và xe thể thao
"Đó là Bách Vị Nguyên mà tập đoàn
Lăng Tiêu mới cải tạo và nhà hàng
Hải Giác có tuổi đời hàng trăm
năm".
Khi nghe điều này, Viên Lịch Hành
khẽ gật đầu.
Rõ ràng là anh ta không ngạc nhiên
trước sự đặt cược của cả hai bên.
Thư ký không hiểu sự tình hỏi.
"Chủ tịch, tôi không hiểu một
chuyện".
"Mặc dù nhà hàng Hải Giác là một
nhà hàng có tuổi đời hàng trăm
năm, nhưng nó hoàn toàn bán
không được giá".
"Cái Bách Vị Nguyên kia, có vị trí địa
lý đặc biệt, nhưng ban đầu nó thuộc
về hội Giao Long".
"Bây giờ nó đã trở thành địa bàn
của bang Hắc Long".
"Ngoại trừ các thành viên của băng
Hắc Long, không ai có thể kinh
doanh cửa hàng này một cách bình
thường".
"Đánh cược của Nhâm Vũ Hoàn rõ
ràng là lỗ".
Một nụ cười tự tin xuất hiện trên
khuôn mặt của Viên Lịch Hành.
"Điều này chỉ có thể cho thấy Nhâm
Vũ Hoàn rất tự tin vào kỹ năng đua
xe của mình".
"Hơn nữa, khả năng và sức mạnh
của hắn hoàn toàn trái ngược với
Hứa Hạo Nhiên".
"Bỏ Nhâm Vũ Hoàn sang một bên,
anh ta gọi bất kỳ thuộc hạ nào của
mình đến cũng có thể đánh bại Hứa
Hạo Nhiên hoàn toàn".
"Đây là một trận đấu không hề cân
sức".
"Có thể thấy được, Lý Phong này
còn không biết lái xe!"
Nghĩ đến đây, Viên Lịch Hành nói
với thư ký.
"Tôi đánh giá quá cao Lý Phong này
rồi".
"Hắn có trình độ kungfu nhất định".
"Nhưng mà cũng chỉ thế thôi, ngoài
ra, chỉ là một người bình thường".
"Lợi dụng hai ngày này, sự chú ý
của bọn họ tập trung cả vào Nhâm
Vũ Hoàn".
"Hãy nắm bắt thời gian để thôn tính
toàn bộ tập đoàn Lăng Tiêu!"
"Vâng!"
...
Trong văn phòng của Hứa Mộc
Tình.
Hứa Hạo Nhiên, người thường rất
hào hứng khi được lái xe, giờ lại lo
lắng.
"Anh rể, để em làm chuyện này có
quá qua loa đại khái không?"
"Hay là anh nghĩ lại đi?"
Hứa Hạo Nhiên thích hóng drama,
chỗ nào có drama chỗ đó có cậu ta.
Thường thì khi có mấy chuyện vui
như vậy, cậu ta phải là người đăng
ký đầu tiên.
Nhưng bây giờ, vì nó liên quan đến
lợi ích của tập đoàn.
Cậu ta biết sức mình thế nào, nên
lúc này có vẻ rất do dự.
Ngay cả khi Hứa Mộc Tình biết được
rằng em trai của cô sẽ đua với tên
cậu ấm đáng ghét vừa rồi.
Cô cũng là người đầu tiên lên tiếng
phản đối.
"Đúng đấy! Đua xe không phải
chuyện đùa".
"Trên đường núi hiểm trở như vậy,
đi tới đi lui".
"Nếu không cẩn thận, có thể bị rơi
khỏi vách đá".
Hứa Mộc Tình quay lại nhìn Hứa
Hạo Nhiên.
"Đối với kỹ năng lái xe của Hạo
Nhiên, như mẹ đã nói, buộc cái
xương vào tay lái nó còn lái tốt hơn
đấy".
Lý Phong lúc này mỉm cười.
Anh lấy điện thoại ra kiểm tra thời
gian.
Sau đó, anh nói với Hứa Hạo Nhiên.
"Dù sao, vẫn còn ba ngày trước trận
đấu".
"Trong mấy ngày này, anh sẽ sai
người đưa em đi trau dồi kỹ năng
lái xe".
"Chỉ là thứ em lái không phải là xe ô
tô".
Hứa Mộc Tình và Hứa Hạo Nhiên
đồng thanh hỏi.
"Thế là gì?"
Lý Phong cười gằn.
"Xe tăng".
...
Ba ngày trôi qua trong nháy mắt.
Trong ba ngày này, Hứa Hạo Nhiên
cũng mất dạng.
Chưa kể những người ngoài như
Viên Lịch Hành và Nhâm Vũ Hoàn.
Ngay cả Hứa Hiếu Dương, Liễu
Ngọc Phân và Hứa Mộc Tình cũng
không biết Hứa Hạo Nhiên đã đi
đâu.
Họ chỉ biết rằng chiếc trực thăng
hạng nặng mà Lý Phong dán bằng
keo 502 đã đưa Hứa Hạo Nhiên đi.
Đêm đó.
Hứa Mộc Tình, Hứa Hiếu Dương và
Liễu Ngọc Phân ngồi trong phòng
khách sạn.
