------
Tại nhà Elly. Đám người Nhật Anh, Bảo Duy, Yến Nhi, Huy Nam, Diệp Thảo và My được mời đến. Mặc dù mới trở về từ Hàn Quốc, nhưng mọi đồ ăn ở trên bàn nóng hổi đã được bày ra ngay trước mắt. Có cả đầu bếp đứng giới thiệu từng loại.
- Mọi người đừng khách sáo! Ta ngồi xuống ăn luôn đi.
Elly gấp gắp tiếp đãi khách. Bởi sự nhiệt tình của Elly mà mấy vị khách quý không thể từ chối được. My đang định ngồi xuống bên cạnh Diệp Thảo thì bị Duy ép ngồi cạnh cậu. Nhật Anh thấy vậy, ánh mắt, sắc mặt thay đổi lạ thường vẻ không vui. My thì nhăn nhó vì bây giờ việc gì cũng bị Duy kiểm soát, từ khi Duy nói ra bí mật về tuổi tác, My không thể lên mặt được. Duy thì vẫn thoải mái, gắp và cắt thức ăn cho My. Nhật Anh càng khó chịu hơn.
- Cô ấy có tay! Có thể tự làm được.
Duy càng được cơ hội trêu trọc anh họ.
- Đây chỉ là cách tôi chăm sóc bạn gái! Anh lo mà chăm sóc cô gái bên cạnh anh đi.
My lại càng không thoải mái. Ngay cả việc tình cảm, Duy cũng nói linh tinh, cô còn chưa đồng ý bắt đầu lại mà cậu đã khẳng định My là của riêng cậu. Nhật Anh liếc qua Diệp Thảo, buồn bã ngồi ăn mà không được đối xử như My. Anh rất hiểu tính cách con gái, nhanh chóng hành động giống Bảo Duy, đối xử với Thảo như vậy.
.
Phía bên này, Yến Nhi và Elly đưa ánh mắt không hài lòng dồn hết về chỗ My. Lần nào, My cũng được hai chàng trai đẹp hơn hoa chăm sóc, giúp đỡ tận tình. Như vậy hỏi không có cô gái nào ghen tị thì hơi kì lạ.
Bữa ăn cứ từ từ kết thúc, không khí căng thẳng không hề thoải mái.
----
Tất cả mọi người đều ra phòng khách nói chuyện và ăn món tráng miệng. Còn việc dọn dẹp đã có giúp việc. My vẫn tính nào tật nấy, cứ đến nơi nào mới lạ cô phải đi tham quan qua một lần. Cô tiến vào phòng đọc sách, trong này phải có tơi hơn trăm các loại sách khách nhau như sách Giao tiếp cơ bản, sách quản trị kinh doanh, sách kinh tế,... Những loại sách đó, Elly đã đọc hết. My thầm nghĩ
" Chị ta đọc hết sao? Có phải người không vậy?"
Giữa hàng trăm loại sách mới mẻ, một quyển sách mục nát được My chú ý. Cô tiến lại gần cầm quyển sách và mở ra xem, thì ra đây là một quyển Nhật ký. Từng nét chữ mỏng manh, chưa cứng cáp của trẻ con hiện ra.
" Ngày 12 tháng 10 năm 2003
Hôm nay ba đến chơi với mình còn mua cho mình rất nhiều đồ chơi. Một năm mình chỉ gặp ba được có 5 lần, có năm còn ít hơn. Thật sự ngày ba đến chơi là ngày mà mình cảm thấy hạnh phúc nhất,.......
..........
Ngày 3 tháng 6 năm 2004
Càng lớn thêm một tuổi khoảng cách của tôi và ba càng thêm xa cách. Tôi chỉ dám đứng nhìn ba từ phía xa. Ba không cho tôi xuất hiện trước mặt gia đình ông ấy có dì và một em gái rất xinh đẹp, đáng yêu. Tôi thật sự mến em lắm! Một lần, thấy em đang chơi đùa ở công viên gần nhà, tôi đứng từ phía xa nhìn mà muốn tiến gần chơi với em. Đột nhiên, em đang chạy, bị vấp ngã. Tôi tiến lại gần rồi đỡ em lên, nước mắt từ khóe mắt em từ từ chảy xuống, lúc đó tôi bối rối lắm, chỉ biết xin em đừng khóc. Nhưng thật may em cực kì nghe lời, , mới nói một chút em đã nín hẳn. Em bảo tôi ở lại chơi với em, càng tiếp xúc mình càng cảm thấy em như một người bạn thân, vì chúng tôi chỉ hơn tôi một tuổi. Nhưng hình như ba cũng cấm em không được chơi với tôi, nên em toàn phải trốn đi.......
