Nhật Kí Thần Linh

Chương 283: Vs Remilia!




- Tất cả nghe lệnh,… Nổ súng!

- Vâng, thưa Patchouli đại nhân!

- Vun vút vun vút…

- Vèo!.... Ầm rầm rầm!

Một đám yêu tinh hầu gái súng vác vai, đạn lên nòng, bay lên tạo thành lập thể đả kích trận địa, đồng thanh nghe lệnh Patchouli nổ súng bắn Rocket. Còn lại bên cạnh ba trăm tiểu ác ma bộ đội vác khiên mang giáo, giờ đều dàn xếp thành hàng dài thành các vòng tròn đồng tâm vây quanh, khởi động nào đó bao vây chặn đánh trận pháp bao phủ xung quanh vài kilomet nơi này. Trong ngoài ngăn cách!

Mặc dù là trong suốt không trung hay ẩn sâu phía dưới nền đất, một khi có kẻ dám xâm nhập hay bỏ chạy, vậy đều nhất định sẽ bị đột ngột hiện lên mạng lưới sấm sét cùng ngọn lửa cho nổ tung chảo, thiêu tẫn thành tro tàn. Đây cũng chính là biện pháp mà bất động thư viện ma nữ Patchouli đám người nghĩ ra được để đề phòng lần trước Nguyễn Trọng Lăng chiêu thức ấy biến thành ánh sáng chạy trốn kia hoặc nào đó ẩn nấp trốn chạy thủ đoạn khác xuất hiện.

- Hừ! Chỉ là một đám tiểu yêu tinh cũng dám phách lối!

- Xem chiêu! Ảo tưởng kết giới Alice!

Mặc dù gặp phải vô số đạn pháo rocket lập thể bắn về phía chính mình nhìn qua rất đồ sộ, có điều làm bên trong huyễn tưởng hương số ít tồn tại nổi danh ma nữ phù thuỷ, chuyên gia điều khiển rối, Alice chính mình không sợ nhất chính là kéo bè kéo lũ đám đông đánh nhau!

Chỉ gặp tuỳ theo cô nàng một tiếng thét ra lệnh kêu lên, trước đó còn yên tĩnh đứng vây quanh bảo vệ hai người bọn họ, một đám búp bê con rối hình dạng Alice, tức thì cả người dồn dập nổi lên ma thuật ánh sáng. Một cái to lớn hình vòng tròn trong suốt kết giới bảo vệ tức khắc thành lập. Vô số đạn pháo rocket bắn vào bởi vậy đều như muỗi đốt inox, bị ngăn cản ở bên ngoài. Vô số tiếng ầm ầm ầm nổ vang bởi vậy vang lên truyền khắp huyễn tưởng hương.

- Ân! Tới mà không trả lễ thì không hay vậy. Cũng nếm nếm thử xem của ta đây tuyệt chiêu,…

- Cuồn cuộn văn minh, thần linh tung hoành!

- Biển đông có thần, danh Vua thuỷ tề. Vũ khí muôn ngàn, chiến binh muôn vạn. Thần thông vô lượng, úp biển lật sông. Vua có bảo tàng, trân châu ngọc ngà. Vua có bảo tàng, thần binh lợi kiếm. Thời không chuyển rời, truyền thế đến nay. Giờ lên cơn giận, diệt tận địch quốc!

Chú ngữ niệm nhanh, Lăng phía sau lưng tức thì hiển hiện ra giống như màn nước vậy rộng lớn màu đỏ màn ánh sáng. Một đám lại một đám vũ khí, côn, thương, đao, kiếm, kích, búa, rìu, chuỳ, bồ cào, đinh ba, xiên, nỏ mũi tên,… vân vân lơ lửng trôi nổi mà ra, xếp thành vô hình quân trận, sáng lấp lánh.

- Vô tận vũ trang! Đi!

Lao nhanh như sấm đánh, uy thế che phủ bầu trời.

- Không có dễ dàng như vậy. Tiểu ác ma bộ đội! Kết trận phòng thủ. Phong thiên cấm địa trấn ma ma pháp trận!

- Tuân lệnh, Patchouli đại nhân!... Ha!

Tương tự hình vuông khổng lồ kết giới tuỳ theo đám tiểu ác ma lớn tiếng hô theo tạo thành. Kín không kẽ hở chặn lấy toàn bộ binh khí tấn công.

- Hừ! Chờ ngươi chính vào lúc này!

- Hãy cất tiếng nói, hỡi Chủ Nhân Mithra. Vạn tội đồ gặp muôn vận báo.

- Hãy để xương tủy nát vụn, tứ chi tan vỡ, hãy để dây chằn rách lìa khỏi cơ. Hãy để cho ngươi giẫm đạp lên đất, hỗn loạn lông tóc, tuỷ não, cùng dòng máu. Ngươi, con vật dũng mãnh bất bại! Hãy để cho cây búa của công lý thanh tẩy vạn kẻ phá vỡ lời thề nguyền!

Chú ngữ vừa ra, không gian trên không trung tức thì như bị nứt gãy, cánh cửa giữa thế giới hiện thực và thế giới “tưởng tượng” giờ đã hiện ra.

