Nhất Gia Tam Khẩu

Chương 12




Thập nhị

Cuối tuần.

Sáng sớm rời giường, xử lý cá nhân sau, Nhan Y liền gọi điện thoại nói bọn họ đã tập hợp tốt chuẩn bị lên đường.

Ta nói cho anh trai cùng ba ba, đến có nam là Từ Thường Niên, Quách Tĩnh Mang cùng nữ là Nhan Y, Khâu Nhung. Hai người gật đầu tỏ vẻ đã biết.

Ba ba nhìn trời nắng đẹp liền mang chăn ra ban công phơi. Anh trai nhìn nói: “Vũ Nhiên, cũng mang chăn trong phòng ra phơi nắng đi.”

Sau đó anh trai vào bếp làm điểm tâm, ta cùng ba ba đi phơi chăn.

Ăn sáng xong, ba ba nói: “Hôm nay để ta rửa bát đi.”

Anh trai nghe xong giật mình, sau đó bỗng nhiên cười nói: “Nếu mỗi ngày có người giúp ta rửa bát thì tốt rồi.”

Ba ba lập tức nói tiếp: “Ta có thể mỗi ngày đều giúp cậu rửa bát a.”

Sau đó anh trai cùng ba ba đều có điểm xấu hổ, ba ba thu thập bát đi rửa, mà anh trai, phòng bếp tự nhiên không thể đi, nhưng lại xuất hiện biểu tình mờ mịt. Mà ta, lại hơn một loại xúc động gặp trở ngại, có điểm vô lực lết từ bàn ăn ra sô fa.

Anh trai chạy tới hỏi: “Vũ Nhiên, ba ba em hôm nay rất quái lạ.”

Ta làm sao biết ba ba hôm nay phát thần kinh gì, trả lời: “Có thể hôm nay có khách tới, cho nên hy vọng không cần biểu hiện xấu hổ như vậy đi.”

“Như vậy a.” Anh trai ngồi xuống cạnh ta.

“Anh……….?” Ta nhìn anh trai vẻ mặt mờ mịt hỏi.

“Ân…… Anh đi thay quần áo.” Anh trai gãi gãi đầu chạy về phòng.

Ta ngồi trên sô fa thở dài, hôm nay là ngày quái nhất trong nhà, hơn nữa lát còn có khách. Ta có cảm giác tự gây nghiệp chướng.

Nằm úp sấp một lát, nhìn đồng hồ, không sai biệt lắm nên đến nhà ga đón người, đánh tiếng với anh trai, anh nói: “Anh cùng em đi, tiện đường anh ra chợ mua chút thức ăn.”

Sau đó thay áo khoác, khăn quàng cổ cho ta, cùng nhau xuống lầu.

Sáng sớm mùa đông, cay xanh lá tốt trong xã khu trông rất đáng yêu, ánh nắng chiếu xuống đám sương chưa tan hẳn óng ánh long lanh, thể dục buổi sáng trong xã khu đã kết thúc, mọi người ngẫu nhiên tản bộ xung quanh đều cười chào hỏi chúng ta. Trong lòng có quyết định mới, cuối tuần sau mang ba ba đi tản bộ, cùng mọi người trong khu nhận thức.

Sắp tới cửa tiểu khu, anh trai vòng hướng chợ đi.

Trên đường tới ga, di động bỗng vang lên, đang chuẩn bị tiếp lại nghe tiếng Khâu Nhung hô to: “Đừng tiếp, chị Nhan Y mau tắt.” Bởi vì Khâu Nhung năm nhất giống ta cho nên gọi Nhan Y là chị.

Sau đó nhìn thấy Tĩnh Mang ở buồng điện thoại công cộng gần đó hướng ta phất tay, lúc sau bọn họ đã chạy tới bên này.

Khâu Nhung chạy lại đây, áo khoác nỉ màu đỏ thẫm dưới ánh mặt trời hiện lên màu hồng đẹp đẽ, cùng mái tóc nhuộm màu vàng kim, lần đầu tiên phát hiện Khâu Nhung tuy rằng nhuộm tóc bấm lỗ tai nhưng hôm nay lại giống như búp bê xing đẹp, bất quá …. là ở dưới tình huống không mở miệng.

Còn chưa tới gần đã nghe thấy tiếng nàng ríu rít: “Lúc chị Y Y gọi điện cho ta ta còn không tin, kết quả A Nhiên thật sự đón chúng ta tới chơi.”

Nhan Y học tỷ vỗ Khâu Nhung: “Đều nói là chúng ta muốn tới chơi.”

“Cái gì thôi, rõ ràng chính là A Nhiên đón chúng ta thôi.” Khâu Nhung hơi dẩu miệng, thực xinh đẹp.

Tĩnh Mang nói tiếp: “A Nhiên nếu muốn chúng ta nói như vậy tự nhiên có lý do, ngươi liền ngoan ngoãn nghe là được.”

Thường Niên cũng không nói chỉ là đứng bên cạnh cười xem.

Lúc sau một đường nghe Khâu Nhung líu ríu dọc đường về nhà.

Lúc ở cửa gặp dì Phương cười nói với ta: “Ta nói Tiển Nguyên hôm nay thế nào lại mua nhiều thứ như vậy, nguyên lai là có một nhóm khách nhỏ a.”

Khâu Nhung là người thứ nhất chào dì Phương, cho nên nói Khâu Nhung tuy rằng đanh đá nhưng vẫn có điểm tốt. Nhan Y học tỷ ngại ngùng gật gật đầu, Thường Niên cười nói câu a di hảo, Tĩnh Mang nói người khỏe.

Nghe thấy trên hành lang có âm thanh, ba ba ra mở cửa.

