Nhất Đẳng Gia Đinh

Chương 11




"Ngươi dám!" Tiêu Y Lâm tức giận trừng mắt nhìn Hắc Quý, vừa mới chuẩn bị ngăn trở Hắc Quý, lại phát hiện Lăng Hoa kềnh càng đang chắn ở trước mặt nàng, làm cho nàng tức giận không thôi.

" Tiêu Y Lâm! Đối thủ của ngươi là ta!" Lăng Hoa rung động lớp thịt béo của nàng, hắc hắc nhìn Tiêu Y Lâm.

Hắc Quý thấy Tiêu Y Lâm bị ngăn trở, hắn lặng lẽ cười, một quyền hướng về Hứa Phong oanh tạc tới. Tiêu Y Lâm nhìn một quyền đầy khí thế sắc bén, trong lòng cực kỳ căng thẳng. Hứa Phong ngay cả huyền giả cũng không phải, muốn tiếp được một chiêu này của Hắc Quý quả thực là nằm mơ.

Tiêu Y Lâm cơ hồ đã nghĩ đến tình hình Hứa Phong xương cốt vỡ vụn. Nàng có chút không đành lòng, nhắm mắt lại.

Một quyền của Hắc Quý mang theo tiếng gió, cực kỳ mau lẹ, lực lượng hắn. Hứa Phong nguyên bản thấy một quyền này hướng chính mình oanh kích tới, trong lòng kinh hãi không thôi. Dù sao hắn chỉ mới là tam phẩm huyền giả. Chính là lúc tinh thần Hứa Phong tập trung lên trên nắm tay của Hắc Quý, một màn đối phó Sấu Hầu lúc trước lại xuất hiện, tốc độ của Hắc Quý trong mắt Hứa Phong giống như bị chậm lại. Hứa Phong có thể nhìn rõ ràng quỹ tích nắm tay của hắn xẹt qua.

Một màn này khiến Hứa Phong kinh ngạc, mở to mắt nhìn nắm tay của Hắc Quý. Quyền của Hắc Quý ở trong mắt hắn tuy rằng không giống như tốc độ của tiểu hài tử, nhưng bất quá cũng giống tốc độ của một người chưa hề tu luyện. Loại tốc độ này khiến cho Hứa Phong khẽ nghiêng người, liền tránh thoát được.

Hứa Phong nhẹ nhàng tiêu sái tránh thoát một quyền này, khiến Tiêu Y Lâm kinh dị nhìn Hứa Phong, ở trong tưởng tượng của nàng, Hứa Phong tuyệt đối không thể tránh được một quyền này.

Hắc Quý đồng dạng cũng trừng to mắt nhìn Hứa Phong, không thể lý giải vì sao Hứa Phong lại có thể nghiêng người một cái liền tránh đi một quyền của hắn.

" Tiểu tử! Ngươi thật ra cũng có vận khí. " Hắc Quý hừ một tiếng, gương mặt béo kia lại càng tăng thêm vẻ dữ tợn.

" Vận khí của ta luôn tốt lắm. " Hứa Phong không yếu thế nhìn Hắc Quý cười nói: " Đặc biệt so với loại người như ngươi có thể bị mông đặt lên người gϊếŧ chết, vận khí tốt hơn không biết gấp bao nhiêu lần "

" Ngươi muốn chết!" Hắc Quý thấy Hứa Phong lại giễu cợt hắn, giận quá thành cười, không chút nghĩ ngợi, một quyền không hề hoa mỹ trực tiếp oanh tới trước ngực Hứa Phong. Hắc Quý đã nổi lên sát tâm.

Giống như Hứa Phong đoán trước, tốc độ của Hắc Quý ở trong mắt người khác thì rất nhanh, nhưng trong mắt hắn lại chậm lại mấy lần, Hứa Phong vẫn như trước nghiêng người tránh đi. Loại tình huống này làm cho Hứa Phong kinh ngạc, hắn xem ra đây cũng có thể là một loại kỳ tích.

Đương nhiên, Hứa Phong cũng không biết Đạo Huyền kinh chính là Hoa Hạ Đạo gia bảo điển. Tu luyện không chỉ là thân thể mà đồng dạng tu luyện nguyên thần tâm thần. Một nguyên thần trải qua tu luyện huyền giả, tự nhiên ánh mắt càng thêm linh mẫn còn hơn người thường.

