Nhất Dạ Phu Thê Bách Dạ Ân

Chương 23: 23: Quản Lý Vàng Của Thịnh Đức





Con giời: [Này ngươi đi tới đâu rồi? Ta đến mà không thấy ngươi?]
Ngồi trên xe bus, Kỷ Miên hơi chau mày, không ngờ con giời này cũng mò đến xem casting, sợ chuyện chưa đủ loạn hay sao?
Tra nữ: [Không phải ta nói bằng mọi giá cũng sẽ giành được vai diễn, ngươi đến làm gì?]
Con giời: [Ta đến xem náo nhiệt không được à, ngươi quản ta cái rắm!]
Tra nữ: [Sao ngươi không đổi nghề đi, làm chó săn cũng không hóng hớt bằng ngươi!]
Con giời: [Cút con mịa ngươi đi, với nhan sắc mỹ miều của gia đây đi làm chó săn mới là phí của giời!]
...!
Lúc Kỷ Miên đến nơi thì quả nhiên đã rất náo nhiệt, bên trong đều là những gương mặt xinh đẹp nổi danh của giới giải trí, đếm chừng mười người đã có 4, 5 người ngôi sao hạng A.

Bên cạnh đó cũng có một số diễn viên hạng ba, hoặc là người mới được quản lý dắt theo đến thử vai với tâm lý may mắn, chủ yếu là học hỏi thêm kinh nghiệm.

Kỷ Miên lướt qua một lượt.

Phong Nhược Uyển, Khổng Diên, Vương Huệ Minh, Tào Cẩm Tú,...!đều là những nữ diễn viên nhân khí rất cao, vẻ mặt cao ngạo không bì nổi, khí thế này tất nhiên những diễn viên hạng ba xung quanh đều bị chèn ép không ngóc đầu lên được.

Cảnh tượng không phải tầm thường hoành tráng.

Không hổ danh là bộ điện ảnh được mong chờ nhất năm, ai không biết đây là bộ điện ảnh đầu tư khủng cỡ nào, dù là một vai phụ thì mức độ cạnh tranh cũng khốc liệt mười phần.

Nói mới nhớ, Mộ Bạch Chi dù sao cũng chỉ là một diễn viên không gia thế ở Thịnh Đức vậy mà giành được vai diễn phụ đóng chung với nữ chính, cũng là không tồi.

Chủ yếu nữ chính trong bộ phim này là Tô Manh, Ảnh hậu của Thịnh Đức.


Việc nữ chính đề xuất một vai nữ thứ thì đạo diễn cũng sẽ nể mặt thôi, cho nên có thể nói Mộ Bạch Chi khá may mắn.

.

Truyện Khoa Huyễn
Kỷ Miên đè thấp vành mũ lưỡi trai, mặc một cái áo khoác măng tô màu xám, theo chân Lý Nhị đón đi vào trong.

Chung quanh tất nhiên có nhiều người nhận ra Lý Nhị, tiếng xì xào bàn tán vang lên.

"Ha ha, xem chúng ta nhìn thấy ai kìa, quản lý vàng của Thịnh Đức đấy!"
"Ai cơ? Lý Nhị mưu đồ bất chính với nghệ sĩ mình ấy à? Không ngờ cô ta còn dám vác mặt đến đây chứ! Nghe nói Ảnh hậu Tô Manh còn tuyên bố, chỗ nào có Lý Nhị sẽ không có Tô Manh!"
"Ôi chao, thế là phong sát rồi chứ còn là gì!! Nhân phẩm đúng là kém, để chính nghệ sĩ mình lên tiếng tố cáo, chứng tỏ nhân phẩm thật sự có vấn đề rồi!!"
"Cái gì mà nhân phẩm có vấn đề!! Lý Nhị a, trước giờ đã thuộc loại tiểu nhân thủ đoạn, bằng không sao lăn lộn từ một tiểu trợ lý thành quản lý được? Ha, ta thấy cô ta tám phần ăn may, vớ phải được Tô Ảnh hậu tài năng nên ké tiếng thơm thôi, nhưng sau đó thói xấu không bỏ, còn muốn cóc ghẻ ăn thịt thiên nga!! Đáng đời như vậy!!"
"Nghe nói cô ta còn tham lam tiền công cơ đấy!! Đúng là nghèo mạt hạng!! Thịnh Đức đúng là quá nhân từ, chỉ đổi quản lý cho Tô Manh mà không sa thải cô ta!! Cô ta còn không biết điều tự từ chức, chạy đến đây không sợ mùi thúi của mình đã lan xa thế nào đâu!! Ta thấy cô ta chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, da mặt thật sự quá dày!!"
Tiếng bàn tán mỗi lúc một lớn rồi còn trở thành cười nhạo công khai.