Từ cánh cửa bên trong xuất hiện hình dáng của một con vật to lớn khủng bố với bộ lông đen tuyền đang dần dần rõ nét.

Hung tợn nhìn xuống dưới mặt đất, nó là một con heo rừng khổng lồ, giờ chính đang điên cuồng và phấn khích tru lên. Ánh mắt hung ác nhìn thẳng về phí mục tiêu không ngoài ai khác, chính là kết giới khổng lồ mà đám ba trăm tiểu ác ma bộ đội vừa mới triệu hồi.

- RUOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO!!

Con thánh thú gầm lên rung trời sập đất, vang dội âm thanh truyền khắp huyễn tưởng hương, như báo hiệu cho sự hiện diện của mình. Cơ thể khổng lồ trong màu sắc đen ấy, rơi xuống mặt đất. Tuy độ cao khá thấp nhưng nó vẫn được tính là “rơi xuống mặt đất”.

- Mu—Oồồ!!

Một tiếng tru lên thô to như sự khiêu khích, đồng thời thân mình tức thì giẫm đạp xông lên!

- Ôi trời! Cái này là….!

Nhìn lên cơ thể đồ sộ đang xông tới của Heo Rừng trong sự thán phục, Patchouli không khỏi thét lên tràn đầy phấn khích. Hưng phấn! Hưng phấn! Hưng phấn! Ngày hôm nay thật hưng phấn! Hic hic… khục khụ khụ…! Ho khan~

Sakuya: “…………”

“………. Lại thế nữa rồi! Patchouli đại nhân lúc nào cũng như vậy. Đã yếu còn đòi ra gió”. Trong lòng không khỏi oán thầm.

Cho tới đám tiểu ác ma bộ đội cùng yêu tinh hầu gái xung quanh thì đang run lên bần bật như cầy sấy, doạ sợ không dám cử động. Trong khi Remilia hiện tại đã sớm nhăn lông mày, tức xạm mặt lại luôn. Ai ai ai! Mọi chuyện không nên là diễn ra như vậy a!!!

- Đáng ghét! Kế hoạch huỷ bỏ! Trực tiếp tấn công!!!

Nói và bực tức triệu hồi ra cây thương ma thuật Gungnir trên tay ném thẳng về phía đang xông tới to xác heo rừng.

- Thần thương Gungnir: Tuyệt diệt chi mâu!!!

- Vúttttttt! Phập…!!!

- GAAAAAAAAAAAAAAA!!!!

Giống như con thú đột ngột trúng đạn bị thương giống nhau. Mặc dù so sánh về hình thể, cây thương ma thuật mà Remilia vừa ném bắn ra so sánh với thân thể to lớn tương đương năm sáu tầng lầu của heo rừng chỉ như sợi lông tơ trên cơ thể nó. Thế nhưng ảnh hưởng uy lực lại là cực kì to lớn. Vốn dĩ đang điên cuồng giẫm đạp xông lên tới heo rừng, giờ lại như va phải bức tường vô hình bị đẩy lùi hẳn về phía sau.

- Ừ? Mạnh như vậy???

Làm chủ nhân chân chính của heo rừng đồng thời cũng là người triệu hồi ra đối phương, Lăng đương nhiên biết con vật tàn bạo này sức lực có bao nhiêu lớn. Không nghĩ tới đối thủ lại chỉ dùng cực kì đơn giản như vậy một chiêu liền đã có thể chặn lại. Tiếp ngay sau đó liền nhìn thấy Remilia chính mình bay nhanh xông đi lên với tốc độ không tưởng. Miệng hô to, vung chân đá!

- Đi chết đi, to xác!

- GAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!

- Sakuya, Patche! Xông lên theo ta! Diệt bọn chúng!!!

- Vâng, thưa cô chủ!

- Đã biết, Remi!... Khục… khụ khụ… ho khan! Khụ khụ…!

Sakuya, Patchouli đồng thanh đáp lại, vẻ mặt phấn khích. (Nào đó ho khan hen suyễn bỏ qua!)

Tàn bạo một chân liền đá bạo hoá thân heo rừng khổng lồ bay lên như vì sao trên cao không biết đi đâu, (đoán chừng đã sớm tan tác chạy trở về thế giới ảo tưởng, khóc ngất trên mặt đất). Giải quyết xong kẻ vướng bận, Remilia giờ tốc độ nhanh như tia chớp, làm gương cho binh sĩ, lập tức liền muốn xông đi tới bên cạnh kết giới của Alice. Phía sau Sakuya cùng Patchouli cũng đồng thời theo đi lên. Tình huống có vẻ như không ổn lắm.

- Hãy cẩn thận một chút! Vị kia hấp huyết quỷ đại tiểu thư cứ để cho tôi!

- Ân! Đã biết!

- Nguyện thành ánh sáng dạo chư thiên. Thiên nhai hải giác, toàn trong tấc lòng!