Một huyền giả bình thường, không thể nào từ khi vừa mới bắt đầu tu luyện liền có thể tu luyện nguyên thần. Mà Hứa Phong chính là ngoại lệ, từ khi vừa mới bắt đầu liền tu luyện nguyên thần. Đương nhiên, Hứa Phong cũng không biết điểm này, cũng bởi vì cái không biết này lại không giống như người thường, làm cho hắn có thể có độ nhạy bén hơn xa cấp bậc.

"Di!" Tiêu Y Lâm thấy Hứa Phong liên tục hai lần tránh thoát Hắc Quý, đáy lòng kinh ngạc không thôi. Tránh thoát một lần còn có thể nói là vận khí, cả hai lần đều nhẹ nhàng né tránh, vậy thì không đơn giản là vận khí nữa.

" Cái tên gia đinh này thật ra có vài phần không giống người thường. " Tiêu Y Lâm không khỏi nhớ tới lần tiếp xúc trước kia với Hứa Phong, nhớ tới mang hài cho tiểu cô nương lại còn chăm chú, lại càng cảm giác Hứa Phong khác hẵn những gia đinh khác trong nhà.

" Hắc Quý! Nhanh giải quyết tên tiểu gia đinh này đi, còn vẽ vời làm gì nữa? " Lăng Hoa có chút không kiên nhẫn, hướng Hắc Quý quát.

Một người đường đường là ngũ phẩm huyền giả, bị một tên gia đinh bất nhập lưu liên tục tránh thoát hai lần, điều này làm cho Hắc Quý cũng cảm giác mất mặt. Hừ một tiếng, quyền lại sắc bén vài phần, hướng về Hứa Phong oanh tạc.

Hứa Phong nhìn thế tới hung hiểm của quyền này, tự nhiên không dám trực diện đón tiếp một chiêu này của Hắc Quý. Lực lượng hai người bọn họ đúng là một trời một vực, hoàn toàn không phải là cùng cấp bậc. Nếu như bị Hắc Quý đánh lên người, không chết thì cũng bị thương.

Hứa Phong lần lượt nghiêng người tránh thoát, nhưng đòn công kích đến sắc bén của đối phương đánh tới, Hứa Phong hơi có vẻ chật vật. Tuy rằng cảm giác của hắn có linh mẫn mạnh mẽ đi chăng nữa, nhưng dù sao thì hắn chỉ mới đạt tới tam phẩm huyền giả. Trong khi công kích của đối phương dày đặc, khiến cho Hứa Phong có chút lực bất tòng tâm.

" Lão tử nhìn xem ngươi trốn hướng nào?" Hắc Quý tức giận trừng mắt nhìn Hứa Phong, ánh mắt mang theo tia coi thường.

Hứa Phong nhìn Hắc Quý, cười ha ha nói:" Ai nói cho ngươi biết rằng ta nhất định phải né. Ta đây để cho ngươi biết một chút về đại chiêu của ta "

Nói xong, Hứa Phong lại không tránh không né, thật sự hướng Hắc Quý nghênh đón.

Hắc Quý chứng kiến màn này, trong lòng mừng rỡ. Hắn tuy rằng kinh ngạc Hứa Phong có thể liên tiếp tránh né quyền của hắn, nhưng lại hiểu được lực lượng của Hứa Phong tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn, chỉ cần có thể để cho hắn đánh trúng Hứa Phong một quyền, hắn tuyệt đối nắm chắc làm cho Hứa Phong đánh mất sức chiến đấu, tùy ý hắn xâu xé.

Nhìn thấy Hắc Quý nhào tới, Hứa Phong nguyên bản hướng về Hắc Quý mà xông lên trước, bỗng nhiên thân mình nghiêng sang một bên, hiểm hiểm tránh đi một quyền của Hắc Quý, quyền này lướt sát cánh tay Hứa Phong, làm cho phía sau lưng Hứa Phong hoảng sợ toát mồ hôi lạnh.

" Người nhu nhược! "Hắc Quý tức giận mắng một tiếng, vừa mới chuẩn bị nói chút gì đó. Đã thấy Hứa Phong đột nhiên giương cánh tay lên, hướng hắn cười ha ha nói, " Xem ám khí của ta! "

Lời nói Hứa Phong vừa phát ra, Hứa Phong tung hết số vôi phấn hướng về Hắc Quý.

