Nhất Định Phải Tiêu Hết Tiền Của Nhân Vật Phản Diện Trước Khi Hắn Phá Sản

Chương 77: Cái gì




Ngoài streamer ẩm thực Cố Tây Tây và game streamer Ngụy Triều Vỹ, Diệp Chu đã liên tiếp bái phỏng sáu sáu streamer khác đã rời bỏ ngành livestream vì nhiều loại nguyên nhân.

Hầu hết những streamer này đều đã từng cực kỳ nổi tiếng, số lượng fans lên tới hơn 10 triệu người, nếu là trước khi xảy ra chuyện, bất kể họ ở bình đài nào đều sẽ nằm trong danh sách những streamer hàng đầu.

May mắn thay, mặc dù một số streamer từ chối lời mời của Diệp Chu, nói rằng mình đã đổi nghề, đồng thời sau này cũng không có ý định lại dính dáng tới ngành phát sóng trực tiếp nữa, mặc dù cuộc sống của họ không còn tốt như trước, nhưng cũng đều không tệ lắm, tình huống cực đoan như Cố Tây Tây cũng không xảy ra nữa.

Diệp Chu phải mất hơn nửa tháng để thuyết phục ba người trong số họ, mặc dù họ không trực tiếp ký hợp đồng như Ngụy Triều Vỹ, nhưng họ đều nhận tờ tuyên truyền Diệp Chu đưa, biểu thị sẽ cân nhắc kỹ lưỡng.

Vào ngày 30 tháng 12, ngày cuối cùng trước khi thời hạn báo danh [Trích Tinh kế hoạch nâng đỡ ước mơ] kết thúc, Diệp Chu đã sớm có mặt tại địa điểm báo danh, đôi khi bận rộn đến mức không thể ngồi yên, không khác gì những nhân viên bình thường, cùng giúp đỡ những người đến báo danh điền vào mẫu đăng ký.

Tính đến thời điểm hiện tại, số lượng đăng ký tham gia [Trích Tinh kế hoạch nâng đỡ ước mơ] đã lên tới hơn 37.000 người, vượt xa kỳ vọng ban đầu của ban lãnh đạo công ty.

Nhưng như Diệp Chu đã lo lắng trước đây, mặc dù có rất nhiều người đăng ký, nhưng 60% trong số họ chưa từng có kinh nghiệm làm streamer, phần lớn đều vì 2.000 tiền lương cố định trong ba tháng đầu tiên mà tới.

30% còn lại tuy đã có kinh nghiệm làm streamer nhưng đều là người mới, hoặc là livestream đã lâu nhưng ít người xem, đều thuộc về tầng chót trong giới streamer.

Cuối cùng, 10% còn lại là những streamer nhỏ đã có kinh nghiệm nhất định, cí chút danh tiếng và có thể thu hút người hâm mộ của riêng họ.

Về phần streamer lớn mà Trích Tinh cần nhất trong giai đoạn này, chỉ có hai cái đáng thương, mà hai người duy nhất này vẫn là công ty vì chống đỡ mặt mũi mà dùng số tiền lớn đào về.

Trong quá trình phát triển của một bình đài, mặc dù chỉ có hai streamer ở cấp độ này có thể mang lại lượng lưu lượng truy nhất định cho bình đài, nhưng phần lớn lưu lượng thuộc về cá nhân bình đài, căn bản không đủ để thúc đẩy lưu lượng của toàn bộ bình đài, có thể bị chuyển hóa thật là ít ỏi.

Khi chỗ ghi danh đang nghỉ giữa trưa, người phụ trách Trích Tinh nhìn thấy Diệp Chu cầm bảng thống kê dữ liệu báo danh trong tay và nhìn nó một lúc lâu, trong lòng không khỏi thở dài, cố gắng làm cho giọng nói của mình nghe tự tin hơn.

“Diệp tiên sinh, ngài đừng nhìn hiện tại chỉ có hai cái đại bài, kỳ thật công ty có năm cái đại bài gần đây còn đang đàm phán, trong đó hai cái đã thương thảo ổn, hai ngày nữa là có thể chốt hợp đồng.”