Khâu Nhung lại là người tứ nhất gào to: “A, A Nhiên, ai ở nhà ngươi.” Khâu Nhung cùng ban với ta, lúc họp phụ huynh cũng đã gặp qua anh trai nên hỏi như vậy.

Ta gượng cười: “Ha hả, là ba ba ta.”

“Gạt người, rõ ràng so với anh trai A Nhiên còn trẻ hơn.” Khâu Nhung kêu to, Tĩnh Mang xông lên kéo nàng vào phòng.

“Ách, thúc thúc hảo.” Nhan Y học tỷ thoáng xấu hổ chào ba ba.

Thường Niên ở phía sau còn không có tiến vào ba ba đã nói: “mấy đứa ngồi chơi.” Liền vào phòng bếp bưng nước trái cây đi ra.

Ba ba cũng ngồi trên sô fa cùng mọi người uống nước trái cây nói chuyện phiếm, anh trai dùng chìa khóa của mình đi vào.

Khâu Nhung có điểm khoa trương phất phất tay hô to: “La đại ca.”

Anh trai bê đồ ăn, một bên cởi giày ứng cười: “Tiểu Nhung a, đã lâu không gặp, càng lớn càng xinh.”

Ba ba nhìn thấy anh trai đi tới bên cửa hỗ trợ mang đồ ăn vào bếp.

Anh trai tới ngồi trên ghế sô fa nói: “Vũ Nhiên a, cùng bạn học không hợp, may mắn có mấy đứa làm bạn, bằng không ta thật sự lo lắng.”

Tĩnh Mang vội nói: “La đại ca luôn khách khí như vậy, kia đều không phải do Nhung Nhung cấp Vũ Nhiên xông họa sao.” Này là chuyện phát sinh lúc mới vào sơ trung, tuy rằng khi đó còn chưa thân với Nhung Nhung. Là Nhung Nhung oánh một vài nam sinh trong lớp, không cần nói tỉ mỉ a.

Rồi sau đó anh trai cùng Nhan Y, Thường Niên chào hỏi, hơn nữa còn nhìn Nhan Y vài lần, sau nói: “Thời gian cũng không còn sớm, mấy đứa chơi trước, anh vào thu xếp chút.”

Tĩnh Mang nói: “Đã quấy rầy La đại ca.” Nhìn xem đám người kia, khách khí giống cái gì a. Ta ở bên cạnh lắc đầu.

Ba ba vào phòng bếp liền không đi ra, hiện tại anh trai lại đi vào, trong nhà không có khách liền chưa từng phát sinh quá, không biết có phát sinh chuyện gì kỳ quái hay không.

Bất quá một tiếng sau, trừ bỏ bên trong trừ bỏ ngẫu nhiên truyền đến tiếng anh trai: “Sống bằng đấy năm thế nào trừ bỏ chút khí lực như trâu kia cái gì cũng không tiến bộ?” – Cùng ba ba: “Mới trước đây A Nguyên cũng nói vậy, ta quen rồi.” – Sau đó là anh trai: “Chết cũng không hối cải.”

Lúc sau ba ba ngây ngô cười.

Nhan Y học tỷ nhỏ giọng nói: “Ba ba cậu cùng anh trai cậu quan hệ man tốt thôi.”

Ta nói: “Một tuần trước, không nói quá nga, nếu không phải mấy bồ ở đây, phỏng chừng anh trai ta hiện so với giờ còn nói độc ác gấp mấy trăm lần.”

Đang nói dở, ba ba mang đồ ăn bày lên bàn, nói: “Trước đừng đùa, rửa tay chuẩn bị ăn cơm.”

Sau đó anh trai cũng bưng đồ ăn đi ra..

Một lát sau, bên cạnh bàn ăn liền vây thành một đoàn. Anh trai vào phòng lấy ghế dựa ra cho đủ số, giằng co một lúc rốt cuộc mọi người mới nhập bàn.

Lúc ăn cơm Khâu Nhung nói nhiều nhất, bất qúa nhưng làm cho ba ba cùng anh trai nãy giờ im lặng hiểu hơn một chút..

Khâu Nhung hỏi: “Chú Lệ làm việc gì ạ?”

Ba ba trả lời: “Chú làm trong công ty Y, là quản lý bộ nhân sự.”

Khâu Nhung tán thưởng: “Oa, công ty Y vốn rất tốt a.” Ngươi hỏi Khâu Nhung tuổi nhỏ thì biết gì a? Có thể có quan hệ với nhà họ. Nói Khâu Nhung là thiên kim tiểu thư cũng không quá, nàng vốn có thể tới trường quý tộc, bất quá lại theo Tĩnh Mang ca ca cùng cha khác mẹ nhà mình chạy tới trường chúng ta học, lúc trước chính bởi quan hệ phức tạp này mới khiến ta cùng Nhung Nhung đánh quan hệ. Này không nói, lại nghe Khâu Nhung bát quái.

“Kia La đại ca làm cái gì?”

Anh trai nói: “Chỉ là một lập trình viên nho nhỏ.”

Khâu Nhung hỏi: “Lập trình viên cũng rất tốt, kia La đại ca làm ở công ty nào?”

Sau đó anh trai trả lời: “Ở công ty phần mềm JJW.”

Khâu Nhung còn chưa nói, ba ba đã giành trước: “Da? Nguyên lai chúng ta làm ở gần nhau a? Hơn nữa giống như ngồi cùng một chuyến xe a.”

Lúc sau ta thấy anh trai bắt đầu biến sắc mặt.

Buổi chiều, Nhan Y học tỷ bọn họ ở nhà ta đánh bài, chơi game, náo loạn một lúc, không ăn cơm chiều liền về.

Nói tổng thể, coi như giai đại vui mừng.