Nhân Tổ

Chương 656: Nữ Thần Điện






Ấn ký nguội lạnh, hình ảnh Hàn Thuyên tan biến, Tôn Kỳ vẫn giữ dáng chắp tay cúi đầu.
Có tiếng ken két phát ra.

Là Tôn Kỳ đang nghiến răng.
Thảo thật độc a!
Trong di thư vô tình hữu ý nhắc đến gốc cây, để hắn suy luận ra Lệ Chi, khiến hắn ảo tưởng mình thông minh, đoán ra Lệ Chi Viên là bảo vật, vậy là dính bẫy của Thảo, nếu ăn trái này sẽ sinh ra tình cảm với Nhân tộc.

Một vị Thần tộc có tình cảm với Nhân tộc đối với Nhân tộc lợi ích vô cùng.

Mồi này thật tinh vi, cá nào mà không đớp.

Hắn đúng là đã trúng chiêu.
Nhưng mà…
Tôn Kỳ ngẩng mặt, nụ cười kéo tới mang tai, ta vốn là Nhân tộc, có thiện cảm với Nhân tộc thì đã sao!
Thảo đã đưa tiễn vậy thì ăn thôi!
Tôn Kỳ thu lại 42 trái Lệ Chi.

Hàn Thuyên nói trái này có thể giúp thanh minh, vạn sự thông nhưng không biết có thể hỗ trợ được đến mức nào.
Tôn Kỳ bóc vỏ, ném ruột vào trong miệng, nhai nhai mấy cái phu ra hạt cứng.

Vị ngọt thanh tan trong miệng.

Ừm, vị không tệ.
Chợt! Tôn Kỳ gồng mình hét lên, hai mắt bắn ra tinh quang, hắn lập tức tiến vào trạng thái hóa đạo quan thiên giống như lúc hợp tinh, trước mắt hắn vạn vật đại đạo càng thêm rõ ràng.
Đây nào chỉ là giúp thanh minh, đây còn hơn cả một lần hợp tinh.
Đây là sự thăng hoa về cả trí tuệ và tinh thần.

Tôn Kỳ tiến vào trạng thái siêu huyền diệu, tốc độ tư duy gấp trăm lần bình thường, lúc trước rất nhiều điều không hiểu nay đều sáng tỏ.

Tác dụng của Lệ Chi càng mạnh càng chứng tỏ trí tuệ Thảo siêu việt, nên nhớ Lệ Chi là dùng máu và nước mắt của Thảo trồng.
Hắn cảm giác mình có thể bỏ qua giai đoạn hợp tinh, thậm chí là cảnh giới Vọng Nguyệt tiến thẳng lên nhất dực.

Không phải không thể, Lệ Chi Viên quá kỳ diệu.
Tôn Kỳ tiến vào Kim Nguyên Điện quan sát.
Nửa ngày sau, tác dụng của Lệ Chi Viên hết, trở lại thực tại, Tôn Kỳ vẫn còn cảm giác lâng lâng.

Hắn lấy ra đạo thạch đặt trong lòng bàn tay, sau đó ăn vào một trái Lệ Chi.

Có đạo thạch, có Lệ Chi Viên, tốc độ tham ngộ đại đạo của hắn tăng vọt.
...
Trong thời gian Tôn Kỳ bế quan, thần tộc diễn ra một sự kiện lớn.

Thần Điện mở ra tuyển chọn Thần nữ.
Thần Điện hay còn gọi là Tế Thần Điện, Hồn Điện… nhưng được dùng nhiều nhất vẫn là Nữ Thần Điện, sở dĩ có cái tên này vì Thần Điện chỉ toàn là Nữ Thần.
Nguyên nhân thì phải nhắc đến một vị trong bốn Tổng Lãnh Thiên Thần, Thiên Thần Truyền Tin.

Vị Tổng Lãnh này là nữ!
Thần Điện có vai trò quan sát vũ trụ vận động để tiên đoán tương lai và nhận tin từ Tổng Lãnh Thiên Thần Truyền Tin.
Khởi nguyên, Tổng Lãnh Thiên Thần Truyền Tin giữ vai trò truyền lời của Đấng Sáng Tạo cho các Thiên Thần khác, nhưng từ sau trận chiến Thiên Đường và Địa Ngục, bọn họ không nhận được bất kỳ thông tin nào từ Thiên Thần Truyền Tin, bọn họ cũng không biết vì sao.
Không nhận được lệnh, Tổng Lãnh Thiên Thần Công Bằng Và Trừng Phạt quyết định thực thi mệnh lệnh cuối cùng nhận được là tiêu diệt bè lũ phản bội, bởi vậy bọn họ mới tạo ra Thần giới để giằng co với Ma giới thay vì trở về Thiên Quốc.
Nhưng mà cũng không phải hoàn toàn mất liên lạc, đôi khi Tổng Lãnh Thiên Thần Truyền Tin sẽ gửi một vài dấu hiệu cho bọn họ.

