc răng rắc… lách tách… bùm bùm….~

Nắm tay dùng sức bóp chặt cây thương ma thuật trong lòng, xương khớp rộn ràng vang lên như rang đậu. Màu đen thâm sắc lôi điện cùng lửa cháy tụ tập. Hai mắt nheo lại giờ nhìn về phía kẻ thù đối diện tràn đầy ác ý. Cánh tay nhỏ bé vung lên ném. Thương ra như chớp giật đuổi người, uy lực khó lòng mà tưởng tượng.

- Thần thương Gungnir: Vận mệnh tuyệt sát!

Trước đó, cũng chính là chiêu thức ấy một đòn liền giết chết sáu cánh đại thiên sứ mà Lăng triệu hoán ra. Uy lực của nó bởi vậy có thể tưởng tượng được. Anh chàng thế nhưng không có nắm giữ giống như Remilia như vậy năng lực biến thái hồi phục, hay hoặc nói đúng hơn chính là, hồi phục năng lực đánh đổi có chút cao. (hao hết ma lực tạm không có thể sử dụng quyền năng, chỉ có thể mặc người xâu xé!)

- Hừ! Chỉ toàn là giãy dụa vô ích mà thôi!

Đương nhiên! Không phải cứ chiêu thức của bên nào uy lực mạnh mẽ hơn, bên đó liền thắng. Đối diện với Remilia như vậy hùng hổ doạ người dốc hết toàn lực một đòn, Lăng chính mình hiện tại chỉ muốn trâu bò húc, cao ngạo ra vẻ nói. “Tất cả mọi đòn đánh chiêu trò, dù mạnh đến đâu đi chăng nữa, một khi không đánh trúng cũng chỉ là uổng phí mà thôi!” Mà Lăng, hiển nhiên sở hữu năng lực khiến cho đòn đánh của Remilia trở nên vô ích như thế. Lắc lắc đầu, dù đối mặt nguy hiểm vẫn cứ ung dung không sờn, chỉ thấy anh chàng giờ này bình thản đúng lúc sử dụng ra thần chú linh ngôn quyền năng mới.

- Sợ hãi kẻ mang đôi cánh người đi, hãy sợ hãi ta dù là kẻ ác hay kẻ mạnh. Sợ hãi ta người mang trên mình đôi cánh lông vũ này. Đôi cánh mang cho các ngươi lời nguyền rủa, bất cứ kẻ nào đều không thể va chạm vào mang theo đôi cánh chính ta!

Câu thần chú đi theo hiện ra cùng hoá thân Chim săn mồi thần tốc năng lực, chỉ có thể kích hoạt khi đối mặt với đòn tấn công tốc độ chớp nhoáng không giống bình thường nhằm về phía chính mình. Rất đỗi hiển nhiên, cây thương ma thuật mà Remilia giờ đang lao tới cũng thuộc về trong số ấy!

Chỉ thấy thần thương Gungnir giống như chớp giật xông tới, thế nhưng ngay tại thời điểm khoảnh khắc sắp đâm trúng cơ thể Lăng, thân hình anh chàng vậy mà đột ngột di chuyển vượt qua tốc độ của nó, tránh né đi trong gang tấc một cách dễ dàng. Đang lúc Lăng cho rằng mọi chuyện đến đó là kết thúc, không nghĩ tới vừa mới đánh trượt bay qua cây thương ma thuật thế nhưng đột ngột đảo chiều quay trở về. Mục tiêu rõ ràng y như cũ còn chưa kịp giải trừ hoá thân Chim săn mồi trạng thái Nguyễn Trọng Lăng. Hơn nữa uy lực cùng tốc độ cũng không có bởi vì phương hướng thay đổi mà tuỳ theo suy giảm. Trái ngược lại càng giống như là vận mệnh chú định phản phệ, ngươi càng không ngừng né tránh, uy lực cùng tốc độ của nó đậu má càng ngày lại càng tăng lên. Kiểu xin thề nhất định phải đâm trúng được ngươi mới thôi!