Giới giải trí chính là như vậy, kẻ bỏ đá xuống giếng luôn không thiếu, chỉ cần ngươi ngã xuống thì xung quanh sẽ thi nhau đạp vào.

Kỷ Miên sắc mặt thoáng lạnh, Lý Nhị đi trước cũng không khá hơn bao nhiêu, nhưng chung quy chỉ mím môi bỏ ngoài tai, hiện tại chỉ cần tiến lên tranh cãi thì sẽ khiến người ta càng nghĩ bị nói trúng tim đen.

Chỉ khi đứng trên đỉnh cao thì mới có thể phủi sạch mọi bát nước bẩn.

Tuy nhiên cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, một nữ nhân hơn ba mươi trang điểm tinh xảo, mặc bộ xanh lam trong bộ sưu tập mùa xuân mới nhất của Channel, cười ha hả tiến ra chặn đường hai người, vẻ mặt xưng xỉa nhìn Lý Nhị từ trên xuống dưới, khoa trương: "Ôi chao yêu, đây chẳng phải kim bài quản lý Lý tỷ sao, trước giờ chỉ toàn theo bợ đít Tô Manh đi kí hợp đồng lớn, sao hôm nay lại đột nhiên đại giá quang lâm đến phim trường này vậy?"
Kỷ Miên biết nữ nhân này, nàng ta là quản lý của nữ nghệ sĩ Phong Nhược Uyển- gà nhà Thiên Kiêu.


Phong Nhược Uyển tại đợt trao giải trước đã bại bởi Tô Manh, tất nhiên đồng nghĩa quản lý của Phong Nhược Uyển cũng đã bại thảm hại bởi Lý Nhị.

Lý Nhị lạnh lùng: "Ồ, là Tô Ý Ninh đấy à, lâu quá không gặp suýt thì quên mặt rồi."
Kỷ Miên có nghe ngóng qua, Tô Ý Ninh và Lý Nhị vốn cùng trường cùng một niên khóa, tuy nhiên sau khi ra trường Lý Nhị được Thiên Kiêu thịnh tình mời gọi còn Tô Ý Ninh thì không một ai thèm, thậm chí vào Thiên Kiêu phỏng vấn còn bị loại ngay vòng giữ xe.

Sau này Thiên Kiêu không mời được Lý Nhị mới tạm chấp nhận Tô Ý Ninh, mà cách đắp nặn nghệ sĩ của Tô Ý Ninh hoàn toàn bắt chước theo Lý Nhị.

Điển hình là Tô Manh và Phong Nhược Uyển hầu như con đường phát triển giống hệt nhau, hình tượng đều tương tự, không khỏi tranh đoạt tài nguyên khốc liệt.

Lý Nhị cũng đã rất vất vả để đánh một trận thắng lớn, đưa Tô Manh lên thành Ảnh hậu Đại Mã, nhưng đáng tiếc nuôi phải một con bạch nhãn lang.

Tô Ý Ninh sau trận thua đó bị Thiên Kiêu khiển trách một phen về tác phong làm việc, đắp nặn hình tượng bắt chước và thua thảm hại, đồ giả sao tranh bằng đồ thật, tất nhiên sẽ chịu nhiều ngấm ngầm cười nhạo.

Tô Ý Ninh ôm cục tức này đã lâu, hiện tại Lý Nhị sa cơ thất thế làm sao không tranh thủ kiếm chuyện được.