“Bình đài mới phát triển luôn cần một ít thời gian, mỗi một đài phát sóng trực tiếp đều là như vậy, tình hình hiện tại và tài nguyên của Trích Tinh chúng ta đã tốt hơn rất nhiều bình đài khi mới bắt đầu rồi.”

Mặc dù bản thân người phụ trách cũng tự hiểu trong lòng rằng bây giờ ngành livestream cạnh tranh rất khốc liệt, nhưng bình đài mới cũng chỉ có một chút không gian sinh tồn như vậy, từng phút từng giây đối với bình đài mới đều rất quý giá, nếu như không thể nhanh chóng phát triển lớn mạnh, vậy chờ đợi có cũng chỉ có con đường chết.

Nhưng mà trước mặt ông chủ Diệp Chu này, người phụ trách đương nhiên không dám nói ra sự thật, cho nên chỉ có thể khéo léo nói ra một câu.

Nghe vậy, Diệp Chu cầm bảng thống kê tay dừng một chút, ánh mắt từ trên bàn chậm rãi dời đến trên mặt người phụ trách.

Người phụ trách bị cậu nhìn thì toát mồ hôi lạnh, cười khan ngượng ngùng ngậm miệng lại, đem đống rắm cầu vồng muốn thổi nuốt trở vào, lẳng lặng ngồi sang một bên, không dám tùy tiện nói nữa.

“Mấy giờ rồi?”

Trợ lý nhỏ bên cạnh lập tức nhìn điện thoại nói: “Một giờ rưỡi rồi.”

“Sắp rồi.”

Trợ lý nghe Diệp Chu nói như vậy, trong lòng sinh ra mấy phần nghi hoặc, suy nghĩ một chút, cẩn thận hỏi: “Ý của ngài là?”

Gần như khi lời của trợ lý nhỏ vừa nói ra, cửa phòng đăng ký bỗng nhiên bị gõ từ bên ngoài, tiếng gõ rất rõ ràng, lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều nhân viên có mặt.

Một nhân viên ngồi ở cửa đặt đũa xuống, tưởng người gõ cửa là người đến báo danh, lớn tiếng nói: “Bây giờ là thời gian nghỉ ngơi, 2h30 bắt đầu báo danh, lúc đó hẵng quay lại.”

Ngoài cửa an tĩnh chốc lát, một giọng nói ngập ngừng truyền đến.

“Cái kia, xin hỏi Diệp Chu Diệp tiên sinh có ở đó không?”

Nhân viên lại cầm đũa lên, giọng nói hơi không kiên nhẫn: “Chỗ này của chúng tôi không có Diệp...”

Vừa nói được nửa chừng, hắn đã bị đồng nghiệp bên cạnh đạp một cước dưới bàn, khi nhìn thấy ánh mắt ra hiệu của đồng nghiệp, lúc này mới như chợt nhớ ra điều gì, cứng ngắc xoay cổ liếc về hướng Diệp Chu nuốt xuống những lời còn lại.

Sau khi hỏi ý kiến ​​​​của Diệp Chu, nhân viên không tiếp tục việc ăn cơm nữa, đũa trong tay cũng quên đặt xuống, cầm cả đũa ra mở cửa.

Mặc dù người ngoài cửa đội một chiếc mũ lưỡi trai, trên cổ quấn một chiếc khăn dày, che gần hết khuôn mặt khiến người khó nhìn rõ mặt nhưng vẫn có người nhận ra, hình như người này là một streamer rất nổi tiếng trong giới.

Không phải vì trang phục của cô ấy không phù hợp, mà là bởi vì cô ấy đã quá nổi tiếng trong quá khứ, ngay cả những người không chú ý đến giới giải trí hay thậm chí là không chú ý đến các streamer khi nhìn thấy cô ấy đều cảm thấy quen mắt, chứ đừng nói là mọi người ở đây đều là những người đang làm trong ngành công nghiệp truyền hình trực tiếp.

“Kỳ Tư...” Có người không kìm được kinh ngạc thốt ra tên của cô.

