Ở thế giới này, bất kỳ trò chơi nào muốn gặt hái vinh quang tại Video Game Awards - giải thưởng danh giá bậc nhất được Hiệp hội Trò chơi quốc tế tổ chức hàng năm đều phải chinh phục thành công ban giám khảo trước tiên.
Đó là thiết luật.
Dù mục tiêu của những đơn vị đứng sau chúng là chiếc cúp vàng dành cho người thắng lớn nhất, hay chỉ là một cái đề danh khiêm tốn thì cũng đều như nhau: để vượt lên trên hằng hà sa số đối thủ cạnh tranh khắp năm châu bốn bể chúng cần phải có được sự tán thành đầy đủ đến từ những kẻ nắm quyền phán quyết trong tay.
Mà để có được sự tán thành đầy đủ ấy thì bên cạnh việc đáp ứng điều kiện tiên quyết là bản thân trò chơi phải thực sự vượt trội so với những sản phẩm phát hành cùng năm, những đơn vị đứng sau chúng có thể lợi dụng cái mác quan hệ xã giao tiến hành “đi đêm” với ban giám khảo, nhằm làm gia tăng thêm xác suất giành chiến thắng trong cuộc chơi.
Tất nhiên, chuyện “quan hệ xã giao” ở cái tầm cỡ “thế giới” này không phải cứ muốn là được.
Để có cho mình cơ hội “đi đêm” với những vị giám khảo đầy quyền uy thì tiền đề là cha đẻ trò chơi phải sở hữu cho mình vốn liếng thật đầy đủ hùng hậu.
Và trong cái vốn liếng này tiền bạc chỉ chiếm giữ một phần chứ không phải toàn bộ, do không có giám khảo nào ngu ngốc tới mức cứ thấy tiền chồng lên bàn là gật đầu đút túi, không thèm quan tâm xem sản phẩm đối phương mang đến tốt xấu ra làm sao.
Chẳng may lá phiếu của họ giúp một trò chơi rác rưởi lên ngôi, gây hại đến danh tiếng của giải thưởng thì họ kiểu gì cũng sẽ bị hỏi tội ngay lập tức.
Nhẹ thì mất toi bát cơm còn nặng thì… có trời mới biết.
Vì chút của cải phi nghĩa mà hủy hoại tiền đồ của bản thân, cuộc đổi chác này nhìn từ góc độ nào cũng đều thấy không đáng.
Thế cho nên, ngoại trừ tiền bạc ra cha đẻ trò chơi cần sở hữu thêm một thứ nữa trước khi nghĩ đến chuyện gặp mặt giám khảo Video Game Awards, đó chính là sự ủng hộ nhất trí tới từ cộng đồng.
Như đã nói ở trên, điều kiện tiên quyết để một trò chơi nuôi mộng gặt hái vinh quang là nó phải vượt trội so với vô vàn đối thủ cạnh tranh về mọi mặt, và chỉ một phía giám khảo cho ra đánh giá như vậy thôi là chưa đủ.
Phải có thêm sự đồng thuận đến từ cộng đồng nữa thì danh hiệu mới có thể ban phát, bằng không thì giải thưởng sẽ lại mang tiếng đi ngược quan điểm số đông, từ đó gây nên những phen tranh cãi lùm xùm không đáng có.
Mà trong cái sự đồng thuận đến từ cộng đồng vừa nêu, ý kiến của giới truyền thông chủ lưu có một tầm ảnh hưởng khá lớn, lắm lúc lấn át cả quan điểm đến từ quần thể người chơi - nhóm người đông đúc hơn hẳn về mặt số lượng và ý kiến của họ đúng lý mà nói phải sở hữu cân lượng tương đương.
Chính vì thế nên trước khi tìm đến giám khảo người ta thường sẽ bắt tay hợp tác gây dựng thanh thế với các đơn vị báo chí, media hàng đầu, đợi bao giờ tiếng khen phủ sóng dày đặc hết mức có thể ai nấy mới thuận thế triển khai các phi vụ “đi đêm”.
Có cầu thì ắt có cung, nắm bắt được tình hình một số đơn vị lẫn cá nhân hoạt động trong lĩnh vực truyền thông bắt đầu kiêm luôn cả vai trò trung gian móc nối, với mục đích không gì khác ngoài mưu lợi cho bản thân.
