Mộ Bạch Chi đột nhiên hùng hồn góp ý kiến: "Lý quản lý nói cũng không sai, nhưng ta nghĩ Lý quản lý cũng nên tự quản lại nghệ sĩ nhà mình thì hơn, chuyện tiểu sư muội bao dưỡng làm tiểu tam, hình như vẫn còn chưa hết hot đâu.
Lão bản nương chỉ vài lời nóng giận, hai người đã vội vàng ngang ngược như thế, thứ lỗi cho ta dù rằng bình thường tính khí dễ chịu cũng không nhịn được nữa!"
Kỷ Miên liếc Mộ Bạch Chi một cái.
Bản lĩnh đóng vai chính diện cũng mạnh thật đấy.
Tiếc là lão tử đây thích làm phản diện hơn, không rảnh nói đạo nghĩa với ngươi!
Lão bản nương cũng thâm trầm nói: "Chuyện công ty thành ra thế này cũng đều là do các ngươi, chuyện scandal của các ngươi thì tự mình giải quyết đi, đừng mong bộ phận truyền thông công ty nhúng tay vào."
Cả Lý Nhị và Kỷ Miên suýt chút nữa giận quá hóa cười.
Bọn họ mang một thân tiếng thúi cũng đều nhờ Trầm Trí Bạch tác quai tác quái, nay hắn tự mình làm bậy không thể sống, kéo cả công ty bị mắng chửi cùng, thế mà trắng trợn đổ lỗi tại các nàng à?
Lý Nhị lạnh lùng: "Không nhọc lòng lão bản nương, chuyện này tự phía đoàn đội ta sẽ giải quyết."
Nói rồi cũng mang Kỷ Miên đi luôn.
Vốn dĩ nàng còn nghĩ với mức độ khủng hoảng truyền thông như vậy, lão bản nương còn biết điều chút đỉnh, nhưng hành vị triệt để bao che người nhà này đã khiến các nàng không còn gì lưu luyến nữa.
Đã như vậy, cũng không cần nể mặt tiếp làm gì.
Chỉ là lúc hai người các nàng ra ngoài, vô tình bị một kẻ không có mắt va trúng.
Nói không có mắt ở đây là do đối phương trùm kín mặt mũi từ đầu tới chân, dáng vẻ vô cùng nhếch nhác và quái dị.
Qua lớp kính râm và khẩu trang kín mít của người kia, Kỷ Miên nhướn mày: "Tô Ảnh hậu?"
Luôn là bộ dáng cao cao tại thượng, hiện tại lén lút không dám gặp người là thế nào nhỉ?
Tô Manh trong lớp ngụy trang không ngờ Kỷ Miên nhận ra được nàng, định nói gì đó, nhưng cuối cùng chỉ cách lớp kính râm động tác lườm nguýt một cái, cố tình đi ngang đập vào vai Kỷ Miên một cái, và chui vào phòng họp luôn.
Đoán không chừng vì nghe chỗ dựa của mình lung lay nên vội vàng chạy đến.
Kỷ Miên hơi khịt mũi, vừa rồi trên người con bò vàng kia, hình như nồng nặc thuốc sát trùng.
Trùm kín mít như vậy, ha, sẽ không phải đang làm chuyện lớn chứ?
Lý Nhị đang nhìn theo bóng lưng Tô Manh, ánh mắt cực kỳ phức tạp sau đó khẽ nói: "Miên Miên, chúng ta đi thôi."
Lúc đi theo Lý Nhị về bàn làm việc, Kỷ Miên cũng được cung cấp phần thông tin sẽ đưa lên mạng đính chính vụ scandal bôi bẩn nàng, nhìn mớ thông tin chất như núi trong máy tính Lý Nhị, Kỷ Miên tặc lưỡi.
Lần này Trầm Trí Bạch tàn đời, đấu với ai không đấu lại đấu với một người phái thực lực như quản lý nhà nàng.
Bất quá, lúc kéo xuống dưới, nàng còn thấy cả phần thông tin của một đám chó săn gửi đến cho Lý Nhị, Lý Nhị chắc vừa đọc xong vẫn chưa kịp đóng.
Tô Manh thế mà từ lúc học cấp 3 đã yêu đương sớm, yêu đương sớm thì không nói làm gì, cái đáng nói ở đây là mang thai và còn giấu giếm người nhà.
Người nhà Tô Manh là kiểu phụ huynh suốt ngày làm công làm thuê, bọn họ chỉ lo đủ tiền ăn trong nhà đã mệt bở hơi tai, hơi sức đâu quản lý con cái nữa.
Hẳn cũng đinh ninh nhà trường sẽ quản lý giáo dục con cái họ.
Thế nhưng đó cũng là một cái suy nghĩ chủ quan và tai hại.
