[Nhan Vương] Loanh Quanh / Chương 3
Tác giả đồng nhân: LW123
Đồng nhân của phiên ngoại《Châm Phong Đối Quyết》
Cp: Nhan Tư Trác (A) x Vương Tấn (O)
Chuyển ngữ: Kinh Hồng Nhất Kiến (Mừi)
Beta: Cách Cách
Link gốc: https://archiveofourown.org/works/23618920
______________________
Vương Tấn có sưu tập một bộ sεメtoy giá cả cực kỳ sang quý, do một nhà thiết kế nổi tiếng ở Anh tạo ra, là phiên bản giới hạn toàn cầu, thiết kế theo chủ đề thời kỳ phục hưng, dựa trên khái niệm về “Tình yêu và sự trói buộc” của Hy Lạp Cổ, bịt mắt, khóa miệng, vòng cổ, còng tay, máy mát xa, nút hậu môn đều đầy đủ cả.
Hiện tại chiếc máy mát xa lớn nhất kia đang cắm vào mông Vương Tấn, rung lên ong ong làm dịch thể phun tung tóe.
Thuốc ức chế văng khắp nơi trên mặt đất, khăn trải giường thấm từng mảng từng mảng nước lớn, cả phòng đều là tin tức tố động dục cực kỳ mê người của Omega. Vương Tấn nằm ngay trên chăn đệm hỗn loạn, thân thể mồ hôi đầm đìa ẩn hiện dưới lớp áo tắm, anh vặn vẹo phần dưới người, lăn qua lộn lại cọ sát vào khăn trải giường, giữa hai chân cực kỳ ướŧ áŧ.
Vương Tấn nằm mơ cũng không thể tưởng tượng được, đám đồ chơi tình thú này sẽ dùng trên người mình, sự trống rỗng và tê ngứa trong sâu thẳm cũng sắp làm anh phát điên, kɦoáı ƈảʍ xa lạ từng hồi từng hồi đẩy anh lên cao trào, lại luôn đột nhiên dừng lại khi sắp lên đến đỉnh, ngã tan xương nát thịt giữa thác nước của du͙ƈ vọиɠ.
Không đủ, còn không đủ…. Anh cần thêm chút gì đó càng kíƈɦ ŧɦíƈɦ, càng mạnh bạo, đâm vào anh thật hung hăng, dập nát anh, tựa như chỉ có như vậy mới có thể cứu anh ra từ địa ngục.
Trước mắt là một mảng đỏ cả đất trời, nóng đến làm Vương Tấn phát run, lục phủ ngũ tạng đều co thắt lại, anh không chịu nổi mà cuộn người lại, nghiến răng muốn đem thứ đồ đang ở trong mông kia rút ra, nhưng dịch thể tiết ra quá nhiều, phần cán trơn đến nỗi không cầm được.
Muốn chết.
Điều này khiến anh sống không bằng chết.
Ngay tại khoảnh khắc ánh sáng le lói nơi đáy mắt sắp tắt, ý thức đột nhiên lại quay về thực tại -- đó là một đôi tay cường tráng, mạnh mẽ mà lại tràn đầy cảm giác an toàn, mang theo hơi thở của Alpha ập đến, đan thành một tấm lưới dày, kéo cả người anh về phía trước.
“Không phải đã nói với dượng rồi à, đừng tiêm thuốc ức chế nữa, thứ kia không đáng tin.” Nhan Tư Trác ôm thân hình nóng bỏng của Vương Tấn vào lòng, Vương Tấn rên lên một tiếng khàn khàn, làm Nhan Tư Trác máu nóng vọt lên não, muốn lập tức làm chết Vương Tấn trên giường.
Nhưng hắn muốn cho Vương Tấn một bài học đã.
Nhan Tư Trác cầm lấy máy mát xa đã tra tấn Vương Tấn nãy giờ kia, như trừng phạt mà đảo một cái thật mạnh, “Lời tôi nói với dượng, dượng xem như đánh rắm à?”
Lần này đâm vào quá sâu, suýt nữa động đến cửa khoang sinh sản, lồng ngực Vương Tấn ưỡn lên, cổ ngửa về sau thành một độ cong xinh đẹp, từ cổ họng phát ra tiếng rêи ɾỉ nghẹn ngào.