"Ha ha, bên máng Thịnh Đức ăn thế nào? Có phải ăn không ngon rồi không? Lý Nhị a, chỗ người quen cũ, ta niệm chút tình xưa, cho ngươi một cơ hội thế nào? Chỉ cần ngươi từ chức ở Thịnh Đức, ta cho ngươi một chân chạy vặt bên chỗ ta thì thế nào? Đảm bảo tiền lương cũng đủ lắp vào thân thúi của ngươi!" Tô Ý Ninh cười nhạo, tỏ vẻ bố thí nói, đồng thời còn ném ánh mắt ra hiệu cho xung quanh.

Đám người kia tất nhiên muốn nịnh bợ quản lý vàng Thiên Kiêu, vội vàng dặm mắm muối.

"Oa, không ngờ Tô tỷ còn đại nhân đại lượng thế! Với tình hình của Lý Nhị bây giờ, không một nghệ sĩ nào cho cô ta dẵn dắt, đi làm chân chạy vặt còn có triển vọng hơn đấy!"
"Còn phải nói sao, dù sao cô ta cũng lăn lộn từ chân chạy vặt mà lên, cái này người ta nói chuột thì vẫn là chuột thôi, xịt nước hoa cỡ nào cũng không che nổi mùi thối! Đâu như Tô tỷ, hiện tại là người tiếng nói lớn của Thiên Kiêu!"

"Phốc, từ kim bài quản lý trở thành chân chạy vặt, ha ha, lên voi xuống chó cũng quá nhanh! Mà ta thấy, Lý Nhị thông minh nên chấp nhận đề nghị của Tô tỷ đi, mấy khi có cơ hội tốt thế đâu, ha ha!"
"Đúng đấy, đồng ý nhanh đi, không thì không kịp đâu a! Loại nhân phẩm như cô ta còn ai thèm nữa chứ, cho làm chạy vặt đã nể tình lắm rồi!"
Nghe những lời cười nhạo xung quanh, Tô Ý Ninh càng đắc ý, hếch cằm với Lý Nhị: "Thế nào? Lý Nhị a, ngươi nên biết rõ hoàn cảnh mình đi! Ta như vậy là đã nể tình đồng môn lắm rồi đấy! Tỏ vẻ thanh cao lắm, cũng chỉ chết nhanh hơn mà thôi, nên biết tốt xấu a!"
Lý Nhị đen mặt: "Không cần." Sau đó quay lại nói với Kỷ Miên: "Chúng ta đi thôi."
Nói rồi hai người định lách qua đống ồn ào bỏ đi, Tô Ý Ninh lại nhất quyết không bỏ qua: "Ôi chao yêu, đây lại là ai? Đừng nói nghệ sĩ mới của ngươi nha Lý Nhị! Ha ha, cười chết ta rồi! Bị Tô Manh vứt bỏ như một con chó nay lại muốn nhận a miêu a cẩu gì thế!! Đây là đoàn phim lớn đấy, ngươi đừng có đem bừa rác vào!!"
Lý Nhị không nhịn được nữa quay lại quát: "Tô Ý Ninh, ngươi đừng có mà quá đáng!!" Nói nàng thế nào cũng không quản, nhưng dù gì Kỷ Miên cũng là người mới theo nàng, không nên chịu ấm ức.

"Sao nào, ôi chao, ta có lòng tốt nhắc nhở ngươi, ngươi lại muốn quay lại cắn ta sao? Thảo nào đồn đãi nhân phẩm kém thật không sai!! Thì ra đây là quản lý vàng của Thịnh Đức cơ đấy!!" Tô Ý Ninh khinh bỉ nói, đặc biệt nhấn mạnh vào mấy chữ "quản lý vàng", đâm ngay chỗ đau của Lý Nhị.

Có năng lực thì thế nào, không biết nịnh nọt cấp trên thì sớm muộn cũng bị khai trừ mà thôi, bao nhiêu công sức dùng bồi đắp cho Tô Manh giờ cũng thành công kẻ khác.

Thấy sắc mặt Lý Nhị mỗi lúc một kém, Kỷ Miên chau mày nắm lấy tay áo nàng, chậm rãi lắc đầu.

Lý Nhị đương nhiên hiểu nói lý với những kẻ này chỉ bằng thừa, nên không thèm đôi co, kéo Kỷ Miên đi thẳng vào trong.

