Nhẫn Thuật Trà Trộn Dị Giới

Chương 129: 90% thành công




Aiz!

Lê Ân Tĩnh thở dài một hơi, nhìn khuôn mặt ngơ ngác như vô thần của Lâm Hàn, trong lòng nàng thấy hơi quặn lại.

- Hãy sống thật tốt! Người em yêu!
Buông thân thể Lâm Hàn xuống, Lê Ân Tĩnh lạnh lùng quay đầu nhìn ma tướng đang cười khùng khục đằng xa, khóe miệng đầy mỉa mai:
- Khạch khạch... đúng là một đôi tình lữ làm người ta cảm động a! Ở ma giới bọn ta cũng có vài thiên tình sử rất là mỹ lệ. Aiz aiz... chỉ tiếc cuối cùng đều rơi vào kết cục người mất thân vong, không thì tự giết lẫn nhau tìm đường sống! Nhìn các ngươi, ha ha, chắc cũng chẳng khá hơn gì!

...

Ò ò ò

Từng âm thanh máy móc khô khốc văng vẳng bên tai, là tiếng báo động của toàn hệ thống! Màu đỏ và xanh lục liên tiếp nhấp nháy, khiến Lâm Hàn cũng cảm thấy cực kỳ khó chịu.

- Ký chủ hiện tại đang trong tình trạng cực kỳ nguy hiểm! Tỷ lệ vẫn lạc là 90%, ký chủ có đồng ý sử dụng 90% điểm thưởng để lấy được trợ giúp từ hệ thống?

Theo tiếng nói lạnh lẽo máy móc kia, trước mặt Lâm Hàn cũng hiện ra cảnh tượng chiến đấu của Lê Ân Tĩnh! Dù nàng đã tự bạo tinh thần thức hải và đấu khí chi nguyên, hoàn toàn áp đảo ma tướng, nhưng nhất thời lại không phá được thái cực đạo của hắn!

Ma tướng cực kỳ giảo hoạt, lại co rút vào trong mai rùa, đồng thời âm thầm mở thông đạo với ma giới, triệu hồi thêm rất nhiều ma tử ma tôn tới, dùng sinh mệnh và năng lượng của bọn chúng gia trì lên thái cực đạo cảnh, khiến sức mạnh này tăng lên gấp bội, thậm chí có thể tá đi mọi công kích của Lê Ân Tĩnh! Trải qua thời gian dài công kích không có hiệu quả, Lê Ân Tĩnh cuối cùng cũng gục ngã vì hiệu quả của việc tự bạo đã hết. Còn Lâm Hàn, kết quả sau đó có lẽ không cần nói cũng biết!

Lúc này, hệ thống lại một lần nữa đưa ra gợi ý, Lâm Hàn không chút do dự xác nhận, chấp nhận tiêu hao ba trăm năm mươi ngàn điểm thưởng để nhận lời gợi ý!

Ách!

Lần này không giống như mọi khi!

Lâm Hàn kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt, không hề có lời gợi ý giống như mọi lần. Trước mắt hắn bất ngờ lại hiện ra một bàn xoay đặc biệt! Không hề có nhiều lựa chọn như bàn xoay lần trước, mà trái lại, trên đó chỉ có sáu lựa chọn!

Sáu lựa chọn này, lần lượt là 30%, 40%, 50%, 60%, 90% và 100%.

Quỷ dị nhất, đó chính là tỷ lệ góc của từng lựa chọn này cũng không theo lẽ thường, 100% rõ ràng là nhỏ nhất, lớn nhất vẫn là 30%, nhưng lớn thứ nhì... không ngờ lại là 90%.

Theo ghi chú bên cạnh, phần trăm này chính là tỷ lệ thành công của sự trợ giúp! Lần này hệ thống chơi lớn rồi, không phải chỉ là một gợi ý tầm thường, mà lại trực tiếp trao cho hắn một năng lực có thể bảo toàn được mạng sống! Điều kiện là hắn phải tiêu hao một lần quay thưởng còn sót lại để đổi lấy lần quay thưởng đặc biệt này!

Nhưng... tại sao 90% lại có thể dễ quay phải như vậy?

