Nhẫn Thuật Trà Trộn Dị Giới

Chương 20: Thủy Quái




Trời sáng!

Lâm Hàn và Áo đỏ lúc này lại đứng trên đỉnh thác nước, cùng trầm mặc quan sát tình huống bên dưới.

Tình hình có vẻ không ổn lắm, bởi trên mặt Lâm Hàn đang tràn đầy vẻ khó xử, đưa tay gãi gãi đầu, dường như chưa biết phải làm gì.

- Xuống đi thôi! – Áo đỏ hờ hững nói.

- Xuống? Thì cũng phải từ từ nha! Ngươi nói, đó là ma thú cấp sáu a! Ngươi giỏi thì đi mà xuống!
Lâm Hàn buồn bực làu bàu. Ngay khi mặt trời mới rạng, hắn đã cảm nhận được một luồng khí thế cực mạnh trồi lên khỏi mặt nước. Khí thế này rất mạnh, ít nhất, Lâm Hàn tự cảm thấy mình sẽ không quá dễ chịu khi đối mặt thứ này.

Ma thú cấp sáu a!

Hơn nữa, đây còn là sân nhà của nó! Lâm Hàn có ngông cuồng cũng không thể chắc chắn mình chiến thắng được. Hiện tại, hắn vẫn còn thời gian chuẩn bị, hắn cần kiểm tra kỹ lưỡng một số thứ.

Quan trọng nhất, đó là Lâm Hàn không muốn quá bại lộ thực lực của mình trước mặt Áo đỏ! Đây mới là điều làm hắn khó xử. Chứ với thủ đoạn của hắn, không cần đụng chạm ma thú kia vẫn có thể dễ dàng đưa Áo đỏ thông qua khu vực này.

Quan trọng nhì, hắn cũng muốn dò xét thực lực chân chính của tên Áo đỏ này tới đâu! Vì cái gì mà hắn lại có thể tự tin hợp tác với mình, không sợ mình lật lọng sao? Dù thực tế ka rất là thuần khiết, rất là thiện lương, nhưng mặt mũi kể ra cũng gian manh lắm, nhìn qua có khi chính mình cũng không tin được.

- Ngươi chắc chắn đó là Thủy Tinh Ngư?
Lâm Hàn vẫn không chắc chắn lắm, hỏi lại Áo đỏ một lần nữa.

- Đừng có nghi ngờ kiến thức của ta! Chắc chắn đó là Thủy Tinh Ngư! Không thể sai được!
Áo đỏ có vẻ hơi bực, tên này lại dám nghi ngờ phán đoán của mình?

Lâm Hàn chống cằm gật gật đầu, coi như tin tưởng lời của Áo đỏ.

Thủy Tinh Ngư, tinh linh của nước!

Thân thể Thủy Tinh Ngư rất kỳ dị, dường như hoàn toàn cấu tạo từ nước, không có một thứ gì khác cả! Nó gần như trong suốt, chỉ lờ mờ thấy được hai con mắt màu lục mà thôi.

Thủy Tinh Ngư không có hình dạng cố định, nó có thể biến ảo ra các hình dạng thủy quái khác nhau để công kích. Biến hóa của nó kỳ dị tới mức có thể diễn hóa ra cả khí thế của các loài thủy quái khác nhau, ngay cả phương pháp công kích và cường độ công kích cũng không quá sai biệt!

Thủy Tinh Ngư có thể nói là sát thủ dưới nước, lấy đánh lén làm sở trường! Nếu sáng nay nó không trồi lên mặt nước hấp thu năng lượng của nắng sớm, có lẽ Áo đỏ và Lâm Hàn đã không thể nhận ra sự tồn tại của nó rồi.

Còn may, loài cá này thực sự hơi “đần” một chút. Chỉ đến khi tiến hóa thành ma thú cấp tám, Thủy Tinh Ngư mới có thể sinh ra linh trí, còn hiện tại, trí khôn của nó hoàn toàn chỉ nằm ở mức “dã thú” mà thôi!