Giống như Alice vậy chuyên gia điều khiển con rối đám người thường thường không sợ hai bên kéo bè kéo lũ đánh nhau, sợ nhất chính là bị gần người chiến đấu. Cũng chính bởi vì thấy rõ điều đó, bắt gặp Remilia như vậy hùng hổ doạ người dẫn đầu xông tới, Lăng chính mình hiển nhiên sẽ không thờ ơ đứng đợi ở tại chỗ, mà là lựa chọn hoá thành tia sáng lao nhanh đi ra bên ngoài kết giới bảo vệ, trực tiếp tới cái chặn đường đón đầu. Lời trò chuyện văng vẳng bên tai còn chưa dứt, lập tức đã cùng với Remilia ngay mặt va chạm.

- Hãy quỳ gối dưới gót chân của ta đi, đây là thượng đế tán ca!

- Quanh minh cuối cùng sẽ tới xua đi bao tăm tối. Lũ ác quỷ, tà ma, yêu vật, hay bọn yêu mị tà thần, thiêu tẫn đốt trọn dưới muôn vàn ánh sáng quanh minh. Ngươi, kẻ thẩm phán công lý, vị thần bề tôi của đấng tối cao. Hãy đến đây đi, để đức thánh nhân từ ánh sáng thẩm phán chiếu rọi khắp thế gian này!

- Chúa nói rằng: Ngươi có tội!

- Chengggg!!!

Tựa như là giọt nước nhỏ giọt vừa rơi, hay chính là nhân từ đức chúa trời ở nơi thiên đàng đang thương xót cho con người. Tuỳ theo lời gọi mời chú ngữ linh ngôn của Lăng xuất hiện, trên đỉnh đầu anh chàng tức thì sáng lên cực kì chói mắt ánh sáng trắng tinh. Ở bên trong đó chớp nhoáng hiển hiện ra một vị lạnh lùng khuôn mặt tuyệt mỹ sáu cánh đại thiên sứ. Không cần chờ bản thân Lăng nói gì thêm nữa, lập tức lao nhanh như ánh sáng bắn ra vung kiếm, chém về phía Remilia, giống như phán quyết tử hình.

- Ha! Sớm đã đề phòng ngươi tên khốn kiếp này! Patche, dâng sương mù!!

- Đã biết, Remi!

Giọng nói trong trẻo trẻ con lại chứa đầy tàn bạo hơi thở của Remilia hét lên. Theo sát ngay sau, ngồi trên chiếc xe đẩy biết bay được Koakuma phía sau điều khiển, Patchouli nét mặt phấn khích đáp lại.

- Tiểu ác ma bộ đội, biến trận. Ấu nguyệt huyết ảnh ma pháp trận!

- Vâng, thưa Patchouli đại nhân!

Đồng thanh hô to tiếng đáp vang lên, tuỳ theo một đám tiểu ác ma tốc độ cực nhanh chuyển động, vốn dĩ trước đó còn bao phủ trên bầu trời Huyễn tưởng hương sương mù màu đỏ, tức thì như nhận được sự điều khiển vô hình nào đó, toàn bộ tụ tập bao vây lại bên ngoài vô duyên chủng. Đặc biệt là nơi vị trí mà đám bọn họ đang chiến đấu. Sương mù màu đỏ mang theo tà ác, cuồng bạo, căm ghét, yêu mị hơi thở dày đặc tới nỗi, dù cho là thân thể bên ngoài kháng lại mọi loại phép thuật Nguyễn Trọng Lăng cũng cảm thấy đầu váng mắt hoa, tâm tình táo bạo khó yên. Hơn nữa càng đáng chết là tầm nhìn đã bị hạn chế gắt gao không đến nửa mét. Cũng không biết ngay cạnh đó xa xa chiến đấu diễn ra như thế nào luôn.

- Ha ha ha! Đi chết đi, ngu xuẩn!!!

- Thần thương Gungnir: Vận mệnh phá diệt!

- ẦMMMMMMMMM!!!!

Một tiếng kinh thiên động địa ầm ầm nổ vang. Lăng tức thì liền biết, bản thân vừa mới sử dụng cướp đoạt được từ đại thiên sử trưởng Michael quyền năng ánh sáng người chưởng khống triệu hoán ra sáu cánh đại thiên sứ, đã bị đối diện vị kia hấp huyết quỷ đại tiểu thư đánh bạo.

Mà… biết rõ bản thân bị ánh sáng khắc chế yếu điểm còn dám mang người đến trả thù. Quả nhiên là sớm đã có chuẩn bị kĩ càng cách đối phó sao. Cũng không có gì kì lạ~

Chiến đấu… hiện tại mới vừa mới bắt đầu!

Liếm liếm môi, ánh mắt của Lăng giờ cũng không khỏi đi theo tà mị mà hiếu chiến lên!

………..

Nào đó bên trong thần xã, vừa mới bởi vì chấn động mà làm rớt chén trà vu nữ….

- Đám người chết tiệt kia! Chẳng lẽ còn không có xong!!! Đáng giận! Đáng giận! Ta nhất định phải cho cả đám người này lui trị hết!

Nói và vẻ mặt căm phẫn bất bình đứng lên,… đi thay quần áo trước đã! Nước trà vừa đánh rớt ướt hết lên người rồi.

- Hừ! Các ngươi chờ!!!

………

Kết thúc chương 283.