Nhẫn Thuật Trà Trộn Dị Giới

Chương 33: Đột phá - Con đường tu luyện tiếp theo




Hai ngày trôi qua.

Lúc này, Lâm Hàn đang ngồi xếp bằng trên chiếc giường trúc, trên tay là một củ khoai đang phát ra ánh sáng vàng nhàn nhạt.

Hai ngày vừa rồi, Lâm Hàn còn tưởng sẽ có người tìm đến mình “tâm sự”, nhưng sự thật lại trái ngược, chẳng có ai đến tìm hắn, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Lâm Hàn cũng thấy hơi kỳ cục, nhưng hắn không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng hậu quả mình gây ra cũng cũng lớn lắm, học viện hiện tại tạm thời bỏ qua cho hắn.

Thực tế cũng gần như vậy, mặc dù Lâm Hàn gây ra động tĩnh khá lớn, nhưng không có quá nhiều thiệt hại về của, cũng không có ai bị thiệt mạng hay bị thương, chẳng qua chỉ hoảng sợ đôi chút mà thôi. Nếu là bình thường, hắn cùng lắm chỉ bị trừng phạt lao động công ích vài tháng nửa năm là được rồi.

Lâm Hàn không biết, có người đã âm thầm dìm chuyện này xuống cho hắn, nên hắn một chút cũng không bị ảnh hưởng, vẫn ung dung ngồi chơi xơi nước hai ngày nay.

Chờ đợi hai ngày mà chưa thấy động tĩnh gì, Lâm Hàn quyết định phục dụng Thần quả, trước hết tăng cường tinh thần lực cùng tu vi của mình.

Hít sâu một hơi, Lâm Hàn nhắm mắt, đưa củ khoai nhỏ kia vào miệng, không nhai nhấm gì mà nuốt tuột xuống.

Kỳ lạ thay, ngay khi Lâm Hàn nuốt xuống, củ khoai tưởng chừng to quá khổ kia chợt tan ra thành loại vật chất nào đó, chảy dọc theo cuống họng, thấm nhuần từng bộ phận cơ thể Lâm Hàn, sau đó dần dần hội tụ lên não, ôn hòa tẩm bổ não bộ, cùng tinh thần lực của hắn.

Mặc dù dược lực của Tinh Căn rất ôn hòa, nhưng Lâm Hàn cũng cảm thấy đầu đau như búa bổ. Cái cảm giác não bộ bành trướng, sau đó lại xẹp đi, hết lần này đến lần khác như vậy, khiến Lâm Hàn muốn tan vỡ. Lúc này, hắn vẫn cố gắng duy trì tư thế ngồi xếp bằng, nhưng thân thể đã run lên bần bật, mồ hôi lạnh phủ kín cả vầng trán, thậm chí, trên đỉnh đầu hắn còn bắt đầu bốc ra sương trắng, giống như dấu hiệu các cao thủ nội công chuẩn bị tẩu hỏa nhập ma.

Có người nói, não bộ con người là một thứ cực kỳ kỳ diệu, sức mạnh của nó gần như là vô tận, nhưng con người mới chỉ khai thác được vài phần trăm đến mười phần trăm năng lực của nó mà thôi.

Người của thế giới này thì lại càng là như vậy, não bộ của họ thậm chí còn có uy lực mạnh hơn người trên Trái Đất rất nhiều, phương pháp khai phá năng lượng trong não cũng tiên tiến vô cùng, khiến họ có thể đạt đến mức độ mượn nhờ nguyên tố tự nhiên công kích, đó chính là ma pháp sư!

Quá trình mà Lâm Hàn đang trải qua chính là quá trình khai phá não bộ bản thân. Mỗi một khu vực não bộ được khai phá, tinh thần lực của hắn sẽ bành trướng một phần, sau đó lại là một quá trình ổn định lại não, rồi lại tiếp tục khai phá, tiếp tục ổn định.

Hơn nữa, Tinh Quả còn đang không ngừng tẩm bổ não bộ của Lâm Hàn, khiến não của hắn có hoạt tính hơn trước rất nhiều. Nếu xét theo khía cạnh ma pháp sư, tư chất của hắn bây giờ phải xếp vào hàng thượng đẳng trong thượng đẳng, đương nhiên, vẫn chưa tới được mức cực phẩm!

Trải qua quá trình đau chết đi sống lại, không biết qua bao lâu, Lâm Hàn cũng cảm thấy đầu óc thanh minh, sảng khoái, sự đau đớn hoàn toàn biến mất.

Dường như tất cả mọi mệt mỏi đều quét sạch sành sanh, Lâm Hàn cảm thấy mình tỉnh táo hơn bao giờ hết, lực cảm nhận của hắn cũng tăng lên một mức độ mà trước đây hắn không dám nghĩ tới, thậm chí cái lần mà hắn dùng bí dược của Tộc Akimichi đối đầu với Tam hoàng tử, lực cảm nhận của hắn cũng không mạnh được đến mức đó.