"Ơ, thật đấy à, cái đứa trùm kín mít đi bên cạnh Lý Nhị là nghệ sĩ mới thật à? Còn có kẻ ngu đâm đầu vào hố thúi của Lý Nhị à??"
"Ta thấy mười phần là chỉ số thông minh có vấn đề rồi! Ha ha, không ngờ Lý Nhị cũng có bước đường ngày hôm nay, trước kia từ chối biết bao nghệ sĩ, dốc lòng cho Tô Manh, bây giờ phải lăn lộn theo chân một kẻ ngu!!"
"Bất quá, nhìn bộ dạng trùm kín mít như vậy, không phải bộ dạng xấu xí không dám gặp mặt người khác đấy chứ!! Thiên a, vai A Kiều được mệnh danh là phải xinh đẹp đấy, có phải bị điên rồi không??"
"Ta thấy không phải đâu.

Không phải còn mấy vai diễn a đầu rửa chân chưa có người đảm nhiệm sao, nói không chừng là dắt theo kẻ xấu xí đến casting vai đó đấy!! Ha ha, đúng là cười chết đi được!!"
"Đi theo Tô Ảnh hậu casting toàn vai diễn lớn, nay lại chạy đến xin xỏ vai a đầu, ha ha, quản lý vàng gì chứ, ta thấy là hết thời rồi!!"
...!
Tiếng ồn ào lùi về phía sau, Lý Nhị buồn buồn: "Miên Miên, ta xin lỗi ngươi, là ta khiến ngươi bị liên lụy!"
Kỷ Miên cách một lớp khẩu trang cười nhạt: "Ngươi đừng nói thế, không phải ngay từ đầu ta đã nói chuyện này là trong dự tính sao? Huống hồ, có tính khiêu chiến như vậy mới thú vị."
Sau khúc nhạc đầu ồn ào, Kỷ Miên tìm một góc khuất ngồi xuống chờ casting, bỏ mặc ánh mắt soi mói xung quanh, còn Lý Nhị thì giúp nàng đi bốc thăm casting.

Không thể không nói, sau scandal của Sơ Mục Kỳ, đạo diễn và biên kịch đều cân nhắc, cảm thấy độ hot xung quanh vai diễn A Kiều đang lên cao nên tranh thủ sửa chút kịch bản, thêm nhiều đất diễn chút đỉnh.


Với một bộ điện ảnh lớn, đất diễn của diễn viên đều tính bằng giây thì vai A Kiều đúng là quá hấp dẫn, thế nên số lượng casting hôm nay khá là đông đảo.

Hơn hết, tiêu chuẩn cho A Kiều là "đẹp", tất nhiên các nữ diễn viên đều ăn diện hết mức phô trương.

Bốn phương tám hướng nồng nặc mùi nước hoa và son phấn, oanh yến lòe loẹt.

Kỷ Miên trái lại trùm kín mít không khỏi gây sự chú ý, nhiều người sau khi biết nàng đi cùng Lý Nhị càng nhiệt tình chỉ trỏ bàn tán.

Suy đoán bộ dạng nàng xấu xí đến độ nào mà không dám gặp người.

Kỷ Miên thì bỏ mặc những lời đó, nhắm mắt dưỡng thần tìm cảm giác nhân vật.

Một lúc sau Lý Nhị trở về, sắc mặt không quá tốt, bởi vì số các nàng bốc là 23, mà xui xẻo 22 lại chính là Phong Nhược Uyển- nghệ sĩ của Tô Ý Ninh.

Lúc casting vai nữ chính, nhờ vào bàn tay của Lý Nhị, Tô Manh mạnh mẽ diễn xuất, ứng đối với đạo diễn, giành được vai nữ chính.

Phong Nhược Uyển cũng casting nhưng chưa lên màn thì Tô Manh đã giành được vai nữ chính rồi.

Quá xấu hổ và giận dữ, Phong Nhược Uyển không thèm casting những vai khác.

Bất quá không biết Tô Ý Ninh đã khuyên nhủ thế nào, casting hôm nay Phong Nhược Uyển cư nhiên cũng tham gia.

Đối với hai người Kỷ Miên mà nói đây là bất lợi gấp bội.

....