Nhất Dạ Phu Thê Bách Dạ Ân

Chương 111: 111: Rõ Ràng Đang Khiêu Chiến Với Bà Ta





Rạng sáng, tin tức đêm qua ở khách sạn Chu Phất bắt đầu rải rác như tuyết đông.
Khắp các trang mạng lần nữa vực dậy một trận phong vũ mới.

Tin được không, đêm qua một ổ quan hệ ngầm đã bị nguyên phối các đương sự đào ra, người nhà đến tận giường bắt gian, thậm chí còn dạy dỗ đám nghệ sĩ lăn giường một trận nên thân.
Thật sự chói mù mắt người ta rồi!
Điều đáng nói chính là năm kẻ đang tiếp đám già thương nhân đều là nghệ sĩ dưới trướng Thịnh Đức, thêm đó vị kim bài quản lý Trầm Trí Bạch cũng không thua kém, bị chộp lấy khi đang trên giường chơi 3P với hai nữ nghệ sĩ, hai nữ nghệ sĩ này là được đào về với mục tiêu phát triển nhóm nhạc sắp debut.

Tất nhiên Trầm Trí Bạch tranh thủ nhúng chàm trước rồi.
Mấy cái lều báo lá cải về mực độ kính nghiệp thì không biết, nhưng việc đào và quay video scandal thì rất giỏi.

Trong đống video được đăng lên, không chỉ quay cận cảnh nguyên phối bắt tại trận, còn có một màn đánh ghen vô cùng hoành tráng sau đó, đám nghệ sĩ đều bị hành đến mức tàn hoa bại liễu.

Bàn về độ HD hay là góc quay, thật sự hoàn hảo không chỗ chê.

Tất nhiên không có chuyện làm mờ che mặt ở đây.
Điều buồn cười nhất chính là, cả Thái tổng cũng góp mặt trong đường dây này, lúc ập vào lão còn đang cắn thuốc, nói đủ loại yêu đương loạn thất loạn tháo với một tiểu thịt tươi, còn hứa hẹn ly dị vợ để đón tiểu thịt tươi kia vào cửa.

Và tràng cảnh sau đó, ngươi có thể tưởng tượng đẹp thế nào rồi đấy!
Chuyện đến nước này, không thể chỉ dùng gà bay chó sủa để hình dung.
Trong một đêm Thịnh Đức đã tổn hại vô cùng nặng nề.

Hầu như phân nửa nhân lực tiềm năng đều đã bị hủy.
Kỷ Miên khi đến nơi, thì cao tầng Thịnh Đức tổ chức cuộc họp cấp cao để giải quyết mớ tin tức kia.
Dù rằng có phòng quan hệ công chúng lâu đời và nguồn truyền thông hùng hậu đi nữa, thì bọn họ cũng không thể chặn được tin tức lan tràn như rơm lâu ngày gặp lửa, khắp nơi đều đã phát tán rồi.


Thậm chí còn phát tán trên cả trang phim đen, có xóa cũng không sao xóa nổi.
Huồng hồ mấy trang báo lá cải đó, đâu có chuyện sợ hãi bị phong sát, bọn họ đều là tay nghiệp dư, chỉ cần có scandal là sẽ đưa tin bán sống bán chết.

Điển hình rõ ràng nhất của câu không sợ hổ mạnh, chỉ sợ linh cẩu liều.

Một khi đám tiểu nhân đã ra tay rồi, ngươi sẽ không áp được thủ đoạn vào chúng đâu.
Biện pháp áp chế truyền thông đã phá sản, chỉ có thể tìm đường tẩy trắng, nhưng phải làm sao? Phải biết còn có video cận cảnh, cả Trầm Trí Bạch cũng dính líu triệt để và đường dây scandal này, tẩy trắng thế nào đây? Không lẽ lên mạng nói là bị ma nhập? Có quỷ mới tin!
Kỷ Miên và Lý Nhị vừa đến cửa phòng họp đã nghe thấy quát tháo dữ dội của lão bản nương bên trong.
“Ngu xuẩn!! Chỉ có chút chuyện mà lũ vô dụng các ngươi cũng không làm nên thân!! Một lũ vô dụng!! Ta nuôi đám vô dụng các ngươi để làm gì, để tốn cơm à?!!”
Giọng của lão bản nương lên tới quãng tám, thật sự chói tai người nghe.
Kỷ Miên không kịp chuẩn bị tinh thần, lông tơ đều bị tần số này kéo cho dựng đứng.
Lý Nhị thoáng vẻ không vui.

So với bất kì ai, Lý Nhị là người đi đầu phản đối chuyện dùng nghệ sĩ vào quan hệ ngầm, đó là lý do nàng bị lão bản nương liệt vào sổ đen.

