Giữa trưa ngày thứ hai Diệp Gia Dĩnh mang cho Lý Hạo Nhiên một túi bánh nướng hạnh nhân,"Ba Ni đưa cho anh đó."
Lý Hạo Nhiên nhận lấy, "Tại sao con cô lại giống như một quan lớn thế,
còn phải gửi chút lễ lọc cho người khác." Thấy bên trong ngoài bánh
nướng xốp còn có một khối socola thật to xen kẽ giữa những chiếc bánh
quy hạnh nhân, "A, vẫn bỏ sai thứ vào."
Diệp Gia Dĩnh cười cười
không đáp, thầm nghĩ bây giờ Diệp Ba Ni đã hình thành thói quen cái gì
mà bé không ăn thì toàn bộ sẽ đưa cho anh giải quyết, tránh trường hợp
bỏ uổng, chỉ là so với trước kia thì bây giờ con cô cũng chịu cho anh ta một phần đồ ăn mà mình thích.
Lý Hạo Nhiên ăn một miếng bánh quy đồng thời nhìn Diệp Gia Dĩnh lấy kịch bản ra, nhìn đi nhìn lại ba lần
rồi mới chỉ ra một đoạn,"Chính là đoạn này?"
Diệp Gia Dĩnh,
"Đúng, còn phải dự trù mấy ngày để cho tổ diễn kịch sắp xếp lịch trình
trong ngày, ngày mai còn phải quay đoạn này. Trước đó sẽ cãi nhau, phần
này tôi không sợ, nhưng mà sau khi cãi nhau thì Phó Viện Trưởng sẽ đá
cửa bỏ đi, bỏ lại Mạc Tình Thất đang hồn bay phách lại, đoạn này tôi
không biết diễn thế nào."
"À." Lý Hạo Nhiên gật đầu, nhìn kỹ vào
phần mà Diệp Gia Dĩnh nói, nghĩ ngợi xem phải chỉ cô như thế nào, chợt
nhớ tới một chuyện, anh giương mắt quan sát Diệp Gia Dĩnh một cái, thấy
cô mặc quần dài màu cà phê, chân mang giày cao gót màu đen đơn giản, mặc một cái áo màu vàng nhạt hở cổ với hoa văn nhã nhặn, "Cô tính mặc bộ
đồ? Mấy bộ quần áo khác đâu hết rồi?"
Diệp Gia Dĩnh cũng cúi đầu
nhìn bản thân mình, không hiểu tại sao anh ta lại đột ngột nói đến vấn
đề này, "Bộ đồ này mặc với áo khoác trắng rất hợp! Khương Đạo và stylist cũng đồng ý rồi mà?"
Lý Hạo Nhiên xua tay, "Tôi không phải nói
cái này, ngày hôm qua nghe nói cô và Ba Ni sẽ cùng nhau tới dự hoạt động nhi đồng của Lý Tương Linh, chẳng lẽ buổi tối cô không định thể chạy về nhà thay quần áo rồi mới đi sao? Thời gian hoạt động của hội chợ này
diễn ra cũng muộn, tôi đoán cô chỉ bị mấy người kia dày vò một chút là
có thể kết thúc rồi chứ."
Diệp Gia Dĩnh vẫn chưa hiểu rõ, "Tối
nay tôi không có ý định về nhà đổi quần áo, muốn trực tiếp mặc bộ này
đi, chẳng lẽ không được sao? Hội chợ của trẻ con, cũng không phải là
tiệc rượu. Tôi còn muốn mặc quần jean và giầy thể thao, buổi tối sẽ thay đồ rồi đi, hoạt động không có bắt buộc gì hết, nhưng mà tôi cảm thấy
mặc bộ này cũng không có khó chịu gì, nên mới không thay."
Lý Hạo Nhiên không chịu nổi cô, "Đại tiểu thư của tôi ơi! Cô đi tham gia những thứ hoạt động lộn xộn lung tung này, trước đó không có lên kế hoạch
sao?"
Diệp Gia Dĩnh có hơi buồn bực, "Hoạt động của trẻ con không phải chỉ là chơi đùa một chút thôi sao? Có cần phải nghiêm túc đến vậy
không, còn nói tôi cần phải lên kế hoạch trước?"
