7h45 phút, bên ngoài cổng khách sạn Lotte, Liễu Giai, Ba Đình, Hà Nội…
- Kíttttttt!!!!!!!
Xe dừng ngay trước cổng khách sạn! Cửa xe mở ra. Nguyễn Trọng Lăng cùng với Erica nhẹ bước chân đi ra bên ngoài.
- Nói vậy vị Quỷ Vương đáng kính của chúng ta hiện tại đang sống ở nơi này rồi???
Nhìn nhìn tòa khách sạn cao chót vót trước mặt, ánh đèn đường đỏ hoe chiếu rọi sáng lấp lóa lên từng tấm cửa kính phản quang ở bên ngoài. Trong lòng hơi làm so sánh với tòa nhà bảy tầng mà mình và Erica đang ở… Lăng đột nhiên có chút hiểu được đẳng cấp của mình và vị đồng hành này xa cách nhau đến tận nhường nào~
65 tầng a!!!
Bạn thân đây Hilton mới có 7 tầng bọ~
Kém quá xa! Kém quá xa rồi~
Lăng đã bắt đầu suy nghĩ xem mình có nên kiến nghị Erica đổi chỗ một ở hay không? Thật đúng như câu nói xưa: Cần kiệm liêm chính thói quen khó! Ăn uống xa hoa hủ bại học tập quá dễ dàng!!! Lăng đã hơi mờ mờ ảo ảo tung chảo truy đuổi được cái tinh thần này rồi~
- Rất to lớn, âm u có phải không?
- Ở bên trong lúc này hiện tại chỉ có riêng mình vị hầu tước kia sinh sống thôi đấy!
- Ừ? Có lẽ còn có thể tính thêm một đám người hầu đặc biệt của ông ta nữa~
Dặn dò xong Arianna đợi ở bên ngoài, Erica bước chậm đi đến bên người Lăng, đồng thời lên tiếng đáp lời.
Theo lời nói của Erica kể ra, Lăng ánh mắt không khỏi một lần nữa chăm chú nhìn kĩ lại. Cả tòa khách sạn lúc này nhìn từ phía bên ngoài quả nhiên là hoàn toàn không có ánh đèn điện gì đấy! Tối om om và âm u mịt mờ~
So sánh với một khách sạn năm sao phồn hoa tráng lệ quả thật là hơi có chút thiếu mùi hơi người. Cũng chỉ vì bản thân cậu chưa từng tới qua những nơi như thế này nên trước đó mới không có nhận ra được sự khác biệt mà thôi~
- Đã sắp xếp xong rồi?
- Vâng!
- Vậy chúng ta đi thôi~
Lăng cánh tay hơi mở rộng mở. Erica vẻ mặt mỉm cười hiểu ý, khoác lấy tay cậu chàng trong khi khẽ dựa bờ vai. Hai người bọn họ liền như cặp tình nhân đang âu yếu cùng nhau, thản nhiên tiến về phía trước. Nơi cửa vào khách sạn trông giống như hang hùm ổ sói đang mở ra chiếc miệng rộng, muốn nuốt trọn lấy tất cả những kẻ to gan dám bước chân xâm nhập đi vào!
Khung cảnh có hơi giống truyện thần thoại ma quỷ!
Vị hầu tước đồng hành kia của Lăng hẳn là đang sinh sống ở tầng nhà cao nhất tòa nhà? (Boss cuối???)
Ừm? Bởi lẽ cũng chỉ có nơi đó còn đang có ánh đèn mà thôi~
Có lẽ rất nhanh cả hai bọn họ có thể gặp mặt!!!
Là nam nhân thì hãy bước lên tầng 65???
Dũng Sĩ cùng Ma Vương? Lăng thích cách miêu tả như thế đấy~
…
Tầng 1 khách sạn Lotte…
- Vútttt!!!!!!!
Một đòn tấn công bất ngờ!
Một bóng người mặc trên mình bộ quần áo cũ rích rách rưới, chém về phía hai người bọn họ với một thanh kiếm lớn sáng lòa!
- Có kẻ địch!
Erica đẩy mạnh Lăng về phía sau, đồng thời cực nhanh né tránh!
