Nhân Vật Phản Diện Vả Mặt Hào Quang Nhân Vật Chính

Chương 20: Thế giới 1- Con riêng của hào môn, mắt kính - play (20)




Chương 20: Thế giới 1- Con riêng của hào môn, mắt kính - play (20)

Edit: Xoài + Tiêu

Beta: Nờ

Cơ mà điều này cũng không quan trọng. Quan trọng nhất là Phương Nghiễn đã xác nhận người sau màn sai anh ta giết Giang Hách chính là Mạnh Khiêm. Thêm cả ngoại trừ lời khai của Phương Nghiễn, cảnh sát còn lấy được chứng cứ chứng minh Mạnh Khiêm là đầu sỏ của việc này. Tổ công tố nhanh chóng khởi tố Mạnh Khiêm.

Lúc đầu, chuyện Mạnh Khiêm bị nghi ngờ rửa tiền ván đã đóng thuyền. Số lượng còn rất nhiều, chắc chắn chạy không thoát bản án 10 năm tù. Nhưng hôm nay chân tướng của vụ án mạng vừa được công bố, dẫu bị tử hình thì cũng chẳng phải chuyện gì giật gân.

Lần này, hoàn toàn bùng nổ rồi. Toàn bộ Nguyệt Thành đều nhốn nháo cả lên. Quần chúng ăn dưa dồn dập bày tỏ, quả nhiên không nhìn lầm Mạnh Khiêm, việc lớn nói làm liền làm.

Vụ án càng ngày càng lớn. Mặc cho câu chuyện đi theo một hướng rõ ràng song càng lúc càng làm cho người ta thấy phức tạp mà khó lòng phân biệt.

Dù sao Giang Hách cũng là anh họ Giang Dương. Hơn nữa từ trước đến giờ, Mạnh Khiêm đối đãi với vị anh họ này cũng không tồi. Thế tại sao Mạnh Khiêm phải giết Giang Hách chứ? Mạnh Khiêm là một họa sĩ. Đã vậy ở tiệc đính hôn 1 tháng trước còn cùng Giang Hách nói cười vui vẻ, vì sao vừa mới chớp mắt liền giết người rồi? Trong này có quan hệ gì với Giang Dương không?

Dư luận rất nhanh lại đẩy Giang Dương tới đầu sóng ngọn gió, lại liên hệ chuyện thị trưởng nhận hối lộ và tập đoàn Giang thị với nhau. Thậm chí còn có người suy đoán, nói không chừng toàn bộ tập đoàn Giang Thị đều liên quan tới án rửa tiền của Phương Nghiễn cũng nên.

Từ buổi tiệc đính hôn đêm đó đến nay, Giang Dương chưa từng được trải qua một ngày bình yên. Chỉ trong vòng nửa tháng ngắn ngủi đã biến hóa đến bất ngờ. Gã mới vừa bước đến độ tuổi quyến rũ nhất của đàn ông – tuổi 30, vậy mà đã xuất hiện trạng thái uể oải. Ngày nào cũng bể đầu sứt trán ở phòng làm việc và nổi giận với cấp dưới. Giang thị bị cuốn vào vụ tai tiếng như vậy, thị trường chứng khoán bị tổn thất chắc chắn không thể tránh khỏi. Huống hồ đây là bí thư cản tay từ giữa. Còn gã hoàn toàn không có năng lực khống chế các loại tin tức truyền thông báo cáo, chỉ có thể mặc cho nó phát triển. Một lần nữa, Giang thị lảo đảo rơi vào vùng nguy hiểm.

Gã biết tất cả những thứ này đều là bút tích của Yến Tô, là sự trả thù của Yến Tô. Ngay từ lúc ban đầu vừa trở về nước lập tức nhìn chằm chằm gã như hổ rình mồi. Nghĩ rằng nếu lấy được sự ủng hộ của Hoắc Thanh thì Yến Tô sẽ biết khó mà lui. Song đến giờ Giang Dương mới ý thức được bản thân đã quá sơ suất, buông lỏng cảnh giác với Yến Tô để cho y nhân cơ hội tận dụng nó.