Lý Hạo Nhiên
không để ý tới cô, gọi một người trợ lý khác của mình tới, "Lily, giúp
tôi một chuyện, tới tiệm Hoa Hải ở đường lộ Tây mua cho Diệp tiểu thư
một bộ quần áo, nhãn hiệu tốt một chút, nhớ lấy style của quý mới, tính
vào tài khoản của tôi." Anh lấy ra một tờ giấy ghi chép nhỏ, viết sột
soạt mấy con số ở phía trên giấy sau đó đưa cho Lily, "Kích thước đây."
Trợ lý của anh đều là người có mắt, xử lý mọi chuyện luôn ổn thỏa, nhận
nhiệm vụ như vậy nhưng Lily cũng không hỏi nhiều, nhanh nhẹn quay người
rời đi.
Lúc này Lý Hạo Nhiên này mới quay đầu giải thích với Diệp Gia Dĩnh, "Phu nhân Lý Tương Linh cô có nghe qua chứ?"
Diệp Gia Dĩnh kinh ngạc không ngờ anh có thể thuận tay viết ra số đo ba vòng của cô, phải mất một lúc lâu sau cô mới tỉnh táo lại, thuận miệng trả
lời, "Dĩ nhiên là biết, là danh nhân của xã hội đó, hình như mấy năm cô
ấy trở về từ nước ngoài, thành lập một quỹ ngân sách, còn đầu tư xây
dựng nhà trưng bày nghệ thuật Tương Linh."
Lý Hạo Nhiên nói: "Cho nên những người cô ấy mời tới đều là danh nhân, coi như không phải là
danh nhân nhưng ít nhất cũng là những người có tiền, còn phải rất có
tiền mới được. Những vị phu nhân dẫn theo trẻ con ai mà không có ánh mắt bén nhọn, đừng nói là bây giờ cô không được mặc bộ quần áo này, mà cả
đống quần áo hàng hiệu treo trong tủ quần áo của cô cũng không được, sẽ
bị người khác cười nhạo. Tôi nghĩ chắc lâu lắm rồi cô cũng không có mua
quần áo mới, cho nên mới dặn Lily đi mua cho cô một bộ đồ."
Diệp
Gia Dĩnh cau mày, "Sau phiền phức vậy!" Cô nhìn lên nhìn xuống đánh giá
Lý Hạo Nhiên, "Tôi cũng không có ấn tượng gì, nhưng mà sau anh lại biết
rõ ràng như vậy, chẳng lẽ anh thường xuyên đến tham gia mấy hoạt động tụ hợp của đám phụ nữ này à?"
Lý Hạo Nhiên gõ vào đầu cô, "Này, Diệp Gia Dĩnh, tôi tốt bụng mới nhắc nhở cô! Cô đang đoán mò cái gì thế!"
Diệp Gia Dĩnh vội vàng né tránh, "Biết rồi, biết rồi, thấy tò mò nên mới hỏi thôi."
Lý Hạo Nhiên nói: "Hai năm trước cô phóng khoáng đến mức không có giới
hạn, còn là người tiên phong nữa chứa, chỉ còn thiếu việc ra tay chi hết thôi, dĩ nhiên cô cũng sẽ không có kiên nhẫn tới mức cả ngày lẫn đêm
ganh đua so sánh quần áo, đồ trang sức, chồng con với đám đàn bà lớn bé. Tôi biết là bởi vì cuối năm ngoái các cô tổ chức một hoạt động tương
đối lớn, còn mới tôi đi dự, đã từng đi một lần nên trước khi đi tôi có
hỏi thăm tình hình một chút, nên biết rõ ràng mọi chuyện. Tôi biết rõ
chưa chắc gì cô sẽ coi trọng ánh mắt của mấy người đó, nhưng nếu như cô
đi với Ba Ni, vậy thì đừng cố gắng hành động quá độc lập như thế."
Diệp Gia Dĩnh nghe anh dạy bảo, "Không sai, Hạo Nhiên, cám ơn anh, lúc trở về tôi sẽ trả lại tiền quần áo cho anh."
Lý Hạo Nhiên, "Không cần, cô mời tôi ăn cá nướng là được rồi."