Thịnh Đức của trước kia, luôn là công ty giải trí hàng đầu, vì đã đào tạo và định hướng ra vô số ngôi sao đáng đồng tiền bát gạo, thế nhưng từ lúc lão bản nương chuyên quyền quản lý, thì chỉ một mực lo vơ vét về nhà mẹ đẻ.

Ngầm chỉ thị dùng nghệ sĩ công ty tiếp rượu, một là kí hợp đồng làm ăn cho Trầm gia, hai là tự tìm nhà đầu tư để có phim đóng.
Trong suy nghĩ lão bản nương và Trầm Trí Bạch rất đơn giản, cái giới này muốn đi lên nhanh thì đây là biện pháp duy nhất.

Bọn họ không rảnh mà quy hoạch và đầu tư từng chút vào nghệ sĩ đâu, cứ để bọn họ tự lăn lộn đi.

Có bản lĩnh, có thân thể, thì tự mình tìm phim đóng.
Thật sự Lý Nhị nhìn mà phải nổi giận.

Đám người này, căn bản không hiểu chút gì về nghệ thuật của giới giải trí cả, bọn chúng chỉ biết tiền và quy tắc ngầm.

Không khéo Thịnh Đức dưới tay bọn chúng chống đỡ không qua nổi năm nay.

Bao nhiêu tâm huyết của lớp tiền bối gìn giữ Thịnh Đức đều sẽ bị phá hủy không còn một mảnh.
Lúc Kỷ Miên và Lý Nhị đẩy cửa tiến vào, đám người bên trong đều giương đôi mắt chòng chọc nhìn các nàng.
Tất nhiên bên trong rất đông đủ, không chỉ cao tầng Thịnh Đức, lão bản nương, những minh tinh tuyến đầu, còn có cả bộ phận quan hệ công chúng, và cả đám người đêm qua bị bắt gian tại trận.

Đã có vài kẻ quá xấu hổ không dám xuất hiện, chỉ trốn ở nhà, bất quá Trầm Trí Bạch thì có mặt.
Vừa nhìn thấy Kỷ Miên và Lý Nhị sáng láng tiến vào, Trầm Trí Bạch đã phát rồ như thú hoang, gào lên: “Chính là hai kẻ tiện nhân các ngươi!! Chính các ngươi đã hãm hại bọn ta!!”
Trầm Trí Bạch phát điên cũng là có nguyên do, vì hôm qua người biết được hang ổ của hắn ở Chu Phất, ngoài người của bọn hắn ra thì còn lại chính là Kỷ Miên.

Nhưng hắn ngàn vạn không ngờ Kỷ Miên sẽ gọi bắt gian và cả truyền thông đến.

Vì hắn ta đã nhận định Kỷ Miên đang bị phong sát rồi, sẽ không dám cứng đối cứng với hắn.

Thế mà con khốn này sau lưng lại dám cắn ngược hắn một phát, tiện nhân!
Lão bản nương đương nhiên biết, kẻ có thù với bọn họ lớn nhất cũng chỉ có thể là bọn người Kỷ Miên, nói nàng là chủ mưu hãm hại bọn họ cũng không sai.

Lão bản nương quát lạnh: “Kỷ Miên, trong mắt ngươi còn có công ty không hả? Năm lần bảy lượt phá hỏng hết danh tiếng công ty ngươi vui vẻ lắm hay sao?!! Còn nữa, hãm hại người cùng công ty tới mức thân bại danh liệt, ngươi còn chút kính nghiệp nào không?!”
Mộ Bạch Chi là minh tinh hạng A của công ty, vì việc này dính líu với một vài nghệ sĩ cô ta đang muốn nâng đỡ, vậy nên cũng góp mặt, nghe lão bản nương phát hỏa, vội vàng rót trà nhuận khí, bộ dạng lấy lòng: “Lão bản nương, tiểu sư muội chỉ mới vào công ty, đúng là sai lầm không thể tha thứ được, lòng người bất dung.

Nhưng thiết nghĩ sư muội sắp bị điều tra ra chuyện dơ bẩn bao dưỡng của mình, chó cùng rứt giậu làm ra những chuyện hãm hại đồng nghiệp, haizzz, đúng là tiểu sư muội quá trẻ người non dạ.”
Đây là nói đỡ à, còn không phải châm thêm dầu vào lửa đi?

Tức thì một đám người hung tợn nhìn Kỷ Miên.

Con khốn này thân bại danh liệt thì thôi đi còn muốn trả thù kéo bọn họ xuống nước!
Kỷ Miên thật chán chết với đám người dễ dàng bị dắt mũi này.

Nàng kéo cái ghế dựa còn trống ra, sau đó làm thủ thế với Lý Nhị đi sau lưng, ý bảo Lý Nhị ngồi vào.
Lý Nhị chưa kịp cãi tay đôi với đám người kia đã bị hành động của Kỷ Miên làm nghẹn nín.