Tình cảnh diễn biến vừa ra như vậy không khỏi khiến cho Lăng vô cùng lúng túng. Đứng lại chịu đòn đi thì sợ bị thương quá nặng, tiếp tục chạy trốn tiếp đi, uy lực của cây thương cùng tốc độ mang theo càng ngày lại càng cường. Cái này nếu một khi chạy trốn lâu mà lại không tìm được cách né tránh,… có lẽ… thật sự… còn có khả năng bị một đòn đánh chết đâu!

“Thật đúng là cực kì quỷ dị năng lực!” Ai đó trong lòng không khỏi buồn bực oán thầm.

Tạm thời bởi vì chưa kịp rời khỏi chim săn mồi trạng thái hoá thân. Này đây âu cũng là cái rủi bên trong còn chứa cái may. Mặc dù tình thế biến chuyển như vậy đột ngột, Lăng tạm thời vẫn có thể tiếp tục duy trì hoá thân chim săn mồi thần tốc trạng thái tốc độ bỏ trốn, đồng thời đi thêm suy tính phương án triệt để giải quyết.

Chỉ là lâu dài giữ vững hoá thân chim săn mồi trạng thái cực kì dễ dàng gây ra thân thể cảm giác quá tải bị thương. Hơn nữa cây thương ma thuật uy lực càng ngày càng cường, tốc độ cũng càng ngày càng nhanh! Vì thế cho nên một mặt cần phải đảm bảo không bị thần thương Gungnir đuổi kịp đâm trúng Lăng, thời gian suy nghĩ cũng đã không nhiều. Nếu không muốn bởi vì vậy nếm nếm thử trước mắt cái này cây thương ma thuật ra sao lợi hại.

- Ha ha ha! Ngớ người đi! Đối mặt với điều khiển vận mệnh ta đây còn dám trốn chạy. Ngươi càng không ngừng chạy trốn, bản thân sau cùng chính là sẽ chết càng thảm ha! Đây chính là cái giá cho việc chọc giận ta. Hừ!

Nói thì nhiều nhưng thật ra bởi vì Lăng cùng thần thường Gungnir tốc độ quá kinh khủng thế cho nên đến tận bây giờ phút này, lời nói mát của Remilia mới vang vọng đến bên tai.

- Hừ! Đồ ngốc này! Trước bắt ngươi cản thương!

Bắt gặp phía sau thần thương Gungnir không ngừng gia tăng uy lực cùng tốc độ, nói thật Lăng hiện tại đã có chút hơi sợ. Mặc dù hoá thân Chim săn mồi thần tốc năng lực cực kì kinh người, tốc độ có thể nâng lên cao không có hạn cuối. Thế nhưng nhược điểm đánh đổi cực kì rõ ràng chính là, càng nhanh tốc độ di động, áp lực giành cho cơ thể sẽ càng to lớn hơn. Từ lúc đạt được hoá thân quyền năng này tới tay, bởi vì sự tiện lợi của nó mà sử dụng ra không ít lần Lăng, thế nhưng bình thường đều chỉ là sử dụng tốc độ của nó ở mức thấp nhất có thể. Nói chung chỉ cần đủ tránh né qua các loại đòn đánh tấn công trực diện hay đánh lén nhanh hơn một chút là được rồi. Chưa có bao giờ giống như lúc này bị ép phải không ngừng tăng tốc lại tăng tốc, đã sớm đến một cái mức độ tương đối nguy hiểm vậy. Một khi chính mình dừng lại, vậy chính là đau sốc hông quặn mình, toàn thân ít nhất thương tích tê liệt cả tiếng cho mà xem.

Vốn dĩ trước đó còn cao điệu tỏ vẻ nắm chắc thắng lợi trong lòng bàn tay, so sánh với hiện tại nhanh như vậy đến vả mặt chật vật. Thú thật còn có chút không quá thói quen đâu. Tức giận trong lòng vốn dĩ âm thầm nảy sinh, Remilia tên kia giờ còn lửa cháy đổ thêm dầu.