Diệp Gia Dĩnh cố làm ra vẻ kinh ngạc, "Vậy chẳng phải tôi sẽ phải mời anh ăn vô số phần cá nướng, mời đến mười năm sau cũng chưa chắc là đủ."
Lý Hạo Nhiên hào phóng nói: "Tôi không vội, cô từ từ mà đãi. Yên tâm, chỉ
cần không phải ngày nào cũng ăn thì tôi se không ngán ."
Diệp Gia Dĩnh bật cười, "Tôi không nhờ anh lại là mèo."
Lily mau cho Diệp Gia Dĩnh mua một cái váy XX có vô số hoa hồng màu tím, màu sắc và hoa văn rất bắt mắt, tươi đẹp mà không tục, phối với sợ dây
chuyền dài, vải làm từ lông dê tổng hợp, rất nhẹ mềm, lại có thể giữ ấm
cao, thích hợp dùng vào mùa thu đông. Diệp Gia Dĩnh sau khi mặc vào thì
cảm thấy cả người cũng sáng lên, trong lòng không ngừng cảm thán, "Thật
là đẹp!"
Tiểu Dương ở một bên mà líu cả lưỡi, "Lily làm trợ lý
cho Lý Hạo Nhiên quả thật là đáng tiếc, chỉ cần bản lĩnh lựa chọn quần
áo của cô là có thể làm cố vấn hình tượng cho một nữ minh tinh rồi."
Diệp Gia Dĩnh nhấc chân muốn đi, "Anh coi tôi mặc thế nào?"
Tiểu Dương kéo cô, "Còn cho ai xem nữa? Tất cả đều giống nhau, chúng ta bây
giờ phải đi nhanh một chút, lúc này đường tới nhà trưng bày nghệ thuật
Tương Linh có thể đã bị kẹt xe rồi đó, cô mà đi chậm cẩn thận sẽ chọc
giận Ba Ni!"
Diệp Gia Dĩnh ngoài miệng nói, "Ba Ni rất hiểu
chuyện, sẽ không để ý mấy chuyện này đâu!" Nhưng rõ ràng tốc độ lại
nhanh hơn, lấy quần áo Tiểu Dương đang cầm trên tay nhé vào túi, "Đi
thôi, anh chỉ cần đưa tôi tới nơi là được, lúc trở về tôi có thể đi nhờ
xe cha của Ba Ni."
Tiểu Dương cầm giúp cô mấy món đồ lẻ tẻ, chạy
chậm đuổi theo, vừa nhỏ giọng lầm bầm, "Tiểu Ba Ni đáng yêu phát tài
rồi, mới nhận được người cha có gia sản phong phú, còn có bệnh viện nữa, thật là hâm mộ!"
Hoạt động nhi đồng của Lý Tương Linh được tổ
chức tại lầu bà của nhà nghệ thuật Tương Linh, Hạ Vũ đã sớm đoán Ba Ni
tới, nhận được điện thoại của Diệp Gia Dĩnh thì dẫn theo Ba Ni đi xuống
lầu một lần nữa để đoán cô.
Nhìn thấy Diệp Gia Dĩnh diện váy
trang điểm, ánh mắt Hạ Vũ không khỏi sáng lên, không tiếc mà ca ngợi,
"Hôm nay cô thật xinh đẹp!"
Gần đây Diệp Ba Ni đặc biệt cảm thấy hứng thú đối với từ ngữ bốn chữ, nghiêm mặt ngẩng đầu lên mà nói: "Mẹ thật loè loẹt."
Diệp Gia Dĩnh đang muốn khiêm tốn với Hạ Vũ, cám ơn anh đã khen, nhưng khi
nghe con trai bảo bối nói lời này thì muốn lập tức muốn té xỉu, cũng
không quan tâm với Hạ Vũ, vội vàng dạy dỗ con trai, "Không đúng, không
đúng, Ba Ni, cụm từ này không thể dùng như vậy được, nào có ai lại nói
mẹ mình như vậy!"
Diệp Ba Ni đã học không ít thành ngữ, đang cố gắng học để dùng, vì vậy mới đổi lại câu khác, "Trang điểm xinh đẹp."