Cô gái ngoài cửa lập tức vô cùng khẩn trương ra hiệu im lặng, nghiêng đầu nhìn vào bên trong, vừa nhìn thấy Diệp Chu, hai mắt lập tức sáng lên, vẫy tay với cậu: “Diệp tiên sinh, tôi đến rồi.”

Diệp Chu cũng vẫy tay với cô, ý bảo cô đi vào, nói với nhân viên bên cạnh: “Lấy phiếu đăng ký.” Sau đó, cậu nhìn người phụ trách đã có chút choáng váng, “Đem phần hợp đồng tôi kêu anh chuẩn bị cũng lấy ra đi.”

Sau khi bị gọi tên, người phụ trách từ trong trạng thái mê man mới tỉnh táo lại, trên mặt lộ ra vẻ bối rối hiếm thấy, vội vàng lấy một phần văn kiện từ trong ngăn kéo, lật xem nội dung bên trong, sau khi xác định không có sai sót mới cung kính đưa vào tay Diệp Chu.

Diệp Chu cảm ơn anh ta, nói với cô gái đã ngồi xuống trước mặt mình: “Muốn đăng ký trước hay ký hợp đồng trước?”

Cô gái cười khúc khích hai tiếng, nói: “Tôi sẽ không tham gia hoạt động này, nếu không sợ không công bằng với những streamer khác, chúng ta trực tiếp ký hợp đồng đi.”

“Hoạt động không có hạn chế, nếu cô nguyện ý đương nhiên có thể tham gia.” Nghe được lo lắng của cô, Diệp Chu thấy buồn cười, liền khuyên nhủ: “Hôm nay là ngày báo danh cuối cùng, qua thôn này thì không còn nhà khác đâu, 50 triệu tiền thưởng đó, cô phải suy nghĩ rõ ràng nha.”

Cô gái vẫn lắc đầu, “Quên đi, tôi rất cảm kích vì anh có thể cho tôi một cơ hội để bắt đầu lại, tôi sẽ không thêm phiền toái cho anh.”

Diệp Chu có chút bất dắc dĩ, không thể làm gì khác ngoài việc thu lại tờ báo danh, đem hợp đồng đẩy đến trước mặt cô.

Cô gái này cũng rất thẳng thắn, từ lúc nhận hợp đồng đến ký tên và ấn dấu tay chỉ mất hai phút ngắn ngủi, một xấp hợp đồng dày cộp cô chỉ liếc qua rồi ký tên không chút do dự.

Thấy cô thẳng thắn như vậy, Diệp Chu thực sự dở khóc dở cười, nói đùa: “Thẳng thắn như vậy, hợp đồng này liên quan đến việc phát triển trong năm năm tới, cô thật là lớn gan, không sợ tôi giở trò với hợp đồng sao?”

Cô gái thẳng thắn nở nụ cười, lông mày cong cong: “Anh tin tưởng tôi mạo hiểm lớn như vậy cho tôi một cơ hội, hơn nữa tôi tin anh làm người thẳng thắn, cho dù hợp đồng thật sự có vấn đề, tôi cũng nhận.”

“Tôi nửa đời trước lo lắng nhiều, sợ này sợ kia, vì thế mới có thể sa ngã như ngày hôm nay, khó có cơ hội làm lại từ đầu, hãy để tôi được tùy hứng một lần đi.”



Diệp Chu nghe vậy liền cười, đưa hợp đồng mới ký cho cô, nói: “Tôi dùng giá này có thể mời được cô, đã là tôi chiếm tiện nghi. Hãy tìm luật sư xem qua hợp đồng chút đi, trong vòng một tuần nếu đổi ý, phần hợp đồng sẽ tự động bị vô hiệu.”

Khi cậu nói lời này, người phụ trách Trích Tinh đang đứng cạnh cậu, hận không thể bịt miệng Diệp Chu lại.

Phần hợp đồng là Diệp Chu để anh ta tự mình chuẩn bị, cho nên đối với đãi ngộ phía trên vô cùng rõ ràng, vốn tưởng rằng hợp đồng là chuẩn bị cho mấy streamer tầm trung, không nghĩ tới lại là Kỳ Tư...đã từng là streamer siêu nổi tiếng.