.....
My càng đọc, càng thấy gì đó rất kì lạ, quá khứ của Elly rất giống với cô hay chỉ là trùng hợp. Cô sốt ruột lật đến trang cuối.
" Ngày 21 tháng 5
Hôm nay tôi đến trường nhận giải, 5 năm liền tôi được học sinh giỏi. Mẹ rất tự hào. Vừa biết được kết quả tôi cũng vui lắm, liền chạy thật nhanh về khoe với Mẹ. Nhưng vừa về đến nhà, một cảnh hỗn loạn hiện ngay trước mắt tôi, đau lòng hơn mẹ đang treo cổ tự vẫn. Vì lúc đó tôi còn bé nên bối rối lắm, không biết làm gì, chỉ biết khóc. May mắn lúc đó ba tôi bước vào, tôi cảm thấy đỡ sợ hơn hẳn vì ba luôn là điểm tựa của tôi. Sau hai ngày tang lễ của mẹ tôi đã hoàn tất, trở về nhà ba bảo tôi thu dọn đồ đạc, tôi nghĩ ông đón tôi về nhà mình ở với dì và em. Nhưng tôi ngây thơ, đâu biết gì, ông đưa tôi vào trại trẻ mồ côi. Rồi ông cự tuyệt coi như tôi không phải con ông. Sau một thời gian ở đây, tôi mới dám mở lá thư của mẹ để lại, lúc bấy giờ tôi mới biết, người khiến mẹ tôi phải chết không ai khác chính là ba tôi. Từ lúc đó tôi quyết tâm phải trả thù ông ta, một người tàn nhẫn. Từ lúc đó ngày nào tôi cũng nghĩ cách phải chạy trốn khỏi nơi đây,............
.
My đang đọc, thì Elly bước từ phòng khách vào. Elly dựt ngay quyển nhật ký trên tay My, ánh mắt tức giận nhìn cô.
- Ai cho cô xem nhật ký của tôi? Cô đã đọc được những gì. - Elly quát.
My giật mình trước sự hung hăng của Elly. Cô không hiểu, trong quyển nhật ký đó có gì mà Elly phải che giấu như vậy, nhưng trong chuyện này cô thấy cô vẫn có lỗi vì không xin phép Elly.
.
Ngoài phòng khách, mọi người đang trò chuyện vui vẻ thì nghe thấy tiếng ồn ào phát ra từ phòng đọc sách. Ai cũng gấp gắp tiến vào xem chuyện đang diễn ra.
Elly đang trợn trừng mắt nhìn My, đáng sợ như muốn ăn tươi nuốt sống My vậy. Còn My, sững sờ, bàng hoàng, phải sau vài giây mới lấy lại được tinh thần.
- Xin lỗi! Em xin lỗi chị. - My cúi đầu lia lịa, chỉ nhắc lại một câu nói.
Duy tiến lên phía trước, kéo My ra khỏi nhà Elly. Vừa ra đến cổng, My liền hất tay Duy ra
- Cậu làm gì vậy! Tôi chưa xin lỗi chị Băng Hy.
Bảo Duy tức giận
- Bạn còn muốn vào đó sao? Không thấy thái độ của Elly sao? Cô ta không phải là một người dễ đối phó đâu. Đi thôi tôi đưa bạn về.
Duy nhất quyết kéo tay My và lôi vào chiếc xe BMW đang đỗ trước cổng.
-----
Sau khi Duy và My rời khỏi. Thì những người còn lại cũng về nốt. Elly thì thu dọn đống lộn xộn ở phòng đọc. Xong xuôi cô ngồi xuống rút điện thoại ra.
- Kế hoạch có thể tiến hành sớm hơn. Hãy chuẩn bị sẵn đi. Chỉ cần nghe hiệu lệnh thôi.
.
Diệp Thảo được Nhật Anh đưa về. Hôm nay anh cực kì chu đáo, từ bữa ăn cho đến lúc về nhà. Nhật Anh còn tiễn cô đến cổng, rồi anh quay đi.
- Nhật Anh - Diệp Thảo nhanh chóng gọi lại.