Tinh thần lực thực sự tăng lên rất nhiều, ít nhất là năm mươi lần, giống hệt như hệ thống đã từng tính toán.

Lâm Hàn cảm thấy, rất nhiều lĩnh ngộ về hình thái biến hóa đều đã trở nên sáng rõ, trước đây không thể sử dụng vì không đủ tinh thần lực, đến bây giờ lại có vẻ dễ dàng thực hiện được. Hắn muốn thử, thử ngay lập tức!

Đặt chân xuống đất, Lâm Hàn vươn vai một cái, xua tan sự mỏi mệt của cơ thể, cất bước ra ngoài phòng.

Đứng trước rừng trúc mà mình tạo ra, trong đầu Lâm Hàn tưởng tượng đến cảnh ngày trước mình thử nghiệm nhẫn thuật thất bại tạo nên nó. Nghĩ đến đó, Lâm Hàn lại muốn thử lại xem sao.

Hai tay kết ấn Tỵ, tinh thần lực ùn ùn vận chuyển, thao khống chakra hệ thủy và thổ dung hợp, tạo hình, sau đó truyền sinh cơ cuồn cuộn vào. Trước đây, Lâm Hàn cũng có thể làm được việc này, nhưng số lượng cây mà hắn thao khống cũng chỉ nằm trong giới hạn nhỏ, còn bây giờ, số lượng cây mà hắn thao khống đã đạt đến con số gấp mười lần, mấy mươi lần trước đó, nhưng tinh thần hắn vẫn không cảm thấy bất cứ một chút nào quá sức.

Mộc Độn – Thụ Giới Hàng Đản!

Tách tách tách! Rầm rầm…

Cây cối không biết từ đâu, dùng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy trồi lên khỏi mặt đất, dần dần phủ kín cả đại địa. Chỉ qua mười giây, rừng trúc đã hoàn toàn bị những cây gỗ thô to thay thế, khu vực mà Lâm Hàn đứng hiện tại gần như bị bọc kín, chỉ hở ra vài chỗ nho nhỏ để ánh sáng lọt vào, không gian trở nên âm u, đầy quỷ bí như sâu trong rừng già.

Thành Công rồi!

Tiếp tục!

Thủy Độn – Thủy Long Đạn Thuật!

Thổ Độn – Thổ Long Đạn Thuật!

Kết hợp: Mộc Độn – Mộc Long Thuật!

Thành công!

Thổ Độn – Toan Nê Chiểu Trạch

Thủy Độn – Thủy Long Giảo Bạo

Mộc Độn – Thụ Giới Bích

Mộc Độn – Bảng Bài Thuật!

Mộc Độn – Mộc Nhân Thuật!

----

Thử nghiệm suốt cả một buổi chiều, Lâm Hàn dần dần thoát ra từ trong hưng phấn. Ngoài cái cảm giác sung sướng khi đã sở hữu tất cả những hình thái biến hóa của ba loại độn thuật: Mộc Độn – Thủy Độn – Thổ Độn, ngoài ra còn sáng tạo ra một số hình thái khác. Đồng thời, Lâm Hàn cũng cảm thấy một chỗ cực kỳ, cực kỳ không ổn!

Thủy Độn và Thổ Độn không nói, vì Lâm Hàn không quá tập trung vào đó, hắn tạm thời thấy hai loại độn thuật này rất ổn. Thủy có thể biến thành dạng mảnh như kim châm, xuyên qua lòng đất tới sâu hơn một trăm mét cũng không thành vấn đề, thổ có thể biến thành cả một ngọn đồi cao hơn trăm mét, phá hoại địa hình cũng là chuyện dễ dàng.

Chỉ riêng Mộc Độn!

Chất gỗ rất cứng, thậm chí còn cứng hơn cả sắt thép. Lâm Hàn đảm bảo, chất gỗ của Hashirama tạo ra cũng không hơn được bao nhiêu, cùng lắm là gấp đôi mà thôi, Lâm Hàn ước tính như thế.

Nhưng đặc tính quan trọng nhất của Mộc Độn, Lâm Hàn lại không thể tìm thấy!

Hấp thu Chakra!

À không, bây giờ phải nói là hấp thu năng lượng mới đúng, ở dị giới này không có chakra!

Lâm Hàn đã thử với bản thân, và đưa ra kết luận, Mộc Độn của hắn không hấp thu được bất cứ năng lượng nào!

Mộc Độn không hấp thu năng lượng? Vậy thì nó có hơn gì Thủy Độn, Thổ Độn đây? Có chăng thì chỉ dẻo dai hơn Thổ Độn, cứng rắn hơn Thủy Độn, nói chung là sức bền bỉ tốt hơn mà thôi, như vậy thì còn gì là huyết kế mạnh nhất nhẫn giới?