Tình huống cấp bách, Lâm Hàn không kịp suy nghĩ nhiều, hắn ngay lập tức đã nhấn vào quay thưởng, tiêu hao một lần quay thưởng còn sót lại của mình.

Rè... rè rè...

Trong ánh mắt chăm chú của Lâm Hàn, điểm sáng lần lượt đi qua, 30, 40, 50,.... cứ như vậy quay vô số vòng. 100% tỷ lệ quay được rất nhỏ, chỉ thoáng cái là đã lướt qua, Lâm Hàn không hy vọng gì nhiều, chỉ là...

Tít!

Đó là...

90%

Lâm Hàn dù quay được tỷ lệ thành công cực cao, nhưng trong lòng hắn lại thầm lộp bộp một cái! 90% có góc quay rất lớn, quay được vào cũng không phải là việc gì khó khăn lắm cho cam! Chỉ là... tại sao góc quay lại lớn như vậy? Chắc chắn là có điều gì quỷ dị...

Quả nhiên!

Tròng mắt Lâm Hàn co rút lại, hắn đột nhiên chửi ầm lên, không tiếc lời mắng mỏ hệ thống:
- Mẹ kiếp! Hệ thống c*t chó nhà ngươi! Rõ ràng là bẫy người, 90% cái con mẹ gì? Rõ ràng là ngươi đang lừa gạt!

90% cái gì chứ?

Rõ ràng tỷ lệ thành công chỉ có 10%!

Nhưng hệ thống khốn kiếp này lại đưa ra lời chú thích khiến Lâm Hàn không thể chấp nhận được!

Những lựa chọn kia có tỷ lệ thành công đủ cao, chắc chắn Lâm Hàn sẽ mạo hiểm trực tiếp sử dụng năng lực này chiến đấu!

Nhưng nếu tỷ lệ thành công chỉ có 10%, lựa chọn duy nhất của hắn là để Lê Ân Tĩnh tự bạo tinh thần thức hải, tiêu hao sức mạnh của Ma Tướng, đến lúc đó, hắn sẽ ngay lập tức chớp thời cơ xông lên, giành lấy thắng lợi, nhanh nhất có thể, miễn cho năng lực này phản tác dụng lên thân thể hắn! Do đó mà tỷ lệ thành công mới lên đến 90%, nhưng vẫn có góc quay lớn đến như vậy.

Đối với hệ thống, thành công không phải là điều gì cao xa, đơn giản chỉ cần Lâm Hàn còn sống, đó chính là “thành công”! Biện pháp mà Lâm Hàn quay được thực sự là cực kỳ không ổn, nếu hắn liều mạng, tỷ lệ đánh bại ma tướng vẫn rất cao, nhưng như thế thì Lâm Hàn sẽ còn nguy hiểm hơn nữa, đây thuần túy là đang đùa với tính mạng! Chỉ có để Lê Ân Tĩnh tiêu hao trước, bản thân xen vào đánh bại kẻ địch trong thời gian ngắn nhất, như vậy hắn mới có thể tự bảo toàn!

Nhìn lại, các biện pháp khác cũng đã được hiển lộ, trong lòng Lâm Hàn chợt trở nên đắng chát.

100%: Rinnegan!

Không trách... không trách được! Nếu có Rinnegan, trận này Lâm Hàn ta thắng chắc rồi!

30% cũng còn tạm chấp nhận. Bát môn độn giáp độ thuần thục 100%, có thể mở ra Tử Môn, cửa thứ tám, dễ dàng đánh bại ma tướng! Nhưng thân thể cũng sẽ bị tàn phá nghiêm trọng, dù vậy, với thể chất của tộc Senju, Lâm Hàn cũng vẫn có thể có 30% sống sót, là một biện pháp không tồi!

Nhưng hết lần này đến lần khác, hắn lại quay phải 10%.

Còn để Lê Ân Tĩnh phải chết, đổi lấy 80% còn lại, Lâm Hàn không làm được!

...

Phong ấn Long Châu Đài!

Lê Ân Tĩnh vẫn từng bước tiến lên trong ánh mắt khiêu khích khinh khỉnh của ma tướng! Khí thế trên người nàng càng ngày càng dâng cao, đã sắp đến cực hạn, làm toái phá tinh thần thức hải và đấu khí chi nguyên của mình.