Nhan Tư Trác nở nụ cười trầm khàn, cánh tay cứng rắn khóa Vương Tấn vào trong lòng, một bên dùng máy mát xa cọ xát anh, một bên cầm nam căn đã hơi cứng của anh, cả trước sau đều đồng loạt kíƈɦ ŧɦíƈɦ, vừa thành thạo lại vừa mau, nhưng luôn đột ngột dừng lại ngay khi Vương Tấn sắp lên đỉnh, mặc kệ anh vặn vẹo thắt lưng cọ xát vài cái, kiệt sức ngã ra giường.
Vương Tấn mờ mịt hốt hoảng nhìn vào không trung, ánh mắt đong đưa một lát, mới nhìn qua gương mặt của Nhan Tư Trác, nửa chết nửa sống bám lấy góc áo hắn, “......”
“Thích không Vương Tấn, dùng đám đồ chơi này chơi chính mình, dượng đói khát tới vậy?” Nhan Tư Trác nhìn bộ dáng Vương Tấn bị du͙ƈ vọиɠ tra tấn đến sống không bằng chết, kɦoáı ƈảʍ biếи ŧɦái trong lòng gào thét muốn phá tan xiềng xích, hắn chậm rãi rút máy mát xa ướt đẫm kia ra, cửa huyệt bị chà đạp đến sưng đỏ thiết tha mút giữ, phát ra một tiếng “phốc” nhỏ, dịch thể dính nhớp cũng theo đó tràn ra ào ạt, hương thơm ngọt ngào trong không khí nồng đậm đến mức, thật muốn làm người ta chết ngạt trong đó, “Chảy nước nhiều thế? Ngày mai người giúp việc tới thu dọn dượng tính nói thế nào, là tiểu trên giường sao?”
Ánh mắt Vương Tấn rũ xuống, cầm chặt góc áo của Nhan Tư Trác, thở hổn hển một lúc lâu mới nói, “Cậu mẹ nó … Khốn nạn.”
Sự khô nóng trong thân thể càng ngày càng bức bách, anh nhịn không được dựa vào lòng Nhan Tư Trác, dùng làn da trần trụi cọ xát lên quần áo trên người hắn, định giảm bớt chút ít cảm giác trống rỗng và ngứa ngáy, nhưng lại khiến du͙ƈ vọиɠ gợi lên càng thêm mãnh liệt.
Nhan Tư Trác cởϊ áσ tắm của Vương Tấn ra, càn rỡ vuốt ve cơ bụng rắn chắc, lại đến cánh mông mềm mại co dãn, thức thời đưa lỗ tai lại gần, “Dượng nói gì cơ?”
“........”
Cả người Vương Tấm bị hắn ôm lấy, vạt áo rộng mở khóa ngồi trong lòng hắn, mông đặt trên đùi Nhan Tư Trác, huyệt thịt sưng đỏ ở giữa khép khép mở mở, không ngừng rỉ ra càng nhiều nước hơn nữa, hiển nhiên là đã sắp đói khát đến cực hạn.
Đũng quần Nhan Tư Trác căng muốn chết, tay lướt theo xương sống lên trên, vừa ấn vừa sờ khối tuyến thể yếu ớt kia, khiến Vương Tấn phát ra tiếng thở dốc càng dồn dập hơn, “Dượng, sinh một đứa cho tôi nhé, sinh một đứa cho tôi được không?”
Vương Tấn ôm cổ Nhan Tư Trác, nâng lên một cánh tay bủn rủn, nhè nhẹ tát một cái vào gò má hắn, khuôn mặt đỏ lên muôn phần khuất nhục, “Cậu mẹ nó điếc à? Làm tôi…..”
Hai chữ khàn khàn mềm mại, như là giọt nước rơi vào chảo sôi sùng sục, xèo xèo nổ vang.
Nhan Tư Trác nghe thấy tiếng lý trí của mình vỡ vụn, lấy ra ƈôи ŧɦịŧ Alpha cứng đến rỉ nước ra, đè thắt lưng Vương Tấn lại, từ ngoài vào trong mạnh mẽ đâm vào, không chút lưu tình cắm đến tận gốc.