Nhưng trước đó Giang Dương cũng không biết Yến Tô có thể mời được bí thư, nhất cổ tác khí* mà từ chỗ Mạnh Khiêm kéo cả mình với Giang thị xuống nước!

(*): Thành ngữ Trung Quốc. Khi đánh trận dựa vào dũng khí, đánh một tiếng trống, dũng khí tăng lên, đánh hai tiếng trống, dũng khí suy giảm, đánh ba tiếng trống, dũng khí không còn. Sau này ví với nhân lúc đang hăng hái làm một mạch cho xong việc.

Bảy ngày sau, Giang Dương trông chừng ở trại giam, thấy được Mạnh Khiêm đã gầy đi rất nhiều. Sắc mặt Mạnh Khiêm tái nhợt, mặc bộ quần áo tù bị đưa tới phòng hỏi cung. Trên gương mặt gầy gò, đôi mắt cậu trông có vẻ to hơn. Sau khi thấy Giang Dương, cậu không nhịn được rưng rưng nước mắt.

"Giang Dương à..." Hệt như một chú nai con bị thợ săn bắt nhốt ở trong lồng giam, Mạnh Khiêm sợ hãi nhưng tràn đầy khao khát nhìn vị hôn phu của mình. Cậu tỏ ra điềm đạm, đáng yêu cực kỳ.

Nếu là trước đó thì Giang Dương đâu thể nào chịu được Mạnh Khiêm bị tủi thân. Mỗi việc Mạnh Khiêm say mê vẽ đến nỗi ngủ trễ một xíu gã cũng không chịu được. Cơ mà bây giờ thấy được bộ dạng bị hành hạ sâu sắc của Mạnh Khiêm, trong lòng gã lại tràn đầy sự căm ghét!

Giả như Mạnh Khiêm không giúp Phương Nghiễn rửa tiền, không có mượn tay Phương Nghiễn giết người thì Giang thị đâu phải chịu liên lụy như bây giờ!

"Phương Nghiễn cùng hung thủ giết Giang Hách đều nói em là người sai bọn họ. Nhưng anh sẽ mời đoàn luật sư tốt nhất cả nước đến đây để giúp em kháng cáo. Yên tâm đi, anh nhất định sẽ không để em phải nhận án tử hình đâu." Giang Dương ngồi đối diện với Mạnh Khiêm, tỉnh táo nói.

"Luật sư sẽ cố hết sức kháng cáo vô thời hạn. Dẫu gì không phải tự tay em giết, tình huống lạc quan cộng với xin giảm hình phạt thì nhiều nhất cũng được mười mấy năm."

Vẻ mặt Mạnh Khiêm từ tủi thân biến thành kinh ngạc, cậu không thể tin được nhìn Giang Dương: "Anh đây là có ý gì?"

Giang Dương thâm tình nói thêm một câu: "Anh sẽ chờ em."

Mạnh Khiêm sửng sốt thật lâu, rồi cười lạnh chảy xuống những giọt nước mắt tuyệt vọng: "Giang Dương, anh không biết vì sao tôi phải giết Giang Hách ư? Không có chuyện xấu xa anh làm trước đó thì tôi giết Giang Hách để làm gì hả? Tôi vì bảo vệ anh! Tôi vì bảo vệ danh dự của anh nên mới ngồi ở đây! Thế mà bây giờ anh lại muốn đem tất cả đổ lên đầu tôi sao? Lương tâm của anh bị chó tha mất rồi!"

Khóe mắt cùng chân mày của Giang Dương đều lộ ra vẻ lạnh lùng, gã nhàn nhạt nói: "Tất cả tài sản của cậu đều bị tịch thu, còn ông nội cậu vẫn đang trong phòng chăm sóc đặc biệt. Các loại phí dụng của một ngày cũng đã 40.000. Nếu không muốn tôi cắt đứt tiền viện phí của ông nội cậu thì ngoan ngoãn ngậm chặt miệng, cậu hiểu ý tôi chứ?"