Cuối cùng, Kỳ Tư vẫn không cầm lấy hợp đồng, sau khi chào tạm biệt Diệp Chu, lại dùng khăn quàng che gần hết mặt, đội mũ và tiêu sái rời đi.

Sau khi xác định cô đã đi xa, người phụ trách nhịn lại nhịn, nhưng vẫn không nhịn được, kích động hỏi: “Diệp tiên sinh, người vừa rồi là Kỳ Tư sao, chúng ta thật sự dùng cái giá 40 triệu ký hợp đồng với Tề Tư sao??”

Diệp Chu chậm rãi nuốt nước miếng, điềm tĩnh hỏi ngược lại: “Hợp đồng không phải do anh chuẩn bị sao?”

Người phụ trách bị nghẹn, đương nhiên anh ta biết hợp đồng là do chính mình chuẩn bị, chính vì biết nên mới cảm thấy thần kỳ, đây là Kỳ Tư đó, đã từng là nhất tỷ trong giới livestream, Hoàng Đào Live đã từng đưa ra mức giá cao ngất trời 100 triệu làm phí ký hợp đồng để đào người đó.

Ngay cả khi nhân khí của Kỳ Tư đã giảm đi rất nhiều sau khi những chuyện như vậy xảy ra, cũng rất lâu không livestream, nhưng truyền thuyết về cô ấy vẫn luôn được lưu truyền trong ngành, mặc dù đã lui vòng lâu rồi, sức ảnh hưởng không còn như trước, nhưng cũng không đến nỗi chỉ 40 triệu a, coi đây là đang mặc cả với ông chủ trong chợ thực phẩm sao, tùy tùy tiện tiện chặt chém nhiều như vậy.

Thoái ẩn ba năm, một khi quay lại, chỉ cần một mánh lới này thôi là có thể nhấc lên một hồi gió tanh mưa máu trong toàn giới, thử hỏi có ai biết tin cô ấy sắp trở lại mà không phát điên lên không, e là từng cái từng cái có thể tranh đoạt vỡ đầu chảy máu, trực tiếp ra giá cao ngất trời.

Bốn mươi triệu, ký với Kỳ Tư, quả thực giống như một giấc mơ.

Diệp Chu không đành lòng nhìn anh ta ngẩn người, tâm tình rất tốt giải thích nghi vấn của anh ta: “Anh cảm thấy cô ấy thiếu tiền sao, so với tiền, cô ấy càng muốn hơn chính là một tương lai hoàn toàn mới, một tương lai hoàn toàn khác so với trước kia.”

“Tương lai này chỉ có Trích Tinh có thể cho.”

Cậu nói rất chắc chắn, cho dù người phụ trách vẫn không hiểu tại sao chỉ có Trích Tinh mới có thể cho Kỳ Tư tương lai mà cô ấy muốn, nhưng điều đó cũng không ngăn cản anh ta bị Diệp Chu thuyết phục.

Người phụ trách cố hết sức tiêu hóa chuyện vừa xảy ra, lại không biết rằng, điều khiến anh ta càng thêm kinh ngạc còn ở phía sau.

Sau khi Kỳ Tư đến, chỉ trong vòng một giờ ngắn ngủi, người phụ trách trơ mắt nhìn hết người này đến người khác, những streamer từng khá nổi tiếng trong ngành, lý lịch huy hoàng đại chủ phát lần lượt đến cửa.

Cho dù ngành công nghiệp phát sóng trực tiếp những năm gần đây vẫn luôn rất bạo hỏa, nhưng trong số đó, những streamer lớn thực sự có thể hỗ trợ đẩy bình đài có thể đếm bằng hai bàn tay.

Trích Tinh vung tiền, mất nhiều thời gian như vậy dùng giá cao cũng mới chỉ đào được hai người, nhưng chỉ trong vòng một giờ, đã có bốn người đến cửa, trực tiếp ký hợp đồng với Trích Tinh, bốn người đó!

Bốn người này đều không phải người bình thường, mỗi người đều tùy tiện xách ra, đều từng là nhân vật có tiếng trong ngành, nay lại tụ tập với nhau tự chui đầu vào lưới, không những tự mình tới cửa, giá cá vẫn đều vô cùng rẻ, quả thực kinh ngạc đến rớt tròng mắt.