Ưm...

Lê Ân Tĩnh đột nhiên cảm thấy thân thể mềm nhũn, miệng không nhịn nổi rên lên một tiếng! Trên thân thể nàng có ba vị trí cực kỳ nhạy cảm, là cấm địa mà bất cứ một ai cũng không được động đến. Ngoại trừ “người mà nàng cho phép”. Nếu không, kẻ chạm vào chỉ có thể tan thành tro bụi!

Nhưng từ phía sau, Lâm Hàn khốn kiếp kia đã rất vô liêm sỉ nắm lấy hai vị trí trong đó, nàng biết đó là hắn, cũng chỉ có thể kiềm chế bản thân không động thủ, nhưng cũng vì thế mà thân thể nàng trở nên mềm nhũn, toàn bộ khí thế tích tụ thoáng chốc tán loạn. Nàng trở lại trạng thái mệt mỏi uể oải sau khi sử dụng cấm chú, yếu ớt ngã vào lòng Lâm Hàn.

- Anh... anh làm cái gì?
Lê Ân Tĩnh giận dữ kêu lên, nhưng nghe thế nào cũng có hương vị run rẩy nũng nịu như đang giận dỗi với hắn vậy.

- Để người mình yêu hi sinh vì mình? Thằng đàn ông như vậy cũng quá hèn đi!
Lâm Hàn cười gượng, cố nén đau đớn đưa cánh tay trái đang run rẩy lên vuốt ve gò má Lê Ân Tĩnh.

- Khốn kiếp! Đến lúc này rồi còn nói chuyện này làm gì! Nếu em không làm vậy, cả hai chúng ta sẽ cùng chết! Hiểu chưa?

- Không!
Lâm Hàn ngắt lời:
- Em sẽ không chết! Vì anh... sẽ bảo vệ em!

- Chỉ là... nếu một ngày anh cũng bị ác ma xâm chiếm, không còn là Lâm Hàn nữa, vậy em còn yêu anh không?

Giọng nói trầm ấm hàng ngày đã trở nên khản đặc, Lâm Hàn không muốn nói nhiều nữa, cũng không nghe câu trả lời của Lê Ân Tĩnh. Cố nén đau đớn, hắn buông Lê Ân Tĩnh xuống, xoay người đối mặt với ma tướng.

- Đồ ngu, lúc này rồi, anh còn để ý mấy cái chủ nghĩa đại nam tử chết tiệt! Anh...

Lê Ân Tĩnh la lên, nhưng nàng đột nhiên im bặt lại, gương mặt khiếp sợ nhìn chằm chằm vào bóng lưng Lâm Hàn.

Cánh tay trái của hắn đang run lên bần bật, nắm chặt kiếm Hàn Tuyết! Từ vị trí đó, hàng loạt hoa văn quỷ dị hình hoa tuyết dần dần lan tràn, ban đầu có màu đỏ như dung nham, sau đó trở nên đen kịt, giống như những hình xăm quái dị bám đầy trên tay hắn.

- Chậc chậc! Vừa rồi thì nữ hi sinh vì nam, giờ thì đổi chiều, nam hi sinh vì nữ... Khà khà... ta đúng là cảm động không thôi a! Thôi ta đổi ý rồi, hay là hai người các ngươi cùng theo ta đi ha! Cô nàng kia cũng khá mỹ lệ, một tuần để ta hưởng dụng năm ngày, còn hai ngày để ngươi chơi đùa thoải mái! Thế nào? Ta cũng quá rộng lượng đi! Ha ha ha...

Lâm Hàn lạnh mặt nhìn ma tướng, tay phải nhanh như chớp đặt lên chuôi kiếm, ánh đao sáng như tuyết lóe lên, khiến ma tướng cũng phải nheo mắt lại.

Cái gì?

Ma tướng kinh hãi, cảm giác đau đớn bên hông khiến hắn không thể tưởng tượng nổi điều gì đang xảy ra. Theo bản năng, hắn sử dụng tốc độ cao nhất của mình lao lên phía trước, dù vậy, bên hông hắn cũng in lằn một vết thương sâu hoắm, dòng máu xanh lục hơi tí tách chảy ra.

