Nhìn lão già trước mặt, sắc mặt Hứa Phong ngưng trọng, muốn xử lý lão già này trước khi đám người Lăng Dũng tới thì khó khăn rất lớn, dù sao lão cũng là cửu phẩm huyền giả ở cái trấn nhỏ này, ngoài gia chủ của hai nhà Tiêu Lăng ra, lão là người cường hãn nhất.
Đương nhiên, nếu có thể gϊếŧ chết hắn, chắc chắn có thể làm Lăng gia tổn thất lớn. Cường giả cửu phẩm, cũng không phải tùy tiện có thể lấy ra được, chưa kể Lăng bá có ý nghĩa đặc biệt với Lăng gia.
“Nhóc con! Hôm nay ta sẽ bẻ gẫy tứ chi của ngươi, ném ngươi xuống vách núi này!” Lăng bá âm trầm nhìn Hứa Phong, lợi kiếm hướng về yết hầu Hứa Phong đâm thẳng tới.
Sắc mặt Hứa Phong ngưng trọng, tiện tay vung bảo kiếm lên, phát ra một trận kiếm minh thanh âm, quét về phía Lăng bá, hai thanh lợi kiếm giao nhau phát ra tiếng vang thanh thúy, Lăng bá cùng Hứa Phong đều tự lùi về sau. Lăng bá nhìn lợi kiếm của hắn xuất hiện một cái lỗ hổng nho nhỏ, trong lòng kinh ngạc tán thưởng lợi kiếm của Hứa Phong sắc bén, trong mắt càng hiện lên tâm tư muốn gϊếŧ chết Hứa Phong nồng đậm. Rất hiển nhiên, bảo kiếm này nhất định là Hứa Phong lấy từ trong động phủ.
Lợi kiếm của Lăng bá huy vũ, quét qua một góc độ xảo quyệt tại trên không, hướng về những chỗ yếu hại của Hứa Phong mà đâm. Thực lực Hứa Phong đạt tới cửu phẩm, nhãn lực cũng tăng lên, quỹ tích lợi kiếm của Lăng bá tuy rằng rất nhanh, nhưng mà Hứa Phong vẫn dễ dàng đón đỡ được như trước.
Phát hiện này làm cho Hứa Phong cảm thán sự thần kỳ của Đạo Huyền kinh, đồng thời đối với việc gϊếŧ chết Lăng bá cũng có thêm vài phần tin tưởng.
"Keng..."
Một tiếng va chạm, lợi kiếm của Lăng bá bị Hứa Phong đánh văng ra, Lăng bá cảm giác được lực lượng khủng bố từ lợi kiếm truyền đến, đáy lòng nổi lên hàn ý. Mặc dù hắn không nguyện ý tin tưởng Hứa Phong đạt tới cấp độ kia, nhưng mà biểu hiện liên tiếp của Hứa Phong nói cho hắn biết, tám chín phần mười Hứa Phong đạt đến cùng tầng thứ với hắn.
“Cửu phẩm huyền giả?” Ánh mắt Lăng bá nhìn chằm chằm Hứa Phong trầm giọng nói.
Hứa Phong khẽ cười nói: “Coi như mắt lão già ngươi còn chưa mờ!”
Sắc mặt Lăng bá biến hóa hết sức khó coi, cho dù là ai cũng không thể nào trong thời gian ngắn thực lực có thể từ thất phẩm huyền giả đạt tới cửu phẩm huyền giả, quả thực đây là một chuyện tình không thể tưởng tượng được. Nghĩ đến tên gia đinh này còn là một thuật sĩ, lại càng cảm thấy yêu nghiệt.
Hứa Phong không biết Lăng bá đang suy nghĩ cái gì, hắn không dám làm chậm trễ thời gian đâm một kiếm tới Lăng bá, Hứa Phong chưa từng học qua kiếm pháp nên đâm tới không hề hoa mỹ, nhưng mà nó mang theo khí thế sắc bén, làm cho Lăng bá không dám coi thường, lợi kiếm trong tay nhanh chóng biến ảo đón đỡ.