Cái gì gọi là không đi tìm đường chết sẽ không phải chết?

Cái này chính là a!

Không chút nghĩ ngợi nhiều suy tư, Remilia lời nói vừa dứt bên tai nghe xong, chưa để cho mọi người nơi đây kịp phản ứng trước tình huống mới, vốn dĩ tốc độ đã đủ nhanh Nguyễn Trọng Lăng trực tiếp liền tới một cái cua quẹo. Nhoáng một cái thân thể liền tới Remilia bên người. Một đôi bàn tay tràn đầy tội ác thuận thuận tiện tiện liền muốn vươn ra tóm chặt lấy đối phương.

- Hừ! Ngu xuẩn!... Ngươi cho rằng bản tiểu thư là ai?

Đối mặt với một đôi bàn tay tà ác vươn tới của Lăng chính là Remilia bản thân từ không tới có làm trái định luật vật lý gia tốc, chỉ trong khoảnh khắc liền đột phá tới chính mình có thể đạt được đến vận tốc cao nhất, giật lùi lại. Đồng thời lập tức phát động ra bản thân năng lực mà con hấp huyết quỷ quý tộc nào đều cũng có thiên phú kỹ năng: Con dơi hoá!

- Phành phạch! Phành phạch! Phành phạch!......

Muôn ngàn màu đen con dơi vỗ cánh bay tứ tung bốn phía. Nào đâu còn biết chân chính thân thể của Remilia ở nơi đâu? Đối phương thậm chí còn không có ý định biến hoá trở về hình người luôn.

“Moá! Đê tiện, lũ dơi!” Ai đó bởi vậy âm thần tức cắn răng.

Ai! Đúng vậy chỉ thiếu một chút! Thiếu chỉ một chút mà thôi! Lăng vốn dĩ cũng đã cho rằng chính mình bất ngờ đánh tới, cộng thêm có sẵn tốc độ như vậy liền có thể dễ dàng bắt kịp lấy hấp huyết quỷ đại tiểu thư. Hơn nữa cũng đã sẵn sàng sử dụng ra Thời không bảo tàng quyền năng năng lực, đảm bảo đối phương dù cho hoá thành mưa máu cũng đừng hòng thoát được huống chi phân tán biến hoá thành dơi.

Đáng tiếc! Đáng tiếc! Đáng tiếc! Remilia cái kia bạo lều bản năng chiến đấu cùng thần hồ kì kĩ đột nhiên gia tốc tốc độ né tránh năng lực.

Haizzzz! Giờ này phút này mặc dù có muôn vàn tiếc nuối, ngàn vạn câu đậu má rau xanh muốn nói. Thế nhưng chung quy chỉ có thể biến đổi thành.

Đồng chí! Nén bi thương mà chuẩn bị độ kiếp đi!... Demacia!

Gungnir thần thương tốc độ cùng uy lực đã gia tăng tới mức mà ngay cả Lăng cũng cảm thấy da đầu tê dại luôn. Không thể tiếp tục tuỳ ý như thế cho nó phát triển được nữa. Cần phải lập tức hành động.

- Kim quy tại thuỷ, thủ tự nhất phương; nay địch quân đến, còn không mau mau chặn lại! Vô tận mũi tên!!!

- Leng keng! Leng keng! Leng keng! Leng keng! Leng keng!...

Khác với trước đó Thời không bảo tàng thế tới ầm ầm sóng dậy bao la mù mịt đông đung đúc. Đối mặt với hiện tại duy nhất địch thủ cây thương ma thuật Gungnir truy đuổi, Lăng nào có đâu thời gian đứng đấy mà chờ một đám binh khí dàn hàng đi ra.

Lập tức vận dụng đạt được từ rùa thần Kim quy, có được sớm nhất quyền năng. Muôn vàn mũi tên nỏ bắn phá cùng ra một lúc đánh chặn kịch liệt. Trong lúc nhất thời vậy mà thật sự có chút tiêu hao ngăn cản thần thương Gungnir tốc độ cùng uy lực tình thế tăng lên dần.