Đôi mắt ngấn lệ của Mạnh Khiêm trợn to, cắn chặt răng. Cả người run rẩy nhìn Giang Dương, không dám tin tưởng rằng đây chính là người đã từng nói muốn yêu cậu suốt đời suốt kiếp.

Nói ra mục đích của chuyến đi này xong, gã liền thản nhiên đứng dậy, cài lại nút áo âu phục. Từ trên cao nhìn xuống Mạnh Khiêm, lạnh lùng nói: "Cậu an tâm mà chịu án, tôi đã nói sẽ đợi cậu thì tuyệt đối sẽ không nuốt lời. Chờ cậu đi ra, ở Giang gia vẫn sẽ có chỗ của cậu."

Dứt lời, Giang Dương chỉnh sửa ống tay áo một chút, lập tức vô tình rời phòng thăm.

Mắt Mạnh Khiêm đỏ bừng. Rõ ràng lệ rơi đầy mặt mà lại không nhìn ra một chút đau lòng nào. Bên trong mắt còn mỗi căm ghét và thù hận.

"Chỉ có kẻ ngu si mới có thể tin tưởng anh một lần nữa. Anh đã hãm hại tôi, đừng nghĩ rằng bản thân anh có thể một mình sống tốt. Có chết thì tất cả cùng chết!" Ánh mắt Mạnh khiêm tràn đầy căm hận, nhìn chằm chằm hướng Giang Dương rời đi. Cậu nghiến răng nghiến lợi nói.

Hơn nửa tháng qua, công chúng vẫn luôn giữ vững nhiệt tình chưa từng có đối với vụ án. Điểm bất ngờ của vụ án càng ngày càng lớn. Đầu tiên, tất cả các trang web báo chí của cả nước lập hẳn một mục dài kỳ cho riêng vụ án này. Về sau thì các kênh của quốc gia cũng tham dự vào việc đưa tin này, tiến hành phỏng vấn những nhân vật chính trong vụ án này.

Có điều lúc đầu các phóng viên muốn phỏng vấn Mạnh Khiêm thì bị từ chối một cách mạnh mẽ, sau đó phóng viên tìm tới phỏng vấn Giang Dương. Đấy chính là kênh đưa tin có ảnh hưởng lớn nhất cả nước. Dù khổ nỗi khoảng thời gian này Giang Dương bị các kênh truyền thông lớn bôi đen không chỗ minh oan, gã vui vẻ tiếp nhận phỏng vấn ngay.

Trước ống kính, Giang Dương lộ ra khiếp sợ avf thương tiếc đối với những việc làm của vị hôn phu Mạnh Khiêm, cũng vì cậu kiếm cớ. Chẳng qua Mạnh Khiêm do Giang Hách đưa Yến Du tới làm hỏng lễ đính hôn của họ nên nhất thời kích động mới làm ra chuyện không thể tha thứ như vậy. Còn thẳng thắn nói rằng dù rằng như thế, gã vẫn sẽ yêu Mạnh Khiêm như cũ. Trong khoảng thời gian Mạnh Khiêm chịu án tù thì sẽ luôn đợi cậu.

Giang Dương không chối bỏ trách nhiệm với Mạnh Khiêm mà còn thay Mạnh Khiêm xin lỗi trước mặt công chúng, đeo lên người mình một vỏ bọc thâm tình. Chính vì thế, bắt đầu có những người thay mặt Giang Dương đứng ra minh oan. Bọn họ hùng hồn mạnh miệng nói rằng những việc Mạnh Khiêm làm khiến Giang Dương bị liên lụy vào.

Sau khi phỏng vấn phát sóng, Giang Dương đã được như nguyện hoàn thành mục đích. Người minh oan cho gã càng ngày càng nhiều. Nói gì thì một người đàn ông bên ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền rất dễ dàng tha thứ. Huống chi chuyện này cũng chẳng phải do Giang Dương làm, dựa vào cái gì mà Giang Dương phải gánh tiếng xấu chứ?

Đều nói quần chúng trí nhớ không tốt, đúng thật là như vậy. Giang Dương chỉ ở trước ống kính thở dài vài cái, mọi người liền quên mất chuyện gã lừa hôn.

Hết chương 20.