Vương Tấn bị đâm đến cao trào bắn ra, không khống chế được khẽ rên thành tiếng, hai tay bấu chặt lấy bả vai hắn, tư thế vừa không dám ngồi lại giống như đang quỳ, ngay cả hàm răng cũng đang run lên, “Đâm... Đâm đến…. Khoang sinh sản….”
Nhan Tư Trác chưa từng thấy qua bộ dáng này của Vương Tấn, bị khi dễ quá mức, khóe mắt rưng rưng hơi đỏ, hiện ra vẻ mặt như sắp khóc, vỏ bọc thường ngày cũng bị đánh tan, không có một chút cao ngạo và uy nghiêm nào, thậm chí trong mông còn đang ngậm lấy tính khí của hắn, hậu huyệt dâʍ đãиɠ còn nhu thuận mút lấy phân thân, nịnh nọt lấy lòng lưỡi đao này.
Nếu dượng cả đời đều nghe lời như vậy, thật là tốt biết bao nhiêu?
Nhan Tư Trác nghĩ, tính cách hung ác lộ rõ, hắn đè nén du͙ƈ vọиɠ, vững vững vàng vàng nắm cánh mông của Vương Tấn, nắn bóp một cách bỉ ổi, “Bị tôi đâm vào, hay là tự mình nuốt vào, dượng chọn một cách đi?”
Cái miệng nhỏ kia thật sự rất chặt, nếu đâm mạnh từ ngoài vào, sẽ giống như bị bổ ra vậy, Vương Tấn theo bản năng mà e dè, sợ hãi, định tìm đường chạy trốn, lại bị Nhan Tư Trác đè lại gắt gao, không giãy giụa được chút nào.
“Muốn bị tôi làm, muốn bị tôi bắn đến mang thai đúng không?” Nhan Tư Trác liếm lấp mồ hôi trên xương quai xanh của Vương Tấn, nhếch hông hung tợn ma sát cửa vào, cười thật vô lại, “Vương Tấn, sao dượng có thể dâʍ đãиɠ đến vậy chứ.”
Dương cụ cực lớn của Alpha khó khăn chen vào trong huyệt, từng tấc thịt non bên trong đều đang kêu gào muốn bị chà đạp, Vương Tấn thậm chí không phân biệt rõ là đau hay là thích, thần trí mê mang mà ngồi xuống dưới, lập tức nuốt vào toàn bộ tính khí. Kɦoáı ƈảʍ dầm dề như dòng điện chạy dọc theo xương sống, bên trong sau cao trào cực kỳ mẫn cảm, co rút phun ra từng luồng dâʍ ɖịƈɦ nóng bỏng, phía trước không hề bị đụng chạm gì cũng bắn ra.
Nhan Tư Trác rốt cuộc vẫn nhịn không được, kɦoáı ƈảʍ bị khoang sinh sản bao bọc làm da đầu hắn sắp nổ tung, hắn hưng phấn đến đỏ mắt, dùng tư thế ra vào, ôm lấy cả người Vương Tấn, tính khí đâm đến cực kỳ sâu, Vương Tấn không kịp phòng bị bất ngờ kêu lên một tiếng.
Lúc ban ngày thấy Vương Tấn muốn uống thuốc tránh thai, Nhan Tư Trác đã muốn làm như thế này. Có lẽ là gien của Alpha quấy phá, cũng có lẽ vì người kia là Vương Tấn, Vương Tấn càng sợ mang thai, hắn lại càng muốn làm khoang sinh sản của anh mở ra, đâm vào nơi cực kỳ bí ẩn và yếu ớt kia, bắn vào đó đến nóng lên căng tràn, đến khi Vương Tấn mang thai con của hai người họ!
Vương Tấn bị treo trên người Nhan Tư Trác, bị đâm đến lên lên xuống xướng, ƈôи ŧɦịŧ thô to của Alpha cọ xát mãnh liệt trong thân thể, làm cả người anh sướng chết, đùa chết, phun ra dịch thể ngọt ngào, từng giọt từng giọt chảy dọc bắp đùi rơi xuống sàn nhà.