- Ha! Vậy mà thật sự có hiệu quả!!!

Vui sướng quá đỗi Lăng không khỏi vì thế mà vui vẻ kêu lên tiếng. Đáng tiếc nếu như anh chàng không như vậy nói, bởi vì người cùng cây thương ma thuật tốc độ đều quá mức nhanh, đám người xung quanh hoàn toàn là không nhìn thấy gì cả, đã không có cách nào xác định có nên hay không ra tay tham dự thêm.

Hiện tại Lăng như vậy vừa vui vẻ hô to, Hồng Ma Quán đám người sao còn có thể không biết tình huống giờ trở nên có lợi cho Lăng. Mặc dù không nhìn rõ được chuyện cụ thể đang diễn ra, thế nhưng thông minh Patchouli đám người đương nhiên biết. Mặc kệ ba bảy hai mươi mốt, nếu như tình huống hiện tại đang có lợi cho Lăng mà nói, vậy thì phá đám! Tận lực làm càn phá đám đi là được!

- Không tốt! Đám người kia!

Đứng ở bên dưới vừa mới cảm thấy không ổn lắm, Alice còn chưa kịp suy nghĩ nhiều thêm gì. Phía đối diện bên kia Hồng Ma Quán đám người thậm chí không cần chủ nhân Remilia ra lệnh. Tuỳ theo Patchouli một câu: “Mọi người tuỳ tiện đánh a! Đánh loạn lung tung cũng không sao!” phía sau. Cái gì phi đao, ma pháp đạn, bom rocket, mưa thiên thạch lửa a… vân vân. A lô sô một loạn ném loạn lên bầu trời. Rất là làm cho vừa mới tìm thấy đường sống trong chỗ chết Nguyễn Trọng Lăng tức giận hộc máu không thôi. Cả người đành phải tuỳ theo bao vây thêm cái Thời không bảo tàng xung quanh vỏ bọc để làm cách trở, tránh né một đám tên bay đạn lạc. Cho tới còn lại tâm tư đều là toàn bộ tập trung vào mài mòn đi thần thương Gungnir phía sau tốc độ cùng uy lực. Tạm thời đối với đám “ô hợp tép riu” phía dưới này cũng đã không kịp quan tâm.

Tất nhiên! Bởi vì Lăng cũng không phải là đơn độc một mình chiến đấu hăng say, mà là có rõ ràng ràng đồng đội đi theo kèm. Bởi thế cho nên đối mặt với Hồng ma quán đám người kia lung tung ném loạn đòn tấn công hành động gây rối, Alice mặc dù không tiện điều khiển đám con rối của mình đi lên trợ giúp cho Lăng vì sợ thêm phiền. Thế nhưng vây nguỵ cứu triệu một chút. Trực tiếp đánh đánh bên dưới đám người kia làm cho không rảnh bận tâm gây rối cho Lăng ở bên trên vẫn là có thể nga!

Tức thì không còn có Lăng cùng Remilia chặn lại ở phía trên biểu hiện loá mắt, chuyên gia điều khiển rối- xúc tua Alice cuối cùng cũng có thể phô bày ra cho toàn Huyễn tưởng hương yêu quái thấy… Thiếp thân thế nhưng thật sự rất manh nga! Câu nói kia sự thật chứng minh!

- Ma thuật: Búp bê hoả táng!

- Ma thuật: Búp bê chinh phục!

- Ma thuật: Nghệ thuật hy sinh!

- Ma thuật: Anh quốc hoa hồng!

- Ma thuật: Pháp độ sương sớm!

- Ma thuật: Đức quốc hoàng hôn!

- Ma thuật: Cấp số nhân ma đạn pháo!.......

