--------
Ngày đầu tiên, My chuyển đến học viện. Cô tự đi xe đến trường, cô mặc những bộ quần áo chỉnh tề nghiêm túc của một sinh viên. Cô biết là để được vào học viện này rất khó, mà một người kiến thức ít như cô chỉ được khuôn mặt này thì sẽ chả là gì trong học viện rộng lớn. Cô vào được đây là do có Nhật Anh giúp đỡ.
.
Cô lái chiếc xe di chuyển đến nhà để xe của sinh viên. Nơi này cực kì rộng lớn, chứa đựng rất nhiều xe đắt điền của sinh viên ở đây. Học viện này đúng là cao quý.
.
Đỗ xe xong xuôi, cô rút điện thoại ra gọi cho Nhật Anh.
- Em đến rồi! Giờ phải làm gì?
Nhật Anh đáp
- Em không cần làm thủ tục nhập học nữa. Anh đã lo hết rồi. Giờ em chỉ cần lên lớp học tiết đầu tiên thôi.
My nhẹ người hơn hẳn.
- Tốt quá! Nhưng học viện này rộng lớn quá em không biết được khoa thiết kế ở đâu nữa.
.
- Được rồi! Em đang ở đâu? Anh sẽ đưa em đi.
My nhìn qua khung cảnh xung quanh mình
- Em đang ở khu vực để xe A4
Nói rồi Nhật Anh chạy thật nhanh đến khu vực My vừa bảo. Lúc này My cũng vừa bước từ nhà để xe ra, cô gặp ngay Nhật Anh.
- Tìm em thật dễ dàng - Nhật Anh nói
- Đi thôi! Anh sẽ đưa em lên lớp.
My đáp
- Cảm ơn anh
.
Đối thoại kết thúc. My bước đi theo Nhật Anh, đi được một lúc, cô đã thấy mệt rã rời mà vẫn đến nơi. Cô đứng lại than vãn
- Sao xa quá vậy! Em mệt rồi.
Nhật Anh quay lại nhìn cô, hai tay chống hông, bật cười
- Ai bảo em đỗ xe xa lớp học quá! Từ mai sang khu vực F mà đỗ. Gần hơn nhiều
My nhăn nhó. Đúng là lính mới, cái gì cũng không biết.
.
Lát sau, tấm bảng cuối cùng cũng hiện ra " Khoa thiết kế "
- Đây rồi! Anh đã đăng ký cho em vào lớp cao cấp nhất. Nên độ khó cũng rất cao, em cố gắng. Bây giờ em chỉ cần đi thẳng, đến lớp cuối cùng ở hành lang nhé.
- Dãy bên kia là khoa của anh. Rất gần em thôi.
Nhật Anh nói xong, anh mỉm cười vẫy tay chào My
.
Bỗng nhiên từ đâu đến một đám nữ sinh chạy ra, la hét om sòm
- NHẬT ANH! ĐẸP TRAI QUÁ ĐI
Cả đám ai cũng hét lên, trầm trồ khen ngợi. Nghe giọng điệu cũng biết là fan cuồng rồi. My đứng ở một góc lắc đầu nhìn theo
- Không ngờ! ở học viện này anh lại có vị trí cao như vậy - My thầm nghĩ.
Sau khi Nhật Anh rời đi hẳn. Đám nữ sinh chuyển ánh mắt sang My, đố kỵ ghen ghét.
.
My biết mình đã bị chú ý, nên cô nhanh chóng rời khỏi. Bước vào lớp, nhanh chóng ngồi xuống bàn ghi tên mình.
----
Tiết học đầu tiên bắt đầu.
Lớp học ồn ào náo nhiệt bàn luận về giảng viên mới. My nghe đám nữ sinh viên cạnh mình nói.
- Giảng viên cũng từng là nhà thiết kế nổi tiếng.
My cũng không thấy gì lạ. Cô cũng am hiểu thời trang không kém, nhìn phong cách ăn mặc của giảng viên trên bục cô cũng đoán được. Tiết học cứ thế trôi qua, đám sinh viên cứ lén lút bàn luận, không chịu nghe giảng.