Nhìn những nhánh cây mà mình tạo ra. Tuy rằng không khô khốc như của Yamato, rõ ràng là có cành lá đàng hoàng, nhưng cũng quá thưa thớt, còn lâu mới bì được sức sống bừng bừng, sinh động như Mộc Độn chân chính của Hashirama!

Lâm Hàn biết, bản thân hắn đã lĩnh ngộ hoàn toàn hình thái biến hóa, tu vi cũng ổn định vững chắc ở hàng ngũ Tinh Anh Thượng Nhẫn, hắn chỉ cần làm quen để có thể tiện tay thi triển ra các hình thái khác nhau là được. Bây giờ, hắn có thể đối mặt trực diện với Võ Hoàng, Võ Đế lơ mơ cũng có thể bị hắn cho lật thuyền trong mương như chơi. Nhưng như thế vẫn chưa đủ! Mộc Độn của hắn vẫn còn khiếm khuyết quá lớn!

Khiếm khuyết là ở đâu?

Lâm Hàn khổ tư suy nghĩ, hắn đã nghĩ cả nửa ngày, cuối cùng mới giật mình giác ngộ.

Là Tính Chất biến hóa!

Một nhẫn thuật muốn hoàn thiện, phải hội tụ đủ cả hai yếu tố: Hình thái biến hóa và Tính chất biến hóa! Lâm Hàn đã hoàn toàn lĩnh ngộ Hình thái biến hóa, nhưng Tính chất biến hóa thì hắn mới chỉ coi như nhập môn, có một chút kiến thức ban đầu mà thôi!

Hiểu ra điều này, Lâm Hàn bắt đầu tập trung suy tưởng lại về Tính chất biến hóa. Hắn bắt đầu quy hoạch con đường tu luyện tiếp theo của mình.

Lĩnh ngộ đầu tiên về hình thái biến hóa mà Lâm Hàn có được, đó là trong lần đối đầu với Thủy Tinh Ngư!

Nhờ dùng mưu kế, Lâm Hàn đã dùng thủy độn xâm nhập cơ thể Thủy Tinh Ngư, nhờ đó có lĩnh ngộ cực lớn với Hình thái biến hóa, đồng thời, hắn còn có một chút lĩnh ngộ về Tính Chất biến hóa.

Đó là lần Thủy Tinh Ngư biến thành cá sấu độc, rõ ràng thủy nguyên tố trong cơ thể Thủy Tinh Ngư đã xoắn lại với nhau, mật độ thủy nguyên tố trở nên giãn ra rất nhiều, từ đó hấp thụ độc chất từ ngoài môi trường vào trong nước, tạo thành thứ nước độc màu xanh lục.

Hay là lần Thủy Tinh Ngư biến thành chim cánh cụt, nó có thể dễ dàng thao khống mật độ nước trở nên dày đặc. Mật độ nước quá cao hình thành thể rắn, kết cấu nước lúc này cũng hoàn toàn biến đổi, tự nhiên mà biến thành băng, tản ra khí lạnh đến thấu xương thấu thịt.

Lâm Hàn cũng từng nghĩ đến, nếu mình có thể nén nước đến cái mức ấy, liệu có thể hình thành Băng Độn hay không? Câu trả lời là không được, nén nước biến thành Băng? Chakra không làm được như thế, ngay cả tộc Minatsuki cũng cần kết hợp thuộc tính Phong mới tạo ra được Băng Độn, Senju Tobirama chơi nước thành thần mà cũng không tạo ra được Băng Độn! Hắn không dám ngông cuồng cho rằng mình chơi nước hơn được Tobirama hay tộc Minatsuki!

Còn việc Thủy Tinh Ngư làm được điều đó thì Lâm Hàn cũng không bàn luận nhiều, một sinh linh có năng lực đặc biệt khác nhau, mình không làm được không có nghĩa kẻ khác không làm được!

Trải qua phân tích, Lâm Hàn nhận định: Tính chất biến hóa chính là vấn đề “chất lượng của thuộc tính”.

Lâm Hàn kiếp trước cũng đã từng nghe một câu nói cực kỳ kinh điển trong triết học: “Chất biến đến từ lượng biến”.

Vậy có nghĩa là, muốn thuộc tính của mình có sự biến đổi về “chất”, hắn cần biến đổi nó về “lượng” đầu tiên!

Trời đất ơi!

Biến đổi về lượng, vậy chẳng phải là tăng cường chakra hay sao?

Chakra của Lâm Hàn bây giờ đã rất dồi dào, nhưng vẫn chưa đủ để sinh ra chất biến! Lần đầu tiên, hắn cảm thấy chakra của mình bắt đầu không đủ!