Vô số búp bê con rối không ngừng sử dụng ra các loại phương pháp phòng ngự hoặc công kích. Có trước đó đã từng nâng súng etokip bắn phá, có ôm bom thuấn di tự sát gần người, có thành lập ma pháp bảo hộ tấm gương. Càng có mới xuất hiện ma pháp cải trang đại pháo thần công, có búp bê người khổng lồ chiến sĩ triệu hoán xuất hiện, có tốc độ nhanh ẩn mình giống như thích khách ảo ảnh ám sát, có hừng hực từ xa đứng ném ma thuật pháp sư coi như pháo đài, có vung vẩy chữa trị con rối thương thế trị liệu thuật mục sư… vân vân và vân vân. Chỉ có vào lúc này khi mọi người chính thức nhìn thấy Alice hầu như toàn lực ra tay, đám người mới tức khắc bình tỉnh ngộ nhận được ra, một người bằng một đội quân chân chính hàm nghĩa là như thế nào.

Cho tới Patchouli cùng Sakuya, thậm chí hoá thành một đám con dơi lẩn trốn Remilia, Hồng ma quán đám người sớm đã không có tâm tư suy nghĩ về những thứ này. Bởi vì Alice như vậy đột nhiên giống như nổi điên lên tấn công ồ ạt quả thực quá mãnh. Hoàn toàn không để chừa cả lại cơ hội cho cùng là một cấp bậc ma nữ Patchouli hay hoặc như năng lực quỷ dị hầu gái trưởng Sakuya có mảy may cơ hội lật bàn luôn.

Một khi đắc thế, liền dồn vào chỗ chết đánh, hung tàn đánh đánh đánh!

Alice Margatroid cái tên này, ngày này hôm nay, nhất định sẽ bị khắc sâu ghi nhớ kĩ vào trong trí óc của tất cả đám yêu quái bên trong đầu.

Đương nhiên! Vang vọng đi cùng với đó đồng thời còn có một người. Một người thiếu niên! Chính đang kiên trì chống đối với cái gọi là vận mệnh chú định chắc chắn an bài của Remilia.

Kết quả là thời điểm Marisa chính mình mang theo tốc độ tự nhận là nhanh nhất bình sinh đến nay xông tới. Hiện ra ở tại trước mắt cô ấy chính là vài kilomet rộng mặt đất lõm vào san bằng sâu mấy mét. Bên trên giờ nằm la liệt lấy vô số tiểu ác ma cùng tiểu yêu tinh. Giống như Sakuya cùng Patchouli vậy hai vị đại boss, vậy càng là chật vật tới rồi cực điểm đỡ lấy nhau chạy trốn xa xa. Trên bầu trời còn lại lưa thưa một ít con dơi mệt mỏi bay lượn.

Duy nhất ở bên trung tâm trong vòng còn lại duy nhất bình tĩnh đứng nhìn chính là vị kia bình thường hiếm khi gặp mặt giao lưu, cùng sống trong ma pháp rừng rậm giống như bản thân, ma nữ phù thuỷ Alice Margatroid.

- Ôi trời! Này đây là đánh đến cỡ nào kịch liệt mới có thể tạo dựng thành kết quả nha!

Nói và rồi miệng há thành chữ A, mắt trợn tròn thành hai chữ O nhìn lên không trung. Bởi vì ở ngay tại nơi ấy, Marisa rất nhanh liền nhạy cảm cảm thấy. Có một thứ gì đó tựa như núi lửa bị áp lực đè nén chuẩn bị phun trào, uy lực cực kì kinh khủng lại đang di chuyển với tốc độ ánh sáng giống nhau điên cuồng đảo quanh.

Một loại hoang dại khủng bố cảm giác chưa bao giờ từng xuất hiện trong lòng vị này bị biếm xưng là trắng đen chuột ở huyễn tưởng hương. Một giọt mồ hôi lạnh tí tách chợt rơi trên má….

- Má mì ơi, con muốn về nhà!!!

“Chết tiệt Reimu tên kia làm sao đến giờ còn không xuất hiện a a a a a a a!!!!” Huyễn tưởng hương cần cấp cứu! Online rất gấp!