Có một chiếc TV lớn đặt trước mặt
họ.
Lúc này, màn hình của TV có màu
đen.
Hứa Hiếu Dương là chủ gia đình.
Nửa tiếng trước ông ấy cũng vừa
mới biết chuyện con trai mình sẽ
đua xe với một cậu chủ giàu có ở
thủ đô.
Hơn nữa, đua xe còn là trên con
đường núi rất nguy hiểm.
Hứa Hiếu Dương có chút lo lắng.
Mặc dù bình thường chả thèm để ý
nhưng dù sao cậu ta cũng là con
ruột của ông ấy.
"Bùm bùm bùm bùm bùm bùm bụp
bụp bụp bụp".
Chân Hứa Hiếu Dương rung liên hồi,
điều này cho thấy ông ấy đang rất
căng thẳng.
Liễu Ngọc Phân nhìn thấy, không
khỏi đưa tay lên vai chồng, vỗ về
rồi cười nói.
"Đừng run, nếu còn run, đất sẽ sập
mất".
Hứa Hiếu Dương ngượng ngùng
cười một tiếng.
"Anh chỉ đang lo lắng thôi".
"Hạo Nhiên là do hai chúng ta sinh
ra".
"Nó có tài cán gì, hai người chúng
ta còn không rõ sao?"
"Đang yên đang lành sao lại đi đua
xe với người ta cơ chứ?"
Mặc dù Hứa Mộc Tình có chút lo
lắng, nhưng cô tin tưởng vào Lý
Phong.
Cô giải thích cho Liễu Ngọc Phân và
Hứa Hiếu Dương.
"Lý Phong thích một mảnh đất,
ngay phía Tây thành phố".
"Vị trí của khu đất rất tốt".
"Chúng con dự định xây dựng cao
ốc sân vườn thứ hai của tập đoàn
Lăng Tiêu ở đó".
"Các thông số kỹ thuật của tòa nhà
sẽ cao hơn của Thượng Hải".
"Và chúng con sẽ xây một khu biệt
thự bên cạnh cao ốc sân vườn".
"Đó sẽ là nhà của chúng ta ở thủ
đô".
"Lý Phong đã nhờ Raven tìm một
nhà thiết kế giỏi".
"Qua đêm nay thì sẽ khởi công vào
ngày mai luôn".
Liễu Ngọc Phân và Hứa Hiếu Dương
nhìn nhau.
Kỳ thật, trong thời gian gần đây, hai
người mỗi ngày thức dậy đều có
cảm giác như đang mơ.
Nghĩ đến năm đó gia đình họ đã
đến bước đường cùng.
Ngay khi Lý Phong vừa xuất hiện,
lập tức đảo ngược vận mệnh của
gia đình họ.
Nếu không có Lý Phong, không biết
gia cảnh của họ giờ sẽ thế nào nữa.
Chính Lý Phong đã cứu gia đình họ
và cho họ một cuộc sống hoàn toàn
mới.
Có thể nói, cả gia đình đều tin
tưởng tuyệt đối vào Lý Phong.
Chỉ có điều lần này, không phải Lý
Phong lái xe, mà là Hứa Hạo Nhiên.
Nó làm cho họ cảm thấy một chút
kỳ lạ.
"Thằng bé vô dụng như thế, có
được việc không đây?"
Hứa Hiếu Dương hỏi Liễu Ngọc
Phân.
Liễu Ngọc Phân chưa kịp nói gì thì
màn hình TV treo trên tường đột
nhiên sáng lên.
Lúc này, Lý Phong xuất hiện trên
màn hình TV lớn.
Vào lúc này, Lý Phong đang đối mặt
với màn hình lớn và mỉm cười với
Hứa Mộc Tình và những người khác.
Vị trí hiện tại của Lý Phong là trên
một khu đất bằng phẳng.
Xung quanh có rất nhiều ô tô hạng
sang nhập khẩu đang đậu.
Vẻ ngoài của những chiếc xe thể
thao này trông rất "ngầu".
Lý Phong nói với màn hình lớn.
"Sắp đến giờ rồi, trận đấu sắp bắt
đầu".
"Đừng lo lắng, Hạo Nhiên sẽ không
bị bất kỳ tổn thương nào đâu".
"Và đêm nay, em ấy chắc chắn sẽ
trở thành nhà vô địch!"
Lý Phong vừa dứt lời thì Hứa Hạo
Nhiên từ một bên bước ra.
Điều khiến Liễu Ngọc Phân và Hứa
Hiếu Dương ngạc nhiên là họ phát
hiện ra rằng Hứa Hạo Nhiên đã
giảm cân!
Gần đây, do đồ ăn ngon nên Hứa
Hạo Nhiên phải ăn hai bát cơm lớn.
Cơ thể dần dần phát triển theo
chiều ngang, trọng lượng của cậu ta
đã tăng hơn mười cân.
Liễu Ngọc Phân ban đầu muốn đưa
Hứa Hạo Nhiên đi giảm cân.
Không ngờ ba ngày không gặp, con
trai bà ấy đã gầy đi trông thấy.
Hơn nữa, lúc này cậu ta trông rất
đen, như thể vừa từ sa mạc trở về.
Nói xong vài câu đơn giản, ngay lập
tức cuộc thi đã bắt đầu.