Nữ Thần Điện được lập ra chính là để tiếp nhận và phân tích những dấu hiệu này.
Điển hình nhiều năm trước có một thiên thạch rơi xuống Đại Thế Giới chính là một dấu hiệu, Nữ Thần Điện không tiếc tiêu hao sinh mệnh để giải mã dấu hiệu này.

Truyền ngôn đây là kỷ cuối cùng cũng từ Nữ Thần Điện phát ra.
Nữ Thần Điện có địa vị đặc biệt quan trọng, bọn họ ít khi can thiệp vào các vấn đề nội ngoại của Thần tộc nhưng một khi lên tiếng thì trọng lượng rất lớn, thậm chí vượt qua cả Thất Gia.
Nữ Thần Điện tổ chức tuyển chọn chính là một sự kiện hiếm có không mấy khi được thấy, thu hút sự chú ý của cả Thần tộc.
Nữ Thần Điện, cái danh tự này đôi khi khiến người ta quên mất, bọn họ quá kín tiếng, nhưng một khi lên tiếng chính là kinh thiên động địa.
Các vị Thần nữ ào ào đổ về Nữ Thần Điện, không ai muốn bỏ qua cơ hội này, trong đó không ít những gương mặt quen thuộc với Tôn Kỳ như Trần Dung, Trần Kỷ, Ngọc Ly, Dạ Tuyết, Chu Duyên, Trương Oanh…
Mặc dù chỉ tuyển chọn Thần nữ nhưng không cấm các nam Thần đến mở rộng tầm mắt.

Cũng không thiếu phong thần tiến về xem lễ.
“Thương Quân, ngươi nói xem lần này là sao?” Đấu Chiến đi bên cạnh Thương Quân trầm trọng nói.
“Ngươi không phải đã có câu trả lời rồi sao?” Thương Quân lạnh nhạt.
“Muốn nghe ý kiến của ngươi.”
“Cũng giống ngươi thôi.”
Nói đến đây cả hai trầm mặc không nói nữa.

Bọn hắn cùng chung một suy nghĩ: chỉ sợ Điện Chủ không tốt.
Nhớ năm xưa vì một viên thiên thạch, Điện Chủ hao tổn thọ nguyên đưa ra sấm ngôn.

Tuổi thọ chỉ sợ không còn nhiều.

Có thể đây là muốn tìm truyền nhân.
Nữ Thần Điện đặt tại đệ lục đảo trùng thiên.

Một mình bọn họ thống ngự cả một đảo trùng thiên, tại vị trí cao nhất, ngay cả Nguyên Thủy Thiên Thần chỗ ngủ cũng nằm dưới bọn họ.

Bình thường không tiếp khách, phong thần cũng không tiếp.
Với những học viên, nhất đảo học đường, nhị đảo phủ, tam đảo học viện, tứ đảo phong thần, cả đời bọn họ có khi cũng không có cơ hội lên tứ đảo chứ đừng nói lục đảo.
Bởi vậy lần này có thể là cơ hội hiếm có cho bọn hắn mở rộng tầm mắt.
Một thang trời như cầu vồng từ đệ lục đảo xỏ xuyên qua ngũ đảo, dừng tại đệ nhất đảo.

Lần này tuyển chọn rộng mở, chỉ cần là nữ, bất luận tu vi.
Tôn Kỳ đang bế quan không biết chuyện này, nếu như hắn biết cũng đến xem náo nhiệt.

Mọi người bước lên thang trời, trong lòng mong chờ, đặt chân lên đệ lục đảo, thần khí nồng đậm, có nơi còn lượn lờ như sương khí, nhiều tên học viên hít lấy hít để, có tên còn ngồi xuống khoanh chân bắt đầu hấp thụ, đây là cơ hội tốt a, không phải lúc nào cũng có.
Đám học viên làm như vậy, Nữ Thần Điện cũng không ngăn cản, coi như một phần tặng lễ.
Đặt tại trung tâm đảo là một quần thể kiến trúc, nổi bật nhất là ngôi đền hình kim tự tháp tại chính giữa, trên đỉnh kim tự tháp là tế đàn chính, bên trái là Điện Mặt Trăng, bên phải là Điện Mặt Trời.
Nơi tổ chức thi tuyển sẽ là Điện Mặt Trời.
Mọi người đến trước cổng Điện Mặt Trời, yên tĩnh chờ đợi.