Hắc Quý ban đầu từ bên người Hứa Phong lướt qua, cùng với Hứa Phong cách xa nhau vẫn chưa tới một thước, Hứa Phong có dự mưu ném vôi phấn làm cho hắn căn bản không thể tránh thoát được. Bị vôi phấn Hứa Phong ném tới, Hắc Quý liền kêu lên đau đớn, hai tay bụm chặt lấy hai mắt.

" Hắc Quý! " Lăng Hoa thấy Hắc Quý ôm chầm hai mắt, trong lòng vô cùng khẩn trương hô lên.

Mà Tiêu Y Lâm bất thình lình nhìn thấy một màn này, trong lòng mừng rỡ, nhìn Hứa Phong hưng phấn vỗ tay nói: " Hứa Phong, tốt lắm, xử lý hắn. "

Hứa Phong gật đầu, vội vàng từ trên mặt đất nhặt lên mấy cục gạch, hướng Hắc Quý đánh: " Xem thần khí của ta! "

Hắc Quý tuy rằng đạt tới ngũ phẩm huyền giả, nhưng hai mắt đã bị mù, lúc này cũng như một con ruồi bọ không đầu, múa loạn tay chân lên. Mà Hứa Phong tránh đi cánh tay hắn, cục gạch hung hăng vỗ phía sau lưng của hắn, cái vỗ này, cục gách nháy mắt bể thành hai đoạn. Điều này làm cho Hứa Phong lại đi trên mặt đất nhặt lên mấy khối, từng khối hướng về Hắc Quý oán hận đánh tới.

Trong lúc Hứa Phong gần như tàn nhẫn, dùng thần khí cục gạch công kích tới, Hắc Quý rốt cục nhịn không được, bị cục gạch của Hứa Phong đánh cho té trên mặt đất. Đánh ngã Hắc Quý, Hứa Phong vẫn có chút không yên lòng, hung hăng đạp hắn hai cước. Khi tin tưởng trong thời gian này hắn không thể dậy nổi, lúc này mới đưa chân đè nặng lên yết hầu của Hắc Quý. Mang theo hơi thở tàn nhẫn mà trên người gia đinh không nên có, nhìn đám thủ hạ của Hắc Quý chuẩn bị vây hắn lại, quát to: " Dám tiến tới một bước, ta lập tức giẫm chết hắn. Không biết yết hầu của hắn bị đạp nát còn sống nổi không? "

Đám du côn bất đắc dĩ nhìn Hứa Phong giẫm lên yết hầu của Hắc Quý, nhanh chóng đã ngừng lại. Đồng thời cả đám trừng to mắt không thể tin được nhìn Hứa Phong, thật không ngờ lại làm cho lão đại đạt ngũ phẩm không thể trở mình. Tất cả chuyện này nhanh tới nỗi bọn họ phản ứng không kịp, ngay cả cứu viện cũng không kịp.

" Hứa Phong! Tốt lắm! " Tiêu Y Lâm nhìn Hắc Quý dưới chân Hứa Phong, hưng phấn nhảy dựng lên, bước nhanh như chạy tới trước mặt Hứa Phong, hướng Hắc Quý hung hăng đạp hai cước. Lập tức ánh mắt nhìn về Hứa Phong, trong lòng cực kỳ kinh ngạc, theo biểu hiện vừa mới nhìn thấy, Hứa Phong hiển nhiên là một huyền giả. Lúc này chỉ mới có thời gian vài ngày, hắn làm sao lại trở thành huyền giả chứ? Hơn nữa quan trọng nhất là hắn đem một ngũ phẩm huyền giả đánh ngã ra đất!

Ngũ phẩm huyền giả a, căn bản không phải những huyền giả cấp thấp khác có thể đánh bại được. Thế nhưng hắn lại làm được. Tuy nói sử dụng phương pháp hèn hạ như vậy, nhưng nếu đối với người thường mà nói, cho dù sử dụng phương pháp đê tiện, cũng không thể gây tổn hại cho ngũ phẩm huyền giả a.