Kỳ thật Diệp Chu đối với chuyện này cũng có chút kinh ngạc, bởi vì lúc đầu cậu chỉ tới thăm có bảy streamer, cũng chỉ có Ngụy Triều Vỹ đưa ra đáp án khẳng định, còn có hai người mặc dù không không đồng ý ngay, nhưng cũng lộ ra ý đồ khá mãnh liệt.

Bốn người còn lại hoặc là từ chối hoặc là không có hứng thú lắm, cho nên Diệp Chu vốn tưởng rằng hôm nay có hai người có thể tới ký hợp đồng đã là tốt lắm rồi, không ngờ lại có tới bốn người.

Ngay khi Diệp Chu đang lần lượt xem qua bốn bản hợp đồng đã ký, thì cửa phòng lại bị gõ vang.

Lần này, nhân viên đã chuẩn bị sẵn, trực tiếp mở cửa, khi nhìn thấy rõ người ở bên ngoài, tất cả mọi người đều bị hàng loạt bất ngờ vừa rồi làm cho chết lặng, cho dù có người nổi tiếng hơn nữa xuất hiện cũng không thể khiến họ kinh ngạc.

Lần này đến lượt Diệp Chu bối rối, cậu nhìn người phụ nữ ở cửa, sắc mặt có chút ốm yếu tái nhợt, nhưng khuôn mặt được trang điểm tinh xảo, mặc một bộ âu phục nhã nhặn, thiếu chút nữa không thể đem cô cùng với cô gái lôi thôi lếch thếch trước kia liên hệ với nhau.

“Cô Cố?” Diệp Chu không xác định gọi tên cô.

Cố Tây Tây ngẩng đầu lên, nhìn thấy Diệp Chu lập tức bước nhanh về phía cậu, đứng trước mặt cậu muốn mở miệng nhưng lại có chút xấu hổ, chỉ cúi đầu chào Diệp Chu trước.

“Xin lỗi vì trước đây đã đối xử với ngài như vậy, tôi... tôi còn có thể ký hợp đồng với Trích Tinh không?”

Diệp Chu sửng sốt một chút, rất nhanh phản ứng lại, đứng dậy đỡ cô lên, nhẹ giọng nói: “Đương nhiên, chỉ cần cô nguyện ý, cánh cửa của Tích Tinh vĩnh viễn vì cô mở ra.”

Cố Tây Tây sau khi nghe được những lời này, trong mắt tràn ngập hơi nước, vội vàng chớp mắt cố gắng kìm nén nước mắt trở lại, dùng sức gật đầu: “Cảm ơn, cảm ơn ngài rất nhiều.”

Ngày 1 tháng 1, thời hạn báo danh [Trích Tinh kế hoạch nâng đỡ ước mơ] của Trích Tinh Live kết thúc, sau 10 ngày xét duyệt, vào lúc 12 giờ đêm ngày 9 tháng 1, app và PC đã chính thức được phát hành, mở đăng ký cho các streamer và người xem, đến lúc đó, hoạt động chính thức bắt đầu.

Sau khi kết thúc báo danh, thần kinh căng thẳng đã lâu của Diệp Chu cuối cùng cũng được thả lỏng, cậu nằm liệt ở nhà như cá mắm ba ngày để hồi phục tinh lực và bổ sung giấc ngủ.

Diệp Chu từ kiếp trước đã có một thói quen, nếu như cậu gánh vác công việc một thời gian dài, sau khi hoàn thành công việc sẽ nhốt mình ở trong nhà, nằm trong nhà đến trời đất mờ mịt mấy ngày, cụ thể là mấy ngày còn phụ thuộc vào theo cường độ to nhỏ của công việc.

Vốn tưởng rằng cuộc sống này sẽ có cải thiện, nhưng rõ ràng là không, ngay cả dưới sự chăm sóc của Giang tổng, cũng ngày càng trở nên trầm trọng, trước đây toàn gọi đồ ăn ngoài, nhưng bây giờ...