.
Hết tiết đầu, My nằm gục xuống bàn. Cô đi học mà y như hồi cấp 3. Cứ mỗi lần tiết học kết thúc cô đều như vậy.
.
Đột nhiên, từ đâu đến một bạn gái ngồi xuống bên cạnh My.
My quay sang nhìn, người bạn đang mỉm cười với mình. Nhìn bạn thật duyên dáng, đáng yêu. Cũng đúng thôi, trong học viện này toàn cậu ấm tiểu thư con nhà giàu, ai cũng mang nét đẹp cả. Vì thế, hoa khôi hồi cấp 3 như My đây cũng chả có gì nổi bật.
- Xin chào! Lần đầu được gặp bạn. Mình là Ngọc Hân.
My hơi bất ngờ. Cô cứ nghĩ trong học viện này không có ai thân thiệt cả. Vậy mà, cô bạn trước mặt đang làm quen với cô. Cô hơi lúng túng, nhưng vẫn nhiệt tình đáp lại.
- ừ! Còn mình là Huyền My. Mới chuyển đến học viện này.
.
- Thì ra mới chuyển đến.
My mỉm cười.
Ngọc Hân im lặng một hồi rồi lại bắt chuyện
- Mới đến mà bạn thân thiết với Nhật Anh như vậy sao?
.
- À! Bọn mình quen biết lâu rồi.
Hân càng kích động hơn. Nắm lấy tay my
- Thật sao? Bạn thật là có phúc lớn.
My hiếu kỳ, không hiểu chuyện gì xảy ra
- Bạn nói vậy là sao?
Hân buông tay My ra, yên vị tại chỗ ngồi. Rồi từ từ nói
- Bạn mới chuyển đến không biết được nhiều chuyện trong học viện này. Nên mình cũng tiện kể cho bạn.
- Trong học viện này tồn tại 3 giai cấp. Giai cấp cao nhất là Thượng lưu. Tiếp đến là trung lưu và cuối cùng là dân đen. Nhưng cũng tồn tại một tầng lớp nữa đó là hạ lưu, nếu bạn là người bị chú ý và bị anti nhiều bạn sẽ vào tầng lớp này.
- Còn về các nhân vật được quan tâm nhất trong học viện mà các sinh viên khó tiếp xúc. Đó là Nhật Anh, người được mệnh danh mang vẻ đẹp lạnh lùng, thiêu chết bao trái tim của nữ sinh viên. Đứng trước anh khoảng 3 giây có thể bạn sẽ rung động. Nhưng anh cực kì tàn nhẫn.
- Một người nữa là Bảo Duy. Người này khác với Nhật Anh, cậu ấm áp, ngọt ngào và sở hữu vẻ đẹp của thiên thần. Mặc dù cậu mới có 18 tuổi kém rất nhiều nữ sinh viên. Nhưng ai cũng thèm khát người đó, họ như đều bị mê hoặc không hề quan tâm đến tuổi tác.
My nghe xong như muốn chết đi liền. Cô không ngờ, ở học viện rộng lớn này mà hai người bạn trai cũ của cô lại chiếm vị trí lớn đến vậy. Nếu sinh viên nữ trong trường mà biết được chuyện của cô, chắc cô không sống nổi ở đây.
.
Ngọc Hân đang nói dở dang thì loa thông báo vang lên. Là phát thanh viên của học viện, cô không ngờ ở Việt Nam cũng áp dụng phương thức này. Ngọc Hân mỉm cười rồi nói tiếp
- Người vừa nói là Elly! Phát thanh viên xinh đẹp của General. Chuyên ngành " Ẩm thực" Cô ta là tâm điểm chú ý của nam sinh viên. Chính cô ta cũng thích Nhật Anh lâu rồi nhưng tình cảm chưa bao giờ được đáp lại. Nhân tiện mình cũng sẽ nói về nhân vật khác cũng quan trọng không kém chắc bạn cũng biết rõ người này. Đó là ca sĩ mới nổi " Yến Nhi" chuyên ngành " Âm nhạc ".
.