- Cẩn thận đó anh yêu! Trước tiên hãy để em dọn dẹp lối đi một chút~
Đây mới chỉ là bước chân đầu tiên đi vào khách sạn mà thôi~
Còn cách cửa chính chưa được mấy phần đã bị tấn công rồi???
Bị tấn công tại một nơi như vậy bởi một tay kiếm sĩ lạ, Lăng đột nhiên cảm thấy cuộc gặp mặt này không dễ dàng như những gì cậu tưởng tượng. Dù rằng trước đó cậu đã được cho biết kẻ mà cậu sắp gặp mặt là một tên máu lạnh và tàn bạo như thế nào! Cậu không nghĩ rằng ngay cả khi bọn họ chưa từng gặp mặt nhau… Chiến đấu cũng đã bắt đầu!!!
- Gươm thần!!!
Lăng hơi nhăn nhíu mày! Ánh sáng lóe lên và thanh gươm thần thoại của cậu hiện ra ở trên tay. Tuy rằng Erica yêu cầu cậu đứng ngoài đợi quan sát. Thế nhưng một chiến binh chân chính chắc chắn là sẽ không thờ ờ đứng nhìn mối nguy hiểm lượn lờ ngay trước mắt như vậy đấy! Ai biết đối thủ là một hay là một đám người đây này???
Mặc dù cậu không cho rằng bản thân mình là một chiến binh gì gì hết. Yêu cầu bảo đảm an toàn cho bản thân cũng như cô gái ở bên cạnh khiến cậu không thể không cẩn thận chuẩn bị kĩ càng.
Sự việc xảy ra có vẻ nhanh và đột ngột!
Ngay sau khi đẩy Nguyễn Trọng Lăng lùi về phía sau, Erica lập tức cho triệu hồi ra thanh kiếm thân yêu Cuore di Leone (Trái Tim Sư Tử) của mình và chém về phía đối thủ một cách tao nhã.
Một đòn chém chéo lưng quả quyết!!!
Đối phương thân hình xoay người nâng kiếm đón đỡ! Cả hai bên bị lực phản chấn làm cứng ngắc hết lại~ Tuy nhiên tình huống chung quy là đối phương tập kích thất bại rồi! Erica hẳn là có thể nhanh chóng đánh bại đối thủ đi? Trong lòng an tâm lại, Lăng một bên âm thầm đứng ngoài lược trận, ánh mắt đồng thời quan sát tỉ mỉ lấy đối phương.
Đó là một người đàn ông mặc áo trùm có sọc kẻ viền dài trên thân mình. Bộ quần áo cũ và có nhiều vết rách do đao kiếm gây ra. Nhìn qua giống như một chiếc áo khoác ngoài tương tự áo choàng. Đầu đội một chiếc mũ sắt. Trang phục nhìn giống như một vị chiến binh thời trung cổ. Ông ta sử dụng một thanh trường kiếm lớn điêu luyện như một vị bậc thầy. Khuôn mặt dưới mũ sắt hoàn toàn thiếu ý chí và khát vọng.
Trông gần giống như một người đã chết?
Suy nghĩ đột ngột này khiến Lăng bỗng dưng rùng mình.
Trong các trò chơi và phim ảnh, thây ma- vong linh hoặc Zombie có thể là một từ diễn tả thích hợp cho kẻ mà cậu đang nhìn thấy.
Một kiếm sĩ khác đột nhiên xuất hiện trước mặt Lăng!
- Ừ? Lại thêm một tên nữa?
Mặc trang phục y như tên đầu tiên, một kiếm sĩ như cái xác chết không hồn từ phía sau tên kiếm sĩ thứ nhất đang xông thẳng về phía bọn họ.
Erica chỉ khẽ liếc nhìn!
- Roạt!!!
Một pha động tác giả với thanh kiếm trên tay làm lạc hướng sự phán đoán của đối thủ. Tiếp theo đó nhanh nhẹn tránh đi đòn tấn công của đối phương và chém giết kẻ địch trước mặt bằng một nhát chém ngang người. Mọi chuyện diễn ra thật nhẹ nhàng và nhanh chóng như đã diễn tập kĩ từ trước.
Khi cô ấy đối đầu với tên đầu tiên, Erica hẳn là đã chiếm cứ được lợi thế. Có điều cô nàng không mong muốn chuyện sẽ kết thúc quá nhanh chóng. Bởi lẽ đối thủ rất có thể tiếp tục xuất hiện không ngừng ngay sau khi cô giành được chiến thắng.
