Nhất Đẳng Gia Đinh

Chương 26




Tin tức Hứa Phong chỉ một quyền đánh trọng thương tam quản gia giống như gió lốc thổi qua, rất nhanh trong đã truyền khắp Tiêu phủ. Lần này Hứa Phong chiến thắng khiến cho tất cả gia đinh đều cảm thấy kinh sợ.

Hứa Phong đánh Lưu Khắc nằm lăn ra đất, lại không có một chút giác ngộ bổn phận gia đin. Công tác gia đinh của hắn thì hắn mặc kệ, không thèm động tay chân đến. Nhưng cũng không có ai dám đến khua tay múa chân, cảnh báo nhắc nhở gì hắn. Nói thật, Hứa Phong chỉ một quyền đánh tam quản gia trọng thương, lấy thực lực thấp kém của bọn họ lại càng không chịu nổi một quyền của hắn.

Thực lực Hứa Phong như thế, khiến cho không ít gia đinh tìm cách lấy lòng hắn. Đương nhiên, có cả vài nha hoàn xinh đẹp, bạo gan tiếp xúc với Hứa Phong: " Hứa Phong ca! Trước kia huynh cố ý che giấu đúng không?! "

Nhìn đám nha hoàn diện mạo thanh tú, trên mặt Hứa Phong có đôi chút ngượng ngùng nói: "Vị tỷ tỷ này, nam nhân không thể nói không được. Tỷ nếu như muốn biết, thì canh ba đêm nay, dưới gốc cây liễu, tiểu đệ sẽ kể cho nghe! "

" A! Hứa Phong ca! Ngươi thiệt là hư quá nha! " Một vài nha hoàn cười mắng Hứa Phong, bất quá liền nhanh chóng thấp giọng nói bên tai hắn: " Dưới gốc cây liễu có nhiều người lắm, chúng ta nên đổi chỗ khác đi! "

Hứa Phong toát mồ hôi, thầm nghĩ hắn còn không biết gốc cây liễu có nhiều hay ít người vụиɠ ŧяộʍ, vậy mà nữ tử này lại biết được! Đúng là một nha hoàn dũng mãnh a, ngay cả chuyện như thế cũng đi tìm hiểu rõ ràng!

" Ta cảm thấy hay là chúng ta nên bàn bạc, nghiên cứu sâu sắc những động tác tình yêu đi. " Hứa Phong trịnh trọng nói, hắn cảm giác nếu như đi theo nữ nhân này, bản thân mình chưa kịp ăn ả, thì ả đã ăn mình mất rồi.

" Hứa Phong ca! Ta nghe lời ngươi, bất quá ngươi phải nhanh lên đó!" Nha hoàn quăng cho Hứa Phong một ánh mắt tuyệt đẹp.

" Hay lắm, gần đây tiểu đệ có nghiên cứu qua Phật học lý tưởng nhân sinh. Chờ tới khi tiểu đệ nghiên cứu xong xuôi, sẽ lại tìm tỷ tỷ ngay. " Hứa Phong nói hàm hồ, đã kiến thức qua những cô gái dũng mãnh này, liền hiểu được trong gia đinh cũng có nhân vật như thế, so ra thì hắn còn thuần khiết lắm.

" Phật học có cái gì đáng học đâu, tỷ tỷ dạy ngươi học động tác tình yêu. Khanh khách, ai nha, nhị tiểu thư tới đây rồi ta đi đây, ngươi phải nhớ tìm ta đó! " Nói xong, đám nha hoàn vây bên người Hứa Phong liền tản ra.

Tiêu Y Lâm nhìn thấy đám nha hoàn cuống quýt chạy đi, tò mò nhìn Hứa Phong hỏi: " Các ngươi đang nói cái gì vậy?"

" À! Các nàng muốn dạy cho ta học tập động tác học. Nghiên cứu một chút về sự ảo diệu của động tác cơ thể người. " Hứa Phong cười nói.

" Ồ, vậy sao? Thứ này vui không vậy? Lần sau ngươi phải dẫn ta theo để cùng học một ít! " Tiêu Y Lâm cười cười nói với Hứa Phong.

" Được rồi. " Mặt Hứa Phong ngại ngùng, thầm nói: Nhị tiểu thư cũng rất trực tiếp! Hắn còn chưa có chuẩn bị sẵn sàng gì cả mà!