- Anh không thể yêu em sao?
Nhật Anh khuôn mặt mệt mỏi đáp
- Không thể! Em đừng nghĩ nhiều nữa. Mau quên đi. Tôi chỉ coi em là em gái thôi.
Diệp Thảo chạy đến ôm anh. Đôi mắt ướt dần.
- Trong lòng anh có thể có My. Tại sao không có em?
Nhật Anh không trả lời. Diệp Thảo tiếp tục nói
- Anh biết không? Anh là người đầu tiên tôi yêu. Tôi yêu anh đến nỗi tổn thương trái tim trằng trịt vết sẹo. Tôi yêu anh đến nỗi, dù khó khăn vẫn cố gắng hoàn hảo để xuất hiện trước mặt anh. Mong anh rung động một lần vì tôi,.....
Nhật Anh vẫn giữ nguyên sắc mặt lạnh lùng. Đẩy Thảo ra, giọng nói cương quyết.
- Đừng như vậy! Nếu bị chụp ảnh lại thì không hay đâu.
Không để cho Diệp Thảo manh động lần nữa, Nhật Anh bước đi thật nhanh. Để xóa đi hình bóng một người trong trái tim anh là điều rất khó, nên anh chỉ có thể như vậy, không đáp trả lại tình cảm của Thảo, không muốn cô phải tổn thương thêm nữa.
-----
Lúc này, My đã ổn hơn và đã được đưa về đến nhà.
- Cảm ơn đã đưa tôi về
Duy khẽ gật đầu.
.
My quay người bước đi, trước khi cô bấm mật mã vào nhà. Duy ôm lấy cô, My vì bị ôm bất ngờ nên không phản ứng được gì.
- Cậu làm gì vậy?
Duy nhẹ nhàng đáp
- Đừng làm gì cả! Từ ngày mai, chúng ta sẽ không còn là bạn. Tôi sẽ theo đuổi em lại từ đầu. Tôi yêu em! Huyền My
My bật lực, buông thõng hai tay. Có lẽ Duy không biết được cô rất khó xử, giữa hai người con trai tốt đều thích mình thì phải chọn ai để người còn lại không bị tổn thương. Duy từ từ buông cô ra
- Được rồi! Em ngủ sớm đi.
My không trả lời, tiến thẳng vào nhà.
.
Bên trong, Ba my vẫn dáng vẻ mệt mỏi đó. My ngại đối diện với ông, bởi vì cô sẽ phải bật khóc khi nghĩ đến ba sắp rời xa mình. Ba cô cũng bất lực đợi ngày mình ra đi, bỏ lại đứa con gái mình yêu thương hết mực. Nhưng cũng tại ông reo họa thôi, bây giờ phải chịu đựng là điều đương nhiên. Tất cả sự thật ông không hề nói ra, ông vẫn muốn trước khi chết vẫn giữ được hình ảnh tốt với con gái. Ngày hôm đó, ông vô tình lướt qua cô con gái mà mình đã nhẫn tâm vứt bỏ, mà không hề biết sau này ông sẽ phải chịu đau khổ gấp nhiều lần. Lúc đó, cô còn là học sinh cấp ba, nhưng rất tài giỏi về mặt giao tiếp và giỏi 7 thứ tiếng. Ông không hề biết đó là con gái mình, vì cô gái đó đã đổi tên. Elly, một cái tên không có gì đặc biệt, nhưng từ khi được làm công việc phiên dịch và giao tiếp trong công ty của ông, tên tuổi của cô càng ngày càng nổi tiếng, rất nhiều công ty muốn mời cô đến làm nhưng cô đều từ chối. Cho đến một ngày, "Kỉ niệm 30 thành lập tập đoàn", đã rất lâu ông không hề biết rõ về lí lịch của cô, nên vào ngày đó ông có hỏi qua, Elly rất thành thật, cô nói hết về quá khứ của mình, người cha độc ác. Ông đang cầm ly rượu vang trên tay, bỗng nhiên rơi xuống. Cô con gái Băng Hy mà mình đã bỏ rơi, đang ở trước mặt mình và là một người khác, giỏi giang. Từ lúc đó, ông đã lường trước được mọi việc xấu nhất sẽ xảy ra, nên ông phải cố gắng bất chấp cả tính mạng bảo vệ My trước cô chị gái cùng cha khác mẹ Băng Hy