Chỉ là kết quả không giống như những gì cô nàng dự định, một tên tây ma khác đã đến tấn công dù cho tên đầu tiên còn chưa có tử vong~
Lăng không tiếp tục đứng yên nữa mà theo bản năng bước chân tiến về phía trước ngay khi tên thứ hai xuất hiện.
Lược trận mà? Tất nhiên không thể để Erica chịu kẻ địch vây quanh như thế được. Dù rằng ngay khi cậu vừa bước chân lên xong thì Erica đã xử đẹp tên đầu tiên đi rồi~
Tha thứ cho cậu ấy đi! Kinh nghiệm quá ít chính là như thế đấy~ Đối với việc Erica nhân nhượng kéo dài chiến đấu với đối thủ, cậu chàng có thể nhận được ra mới là lạ~
Kể từ khi gặp kẻ địch trong khách sạn này Lăng vẫn luôn cho rằng: có lẽ bản thân cậu không giỏi về sử dụng kiếm chiến đấu. Thế nhưng đoán chừng chỉ cần cậu vung kiếm của mình lên hẳn là có thể chém bay tất cả mọi thứ cản đường!
Hẳn là như thế đi? Cậu chàng thật ra cũng không có quá chắc chắn. Cậu còn chưa từng thử đối đầu với một thứ gì đó không phải là dị thần bao giờ. Và bởi vậy khi cậu ta đối mặt với kẻ tấn công thứ hai, Lăng cảm thấy mình có đôi chút gà mờ, bối rối vãi. Có vẻ như hành động bước về phía trước theo bản năng của cậu, không phải là quyết định gì chính xác cho lắm???
Liệu cậu có thể đỡ được cú tấn công của đối phương hay không?
Sẽ không là cậu chém chết đối phương đồng thời cũng bị đối phương chém một nhát đấy nhé?
Chuyện này rất có thể xảy ra khi đối thủ của cậu là một thây ma không biết đau đớn là gì~
Cậu đã quá tự cho là đúng rồi???
Hẳn là trước đó nên sử dụng quyền năng: Thần Thánh Cánh Tay Phải để tấn công từ xa tiêu diệt đối phương?
Lăng trong lòng có chút phân vân!!!
- Thân ái! Xin hãy chờ trong chốc lát nhé~
- Em rất nhanh sẽ xử lý chúng sớm thôi!
Erica lớn tiếng nói như vậy khi tiến lên phía trước cậu, mặt đối mặt đối đầu với tên thứ hai. Một pha vung kiếm chém ngang đón đỡ!!!
- Há! Vậy cũng tốt...
- Thành thật mà nói anh không nghĩ mình có thể dễ dàng đối phó chúng nó một mình.
- Có lẽ sau khi trở về em nên dạy anh một khóa về sử dụng kiếm trong khi đánh nhau~
Lăng bước chân lần thứ hai lùi về phía sau. Trả lời Erica với vẻ mặt thành thật! Quyền năng là rất mạnh~ Thế nhưng chúng đều là một đám hàng xe siêu xịn và quá tiêu tốn xăng. Cậu hẳn là nên sớm học tập thêm một vài thứ khác cho mình~
- Rất vui vì đức vua của em có chí tiến thủ như vậy đấy!
- Phanh!
- Roạt!!!!
Lại là một pha đón đỡ bằng thân kiếm. Tiếp đó là một cú đạp chân đá bay đối thủ. Tới cuối cùng, Erica dáng vẻ ung dung nhanh chân tiến tới kết liễu đối phương bằng một cú chém bay đầu!
- Được dạy kiếm cho đức vua của mình cũng có thể coi là một niềm vui bất ngờ của một vị kị sỹ đấy~
Tiếng nói của cô nàng lúc này mới vang vọng lại.
Lăng hiện tại vẫn như cũ đứng ở gần cửa ra vào. Khoảng cách cùng Erica bởi vậy bị kéo ra khá xa~
- Vụt!!!!
- Ố ồ…~
Tốt thôi! Một đám vong linh xác chết đột nhiên xuất hiện thành hai đám vây quanh lấy hai người! Có lẽ lần này thật không tránh khỏi phải sử dụng ra quyền năng rồi???