Xoeng!

Một lần nữa xuất kiếm!

Hự!

Một lần nữa, ma tướng không thể hiểu chuyện gì xảy ra, bên hông lại đau nhói, chính xác ở vị trí vết thương cũ. Lần này, hắn đã có đề phòng hơn, ngay từ lúc Lâm Hàn xuất kiếm, hắn đã cảnh giác chuẩn bị né tránh, nhưng dù vậy, vết thương bên hông cũng bị rạch ra thêm một ít, trở thành một vết thương sâu đến sáu phân!

Tại sao lại như vậy?

Đạo cảnh vẫn khóa chặt lên người Lâm Hàn, khiến không gian xung quanh hắn trở nên cực kỳ bền vững và rắn chắc! Nếu theo đúng thực lực của hắn...

Nhìn lại dị trạng của Lâm Hàn, cùng thanh kiếm Hàn Tuyết càng ngày càng rực lên ánh đỏ huyết sắc! Trong lòng ma tướng bất giác cảm thấy kinh hãi!

Sát khí... sát khí thật mạnh!

Sát khí từ kiếm Hàn Tuyết đang như vũ bão xâm chiếm thân thể Lâm Hàn, quan trọng nhất, kiếm Hàn Tuyết đang điên cuồng liên kết với thiên địa xung quanh, biến cả mảnh thiên địa này trở thành sát khí tràn ngập mùi máu tanh, không ngừng không nghỉ cung cấp năng lượng cho Lâm Hàn! Ngay cả chính ma khí của hắn cũng bị đồng hóa, trở thành sát khí nồng nặc mà cường đại!

Ma tướng nhanh chóng vận dụng đạo cảnh thái cực của Lã Thiên Thanh, đè ép lại mảnh thiên địa tràn ngập sát khí kia, thái cực đạo cũng bao bọc toàn bộ thân thể.

Úng!

Lại một lần nữa, Lâm Hàn phá vỡ giới hạn đạo cảnh của ma tướng, dùng phi lôi thần kiếm trảm, một kích hoàn mỹ đến không đường né tránh chém tới cổ ma tướng! Nhưng lần này, ma tướng đã sử dụng thái cực đạo phòng ngự, mặc dù thái cực đạo này cũng không đủ sức chống trả với sự sắc bén của thần khí Hàn Tuyết, nhưng lại có thể cho hắn đủ thời gian để né tránh!

Xoeng xoeng xoeng xoeng!

Lâm Hàn liên tiếp sử dụng phi lôi thần kiếm trảm, những kích cực kỳ hoàn mỹ mà mọi lần hắn phải tính toán rất lâu mới sử dụng được, bây giờ lại có thể dễ dàng sử ra, hơn nữa còn liên miên bất tuyệt, khiến ma tướng nhất thời cực kỳ chật vật, chỉ có thể né tránh. Chỉ là... ma tướng cũng lợi dụng thái cực đạo và tốc độ kinh người của mình, nhất thời, Lâm Hàn cũng không gây tổn thương được cho hắn.

- Nếu... nếu ta thực sự sẽ trở thành ác ma...
Lâm Hàn thở hồng hộc, cố nén đau đớn lẩm bẩm những điều cực kỳ khó hiểu:
- Vậy cũng được, tất cả... chỉ cần bảo vệ được nàng!

- Ta cần sức mạnh! Nhiều sức mạnh hơn nữa!

Trong ánh mắt kinh hãi của ma tướng, sát khí xung quanh càng trở thêm nồng nặc, kiếm hàn tuyết càng rung lên bần bật, huyết quang càng ngày càng thịnh, thậm chí có xu thế áp đảo khí thế của hắn! Ma tướng lúc này đang bị hạn chế tu vi, dù phong ấn suy yếu khiến hắn càng đánh càng mạnh, nhưng còn lâu mới so với được thực lực chân chính của hắn. Sát khí kia... không ngờ lại có thể chèn ép được tu vi hiện tại của ma tướng!

Đoạn không kiếm pháp!

Đoạn không!