Nhan Tư Trác đứng trước gương buông anh xuống, chân Vương Tấn mềm nhũn căn bản không đứng được, chân vừa chạm đất đã quỳ xuống, bị Nhan Tư Trác ôm lấy thắt lưng, từ sau lưng từng chút từng chút vào lại trong cơ thể, “Nhin dượng kìa, từ trên xuống dưới đều dâʍ đãиɠ thế, đâm vài phát đã ra nước.”
Nhan Tư Trác nắm lấy gáy của Vương Tấn, Vương Tấn bị bắt phải ngẩng đầu lên, từ trong gương thấy ƈôи ŧɦịŧ tráng kiện ra ra vào vào giữa hai chân, tràn ngập nhục nhã làm anh nghẹn đến thở không được, ngay cả một câu đầy đủ cũng không nói được. Hơi thở của Nhan Tư Trác phả ra từ sau gáy anh, không ngừng lướt qua khối tuyến thể mẫn cảm kia, bàn tay từ vùng bụng bằng phẳng lướt lên ngực, nhéo đầṳ ѵú một cái thật mạnh, “Cái loại tra nam như dượng thế này, bị đâm đến mở ra khoang sinh sản, làm đến khóc cũng khóc không nổi là đáng lắm!”
Vương Tấn cảm thấy bản thân tựa như một con thuyền đánh cá phiêu dạt, lắc lư tìm đường sống giữa sóng to gió lớn, bốn phía đều là bóng tối đen như mực. Gió biển ẩm ướt thổi qua gò má anh, làm anh lạnh lẽo, đâm đến phát run, bị kéo đến mức lung lay sắp đổ.
Anh đã sớm nên biết, Nhan Tư Trác đúng là đồ súc sinh.
Nhan Tư Trác buông tóc anh ra, để Vương Tấm dựa vào gương, phần trên đỡ không được từ từ trượt xuống, hô hấp dồn dập đập vào mặt kính, tạo ra một dải sương dài. Vương Tấn cố gắng khép chặt hai chân, tựa như làm vậy có thể làm anh tìm về một chút tôn nghiêm đã tan nát, lại đổi lấy sự ra vào càng thêm mãnh liệt, nước phía dưới chảy thật nhiều, trong mắt ngược lại lại khô cạn.
Giọng anh hoàn toàn nghẹn, một bàn tay yếu ớt đặt lên bụng Nhan Tư Trác, mang theo giọng mũi nghẹn ngào, “Đủ rồi….”
Nhan Tư Trác không màng anh muốn hay không, hai tay nắm lấy thắt lưng Vương Tấn, va chạm chinh phạt khắp nơi, giá gỗ đỡ gương cọ xát với mặt đất phát ra tiếng kẽo kẹt kẹo kẹt, thật là dâm mỹ đến lạ kỳ.
Không biết làm bao lâu, Vương Tấn đã sắp hôn mê, Nhan Tư Trác ôm cả nửa người trên của anh vào trong lòng, ngực dán lên lưng, tính khí nóng bỏng rút ra, sau đó đâm mạnh trở vào, đâm thẳng vào nơi sâu nhất của khoang sinh sản. Hắn xoay cổ Vương Tấn qua hôn anh, ƈôи ŧɦịŧ nhanh chóng phồng lên thành kết, gắt gao chặn ở lối vào đang co rút kịch liệt.
Từng luồng từng luồng tϊиɦ ɖϊƈh͙ không ngừng bắn vào, bụng của Vương Tấn nhô lên đến mức có thể nhìn bằng mắt thường, Nhan Tư Trác từ gương nhìn thấy tất cả, ác ý dùng tay xoa ấn.
Vương Tấn điên cuồng nghênh đón cao trào trong loại kíƈɦ ŧɦíƈɦ này, dịch thể và tϊиɦ ɖϊƈh͙ hòa quyện cùng nhau trong nơi sâu thẳm của khoang sinh sản, một chút cũng không rỉ ra ngoài, làm vùng bụng vốn dĩ bằng phẳng phồng lên, thật giống như đang mang thai.
Nhan Tư Trác ôm Vương Tấn vào lòng, nhẹ nhàng hôn qua đầu mày đuôi tóc, Vương Tấn ngã vào lòng ngực hắn mơ mơ màng màng mà nghĩ, hay là, sinh một đứa đi….