Nghệ sĩ nhà mình luôn hành sự rất kì quái, là Omega không phải nên chờ người ta thân sĩ cưng nựng sao, thế nào lại đi giành phần phong độ của thiên hạ luôn rồi?
Lý Nhị bất đắc dĩ ngồi xuống.
Trầm Trí Bạch bên kia đã phát rồ tiếp: “Lũ tiện nhân hai người, có phải muốn phá hỏng hết thanh danh Thịnh Đức mới hài lòng không!! Các ngươi một thân dơ bẩn còn chưa đủ hay sao mà còn hãm hại ta?! Muốn chết rồi đúng không!! Lũ sói mắt trắng vô ơn!!”
Đối diện với gào rú của Trầm Trí Bạch, Kỷ Miên vô cùng hững hờ nói: “Ăn nói cho cẩn thận.

Các ngươi tự mình tổ chức ổ quan hệ ngầm, bị bắt gian và cho lên báo thì liên quan gì tới ta, có bằng chứng không? Không có thì đừng ở đó nói bậy.

Lại nói, ai hãm hại các ngươi, ta ấy à? Nực cười nhỉ, là ta bảo các ngươi tổ chức quan hệ ngầm à? Tự các ngươi làm bậy thì tự đi dọn hậu quả, đừng có bê nước thúi đổ lên đầu ta.”
Hừ, cứ cho là lão tử đây làm thì thế nào? Có bằng chứng không? Có được thì hãy đánh rắm!
Trầm Trí Bạch cơ hồ tức điên lên được, đỏ mắt muốn lao vào xé xác hai người Kỷ Miên.

Tuy nhiên mấy kẻ xung quanh, cũng chính là bọn người đêm qua bị bắt gian, nhận ra mình đuối lý, vội vàng kéo hắn lại.

Càng làm loạn lên càng không giải quyết được gì, bọn họ bây giờ bị mắng chửi rất thảm, cả nhà cũng không dám về, thật sự cần một chốn dung thân ở công ty.
Mộ Bạch Chi ngàn vạn không ngờ, trước mặt lão bản nương Kỷ Miên hống hách tới như vậy.

Nhưng cũng tốt, tiện nhân này ngu xuẩn như thế, vậy thì chờ lão bản nương xử đẹp đi!
Lão bản nương sắc mặt thâm trầm đến mức vắt ra nước, bực bội quát: “Hỗn xược! Trong mắt ngươi còn biết cấp trên ở đâu không!”
Lý Nhị sóng mắt lạnh toát, chủ động lên tiếng: “Lão bản nương, nghệ sĩ ta từ lúc bước vào đến giờ, hình như vẫn chưa nói điều gì vô lý cả.

Nếu không có bằng chứng đừng quy chụp tội danh lên đầu nghệ sĩ ta, thay.


Thay vì ở đây cãi nhau vô ích, ta khuyên các ngươi nên tìm biện pháp đối phó với những tin tức ngoài kia đi.

Hiện tại, đoán không chừng cả nhà đài Bách Hoa cũng đã đưa tin.”
Nhà đài Bách Hoa là tin tức uy tín bậc nhất giới giải trí, tin hot như vậy, sao có thể bỏ qua.

Tuy nhiên nếu Bách Hoa thật sự treo đầu báo scandal này lên, thì Thịnh Đức có mọc ba đầu sáu tay cũng không đính chính nổi.
Lão bản nương đương nhiên biết đạo lý này, chỉ có thể trừng Trầm Trí Bạch.

Tên vô dụng, thành sự không có, bại sự có thừa.

Bây giờ vì hắn mà công ty tổn thất tới độ nào.

Không chỉ hao tổn ở nhân lực nghệ sĩ, mà còn là biết bao nhiêu tài nguyên làm ăn đều đổ sông đổ bể.
Hôm qua ở Kỷ gia, Kỷ lão gia tử còn răn dạy bà ta vì đã điều hành Thịnh Đức ngày càng tai tiếng và đi xuống, bà ta còn hống hách nói khả năng của mình không sai.

Bây giờ thì đẹp mặt rồi.
Thịnh Đức cầm đầu một đường dây mại dâm quan hệ ngầm, đã vậy dính líu tới tận Thái tổng, phải biết vị Thái phu nhân kia không ăn chay, nhất định không để Trầm gia hay là Thịnh Đức yên ổn được.

Tức chết bà ta, vốn dĩ hợp đồng làm ăn với Thái tổng đã đến tay, nay phải ngâm nước nóng.

Đã vậy, thanh danh cũng mất hết.
Bất chợt bà ta nhớ tới câu nói của Kỷ Miên.

“Lão bản nương, chuyện giữa ta và ngươi, chỉ mới bắt đầu thôi.”
Bà ta chòng chọc nhìn Kỷ Miên, tiểu tiện nhân này rõ ràng đang khiêu chiến với bà ta!
....