Lâm Hàn nắn nắn quyền đầu, nhếch mép nói:
- Bây giờ, ta sẽ dụ nó, ngươi dùng lửa đốt nó! Phối hợp cho tốt! Ngươi mà có vấn đề là ta chạy thẳng đó!

Phải nói, kiến thức của Áo đỏ rất rộng, ngay cả nhược điểm của Thủy Tinh Ngư cũng bị hắn nắm trong tay!

Loài cá này có xúc giác không tốt cho lắm, chúng hoàn toàn cảm nhận sự vật xung quanh bằng thị giác, cũng chính là đôi mắt của chúng.

Cách đối phó Thủy Tinh Ngư tốt nhất là dùng lửa nhỏ “hầm” nó từ từ, giống như cách luộc sống một con ếch vậy. Cụ thể là sử dụng ngọn lửa yếu tấn công Thủy Tinh Ngư, nó sẽ trúng đòn, nhưng không “xi nhê” gì cả, nhiệt độ thân thể nó sẽ tăng lên từ từ, đến khi nó nhận ra thì mọi việc đã quá muộn, nó đã quá yếu! Lúc này, chỉ cần một đòn hỏa công mãnh liệt nhất, Thủy Tinh Ngư sẽ hoàn toàn bốc hơi thành không khí!

Nếu nóng lòng mà tấn công mãnh liệt ngay từ đầu, con cá chết tiệt này sẽ hoảng sợ và bỏ trốn ngay. Loài cá này rất “ngu”, nhưng thù dai vô cùng, nếu lúc đang đi qua mà bị nó tập kích, Lâm Hàn cũng cảm thấy phiền phức.

- Yên tâm! Chuyện này ta có nắm chắc! – Áo đỏ trùng trùng gật đầu, đảm bảo với Lâm Hàn:
- Chỉ là ngươi, bên dưới là suối nước! Trong môi trường nước, ngươi hoàn toàn bất lợi so với nó, còn nói gì đến dụ nó lên mặt nước?

- Nhìn đi! – Lâm Hàn nhếch mép, không giải thích thêm mà tung mình nhảy xuống thác nước cao bốn mươi mét này.

Áo đỏ giật mình, hắn không thể tưởng tượng được cách mà Lâm Hàn ra trận sẽ là như thế. Hắn bị điên sao? Nhảy từ độ cao này xuống? Áo đỏ tự cảm thấy mình không làm được, kể cả võ giả cấp võ vương cũng không dám dễ dàng làm như vậy, chứ đừng nói đến ma pháp sư như hắn!

Vậy mà, Lâm Hàn không những làm, mà còn làm rất đẹp. Khi chỉ còn cách mặt nước chừng mười mét, thân hình Lâm Hàn chợt vặn vẹo, chân đạp vào dòng thác, làm thế rơi hoàn toàn biến đổi.

Chân chạm lên mặt nước, nhưng không hề chìm xuống như Áo đỏ nghĩ. Hai chân của Lâm Hàn khác nào hai tấm ván trượt, lướt nhẹ trên bề mặt nước rồi dừng lại.

Hắn… có thể đứng trên mặt nước?

Không thể nào! Kể cả khinh công thủy thượng phiêu trong truyền thuyết cũng phải di chuyển thì mới không bị chìm xuống, rốt cuộc hắn đã làm cách nào? Nhưng mặc kệ, hắn có thể đứng trên nước, vậy thì việc dụ con cá kia trồi lên cũng khả thi hơn nhiều.

Áo đỏ thầm nhíu mày. Nhưng hắn cũng chỉ hơi ngạc nhiên mà thôi, làm cho hắn ngạc nhiên đã là một kỳ tích rồi. Trước đây, hắn còn từng chứng kiến những chuyện kỳ diệu hơn nhiều.

Lâm Hàn lặng im đứng trên mặt nước, âm thầm cảm nhận dao động dưới lòng suối.