Tuy rằng thực lực của Hứa Phong đạt tới cửu phẩm, thậm chí bởi vì được lôi điện tôi luyện thân thể, lực lượng còn mạnh hơn cả Lăng bá. Nhưng mà so sánh về phương diện kinh nghiệm cùng ứng biến, lại vẫn kém Lăng bá một bậc, hai người đấu một trận, lực lượng đấu ngang nhau.
Hứa Phong cũng cảm giác được điều này, đồng thời Lăng bá cũng kinh hãi vạn phần. Không thể tưởng tượng nổi lực lượng của Hứa Phong còn mạnh hơn hắn! Lực lượng hùng hậu mà có sự khác biệt, phảng phất giống như một loại lôi điện, so với căn cơ của hắn còn tốt hơn rất nhiều.
“Chết tiệt! Nếu để tên tiểu tử này lớn mạnh thêm, còn có ai trong cái trấn nhỏ này có thể áp chế hắn?” Lăng bá tức giận mắng một tiếng, lợi kiếm trong tay tấn công lại tăng mạnh thêm vài phần, bây giờ hắn đã không còn hy vọng xa vời có thể gϊếŧ chết Hứa Phong, chỉ tận lực kìm hãm hắn lại, đợi cho Lăng Dũng dẫn người đến vây công Hứa Phong.
Cùng với Lăng bá giao đấu trong chóc lát, Hứa Phong thấy không thể làm gì được Lăng bá, không khỏi cảm thán chính mình thiếu khuyết huyền kỹ, trong lòng Hứa Phong hung ác, một tay kết thủ ấn, một tay huy vũ lợi kiếm ngăn cản Lăng bá.
Đám người Lăng Dũng ở phía xa xa, đang chậm rãi đi tới, đã thấy Hứa Phong bị Lăng bá cuốn lấy ở bên cạnh vách núi, trong lòng mừng rỡ, phân phó đám hạ nhân nhanh chóng hướng về phía vách núi chạy tới.
Nhìn đám người Lăng Dũng nhanh chóng chạy tới, trong lòng Hứa Phong ngưng trọng, tay kết thủ ấn càng thêm mau lẹ.
“Tiểu tử! Ngươi hãy chờ chết đi!” Lăng bá thấy đám người Lăng Dũng xuất hiện trong tầm mắt, trên mặt lộ vẻ vui mừng âm trầm nói với Hứa Phong.
“Chờ chết? Còn chưa biết ai chờ chết đâu!” Hứa Phong hừ một tiếng, đột nhiên giơ ngón tay hướng về phía Lăng bá điểm qua, tại khoảnh khắc ngón tay Hứa Phong chỉ ra kia, một đạo băng tiễn liền bắn ra.
Nhìn thấy đạo băng tiễn này, sắc mặt Lăng bá đại biến, thân hình mạnh mẽ lùi về sau, nhưng mà Hứa Phong có thể để cho hắn có cơ hội này sao, lợi kiếm chém ngang thắt lưng ngăn Lăng bá lại, Lăng bá không thể né tránh bị đạo băng tiễn này bắn trúng, nháy mắt từ cánh tay bắt đầu hiện lên một tầng sương lạnh, một cỗ hàn khí khủng bố xông thẳng vào thân thể của hắn.
Dưới sự trùng kích của cỗ hàn khí kia, hắn hung hăng bị nện lên mặt đất, từng dòng máu từ khóe miệng trào ra. Sau khi đạt tới cửu phẩm, Phong Hàn Thuật của Hứa Phong lại càng khủng bố hơn rất nhiều.
“ Nghiệt chướng! Dừng tay lại cho ta!” Lăng Dũng ở xa đột nhiên thấy Lăng bá ngã xuống đất, mà Hứa Phong lại to gan dùng lợi kiếm đâm tới hướng ngực Lăng bá, sắc mặt hắn đại biến, kinh hoảng hô lớn.