Cũng còn tốt Thần Thánh Cánh Tay Phải hẳn là sẽ không bởi vì sử dụng để đánh bại đám thây ma này sau đó liền cả một thời gian không thể dùng!
Nhìn Erica bị vây lại ở phía xa sợ khó có thể kịp thời tới giúp đỡ bản thân. Lăng trong lòng hơi có chút buồn bực. Không nghĩ tới muốn gặp mặt đồng hành cũng rắc rối như vậy!
Ngay trong thời khắc cậu muốn sử dụng ra quyền năng của bản thân, một âm thanh trong trẻo đúng lúc vang lên! Âm thanh mang theo một thứ gì đó ma lực khác thường, làm đám xác chết vong linh đang vây quanh cậu không khỏi đều ngừng lại bước chân ngoảnh đầu nhìn về.
- Gửi tới các ngươi, vong linh kị sĩ có những trang sử lạ thường…
- Xin hãy tha lỗi cho tôi khi chĩa mũi kiếm của mình vào đã từng hiệp sĩ. Thế nhưng người quan trọng trước mắt đây là vị Vua mà pháp sư chúng tôi kinh nể. Tuyên thệ cùng phục tùng theo những hiệp ước cổ xưa…
- Không có bất cứ một sự xấc xược nào có thể được khoan nhượng hay dung tha!!!
Đó là giọng nói truyền cảm của một cô gái vang lên?
Một giọng nói lạ lùng trong khoảnh khắc làm Lăng có đôi chút ngỡ ngàng~
Một giọng nói lanh lảnh dễ thương không chút quyến rũ ngọt ngào. Nó làm người liên tưởng đến cảm giác khi nghe tiếng chim sơn ca vào buổi sáng, nghe bản nhạc giao hưởng không lời đưa cảm xúc dâng cao vào lúc chiều tà. Một âm thanh đẹp thấm vào lòng người! Một cảm giác thanh lương tươi mới! Một giọng điệu cứng cáp nhưng cũng đầy dẻo dai~
- Hỡi vị Vua không vương miện trong những điều tra đáng ngờ. Hãy nghe lời cầu nguyện của hiệp sĩ Liliana Kranjcar.
Chủ nhân của giọng nói ấy là một cô gái trẻ, tiến lại gần với bước chân bình thản.
Cô có kiểu tóc đuôi ngựa màu bạch kim và một vẻ đẹp cứng rắn như một nàng búp bê xinh đẹp phương Tây. Hơn nữa dáng người thanh mảnh của cô trông y như một nàng tiên xinh đẹp. Một kiểu bầu không khí siêu hiện thực như bao lấy xung quanh cơ thể của cô ấy vậy~
- Ta là người thừa kế bài vị đá của berserker (cuồng chiến sĩ), hậu duệ của những hiệp sĩ thập tự chinh chân chính!
- Mang theo trái tim quả cảm bay vút ngang qua bầu trời~
- Hiệp sĩ có cánh! Hiện hình trong tay ta với bản chất mộng mơ!
Một thanh kiếm lưỡi cong màu bạc xuất hiện trong tay của cô gái tự xưng mình là Liliana.
Thanh gươm mảnh mai và tao nhã, vẽ lên những đường cong nhẹ nhàng.
- Hãy đến đây đi hỡi cội nguồn sức mạnh của ta, II Maestro!
Mặc một chiếc áo choàng màu xanh và đen xen kẽ dọc, trang phục chiến đấu màu xanh đen của cô rất giống bộ áo trên màu đỏ đen bó sát người mà Erica từng mặc khi chiến đấu cùng Thánh Gióng.
Liliana thở ra và bước lên phía trước.
Giữ thanh kiếm của cô trên tay và chém vào khoảng không gian. Một chiêu lại một chiêu kiếm nhanh và gọn nhẹ mang theo ánh sáng được vung ra. Ba bốn thây ma xác chết cản đường đứng giữa Nguyễn Trọng Lăng và cô gái mới đến này lập tức bị khoảnh khắc bị chặt bỏ. Tất cả đều nát tan thành một đám tro tàn~
Móa! Ra vẻ cô nàng này còn mạnh mẽ hơn cả Erica? Lăng trong lòng thầm than. Tất nhiên Erica cũng có thể cho gọi ra con sư tử sắt khổng lồ của cô ấy rồi quét ngang đám thây ma này. Mặc dù không biết cô nàng tóc vàng kiêu ngạo kia trước đó không dùng ra sư tử sắt. Có điều bất kể sự so sánh nào đều là khập khiễng. Ít nhất thì hiện tại trong mắt Nguyễn Trọng Lăng, cô nàng tự xưng Liliana này quả thực mạnh phát nổ.