Cánh cổng mở ra, một vị nữ quan thông báo:
“Ai muốn tham gia khảo hạch thì tiến lên cầu thang, đến xem lễ thì ở hai bên.”
Cầu thang lên Điện Mặt Trời uy nghi khí thế, có 7979 bậc, được lát hoàn toàn bằng đá thiên thạch từ ngôi sao lùn, thật là sa hoa.

Cầu thang phân chia ba phần: chính lộ, tả lộ, hữu lộ.
Chính lộ lớn nhất sơn màu chu sa, tả lộ và hữu lộ nhỏ hơn sơn màu hoàng kim.
Những Thần nữ muốn ứng tuyển nhìn nhau, bọn họ đang suy đoán mục đích của việc này.

Không đoán ra nhưng để vạn vô nhất thất, bọn họ đều triển khai hết chiến lực.

Có tinh thần trôi nổi, có ánh trăng tỏa sáng, có thần dực rũ xuống tinh quang, có chuyển luân quanh người.
Sau đó, có người cẩn thận bước ra bước đầu tiên.

Không có gì cả!
Bước thứ hai… bước thứ ba… bọn họ cứ thế bước lên.

Không có bất kỳ cái gì áp lực, không có huyễn ảnh, không có bẫy… chỉ đơn giản là cái cầu thang.

Bọn họ đã suy nghĩ quá nhiều rồi sao?
Khi tất cả đã lên trên, một vị nữ quan nhìn tất cả nói:
“Những ai đặt chân lên tả lộ và hữu lộ đều bị loại.”
Cả đám ngơ ngác không hiểu, đây là cái gì thải loại, có thể làm như vậy được sao?
Nhưng mà Nữ Thần Điện đã lên tiếng, không cần giải thích, chỉ có chấp nhận và chấp nhận.
Chỉ có mấy vị phong thần là hiểu, bọn hắn đều cười khổ.
Cái này thử thách cũng không phải vô nghĩa, vô duyên.

Nó chính là kiểm tra tâm tính của thí sinh.

Nên biết người của Nữ Thần Điện kiêu ngạo từ trong xương cốt, chỉ đi chính lộ không đi tiểu lộ.

Bởi vậy những ai bước trên chính lộ mới được chọn, tâm tính đủ ngạo.
Chỉ bằng cái này thử thách loại hết một phần ba thí sinh.

Trong số những người bị loại có Ngọc Ly, Trần Dung bạn Tôn Kỳ, các nàng tâm tính có chút mềm.
Thử thách thứ hai: Cảm Tri Thạch.
Cảm Tri Thạch là một loại đá lấy từ một ngôi sao chết, vô cùng quý hiếm.

Cảm Tri Thạch màu đen trong suốt, lấp lánh điểm sáng đủ màu, cảm giác như nhìn thấy một góc vũ trụ.
Vị nữ quan phất tay, xuất hiện trước mặt mỗi thí sinh một viên Cảm Tri Thạch.
“Các ngươi chỉ cần đổ tinh thần lực vào trong, kích hoạt được năm màu thì thông qua.”
Đám thí sinh cầm lấy Cảm Tri Thạch.

Có người vừa cầm vào Cảm Tri Thạch lập tức sáng lên cửu sắc, bọn họ không biết vì sao, bọn họ còn chưa kịp làm gì.

Có người gồng hết sức lực cũng chẳng sáng lên một điểm.
Thử thách này loại hết chín phần mười.
Vị nữ quan thu lại Cảm Tri Thạch, nói:
“Những ai thất bại đứng sang hai bên, những ai thành công thì ở lại.”
Nói xong vị này lui xuống.
Đến thử thách thứ ba.

Điện Mặt Trời cửa lớn mở ra, một vị Nữ Thần chân đạp thiên không xuất hiện, mấy vị phong thần lần lượt đứng dậy chắp tay chào, đủ thấy địa vị siêu phàm.

Đây chính là Điện Chủ của Thần Điện.
Điện Chủ một mái tóc bạc trắng như tuyết, vẻ đẹp kinh diễm, thanh lãnh, ngạo từ trong xương cốt.

