Đánh giá: 8.0/10 từ 5 lượt
Gặp nhau thời loạn thế, chàng cho ta một thanh âm độc cầm, ta gửi cho chàng chấp niệm sâu đậm.
Để rồi....
Ta không hối hận.
Nhưng, Nếu được trở lại, năm đó, nàng chắc sẽ không bao giờ bất chấp vì hắn.
Nếu được trở lại, nàng chỉ muốn vĩnh viễn làm hoa ngọc lan vì đất trời lương thiện.
Không yêu không hận, sẽ chẳng còn nuối tiếc.
....
"Sở Tịch Viên!! Ta hận ngươi chết đi được Sở Tịch Viên! Là ai từng hứa, cả đời ở bên cạnh ta? Là ai hứa cùng ta vượt qua trầm luân khổ ải? Là ai nói, bất kể thần hay ma, không phân thiện ác, cũng không rời bỏ ta? Nếu ngươi hôm nay bước thêm một bước, ta nhất định biếm cả thiên hạ chôn cùng ngươi, chúng ta cùng nhau trở về địa ngục!"
Bình luận truyện