Ừ? Tất nhiên hẳn là vẫn kém cậu nhiều nhiều~
- Ah Lily, cô đến Việt Nam khi nào vậy?
- Đã thật lâu rồi chúng ta mới được gặp lại nhau~
Erica phía bên kia cũng đang vung kiếm đánh nhau với đám thây ma. Lúc này còn vừa chiến đấu vừa ung dung nói chuyện với cô gái tóc bạc vừa tới. Lời nói ra còn có vẻ như đối với cô gái mang thanh gươm lưỡi cong này đều rất quen thuộc. Lăng thức thời đứng yên tại chỗ không nói chuyện.
- Đừng làm ra vẻ thân thiết, Erica Blandelli. Tôi không phải là bạn bè của cô hay đại loại như thế. Và càng không có lý do gì để cho cô có thể gọi tên tôi thân mật như vậy!!!
Mặc dù họ quen biết nhau, nhưng dường như họ không quan hệ tốt cho lắm. Bằng chứng là Liliana đáp lại với giọng điệu không chút nhượng bộ. Lăng đứng quan sát bên ngoài rất dễ dàng liền nhận ra điều này.
- Có phải những người chết này là đầy tớ của hầu tước Voban?
Đây là câu hỏi của Erica! Đối với sự phản ứng kịch liệt của Liliana hoàn toàn làm lơ đi~
- Đúng thế, cô đã được nghe đến câu chuyện về những ‘Người Hầu Chết’ bao giờ chưa?
- Họ được thả ra bởi hầu tước Voban và giải quyết những kẻ đột nhập nơi ở của ngài ấy. Vì thế hãy biết thân biết phận của mình đi! Chớ di chuyển lung tung nếu không họ chắc chắn sẽ ồ ạt tìm đến những ai muốn tìm rắc rối giống như các người đấy!
Trong khi nói chuyện với Erica, Liliana tiếp tục theo dõi đám thây ma còn đang vây quanh trước mặt Lăng với một sự thận trọng. Mặc dù lời nói rất gay gắt đối đầu thế nhưng câu trả lời ra vẻ còn rất trung thực, tỉ mỉ!
Một tên thây ma khác đột nhiên tấn công về phía Lăng và cô gái mới đến. Cùng lúc, Liliana cũng vung gươm của cô về phía đối thủ. Mọi thứ diễn ra thật nhanh như đã được đoán trước.
Gươm và kiếm va vào nhau vang lên âm thanh dữ dội!
Tưởng chừng như chỉ là một lần hòa nhau va chạm đón đỡ. Thế nhưng bằng cách sử dụng kỹ thuật nào đó, Liliana vẫn tiến về phía trước trong khi sử dụng thanh gươm của mình làm lệch hướng thanh kiếm của tên vong linh kiếm sĩ kia.
Một ánh sáng kiếm lóe lên!
Bị tách đôi ra bởi vết chém chéo! Tên thây ma kiếm sĩ kia thoáng cái đã biến thành tro tàn~ Vỡ vụn ra như lâu đài cát bị sóng xô trên bãi biển. Biến mất một cách khô cứng như chưa bao giờ tồn tại qua!!!
- ...Cảm ơn cô đã giúp đỡ!
Lăng nhẹ giọng cảm kích trong khi tiếp tục đề phòng đám thây ma còn lại.
- Không!
- Mức độ này hoàn toàn không thể được xem như là rắc rối đối với một vị Diệt Thần Sư đích thực. Kết quả của cuộc chiến đã là nhất định không thể thay đổi.
- Tôi chỉ không muốn một vị Vua phải hạ mình chiến đấu với một đám hiệp sĩ đã chết không biết bao lâu mà thôi. Xin ngài tha tội cho vì sự lỗ mãng này!