" Hứa Phong! Làm sao ngươi đột nhiên trở nên mạnh như vậy? " Tiêu Y Lâm không có quên mục đích của nàng, mặc dù chuyện Lưu Khắc và Hứa Phong đã xảy ra lâu rồi, nhưng nàng vẫn hưng phấn không thôi.

" Không cẩn thận nên thực lực vượt qua Lưu Khắc thôi!" Hứa Phong nhún nhún vai, vẻ mặt mang theo vẽ bất đắc dĩ nói: " Bản thân ta cũng không ngờ nữa. "

Tiêu Y Lâm thấy Hứa Phong còn làm ra loại vẻ mặt bất đắc dĩ này, nàng hận không thể dùng một tát đánh chết Hứa Phong. Thầm nghĩ, thực lực của ngươi trở nên hùng mạnh như vậy, ngươi còn tỏ ra bất đắc dĩ cái nỗi gì!

Tiêu Y Lâm cũng không muốn biết vì sao thực lực của Hứa Phong lại tăng mạnh như vậy. Nàng hạ thấp giọng, nhìn Hứa Phong, trong mắt mang theo tia giảo hoạt nói: " Hứa Phong, ta đối với ngươi có tốt không?"

Hứa Phong nhất thời liền cảnh giác, hai tay ôm ngực, gương mặt thập phần hoảng sợ nhìn nhị tiểu thư nói: " Nhị tiểu thư, nàng muốn cái gì a?! "

Xong rồi xong rồi! Vẻ mặt này của nhị tiểu thư, chẳng lẽ đã nhìn trúng nam sắc của ta sao? Đúng rồi, rất có thể là như vậy, bằng không thì sao nàng lại đề nghị cùng ta nghiên cứu động tác ảo diệu cơ thể!

Trong lòng Hứa Phong cực kỳ rối rắm, thầm nghĩ hắn nên nghe theo nàng, hay là kiên định đây?

Tiêu Y Lâm nhìn thấy bộ dạng Hứa Phong như thế, không khỏi tức giận, hai tay chống nạnh, tức giận trừng mắt quát lên: " Không được làm ra biểu tình như thế, bỏ tay xuống!"

Hứa Phong "a" lên một tiếng, bộ dáng cực kỳ ủy khuất, buông hai tay xuống, run rẩy đứng đó. Quả thực là một gia đinh nho nhỏ bị bức bách mà, ánh mắt hắn trộm nhìn Tiêu Y Lâm. Lông mi Tiêu Y Lâm vừa mịn vừa thẳng, cũng không có đậm quá lại thập phần nhỏ nhắn. Sống mũi dài, hồng nhuận mịn màng, độ cong hoàn mỹ làm cho người khác không thể kìm lòng mà cắn một cái. Dáng người thon dài, so với lúc trước đã nở nang ra một ít, đường cong chưa bằng các cô gái trưởng thành, nhưng cũng có thể nhìn thấy được.

Tiêu Y Lâm thấy Hứa Phong ngoan ngoãn nghe lời mình, lúc này mới tươi cười đắc ý, nhìn hắn nói: " Lúc này mới ngoan! Ta cho ngươi mệnh lệnh kế tiếp, ngươi nhất định phải làm theo cho ta! "

" Ta không phản kháng là được! " Hứa Phong yếu ớt nói, đáy lòng thầm cầu nguyện Tiêu Y Lâm không phải là người có sở thích roi da, đèn cầy!

" Lấy thực lực của ngươi, một lát nữa nhị thúc sẽ tìm ngươi, rất có thể sẽ đề bạt ngươi lên làm tam quản gia. Bất quá, ngươi phải cự tuyệt, biết không! "Tiêu Y Lâm nói.

Hứa Phong biết nhị thúc của Tiêu Y Lâm là ai, chính là phụ thân của Tiêu Lâm, là huyền giả cực mạnh nơi trấn nhỏ này, thập phẩm huyền giả - Tiêu Vinh. Chẳng qua khi nghe thấy ý tứ của Tiêu Y Lâm như vậy, làm cho hắn kinh ngạc, Tiêu Vinh muốn hắn làm tam quản gia!

" Này, ngươi có nghe hay không vậy?" Tiêu Y Lâm thấy Hứa Phong sững sờ, không khỏi nhắc nhở nói. " Sau này ngươi hãy đi cùng ta, nên không được làm tam quản gia. Mặc dù đi theo ta thì ngươi không có quyền lợi của tam quản gia, nhưng ta cũng không bạc đãi ngươi đâu."

