Dương Đằng 2 mắt đờ đẫn cúi gằm xuống chờ được ra lệnh.
Nhàn nhạt đối với anh cười, hắn không nói gì mà chỉ ngả lưng sau ghế
trên tay xoay xoay cái bút. Thấy vậy Điệp Nhi bước lại gần trầm giọng
quát:
- Ngươi đứng đó làm gì còn không mau họp hội đồng nhường công ty cho chủ nhân.
- Dạ, Dương Đằng đã rõ.
Dứt lời anh liền nhanh chóng đi ra ngoài làm theo những gì cô ta
muốn. Dương Đằng giờ là cái xác mất linh hồn vô cảm xúc nhưng thân thể
vẫn hoạt động làm việc như những gì đại não ghi lại, chỉ sau 1 tuần khi
con ấu trùng đó ăn hết não bộ thì Dương Đằng sẽ trở thành 1 con qủy khát máu.
Dõi theo cho đến khi anh khuất bóng, khó hiểu Điệp Nhi bước lại gần nhẹ giọng hỏi:
- Chủ nhân, có 1 việc Điệp Nhi vẫn chưa hiểu.
- Việc gì?
- Điệp Nhi không hiểu lí do vì sao chủ nhân lại thích đi thu các công ty như vậy?
- Điệp Nhi không hiểu vì việc này sao?(nhàn nhạt cười)
Gật gật đầu.
- Cũng chẳng có gì chỉ là ta thấy chán quá thì chơi chơi 1 chút thôi giá lại lấy chút linh hồn ăn tạm.
- Chủ nhân giờ người đã thoát ra khỏi Qủy cốc rồi không lẽ chỉ chơi chơi.
- Tất nhiên là không, chỉ có điều nhưng kẻ ngày xưa bắt giốt ta đa số đều chết hết rồi, vài tên lão tiên không biết trốn đi đâu tu đạo.
- Vậy chủ nhân tiếp theo nên làm gì ạ?
- Chẳng làm gì cả đơn giản ngồi nhìn nhân giới bị tàn sát. Sau 1 tuần chắc vui lắm đây.(nhếch miệng cười lạnh)
Trong 1 căn phòng trang trí khá là nhã, nhưng vẫn rất sang trọng. Đặc biệt là trên tường màu trắng sữa được treo lên ấy những xác nhện khổng
lồ khô cạn rực rỡ màu, và không khí cũng tràn ngập mờ ám.
- Liên Thành anh còn chờ gì mà không chiếm đoạt em đi.
Người con gái có mái tóc xoăn kiều diễm ngả ngớn dựa vào thân thể Liên Thành đang tựa trên ghế salong.
Nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xinh đẹp sóng tình gợn trào. Nếu ả nhìn
kĩ trong mắt nam nhân đối diện không hề có 1 tia dục vọng mà chỉ đầy qủy dị mà thôi.
Người ta thường nói đói quá ăn quàng và tình trạng của hắn đang là
như vậy. Đến thế giới này hắn đã phải vứt bỏ bao nhiêu nguyên tắc, bởi
vì muốn kiếm máu của đồng trinh sạch sẽ rất là khó. Người nữ không ngừng liếc mắt đưa tình với hắn, không cần nếm thử dòng huyết hắn cũng đoán
được chắc chắn ả cũng chẳng còn trong sạch gì. Uống huyết bẩn ư hắn chỉ
sợ uống vào hắn đau bụng 3 ngày mất, nhưng hiện tại là hắn đang rất thèm huyết thật khó quyết định quá đi. Bây giờ cô ta đã tự mình dâng đến
không lẽ lại bỏ qua?
Trong khi hắn đang không ngừng đấu tranh tư tưởng thì ả nữ nhân vô
cùng bực bội vì chờ mãi mà chẳng thấy hắn lao vào gì cả. Mặc cho cô ta
có cố tạo dáng quyến rũ, nóng bỏng đến đâu vẫn chưa thể khơi dậy chút
điên cuồng của nam nhân đối diện.
Ả lại tiếp tục khiêu khích thì nam nhân cuối cùng cũng chịu có chút phản ứng.
Nhếch miệng cười qủy dị hắn khẽ nâng cằm của cô ả nên. Không có 1 nụ
hôn nóng bỏng nào như trong suy nghĩ của ả hắn đi thẳng tìm đến cái cổ
quen thuộc. Hắn đã quyết định đau bụng cũng không sao, nhưng dòng huyết
vừa chảy vào khoang miệng của hắn thì vội bật dậy đẩy mạnh cô ta ra, hắn nhanh chóng tìm chỗ nhổ đám huyết kinh khủng này đi. Ghê tởm quá đi
trước khi đến đây không biết cô ta đã đi qua những chỗ nào mà nồng đậm
toàn bệnh tật, các chất kích thích.
Sau 1 lúc hắn cũng làm sạch khoang miệng của mình, tức giận đi ra ngoài hắn sẽ xé xác ả nữ nhân đáng chết này.
- Qủy Huyết lâu rồi chưa gặp.