Thực tế là, Tô Manh cố tình giấu giếm chuyện mang thai, muốn sinh con cho bạn trai, vì bạn trai bằng tuổi của cô ta muốn chia tay, cô ta nghĩ rằng đứa con sẽ giúp bọn họ hàn gắn.
Kỷ Miên thật sự không lý giải nổi suy nghĩ của vị Ảnh hậu thời còn trẻ này là gì.
Tất nhiên chuyện mang thai của Tô Manh rất nhanh chóng bị nhà trường và phụ huynh phát hiện, lúc đó cận kề kì thi đại học, nhà trường và phụ huynh quyết định giải quyết âm thầm.
Vì cái thai đã năm tháng, quá lớn, bọn họ buộc lòng phải phẫu thuật lấy con ra bỏ.
Tất nhiên Tô Manh rất phản đối, chuyện này nháo tới tận bên nhà bạn trai cô ta.
Nhưng đằng trai cũng được cái rất mặt dày, sống chết không thừa nhận đứa nhỏ này còn nói sẽ không nhúng tay vào giải quyết.
Và cái kết, âu thì ai cũng biết.
Tô Manh cảm thấy đứa con không níu kéo được bạn trai thì cũng đồng ý bỏ thai luôn, sau đó thì đi thi đại học, làm lại cuộc đời.
Chuyện quá khứ hoang đường của đương kim Ảnh hậu, chắc chắn sẽ hot không tưởng.
Lý Nhị không có cản Kỷ Miên đọc mấy thông tin đó, hồi lâu chỉ thở dài: "Miên Miên, ta xin lỗi ngươi, nhưng ta sẽ không dùng tin tức này đâu."
Lý Nhị có thể ra tay phía Trầm Trí Bạch, nhưng chung quy với Tô Manh thì không đành lòng được.
Kỷ Miên nhún vai tỏ vẻ chả sao, đằng nào Trầm Trí Bạch bị hủy thì Tô Manh cũng không còn chỗ dựa nữa.
Cô ta đương thời đắc ý, ỷ thế Trầm Trí Bạch cũng đi tranh đoạt tài nguyên rất hung hăng đâu, nghe nói vài nghệ sĩ trong công ty bị cô ta cướp mất tài nguyên thì ôm hận không nhẹ.
Lần này chẳng cần phiên nàng ra tay thì Tô Manh đã đủ thảm rồi.
Chỉ có điều, thái độ của Lý Nhị không khỏi làm Kỷ Miên nghĩ nhiều.
"Nhị tỷ, ta hỏi ngươi câu này được không, ngươi có thích Tô Manh không?" Kỷ Miên ngồi trên ghế xoay, tỳ khuỷu tay lên thanh dựa, mu bàn tay chống má bâng quơ hỏi.
Động tác đang thu thập giấy tờ của Lý Nhị cứng đờ giữa không trung, thoáng chút bối rối thì bĩnh tĩnh đáp: "Nguyên tắc làm việc của ta, tuyệt không đụng đến nghệ sĩ dưới trướng."
Không đụng đến không có nghĩa là không có tình cảm.
Kỷ Miên nhướn mày.
Nàng nhớ có một lần Lý Nhị nói ở quê có một cô bé hàng xóm luôn gọi mình bằng Nhị tỷ.
Hiện tại nàng biết được thông tin quê quán của Tô Manh, trùng hợp làm sao là cùng một chỗ với Lý Nhị.
Đoán bằng cái mông cũng đoán được rồi.
Trước kia Lý Nhị hết lòng che chở và chiến đấu bạt mạng để đưa Tô Manh lên vị trí Ảnh hậu, phần đó liều mạng, sợ rằng cũng có vài phần tư tâm.
Chỉ trách con người Lý Nhị dù có tình cảm thì cũng có tôn sùng nguyên tắc, che giấu khá như vậy biết bao năm không ai biết được.
Kỷ Miên tỏ vẻ.
Quản lý nhà ta đều nhớ mãi người cũ không quên, gà mới như ta hảo ghen tị!
Lý Nhị bị Kỷ Miên nhìn đến chột dạ, nàng có cảm giác tâm tư khóa chặt đáy lòng đều bị nhìn thấu mất rồi, bất an ho khan: "Làm sao vậy?"
"Không có gì.
Nhị tỷ, nếu không có gì, thì tuần sau xếp trống cho ta một ngày được không?" Kỷ Miên nói sang chuyện khác.
Lý Nhị trở về công việc thì trấn tĩnh hơn, thuần thục lật bảng biểu trên máy tính, gật đầu: "Tuần sau bắt đầu bấm máy [Trinh Thám Học Viện], cảnh quay của ngươi cũng tương đối, nghỉ một ngày cũng không sao.
Nhưng sao đột nhiên muốn nghỉ vậy?"
"Chút chuyện nhà thôi."
Lý Nhị thức thời không hỏi tiếp.