Nàng liếc nhìn các vị phong thần, ưm! một tiếng, coi như chào.
“Thanh Thiên, dạo này vẫn khỏe chứ?” Đấu Chiến cười tươi hỏi.
“Ngươi chưa chết ta làm sao chết được.” Điện Chủ ném cho hắn ánh mắt lạnh nhạt.
Đấu Chiến tiu nghỉu, lòng quan tâm bị người vứt bỏ, cũng giống như năm xưa, hàng triệu năm nay vẫn là thái độ này.
Mấy vị phong thần bên cạnh cười khúc khích, bị mắng là phải.

Đấu Chiến xưa nay ăn nói lỗ mãng, không bao giờ chịu thua ai, hiếm khi bị mắng mà không dám đáp trả.

Phải tranh thủ cơ hội để cười.
Thanh Thiên đầy đủ danh hiệu phong thần là Thanh Thiên Ngự Thần ngoài ra còn có biệt danh khác là m Dương Song Tử vì nàng dị bẩm có một đôi mắt âm dương, nàng chính là học trò thứ sáu mà Hàn Thuyên thu nhận, với thói quen thu nhận người sau phải giỏi hơn những người trước của Hàn Thuyên đủ chứng minh nàng là cỡ nào siêu quần bạt tụy.
Hàn Thuyên từng nói nhận xong nàng sẽ không nhận thêm đệ tử, đơn giản vì ông cảm thấy sẽ không tìm thấy ai giỏi hơn nàng, nhưng Thập Dương xuất hiện, ông đã phá vỡ lời nói.

Đến thời Tôn Kỳ, ông lại một nửa phá vỡ lời nói, nhận Tôn Kỳ làm đệ tử ký danh.
Hàn Thuyên không cho rằng Tôn Kỳ thiên phú tốt hơn Thập Dương, nhận Tôn Kỳ chỉ vì suy nghĩ táo bạo của hắn.

Thần tộc thời đại Tân Thần đã phát triển đến đỉnh và bắt đầu trì trệ, những gì Thảo để lại đã bị hấp thu sạch sẽ, muốn Thần tộc tiếp tục tiến lên cần một cú hích.
Vậy cú hích đấy là gì? không ai biết được, Hàn Thuyên cũng không biết.

Giống như năm xưa Thảo xuất hiện như một cú hích nhưng chẳng ai trước đó đoán được.
Cho Tôn Kỳ một cơ hội cũng là cho Thần tộc một cơ hội, nếu thất bại thì chỉ có mình hắn chết mà thôi, nếu thành công vậy thì khó lường.
Thanh Thiên Ngự Thần đằng không cúi mắt nhìn xuống, ngọc thủ nhẹ lay, từ trời vô số cánh hoa rớt xuống, đủ màu sắc đủ mọi loại.
“Các ngươi cảm tri chọn một cánh hoa.”
Tất cả lại nhìn nhau ngơ ngác không hiểu, đây lại là cái gì thử thách, thật chẳng hiểu làm sao nhưng nếu Điện Chủ đã nói như vậy thì làm theo thôi.
Tất cả thí sinh bắt đầu lựa chọn, có người nhắm mắt khổ tâm suy tư, có người khuếch tán thần ý, thần lực quan sát cánh hoa, có người mắt đảo láo liên nhìn người xung quanh.

Bọn họ thậm chí còn không biết cảm tri là cái gì? chỉ có thể làm theo bản năng.
Sau khi tất cả chọn xong, Thanh Thiên Ngự Thần nói:
“Những ai kiên định với lựa chọn duy nhất thì theo ta, còn lại bị loại.”
Thì ra mục tiêu của thử thách này là chọn người kiên định, không quan tâm bọn họ chọn hoa gì? màu gì? những ai chọn theo người khác, đổi lựa chọn đều bị loại.
Vậy mới thấy được tâm tính Thanh Thiên Ngự Thần là cỡ nào khó lường.
Sau tất cả chỉ còn 152 vị Thần nữ, nhưng trong quá trình học tập sẽ tiếp tục thải loại.
Thanh Thiên Ngự Thần dẫn theo 152 vị Thần nữ đi vào bên trong, cửa đại điện đóng cái ầm.

Không lời chào, không khách sáo, không nể mặt mũi.

Mấy vị phong thần cũng ngẩn ngơ tẽn tò, bọn họ chỉ có thể cười khổ Thanh Thiên Ngự Thần chính là như vậy, ai dám có ý kiến.
Một vị nữ quan đứng ra nói:
“Lễ tuyển chọn đến đây kết thúc, mọi người đã đến đây vậy thì có thể dừng chân ba ngày tham quan, sau đó phải tự hành rời đi.”
Mấy vị phong thần cảm thấy không còn hứng thú liền rời đi.

Chỉ có đám học viên nán lại tu luyện..