Hạ Vũ nghiêng đầu sang một bên cười, Diệp Gia Dĩnh tiếp tục cải chính,
"Còn chưa đúng, Ba Ni, cụm từ trang điểm xinh đẹp này mặc dù tốt hơn từ
lòe loẹt một chút, nhưng tốt nhất là không nên dùng để hình dung người
khác."
Giọng nói của Diệp Ba Ni mềm dẻo tiếp tục cố gắng, "Màu sắc rực rỡ."
Diệp Gia Dĩnh không còn cách nào khác, "Bảo bối, còn chưa đúng."
Hạ Vũ nín cười khom lưng ôm lấy Diệp Ba Ni, mặt không chút thay đổi, thật
ra thì anh vẫn cố gắng suy nghĩ cho bé, "Đi thôi, phải lên rồi, còn về
thành ngữ dùng thế nào thì để Ba Ni từ từ học."
Diệp Gia Dĩnh vừa mới lên trên lầu thì nhìn thấy mọi chuyện thật đúng như Lý Hạo Nhiên
từng nói, nơi này nói là nơi hoạt động cho trẻ con, thật ra thì chính là nơi tụ hội của một đám quý phu nhân ganh đua sắc đẹp. Từng cái ăn mặc
đều thể hiện vẻ giàu sang, làn gió thơm lượn lờ, giọng nói đều kiềm chế
trông vô cùng cứng ngắc, thỉnh thoảng lại thêm vào mấy câu ngoại ngữ.
Các bạn bè nhỏ so với nhóm mấy người mẹ thì tự nhiên hơn rất nhiều, chạy
khắp nơi tìm bạn bè chơi, Diệp Ba Ni đảo mắt liền bị Hạ Tiểu Kỳ và Viện
Viện kéo đi.
Diệp Gia Dĩnh nhìn một vòng, ở trong đám người thấy
được mẹ của Hạ Tiểu Kỳ đang nói chuyện với một người phụ nữ nhìn lớn
tuổi hơn bọn cô. Nhìn dáng vẻ ăn mặc tỉ mỉ, quần áo và trang sức cũng vô cùng chú trọng, không nhịn được mà nói với Hạ Vũ: "Lần sau nếu còn có
mấy cái loại hoạt động này thì làm phiền anh nhớ sớm nhắc nhở tôi nên
mặc đồ gì, tránh cho việc tôi sơ sót, lúc đó mặt mũi của anh và Ba Ni sẽ không được tốt."
Hạ Vũ kinh ngạc, không hiểu lời của cô, "Mặc
quần áo gì không phải là chuyện mà phụ nữ các cô quan tâm hay sao, tôi
làm sao biết cô nên mặc cái gì? Ngay cả tủ quần áo của cô tôi còn chưa
thấy, huống chi phần lớn đàn ông ở phương diện này cũng không giỏi lắm."
Diệp Gia Dĩnh kiên nhẫn giải thích, "Không phải là để cho anh giúp tôi nghĩ, hay đề nghị tôi nên mặc quần áo gì, mà là cần anh nhắc nhở tôi nên mặc
gì phù hợp với tình huống này, nên mặc quần áo bình thường hay là quần
áo trang trọng."
Hạ Vũ cảm thấy vấn đề cô đưa ra có chút nhàm
chán, nhưng cũng tương đối kiên nhẫn, ôn hòa nói: "Đều là hoạt động
chính thức, chỉ cần không phải là đại hội thể dục thể thao, vậy thì nhất định phải mặc quần áo trang trọng rồi, dù sao thì cô cũng không đến mức sẽ mặc quần áo thể thao tới đây. Huống chi hôm nay cô ăn mặc như vậy
rất tốt, rất đúng mực, cũng rất xinh đẹp."
Diệp Gia Dĩnh nghĩ
thầm, đồ thể thao không đến nỗi, nhưng thiếu chút nữa thì tôi đã mang
giầy thể thao tới rồi, cô thở dài đồng thời cũng phát hiện ra Hạ Vũ ở
phương diện này chính là một người đàn ông chính hiệu, cô buông tha cho
việc khai thông anh, "Thôi, lần tới tôi sẽ tự mình cố gắng."
Đảo
mắt lại nhìn thấy trong đám người có một bóng dáng quen thuộc, "Sao
Hoàng Tư Nhã cũng tới?!" Cô nhíu mày nhìn Hạ Vũ, nghĩ thầm nếu là anh
hoặc chị dâu anh mời tới thì sẽ làm cho người khác cảm thấy khó chịu!