Quả nhiên.

Có một chút dao động rất nhẹ đang tiến lại gần hắn, Lâm Hàn càng thêm tập trung, chuẩn bị ra đòn bất cứ lúc nào.

Chợt.

Hai luồng ánh sáng xanh lục chiếu lên từ dưới thân Lâm Hàn. Ngay lập tức, một quyền đã chuẩn bị sẵn từ trước nện thẳng xuống đầu Thủy Tinh Ngư, hay nói cho đúng hơn, là nện xuống mặt nước.

Gào!

Mặt nước vẫn bình lặng, cho đến khi một tiếng gào giận dữ phá tan không gian yên tĩnh, cùng với đó, mặt nước cũng nổi sóng mãnh liệt, bắn lên từng bức tường nước cao ba mét. Bọt nước văng tung tóe, thậm chí còn che cản tầm nhìn của Áo đỏ.

Lâm Hàn cảm thấy huyết mạch mình đang sôi trào.

Đây là lần đầu tiên hắn sử dụng Quái Lực Quyền để tác chiến, hiệu quả không tệ lắm, vừa rồi đã đánh trúng Thủy Tinh Ngư, thậm chí còn đánh bật nó khỏi lòng suối. Nhưng Lâm Hàn biết, chiêu vừa rồi không làm tổn thương gì đến nó được, Thủy Tinh Ngư là nước, có thấy ai có thể dùng lực vật lý phá hoại nước chưa?

Hai con mắt xanh lục sáng lòe lòe, như hai ánh đèn pha chiếu thẳng vào Lâm Hàn, trong ánh mắt tràn ngập nguy hiểm, oán độc. Đòn vừa rồi tuy rằng không gây tổn thương cho Thủy Tinh Ngư, nhưng đã chọc giận nó rồi.

Lâm Hàn hoàn toàn không để tâm đến sự oán độc của Thủy Tinh Ngư, đã đối đầu, còn sợ ngươi oán hay sao?

Dậu – Dần!

Thủy Độn – Thiết Thủy Tiễn!

Chiêu Thủy Độn này được chính Lâm Hàn nghĩ ra, con đường chakra di chuyển đã được hắn ghi nhớ gần đủ, hiện tại, chỉ còn cần kết hai ấn là có thể sử dụng, không còn phức tạp như lúc trước.

Rào!

Giống như âm thanh dòng nước tạt vào nhau, thiết thủy tiễn chỉ mới chạm vào Thủy Tinh Ngư đã hoàn toàn bị đánh tan, hay nói cho chuẩn thì là bị… nuốt mất!

Nhưng Lâm Hàn dường như đã mất đi sự khôn ngoan thường ngày, hết lần này đến lần khác chỉ sử dụng Thiết Thủy Tiễn, hơn nữa còn là vừa dùng vừa chạy vòng quanh, thi triển chiến thuật du đấu với Thủy Tinh Ngư.

Gào!

Thủy Tinh Ngư gầm lên giận dữ, thân thể vốn trong suốt chợt nổi lên một vòng hào quang, kết cấu nước cũng dần biến đổi sang hình dạng khác.

Đúng lúc này!

Hỏa Nguyên Tố, tụ tập! Liên Hỏa Cầu Thuật!

Là Áo đỏ đã ra tay!

Chỉ một câu niệm chú rất đơn giản, loại thuật thi triển cũng là ma pháp hệ hỏa cấp thấp: hỏa cầu thuật, chẳng qua số cầu lửa bắn ra hơi nhiều một chút mà thôi.

Xèo xèo…

Lửa và nước chạm nhau, khiến nước bốc hơi tạo thành từng tiếng xèo xèo chói tai. Áo đỏ lựa chọn thời cơ rất tốt, hắn ra tay ngay lúc mà Thủy Tinh Ngư biến hình, không tiện để né tránh đòn của hắn.