Lăng muốn cảm ơn Liliana vì đã cứu anh từ một tình huống khó khăn. Không nghĩ tới cuối cùng lại nhận được một lời xin lỗi từ phía cô nàng.
Mà mà… Thật là một cô gái kì lạ! Lăng trong lòng âm thầm nghĩ.
Phía bên kia, Erica cười thật tươi khi nghe được những lời nói chuyện này từ phía đằng xa~
- Cô đang nói gì vậy Lily? Dù gì cô cũng đã tham gia vào chuyện này trong sự vui sướng, để làm giảm sự căng thẳng tích lũy trong lòng của cô mà. Đừng tự tạo cho mình lý do để gò bó bản thân nữa~
- Lily thân yêu mà tôi biết là không biết nói dối đó!
Erica nói với giọng điệu đầy trêu chọc.
- Yên lặng! Tôi không có bất kỳ sự căng thẳng tích lũy nào trong lòng hết! Đừng có bịa chuyện!!!
Liliana cau chặt lông mày khi đáp lại. Thanh gươm trên tay tiếp tục vung lên chiến đấu cùng lũ thây ma. Có điều bất kể chiến đấu diễn biến ra sao, cô nàng luôn giữ vững một khoảng cách ngăn chặn đám thây ma gây ảnh hưởng về phía cậu chàng.
Một hộ vệ trung thực và hiệu quả còn cao hơn nhiều Erica~
“Hai người này có quan hệ gì?” Lăng lắng nghe cuộc trò chuyện của họ trong sự tò mò lớn. Đây cũng là lần đầu tiên cậu gặp được người ở trong giới phép thuật sau Erica. (Arianna mười phần mười người bình thường~)
- Tôi biết mà! Cô đang ở nơi hầu tước đang sống. Và tương lai còn có khả năng đến cùng với nhau phải không?
- Không nghĩ tới ông nội của cô đã là một tín đồ của Voban hầu tước. Hiện tại ông ta thậm chí còn nghĩ đẩy đứa cháu gái của mình đi qua làm quà tặng một cách quá dễ dàng như vậy~
Nghe suy đoán của Erica, mặt Liliana không khỏi biến biến thay đổi. Nhìn qua thật giống như lời của Erica đã nói trúng chuyện gì đó ở đây!
- Tuy nhiên tôi đoán thái độ quá công chính liêm minh của cô và tính tình tàn bạo bị đồn đại của hầu tước, hai người chắc chắn không hợp nhau phải không? Và có rất nhiều điều cô không thể lên tiếng phản đối? Không phải từ đó sẽ xuất hiện rất nhiều sự căng thẳng sao?
Erica tiếp tục lập luận để chứng minh lời nói của mình. Cũng trong lúc này liên tục đã có bốn vị thây ma bị cô nàng đánh bại. Hiện tại đoán chừng giữ an toàn ở trong đại sảnh không phải việc gì quá khó đối với đám người bọn họ. Càng quan trọng là cũng không có thấy xung quanh tăng viện thêm tên thây ma vong linh nào.
- Câm…câm…câm… Câm miệng!!!
- Đừng có nói như cô đã tận mắt thấy tất cả những chuyện đó!!!
Liliana cố gắng ngăn Erica nói tiếp với giọng nói lắp bắp cùng vẻ mặt đỏ au au. Nhìn qua thật sự ngốc nghếch một cách đáng yêu~
... Có lẽ, cô gái này cũng là một nạn nhân bị Erica thường xuyên chơi xỏ. Lăng trong lòng không khỏi cảm thấy một loại cảm giác thân thiết với Liliana.
Một cô gái thật ngây thơ! Rõ ràng không thể chống chọi lại với Erica tinh ranh của chúng ta đấy~ Có điều cũng rất rất hấp dẫn sự chú ý của cậu chàng rồi!
Một cô búp bê thật xinh đẹp~
Thêm một cũng là thêm! Thêm hai cũng là thêm không phải??? Trong lòng kẻ nào đó bỗng dưng có chút lung lay thay đổi.
Ở phía bên kia, Liliana nhưng vẫn hồn nhiên không biết nguy hiểm đang tiến tới gần!
Chiến đấu vẫn còn đang tiếp tục!
…
Kết thúc chương 100.