Lần này, mặc dù không mệt mỏi vì phải chạy khắp nơi quay phim, nhưng để điều tra và thuyết phục những streamer lớn đó gia nhập Trích Tinh, rồi nghiên cứu xem tiếp theo phải làm thế nào để làm sáng tỏ mạnh mẽ nhất, quả thực khiến tế bào não của Diệp Chu chết từng gốc một.

Thân thể mặc dù không quá mệt mỏi, nhưng loại mệt tâm này lại chưa từng có khi nghiêm chỉnh quay xong một bộ phim.

Nói như vậy, lộ trình hoạt động của Diệp Chu ba ngày nay cơ bản cố định ở ba nơi giường - phòng tắm – phòng ăn, đừng nói là đi ra ngoài, thậm chí ngay cả cửa cậu cũng không muốn ra.

Lúc đầu còn có thể tự mình đến phòng ăn ăn cơm, nhưng sau đó thực sự quá mệt mỏi, đến mức không muốn ăn uống, mỗi lần đều hoàn mỹ bỏ qua giờ cơm.

Vẫn là Giang tổng thực sự không nhìn nổi, sau khi hẹn bác sĩ kiểm tra xác định cậu không sao, lo lắng cậu còn ngủ như vậy sớm muộn gì cũng có một ngày làm mình chết đói, bắt đầu mỗi ngày đến phòng đúng giờ cho cậu ăn. (như chăm con á trời)

Nếu là trước đây, đó chắc chắn sẽ là chuyện mà nghĩ cũng không dám nghĩ, phàm là người quen biết Giang tổng, ai mà không biết rằng hắn là một người có kỷ luật tự giác cao, còn mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế nhẹ, cơm phải ăn ở đâu, ngồi ở vị trí nào, đều có yêu cầu.

Mang thức ăn vào phòng ngủ ăn quả thực là chuyện không thể đối phát sinh ở trên người Giang tổng.

Nhưng nó thực sự đã xảy ra.

Khi Giang Đình Viễn gõ cửa với bát cháo trong tay, phát hiện bên ngoài trời đã sáng choang, nhưng ai đó vẫn đang làm ổ trong phòng ngủ đến trời đất mù mịt, không có nửa điểm muốn tỉnh.

Giang tổng đặt cháo lên tủ đầu giường, đi tới bên cạnh Diệp Chu, ngồi xuống bên giường cậu, nhìn khuôn mặt không hề phòng bị lúc đang ngủ của cậu, khẽ thở dài, nhẹ nhàng đẩy cậu một chút.

Hai lần, ba lần, bốn lần.

Trên người Diệp Chu có đủ loại khuyết điểm, nhưng có một điểm đặc biệt lợi hại, chính là chất lượng giấc ngủ thật sự rất tốt, chỉ cần đầu dính lên gối, mặc dù không khoa trương đến nỗi một giây đã ngủ, nhưng cũng có thể dễ dàng chìm vào giấc ngủ trong vòng vài phút, hơn nữa ngoài tiếng chuông điện thoại di động thì rất khó bị đánh thức bởi những âm thanh khác từ thế giới bên ngoài.



Giang Đình Viễn gọi cậu mấy lần cũng không đánh thức được Diệp Chu, Giang tổng bày mưu tính kế trên thương trường, lúc này đối mắt với Diệp Chu đang ngủ say, trong lòng lại sinh ra mấy phần cảm giác bất lực, bó tay toàn tập.

Giang tổng nhìn chằm chằm cậu một lúc, sau đó đột nhiên đưa tay ra nhẹ nhàng nhéo mũi Diệp Chu, vốn tưởng rằng làm vậy có thể đánh thức cậu, lại không ngờ rằng...

Diệp Chu vốn đang thở bằng mũi, sau khi mũi bị bóp, đến lông mày cũng không nhíu một cái đã chuyển sang thở bằng miệng trong nháy mắt.

Giang tổng:...

Giang Đình Viễn cúi đầu, vốn muốn bịt miệng cậu lại, nhưng bàn tay đột nhiên dừng lại giữa không trung, lâm thời thay đổi ý định.