Đám người Giang Nguyên cũng đồng dạng kinh ngạc, mấy người hỗ trợ lẫn nhau dìu người khác đứng lên. Nhìn Hứa Phong từ trên xuống dưới, rất khó tưởng tượng dưới chân hắn đang giẫm chính là một ngũ phẩm huyền giả!

Đây là Hứa Phong sao? Đây là Hứa Phong yếu đuối, tùy ý bị người khi dễ sao?

Giang Nguyên dùng sức xoa xoa đôi mắt, tuy rằng Hứa Phong không có gì biến hóa. Chính là cảm giác về hắn lúc trước và hiện tại như hai người khác nhau.

" Khốn kiếp! Thả hắn ra!" Lăng Hoa nhìn Hứa Phong âm trầm đến cực điểm, cơ hồ bị lớp thịt béo chen chúc che đi ánh mắt tàn nhẫn.

" Lăng tiểu thư! Thả hay không cũng không phải ta nói là được. Còn phải xem biểu hiện của Lăng tiểu thư, ngươi có thế để cho ta cao hứng thì thả hắn cũng không phải là không thể. " Hứa Phong cười nói.

Lăng Hoa híp mắt, đột nhiên nhoẻn miệng cười, nụ cười kinh tâm động phách khiến cho đám người Giang Nguyên nhịn không được nghiêng đầu sang chỗ khác, không dám nhìn xuống: " Nguyên lai là ngươi muốn cái kia a. Ngươi nên ngủ sớm nha, bổn tiểu thư ngủ với nhiều nam nhân như vậy, lấy cảm tình của ngươi còn không phải là một việc nhỏ sao "

Những lời này khiến cho Hứa Phong cực kỳ hoảng sợ, sắc mặt không còn chút huyết sắc nào, suýt chút nữa té xuống đất, hắn nhịn không được tức giận mắng một tiếng: " Bà nội nó... "

Hứa Phong cảm giác được hắn thật vất vả mới có được chiến thắng, thiếu chút nữa đã bị câu nói ẩn chứ lực sát thương này đảo ngược tình thế. Nếu không trải qua, vĩnh viễn không biết cực phẩm này nói như vậy sẽ làm cho người ta cảm giác hoảng sợ tới mức nào đâu!

" Ba ba của ngươi mới chịu ngươi lấy lòng, cả nhà ngươi cũng phải bị ngươi lấy lòng! "Hứa Phong tức thì nóng giận.

Giang Nguyên nhìn thấy đích biểu tình bị chọc tức của Hứa Phong, nhịn không được bật cười lên. Đáy lòng không khỏi nghĩ đến dáng người gầy yếu của Hứa Phong nếu cùng Lăng Hoa làm cái kia...

Giang Nguyên tưởng tượng như vậy liền nhịn không được lạnh run một cái.

"Thiên đường có lối ngươi không đi! Vậy ngươi đi xuống Địa ngục đi. " Lăng Hoa tức giận trừng mắt nhìn Hứa Phong, nhìn thoáng qua Hắc Quý dưới chân Hứa Phong, lập tức hướng Hứa Phong hừ một tiếng nói," Bổn tiểu thư lại không phải là không có nam nhân, ngươi cho là dùng hắn là hắn có thể uy hiếp được ta sao? "

Nói xong, Lăng Hoa cũng không quản phản ứng của đám người Hứa Phong, đột nhiên vươn tay vươn hướng vào trong lòng. Lập tức dùng tiếng cười bén nhọn nói: "Hôm nay ta sẽ thu thập ngươi tên tiểu gia đinh này "

Trong khi nàng nói xong, tay nàng từ trong lòng ngực lấy ra một viên trân châu màu đen.

Nhìn thấy trân châu màu đen này, Tiêu Y Lâm sắc mặt đại biến: " Lôi Chấn Tử?!"

" Ha ha! Ngươi cũng thật là tinh mắt! Bản thân ta là muốn thấy, gia đinh nhà ngươi có bản lãnh gì ngăn trở Lôi Chấn Tử." Lăng Hoa cười ha ha. Ánh mắt tập trung trên người Hứa Phong, nàng đã quyết định, cho dù có dùng Lôi Chấn Tử, cũng phải đem Hứa Phong gϊếŧ chết. Tên gia đinh này, nàng càng xem càng không vừa mắt. Tất cả chuyện ngày hôm nay, đều tại vì tên gia đinh này mới làm cho nàng bị thua.