Lâm Hàn tán dương giơ ngón cái với Áo đỏ, đổi lại chỉ có một cái hừ lạnh như có như không của đối phương.

Ngón cái ngay lập tức đổi thành ngón giữa, Lâm Hàn buồn bực bĩu môi, không thèm để ý đến tên rắm chó kia nữa.

Hắn cần tập trung vào trận chiến này!

Bởi hắn đã đạt được mục đích mà mình nhắm đến.

Ngay từ lúc bắt đầu , Lâm Hàn đã không có ý định đánh nhau với Thủy Tinh Ngư. Hắn chỉ chịu trách nhiệm làm con mồi, để Áo đỏ thừa cơ đánh lén mà thôi. Hắn không cần thiết phải xuất chiêu chọc giận con cá ngu này làm gì.

Nhưng hắn lại sử dụng Thiết Thủy Tiễn! Hơn nữa còn dùng rất nhiều lần, mặc kệ việc Thiết Thủy Tiễn là vô ích đối với Thủy Tinh Ngư.

Nhưng, thực sự là vô ích sao?

Còn nhớ, trong Naruto có một cuộc chiến giữa hai cao thủ Ảnh cấp. Là Deidara vs Kazekage đệ ngũ: Gaara.

Trong trận chiến này, Deidara đã dung hợp đất nổ của mình vào trong cát của Gaara, cuối cùng gây nổ tung ngay khi Gaara sử dụng phòng ngự tuyệt đối, khiến Gaara tự mình đào hố chôn mình, muốn thoát cũng không được.

Nước của Lâm Hàn không có khả năng phát nổ, thậm chí còn chẳng có tác dụng công kích gì khi bị Thủy Tinh Ngư thôn phệ cả. Nhưng, cái mà Lâm Hàn nhắm đến không phải gây tổn thương cho Thủy Tinh Ngư, mà là dõi theo động thái, biến hóa trong cơ thể loài cá kỳ diệu này.

Ngay từ khi nghe được tình báo về Thủy Tinh Ngư, Lâm Hàn đã nổi lên ý tưởng này rồi. Và thực tế chứng minh, suy luận của hắn lại đúng. Hắn thực sự có thể dung nhập chakra vào trong thủy độn, sau đó hòa vào cơ thể bằng nước của Thủy Tinh Ngư. Nhờ đó quan sát được các loại hình thái khác nhau của con cá này.

Hào quang tản đi, một con cá sấu màu lục nhạt với thân thể có thể nhìn xuyên thấu hiện ra trước mắt Lâm Hàn.

Táp!

Cá sấu há cái miệng rộng tới ba mét của mình, cắn về phía Lâm Hàn. Nhưng Lâm Hàn còn nhanh hơn, chỉ nhún một cái đã lui về phía sau cả chục mét, khiến đòn tấn công của cá sấu thất bại.

Tốt! Tốt! Rất tốt!

Toàn bộ quá trình chuyển hóa thành cá sấu đã được Lâm Hàn ghi tạc vào trong đầu. Từ lượng nước phân bố làm sao, chỗ nào cần mật độ nước lớn, chỗ nào mật độ nước nhỏ, Lâm Hàn đều ghi lòng tạc dạ. Hiện tại hắn chưa có điều kiện để thi triển ngay, nhưng lĩnh ngộ về hình thái biến hóa của hắn lại tiến thêm một bước.

Không chỉ thế, còn có cả tính chất biến hóa!

Biến thành cá sấu, không chỉ thay đổi hình dạng, mà chất nước trong cơ thể Thủy Tinh Ngư cũng biến dạng hoàn toàn, trở thành loại nước màu xanh lục tràn đầy kịch độc! Cũng chính vì vậy, Thủy Tinh Ngư bây giờ có thể tản ra khí thế và mùi tanh hôi của một con cá sấu độc đích thực!

Thì ra là vậy… thì ra là vậy!

Tính chất biến hóa! Hóa ra đây mới là tính chất biến hóa!