Thấy Tiêu Y Lâm hoàn toàn dùng ngữ khí đại tỷ nói, Hứa Phong cười cười gật đầu.

Tiêu Y Lâm thấy Hứa Phong thật sự đáp ứng, nàng cực kỳ cao hứng. Mặc dù nàng cùng với Hứa Phong tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng gia đinh này lại hợp khẩu vị của nàng. Quan trọng nhất là dựa vào hắn, thì sẽ làm cho Lăng Hoa thua thiệt lớn hơn. Nửa tháng nay, bởi vì không có Hứa Phong, nên mỗi lần nàng cùng Lăng Hoa giao phong đều thua thiệt cả. Cho nên Tiêu Y Lâm đã hạ quyết tâm, phải tìm Hứa Phong làm tùy tùng cho mình. Một người thực lực mạnh như vậy, lại vừa thông mình, chắc chắn sẽ không sợ Lăng Hoa kia nữa.

" À! Ngươi yên tâm, bổn tiểu thư cũng không bạc đãi ngươi. Tuy rằng ngươi không phải là tam quản gia, nhưng sau này đi theo bên cạnh ta, cũng không có ai dám bắt nạt ngươi nữa. " Tiêu Y Lâm rất có phong phạm phất tay nói.

Trong lòng Hứa Phong thầm nói: " Nói lung tung, ta còn chưa bị nàng ăn, coi như không phải là người của nàng! "

Đương nhiên, Hứa Phong không nói ra những lời này với Tiêu Y Lâm, bởi vì hắn sợ vừa nói ra, Tiêu Y Lâm sẽ nuốt sống hắn mất.

" Tốt! Ngươi đi tìm nhị thúc đi." Tiêu Y Lâm thỏa mãn nói, cũng không để ý tới Hứa Phong nữa, lắc mông rời đi. Bóng lưng uyển chuyển động lòng người.

......

Hứa Phong làm theo lời Tiêu Y Lâm, đi đến tìm Tiêu Vinh. Hứa Phong còn cách chỗ Tiêu Vinh không xa, liền nghe thấy một người nào đó cất tiếng gọi: " Ngươi chính là Hứa Phong?"

Hứa Phong nheo mắt nhìn lại, thấy một lão nhân lưng gù đang ở phía trước, hắn nhanh chóng cúi người thi lễ nói: " Hứa Phong bái kiến Tôn bá! "

Lão giả này Hứa Phong có nghe nói, là một người có địa vị cực kỳ cao trong Tiêu gia. Mặc dù cũng là gia đinh, nhưng cho dù là Tiêu Lâm nhìn thấy, cũng phải hành lễ với hắn. Cho dù là Tiêu Vinh cũng khách khí nói chuyện với Tôn bá này. Hứa Phong có nghe Giang Nguyên kể qua, lão giả này thực lực đã đạt tới cửu phẩm, chỉ kém Tiêu Vinh một phẩm cấp mà thôi, ở tại trấn này cũng là một cường giả.

" Ừ! Lão gia đang ở bên trong chờ ngươi. " Lão giả nhìn Hứa Phong từ trên xuống dưới, đánh giá hắn.

Hứa Phong nhanh chóng gật đầu, nhanh chóng bước đi về phía trước. Trong lòng hồi hộp, gặp mặt nam nhân hùng mạnh tại trấn nhỏ này.

Chẳng qua khi Hứa Phong đi rồi, Tôn bá lại nhíu mày, nói thầm: " Tiểu tử này thật kỳ quái. lại có thể giống như mặt nước hồ thu, không một tia khí tức nào lộ ra ngoài cả. Ngay cả một tia công lực cũng không phát tán ra bên ngoài. "

.......

Hứa Phong đi vào đại sảnh, liến chứng kiến một trung niên nam tử mạnh mẽ đang đứng chờ hắn, khí thế toàn thân như mũi kiếm đã xuất ra khỏi vỏ, làm cho Hứa Phong phải khiếp sợ.

" Hứa Phong bái kiến lão gia! " Hứa Phong rất đúng mực nói.

Trung niên nam tử đánh giá Hứa Phong một phen, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc. Lập tức cười nói: " Hứa Phong phải không! Ngồi đi! "

Hứa Phong cũng không khách sáo, ngồi xuống chỗ Tiêu Vinh chỉ, thật đúng là một gia đinh không có chút giác ngộ nào cả.