Hứa Phong lộ ra nụ cười sáng lạn với Lăng Dũng, lộ ra hàm răng trắng noãn, lợi kiếm trong tay không nhanh không chậm, trực tiếp đâm vào yết hầu Lăng bá.
“Ngươi muốn chết!” sắc mặt Lăng Dũng đại biến, không thể tưởng tượng được Hứa Phong lại thực sự lớn mật đến như thế, ra tay gϊếŧ chết cửu phẩm huyền giả của Lăng gia bọn họ, lại gϊếŧ chết Lăng bá có địa vị đặc thù ở Lăng gia bọn hắn.
“Bắn! Mau bắn tên chết tiểu tử này!” Lăng Dũng hét lớn, hô lên với đám gia đinh vừa đạt đến cự ly bắn.
Cả đám gia đinh thấy Lăng bá bị một kiếm của Hứa Phong xuyên qua yết hầu, kinh hãi đến cực điểm. Nhưng mà nghe được tiếng hô giận dữ của Lăng Dũng, cả đám nhanh chóng kéo cung bắn về phía Hứa Phong.
Hứa Phong bởi vì thi triển Phong Hàn Thuật nên đầu váng mắt hoa, nỗ lực vận một chút công lực, tóm lấy xác chết của Lăng bá, che chắn trước mặt hắn, làm lá chắn chặn từng mũi tên bắn tới Hứa Phong.
Lăng Dũng nhìn thấy trên người Lăng bá cắm đầy mũi tên, sắc mặt lại càng lạnh đến mức khủng bố, nhìn Hứa Phong tránh ở phía sau Lăng bá, nghiến răng nghiến lợi phun ra thanh âm u lãnh: “Tiểu tạp chủng, ngươi đáng chết!”
Hứa Phong điên cuồng vận chuyển Đạo Huyền Kinh khôi phục tinh thần, tuy rằng bởi vì nguyên nhân thực lực của hắn tăng mạnh, thi triển Phong Hàn Thuật sẽ không bị té xỉu như trước kia. Nhưng mà đầu đau lại càng trầm trọng kịch liệt hơn!
“Ngươi cho rằng có thể trốn thoát sao? Vốn muốn cho ngươi được chết toàn thây, chẳng qua gan ngươi lại lớn đến mức ngay cả Lăng bá cũng dám gϊếŧ, ta đây sẽ khiến cho ngươi sống không bằng chết!” Lăng Dũng âm trầm nói.
“Muốn ta sống không bằng chết! Vậy cũng phải xem ngươi có đủ tư cách hay không!” Hứa Phong cười ha ha, đột nhiên vứt thi thể của Lăng bá trong tay ra, thân mình liền hướng về phía vách núi nhảy xuống.
Mọi người cũng không nghĩ tới một màn này, cho dù ai cũng không cách nào tưởng tượng Hứa Phong lại dứt khoát, lựa chọn nhảy xuống vách núi bỏ mình.
Nhưng mà, rất nhanh bọn hắn liền phát hiện, sau khi Hứa Phong rơi xuống một lát, tốc độ trở nên hết sức chậm, căn bản là ngã không chết được người.
Hứa Phong vừa chạy trốn tới vách núi, đã nghĩ tới nhảy xuống vách núi để trốn thoát. Có được lần kinh nghiệm cùng Liễu Thiến Như, vì đảm bảo an toàn hắn lần này tới thâm sơn mang theo rất nhiều trang bị. So với lần trước cùng Liễu Thiến Như, không thể nghi ngờ lúc này đã quen thuộc cùng an toàn hơn rất nhiều.
Nhìn thấy Hứa Phong chậm rãi rơi xuống, Lăng Dũng tức giận gầm lên: “Bắn! Mau bắn chết hắn!”