Nếu nói hình thái biến hóa tạo ra phần vỏ ngoài cho nhẫn thuật, gia tăng uy lực cho nhẫn thuật bằng sự đa dạng của ngoại hình, làm thay đổi phương thức tấn công. Vậy thì tính chất biến hóa lại tạo nên cái hồn cho nhẫn thuật, gia tăng uy lực cho nhẫn thuật từ bên trong, cách thức tấn công không đổi, nhưng uy lực lại tăng lên vài lần, thậm chí vài chục lần. Chỉ có kết hợp cả hai thứ đó lại, nhẫn thuật mạnh nhất mới có thể ra đời!

Lâm Hàn bắt đầu ngộ ra thêm một chút. Thân thể hắn vẫn không dừng lại, liên tục thi triển chiến thuật du dấu với Thủy Tinh Ngư.

Càng đấu, Thủy Tinh Ngư lại càng trở nên táo bạo. Sinh vật thấp hèn trước mắt rõ ràng không có cách gì đánh hạ mình, nhưng trốn tránh lại nhanh như thỏ. Lại phối hợp thêm một kẻ khốn kiếp, chuyên lợi dụng lúc mình biến hình để đánh lén bằng hỏa công. Tuy rằng công kích kia rất yếu ớt, không ăn nhằm gì với Thủy Tinh Ngư, nhưng lại tạo thành đau đớn thực sự cho nó.

Đáng giận nhất là kẻ đánh lén kia đứng trên dòng thác, Thủy Tinh Ngư tự tin mình có thể lên đó, nhưng cứ mỗi khi nó định đổi mục tiêu là tên khốn dùng thủy công lại cản nó lại, chiêu thức từ ban đầu chỉ là thủy tiễn, sau đó lại dần thay đổi hình dạng, trở thành hình cá sấu, bạch tuộc, rắn, cá voi… Tất cả những hình dạng mình đã biến thành, hắn có vẻ như đều bắt chước ra được, thậm chí còn giả ra được một chút xíu khí thế. Nhưng nhìn chung, tất cả đều chỉ là hàng nhái, kể cả kích thước và uy lực đều kém Thủy Tinh Ngư xa tít tắp!

Lâm Hàn càng đánh càng kích động. Cơ hội luyện tập và lĩnh ngộ như thế này kiếm đâu ra lần nữa chứ? Hắn không cần đối đầu trực tiếp, chỉ cần chạy và đánh lén. Kỹ thuật Hit and Run này Lâm Hàn từng áp dụng cực kỳ nhuần nhuyễn trong game, nhưng chẳng ngờ sẽ có ngày mình lại áp dụng nó vào trong thực tế.

Chạy – đánh lén – quan sát cá biến hình – học lỏm – học xong lại thi triển theo! Mặc dù uy lực ban đầu chẳng đâu vào đâu, thậm chí còn thất bại liên tục, nhưng Lâm Hàn vẫn miệt mài làm. Hắn thừa năng lượng, thừa thời gian cơ mà!

Cuộc chiến cứ như thế kéo dài đến tận chiều, Lâm Hàn cũng cảm thấy ăn không tiêu. Trên thực tế, việc học tập của hắn đã ngừng lại từ giữa trưa rồi, đơn giản là vì tinh thần lực của hắn đã hao hết. Dù thế, Lâm Hàn vẫn cố gắng, tham lam lĩnh ngộ sự biến đổi khi con cá ngu kia biến hình. Nhưng dường như Thủy Tinh Ngư cũng hết bài rồi, hình dạng mà nó biến ra đã bị lặp lại, chỉ là cường độ có phần tăng lên mà thôi.

Nhưng như thế rất tốt, Lâm Hàn càng có cơ hội lĩnh ngộ sâu hơn về từng hình thái.

Chợt!

Lâm Hàn nhìn thấy Áo đỏ đang tạo dấu tay ra hiệu với hắn!

Đến thời điểm kết thúc rồi!