Thu tay về, nhìn khuôn mặt Diệp Chu cơ thể hơi nghiêng về phía trước, khom người xuống, dưới tình huống cậu không hề hay biết, hai môi dán vào nhau, làn môi mỏng mát lạnh mang theo chút hương chanh bao phủ bờ môi ấm áp không hề phòng bị.

Khoảng cách giữa hai người rất gần, gần đến mức Giang Đình Viễn có thể nghe thấy rõ ràng tiếng tim đập trong lồng ngực của Diệp Chu, vững vàng mạnh mẽ.

Khi Giang tổng hôn cậu, Diệp Chu đang nghĩ gì?

Diệp Chu nằm mơ, cậu mơ thấy mình đi sở thú, xem biểu diễn cá heo trong thủy cung và được chọn làm khán giả may mắn đi lên giao lưu với đàn cá heo, cá heo hình như rất thích cậu, từ sau khi cậu lên sân khấu chúng vẫn luôn nhảy lên khỏi mặt nước đẩy cậu cọ cậu, cậu cũng rất thích con cá heo này, cấm lấy con cá khô nhỏ cúi xuống muốn cho nó ăn, ai biết cậu vừa cúi người xuống, thì con cá heo kia lại bất ngờ nhảy lên trao cho cậu một nụ hôn.

Nụ hôn đó khiến cậu không thở nổi, hôn hôn, khuôn mặt của con cá heo dần thay đổi, dần dần biến thành bộ dạng của Giang tổng, hồn Diệp Chu đều sắp bị dọa bay mất, bỗng nhiên mở mắt ra, ý thức dần trở lại, phát hiện thì ra là cảnh tượng kinh hoàng vừa rồi chỉ là một giấc mơ.

Không chờ Diệp Chu thở phào nhẹ nhõm, cậu liền kinh ngạc phát hiện ra...mặt của Giang tổng đã được phóng đại vô số lần, chỉ cách mặt cậu không tới 2 cm, Diệp Chu bắt đầu hoảng rồi. Nhìn xuống chút nữa, Diệp Chu càng thêm hoảng sợ, bởi vì môi của hai người vẫn dán chặt vào nhau.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, bầu không khí nhất thời có chút lúng túng.

Giang tổng mặt không đổi sắc lui về phía sau một ít, đôi môi mỏng rời khỏi môi Diệp Chu, thần sắc hờ hững tự nhiên, không có chút chột dạ nào khi bị bắt gặp, thậm chí còn rất bình tĩnh nói với Diệp Chu: “Tỉnh rồi, ăn sáng đi, ăn xong cùng tôi đi một chuyến, chương trình tuyển tú mà em đầu tư vào hôm nay chính thức được phát sóng trực tiếp trên đài Quýt, tôi mang em tới nhìn một chút.”

Diệp Chu gật đầu, nỗ lực áp chế kinh ngạc trong lòng, cố gắng bình tĩnh đáp: “Được, Giang ca anh trước tiên chờ tôi một chút, tôi lập tức là xong rồi.”

Nói xong, Diệp Chu cầm cháo trên bàn nhanh chóng uống, uống xong vẫn không thấy Giang tổng không co ý rời đi, liền thận thận thăm dò: “Có lẽ tôi còn cần mười phút, nếu không...anh chờ tôi ở phòng khách?”

Giang Đình Viễn tự nhiên hiểu ý nghĩa trong lời nói của cậu, gật đầu không nói gì nữa, bưng bát rỗng xoay người đi ra ngoài.

Ngay khi bóng dáng của hắn sắp biến mất khỏi tầm nhìn của Diệp Chu, một loại kích động không thể giải thích được khiến Diệp Chu nhỏ giọng kêu tên Giang tổng: “Giang ca!”

Khi Giang Đình Viễn quay đầu lại, Diệp Chu nhắm mắt lại, từng cảnh tượng hiện ra trong đầu cậu, nụ hôn bất ngờ ở đình viện của Giang tổng lần đầu tiên say rượu trong một đêm rất lâu trước đây, còn có nụ hôn lâu dài trong phòng bệnh lúc cậu nằm viện, còn có...nụ hôn khiến cậu hoảng sợ khi tỉnh dậy lúc nãy.

Từng đoạn từng đoạn hình ảnh, sống động như vậy, không giống giả vờ.