...
Kỷ Miên còn chưa về tới nhà thì trên đường đi đã ầm ầm tin tức mới trên mạng rồi.
Đại khái Lý Nhị bắt đầu khai đao.
Dùng tài khoản có dấu tích xanh, Lý Nhị tag thẳng chủ topic lần trước bôi bẩn Kỷ Miên là tiểu tam vào, sau đó đăng kèm một đống chứng cứ.
Về hai tấm ảnh Kỷ Miên xuất hiện cùng Thái Chấn Nguyên chủ topic đưa ra làm bằng chứng bao nuôi của Kỷ Miên.
Một tấm là ở cửa hàng đồ sứ Thiên Bảo Kinh đắt đỏ của Giang thành, và tấm thứ hai là ở phim trường Tây An.
Đám cư dân mạng đồng loạt đều cho rằng Kỷ Miên được bao nuôi, vậy nên chẳng có gì lạ kim chủ mang nàng đi mua sắm, sau đó là đem đi tìm vai diễn.
Lý Nhị đăng tổng cộng ba đoạn video rất ngắn, mỗi đoạn chưa quá một phút.
Đầu tiên là video quay bởi camera giám sát ở Thiên Bảo Kinh, trong đó rõ ràng thấy được Kỷ Miên vào cửa hàng trước, và sau đó thì Trầm Trí Bạch dẫn theo Thái tổng xuất hiện.
Trầm Trí Bạch sau đó còn bắt đầu dây dưa Kỷ Miên, điệu bộ muốn kéo nàng qua bên chỗ Thái tổng, Kỷ Miên phản khán kịch liệt, cuối cùng móc điện thoại ra.
Dù video không có tiếng, nhưng thông qua đó có thể mường tượng được tư thái Kỷ Miên dùng điện thoại đó là muốn gọi cảnh sát tự vệ, vậy nên Trầm Trí Bạch mới bỏ cuộc.
Video quay rất rõ ràng, còn ảnh chụp bôi bẩn đã xảo diệu cắn xén bớt khung cảnh, lược bỏ Trầm Trí Bạch ra, chỉ để lại Kỷ Miên và Thái tổng.
Nay có video như vậy, bên nào độ chính xác cao hơn, kẻ ngu cũng nhìn ra.
Video thứ hai cũng tương tự, chính là ở phim trường, lần này rõ ràng thấy được Kỷ Miên mặc váy lolita đi ra từ chỗ casting, chứng tỏ đã casting xong, sau đó mới gặp đám người Trầm Trí Bạch, đương nhiên ánh mắt đê tiện của tên già Thái tổng kia dù cách một lớp màn hình vẫn còn làm người ta nổi da gà.
Cái này Lý Nhị có nói qua với Kỷ Miên, là của một tiểu thịt tươi đang muốn đầu quân cho Lý Nhị, hắn ta vô tình quay được video này, thế nên bèn cung cấp cho Lý Nhị làm quà gặp mặt.
Cuối cùng Lý Nhị chốt hạ bằng một quả video nữa, cái này là Lý Nhị thuê mạng lưới chó săn nghiệp dư trà trộn quay lén.
Trên bàn rượu, Trầm Trí Bạch không ngừng rót rượu và lấy lòng Thái tổng, nói rất nhiều câu khó nghe, bàn luận về thân thể sau đó tiến tới dự đoán khả năng giường chiếu của đám nghệ sĩ trong công ty, vô cùng tục tĩu và hèn mọn.
Thái tổng mấy lần ám chỉ muốn thử tư vị của vị tân nhân họ Kỷ, Trầm Trí Bạch vô cùng đáp ứng, nhưng hồi lâu lại chần chừ nói là tiểu tiện nhân họ Kỷ kia giả thanh cao, không biết điều.
Tuy nhiên, nếu Thái tổng thật sự muốn, hắn có thể để Kỷ Miên say giấc mà đem lên giường.
Thái tổng phì phèo xì gà thì nói là chuốc thuốc mất vui, không hưởng được trọn vẹn.
Đối với loại lời tục tĩu và xem thân thể Omega làm món hàng, tuyệt đối trở thành kẻ tội phạm đê tiện và đáng chết nhất.
Lý Nhị dùng ba video đó để vả mặt chủ topic bôi bẩn kia, một dòng trạng thái cũng không viết.
Nhưng ngay sau đó, Lý Nhị đã chia sẻ lại bài đăng của Thịnh Đức, chính là bài đăng thanh minh sẽ xử phạt nghiêm minh những cá nhân nhân phẩm kém trong công ty.
Hành động này, rõ ràng một câu cũng không nói, nhưng vả mặt cực kỳ đau.
Ngươi muốn tỏ vẻ nghiêm minh nghiêm trị sao, vậy mau giải quyết tên mối mọt cặn bã này đi!
....