Cả đám gia đinh nhanh chóng giương cung hướng về phía Hứa Phong bắn tới, nhưng trong khoảng thời gian ngắn Hứa Phong đã hạ xuống một khoảng cách cực xa, mặc dù cung tên bắn ra, nhưng mà tầm bắn không tới, thêm vào nữa Hứa Phong lựa chọn rơi xuống sát vách núi, nên mũi tên lại càng không thể tạo thành uy hiếp gì với Hứa Phong.
Nhìn Hứa Phong biến mất trong tầm mắt của bọn hắn, cả đám gia đinh hai mắt nhìn nhau. Đặc biệt nhìn thấy Lăng bá ngã xuống đất, lại càng thầm hít một hơi khí lạnh. Đây chính là cửu phẩm huyền giả a, đệ nhất cao thủ dưới lão gia của Lăng gia, thế mà cứ như vậy bị Hứa Phong gϊếŧ chết?
Mọi người cảm giác mồ hôi lạnh xuất hiện trong lòng, không nghĩ đến cái tên gia đinh này mạnh mẽ đến cỡ nào. Có khả năng đánh ngã cửu phẩm? Vậy hắn là thập phẩm? Hay đã đạt được cấp độ cùng với lão gia?
Bọn hắn nghĩ đến loại khả năng này, cũng cảm giác cả người toát ra hàn ý, trong lòng âm thầm sợ hãi Hứa Phong.
Với lại quan trọng nhất là, Hứa Phong lại có thể lớn gan đến như thế, ngay cả Lăng bá cũng dám gϊếŧ, hắn không sợ lão gia Lăng gia nổi điên sao?
“Mang thi thể của Lăng bá theo!” Sắc mặt Lăng Dũng lạnh lẽo làm cho người ta kinh khủng. Những điều này bọn gia đinh cũng biết, sợ là thiếu gia đang nóng giận tới cực điểm. Dù sao địa vị của Lăng bá trong gia tộc rất đặc thù vậy mà bị gϊếŧ chết, làm sao hắn có thể không nổi giận a.
“Mấy người các ngươi đem thi thể Lăng bá đưa về Lăng gia, nói rõ với phụ thân ta tất cả chuyện này. Những người còn lại cùng ta đuổi theo! Không gϊếŧ được hắn, khó làm tiêu tan mối hận trong lòng của ta.” Lăng Dũng nóng giận nói.
Mọi người nghe được lời nói của Lăng Dũng, hai mặt nhìn nhau một cái, trong lòng đều cực kỳ không muốn đuổi gϊếŧ Hứa Phong, ngay cả Lăng bá cũng không phải là đối thủ, bọn hắn lại càng không phải đi chịu chết hay sao?
“Sợ cái gì! Tiểu tử đó nhất định là thi triển Địa Phẩm Thuật Pháp. Ta không tin hắn còn chút sức lực nào, tìm được hắn nhất định có thể gϊếŧ chết hắn.” Lăng Dũng hừ nói.
Cả đám gia đinh thấy Lăng Dũng nói như vậy, lúc này mới đi đường vòng theo Lăng Dũng xuống phía vách núi này, chẳng qua trong lòng cũng không nguyện ý đi tìm Hứa Phong.
Mà Hứa Phong lại không hạ xuống vách núi giống như bọn hắn nghĩ, mà dừng lại ở giữa sườn núi, trốn vào phía trong một cái hạp cốc, ngồi xếp bằng tu luyện Đạo Huyền Kinh khôi phục. Đúng như Lăng Dũng nghĩ, đầu Hứa Phong bây giờ đau buốt kịch liệt, hoàn toàn phát huy ra không được vài phần thực lực.
Đạo Huyền Kinh là chí bảo của Đạo gia, ở phương diện tu luyện tinh thần có hiệu quả rất tốt, trong khi tu luyện Đạo Huyền Kinh, lúc này cảm giác trầm trọng của Hứa Phong đã giảm bớt vài phần.
…