Các loại dấu hiệu cho thấy...

Diệp Chu nghĩ tới nghĩ lui, nhẫn nhịn chịu đựng, nhưng vẫn là nhịn không được, lúc Giang tổng quay đầu lại, đánh liều hỏi: “Giang ca, anh vừa rồi làm cái gì?”

Giang Đình Viễn thật lâu không nói gì, ngay khi Diệp Chu nghĩ rằng giây tiếp theo hắn sẽ rời đi, Giang tổng đột nhiên chậm rãi quay lại, bước từng bước đến gần Diệp Chu, từ trên cao nhìn xuống cậu, tròng mắt từ trước đến giờ luôn bình tĩnh như nước, lúc này trong mắt Diệp Chu không hiểu sao lại cuồn cuộn nổi sóng, phảng phất như một giây sau có thể nuốt chửng tất cả.

“Em nói xem?” Giang Đình Viễn hỏi ngược lại.

Bị hắn nhìn chằm chằm như vậy, Diệp Chu cả người run lên, lời chưa kịp ra khỏi miệng nhất thời thay đổi, giọng nói cũng thay đổi, đem câu 'Có phải anh đang hôn tôi' đổi thành ——

“Anh, anh ở chỗ này hô hấp nhân tạo cho tôi sao?” (Trời ơi con tôi (ò_ó))

Giang Đình Viễn:...

Giang Đình Viễn không nói gì, trực tiếp nghiêng người lần tức hai bịt môi dường như lại định nói gì đó của Diệp Chu, không chỉ chặn lại tất cả những lời cậu chưa kịp nói, mà lưỡi còn nhanh nhẹn cạy mở môi cậu, rất có tính xâm lược chiếm cứ khoang miệng cậu.

Hương chanh và hương bạch tùng, cùng tiến công như mưa giông gió bão.

Đó là tất cả những gì Diệp Chu có thể cảm nhận được từ nụ hôn lúc này.

Nụ hôn này kéo dài rất lâu, khi Diệp Chu sắp ngất đi vì thiếu dưỡng khí, Giang Đình Viễn cuối cùng cũng rút lui.

Hai ngón tay có khớp xương rõ ràng hơi khép lại, lướt qua khóe môi Diệp Chu, lau đi ẩm ướt của nụ hôn vừa rồi.

Giang Đình Viễn đặt tay lên vai Diệp Chu, nhìn thẳng vào đôi mắt đờ đẫn của cậu khẽ cười, nụ cười đó nhanh chóng biến mất, chớp mắt là qua.

Thanh âm trầm thấp khàn khàn của hắn vang lên bên tai Diệp Chu, “Bây giờ đã biết vừa rồi tôi làm gì chưa?”

Diệp Chu cười gượng hai tiếng, che đi đôi môi vì nụ hôn vừa rồi mà có chút sưng đỏ, hết sức phối hợp gật đầu: “...Hiểu rồi.”

“Vậy thì tốt.” Giang Đình Viễn hài lòng xoa xoa đầu cậu, trong giọng nói mang theo tiếc nuối, “Nếu như em vẫn chưa hiểu, tôi có thể lặp lại lần nữa.”

Diệp Chu: “?? Không, không cần đâu.”

...

Nửa giờ sau, Diệp Chu và Giang Đình Viễn cuối cùng cũng ra cửa.

Khi tài xế mở cửa cho hai người, anh ta kinh ngạc phát hiện...

Người từ trước đến giờ luôn hướng ngoại như Diệp tiên sinh hôm nay hiếm khi lại im lặng, sau khi hai người lên xe, từ kính chiếu hậu có thể mơ hồ thấy được hôm nay mặt và vành tai của Diệp tiên sinh có chút ửng hồng.

Nhìn kỹ hơn, đuôi mắt cũng hơi ửng hồng, trong đôi mắt đẹp mơ hồ còn mang mấy phần triều ý.

***

Trời ạ, bao giờ các con tôi mới yêu nhao:)) chúng nó cứ thong thả vờn nhau như này nhưng người sốt ruột lại là toyyyyyyyy

Hong lẽ đợi đến lúc mồ toy xanh cỏ hả trời