Ngược lại là Tiêu Vinh nhìn thấy hành động này của Hứa Phong, nở nụ cười nói: " Không hổ là xuất thân quý tộc, khí độ không thể cùng với gia đinh bình thường mà so sánh được. Khi xưa, Tiêu gia cùng tổ tiên của ngươi có chút giao tình, bất quá... khụ, đáng tiếc..... Ha ha, nếu không vì chuyện ngày hôm nay, bản thân ta cũng không ngờ, Hứa gia hậu nhân khi xưa lại làm gia đinh nhà ta. "

" Chuyện xưa chỉ là dư âm của tổ tiên để lại mà thôi. " Hứa Phong cười nói, suy tàn thì suy tàn, cũng không có gì đáng tiếc cả.

" Tốt! Đại trượng phu phải nên như vậy! Làm ngươi nên nhận biết thực tại ra sao! " Trong khi Tiêu Vinh nói ra những lời này, thanh âm có chút cảm xúc, hắn không phải cũng muốn thừa nhận rõ ràng hiện tại sao, bằng không sao lại sống ở trấn nhỏ này.

" Không phải lão gia gọi ta có sự tình gì sao?" Hứa Phong trực tiếp hỏi.

" Ha ha! Ngươi có thể dùng một quyền đánh bại Lưu Khắc, nói vậy thực lực đã đạt tới lục phẩm. Nếu như vậy, ngươi có thể làm tam quản gia Tiêu gia, thế nào? " Tiêu Vinh nói.

Hứa Phong nghĩ thầm, quả nhiên giống như Tiêu Y Lâm đã nói, Hứa Phong cười cười nói: "Đa tạ lão gia coi trọng. Chẳng qua ta là một người luôn luôn lười biếng. Ngay cả bản thân của mình còn lo không xong, vọng tưởng lên làm tam quản gi lại càng không thể. Ha ha, ta chỉ hi vọng lão gia có thể cho ta một công tác thoải mái một chút là tốt rồi."

Nghe thấy Hứa Phong nói thế, Tiêu Vinh cười cười, lắc đầu nói: " Là Y Lâm kêu ngươi cự tuyệt, đúng không? Khi nãy nàng mới tới tìm ta, nàng kêu ta đem ngươi cho nàng làm tùy tùng. Ha ha, ta nói cho nàng biết đây là lựa chọn của ngươi, nhưng thật không nghĩ ra, ngươi lại lựa chọn từ chối. "

"... " Hứa Phong không nói gì, đối với Tiêu Y Lâm lại hiểu biết thêm một chút.

" Cũng được! Ngươi không muốn làm tam quản gia, vậy thì quên đi. Sau này ngươi cứ theo Y Lâm vậy. Tiểu nha đầu này không biết trời cao đất rộng, thích cùng Lăng gia tranh đấu, ngươi đi theo nàng mà khuyên nhủ. Có một huyền giả có khí lực đi theo bảo hộ, ta cũng yên tâm. " Tiêu Vinh nói.

Hứa Phong gật đầu nói:" Lão gia yên tâm, ta sẽ bảo vệ tốt nhị tiểu thư."

" Ha ha! Bảo hộ nàng cũng không cần, chỉ cần đừng làm cho nàng gây lớn chuyện ra là được rồi. Ngươi đã đạt tới ngũ phẩm, sau này ở Tiêu gia sẽ có đãi ngộ như quản gia. Tốt lắm, ngươi lui xuống đi." Tiêu Vinh nói.

Hứa Phong gật đầu, xoay người rời đi. Nhìn Hứa Phong rời đi, trong ánh mắt Tiêu Vinh liền ngưng trọng lại. Đối với tư chất của Hứa Phong, hắn cũng có nghe nói qua. Thiếu niên này chỉ trong khoảng thời gian ngắn, liền có thể quật khởi một cách kỳ tích như vậy. Cũng vì nguyên do này, mà Tiêu Vinh mới đặc biệt chú ý tới Hứa Phong. Hiện nhiên, thiếu niên này cực kỳ kỳ lạ, lại làm cho hắn nhìn không thấu thực lực.

" Quả nhiên thật kỳ quái, cũng không biết hắn làm sao đột phá được. Khó trách Tiêu Lâm lại đánh giá hắn cao như vậy. Xem ra, cần gọi Tiêu Lâm chiếu cố đến hắn nhiều hơn, đừng để cho hai tên tiểu tử Lý gia kia phế đi. "