Nếu sự thật là như vậy thì cô không thể không suy nghĩ về sau có còn nên cho Hạ Vũ dẫn Diệp Ba Ni về nhà họ Hạ hay không.
Cũng may Hạ Vũ
cũng nhíu mày, dáng vẻ và vẻ mặt không được tự nhiên, "Cô ta dẫn theo
cháu gái tới, con trai thứ hai của nhà họ Hoàng có một đứa con gái cùng
gần bằng Tiểu Kỳ, lần trước tiệc sinh nhật Tiểu Kỳ cô đã gặp rồi đó."
"Cháu cô ấy không có mẹ à? Tại sao mấy hoạt động thế này lại để cô ấy dẫn
cháu tới?" Diệp Gia Dĩnh hoài nghi động cơ mà Hoàng Tư Nhã tới đây,
"Thật xin lỗi, ta có thể hỏi một câu không? Giữ hai người bây giờ có
quan hệ gì? Tôi biết rõ vấn đề này có chút quá đáng, nhưng tôi cảm thấy
vô cùng coi thường nhân phẩm của Hoàng tiểu thư, còn anh lại là cha của
con trai tôi, gần đây đang muốn gặp mặt Ba Ni lâu dài, cho nên trước
tiên tôi nhất định phải hỏi rõ ràng."
Trên mặt Hạ Vũ thoáng qua
một tia thẹn thùng, "Bây giờ tôi và cô ta cũng không có quan hệ gì, chỉ
là trước đó tôi có đồng ý với bà nội mình sẽ gặp mặt cô…. Coi như là.”
"Xem mắt?" Diệp Gia Dĩnh giúp anh bổ túc.
Hạ Vũ nói: "Không tính, chỉ là quen biết một chút, sau lại phát hiện ra đối phương không thích hợp cho lắm."
Lúc đang nói chuyện thì có người lại kéo Hạ Vũ đi khiêu vũ, nơi này nói là
hoạt động nhi đồng thì không bằng nói là nơi rất thích hợp để đám phu
nhân giao tiếp với nhau tạo dựng nền tảng, tất cả mọi người ăn mặc đều
vô cùng chói lóa, vui chơi vô cùng hưng phấn, bởi vì tham dự còn có
nhiều cô gái trẻ, cho nên mỗi lần vài sẽ có vài người đàn ông độc thân
cũng được hoang nghêng, người đứng đầu tổ chức – Lý Tương Linh sẽ lôi
kéo mấy người mẹ trẻ tuổi đi khiêu vũ với mấy người đàn ông độc thân,
đám con nhít thấy vậy liều quay lại xung quanh mà nhìn, coi như đây là
một buổi rèn luyện về việc xã giao.
Hành động của Hạ Vũ nhanh
nhẹn, khiêu vũ đặc biệt tốt, sau khi bị lôi đi liền không dừng lại được, một khúc rồi lại một khúc với các vị phu nhân, Diệp Gia Dĩnh muốn tiếp
tục cùng anh xác nhận một chút coi xem Diệp Ba Ni ở nhà họ Hạ có bị
Hoàng Tư Nhã bắt nạt hay không.
Một lát sau, mọi người bắt đầu
chơi đùa nhiều hơn, trong đó xuất hiện một vài vị phu nhân có sở trường
đặc biệt, hát một bản ca kịch tiếng Italy đúng chuẩn, sau đó thì có một
người kéo một đoạn Violin, Hoàng Tư Nhã ngồi trước trước đàn dương cầm
dáng vẻ ưu nhã thành thạo đàn một bản Debussy (ánh trăng), nhận được
toàn bộ tiếng vỗ tay của mọi người.
Hoàng Tư Nhã mỉm cười đứng
dậy, cầm lấy microphone, "Cám ơn, tôi muốn mời một người bạn lên biểu
diễn, tôi tin tưởng cô ấy nhất định sẽ không làm mọi người thất vọng! Cô chính là người mặc bộ váy hoa tím, tối nay sẽ làm cho mọi người được
sáng mắt, cô Diệp Gia Dĩnh xinh đẹp!"