Người đến kẻ đi tạo thành một dịch vụ "ăn theo" mùa trao giải, tuy phải hoạt động âm thầm trong bóng tối song lại vô cùng nhộn nhịp mỗi khi đến hẹn.
Để rồi không biết từ khi nào, dân trong nghề bắt đầu kháo nhau rằng muốn thuyết phục giám khảo của một khu vực bỏ phiếu cho mình thì trước hết hãy thuyết phục giới truyền thông chủ lưu của chính cái khu vực ấy đồng ý hợp tác với mình đi đã.
Cái điều lệ bất thành văn đó cứ một mực truyền đến tai của những công ty trò chơi nước nhà như GETA hay Navigame, rồi hiện tại là Ninja Entertainment của Dương Khoa, để họ lấy làm căn cứ xây dựng sách lược vận hành theo.
Ngặt nỗi, dường như không phải ai cũng có cái duyên hưởng thụ thứ dịch vụ đậm chất "đốt tiền" này.
Bằng chứng là dưới sự tác động của các thế lực ngáng đường ẩn giấu sau màn, Ninja Entertainment đã phải ngậm ngùi chứng kiến cảnh hàng loạt đơn vị truyền thông chủ lưu tại khu vực châu Âu quay lưng.
Kế hoạch gây dựng thanh thế đột nhiên lâm vào bế tắc, khiến đoàn đội Dương Khoa đành đi tìm sự đột phá ở những khu vực trọng yếu khác.
Và họ sẽ còn phải khổ não rất lâu nữa với vấn đề này, nếu như người sếp lớn của cả đội không được tổng quản lý chi nhánh Markus đánh thức.
— QUẢNG CÁO —
Đúng, tầm ảnh hưởng sâu sắc của giới truyền thông chủ lưu đối với giải thưởng Video Game Award là không thể phủ nhận, song nó không phải là con đường duy nhất để đánh động ban giám khảo quyền uy.
Vẫn còn đó cứu cánh dành cho các tay chơi tham gia vào cuộc săn danh hiệu, đó chính là tiếng nói đến từ dân gian.
Tuy chúng thường xuyên bị lép vế so với tin báo chính thống thật, do tính tản mát và hệ thống quan điểm được bày tỏ theo kiểu “chín người mười ý”, song chỉ cần bằng cách nào đó một trò chơi được game thủ từng khu vực tung hô nhiệt liệt trước thềm giải thưởng Video Game Awards thì cha đẻ của nó vẫn có khả năng sáng tạo ra kỳ tích kinh thiên.
Có điều, nói đi cũng phải nói lại cứu cánh này cũng có vấn đề của riêng nó.
Đó chính là cha đẻ các trò chơi phải tự mình tìm ra được câu trả lời cho câu hỏi “bằng cách nào”.
Sở dĩ nói tự mình là bởi, đối với từng trường hợp cụ thể lại có từng cách giải quyết riêng biệt, không hề đồng nhất với nhau và không có bao nhiêu giá trị tham khảo cho các trường hợp khác.
Đó là còn chưa tính đến bản thân câu hỏi này cũng không hề dễ trả lời chút nào, vì việc “làm dâu trăm họ” đã bao giờ là công việc giản đơn?
Nếu đánh tiếng một câu thôi mà cả làng cả tổng đồng thanh hưởng ứng luôn, vậy thì cha đẻ trò chơi đã chẳng phải khổ sở với hành trình kiếm chác danh hiệu Video Game Awards.
Có thực lực ấy giới truyền thông chủ lưu người ta xúm vào xun xoe bợ đỡ ngay tắp lự, chứ còn lâu mới dám làm mình làm mẩy ra vẻ khó khăn.
Không, con đường thứ hai chưa bao giờ dễ dàng để đi hết.
Trước Dương Khoa đã có cả đống đơn vị lẫn cá nhân nghĩ đến chuyện cậy nhờ thế lực dân gian thay vì bắt tay hợp tác với giới truyền thông rồi.
Thế nhưng chỉ có một số ít người thực sự thành công trong việc tạo ra được tiếng vang cần thiết, và thường thì cái giá họ phải trả cho nó là quá lớn, lớn hơn rất nhiều so với cái giá những tay trung gian móc nối đòi hỏi.
Đã vậy, sau khi có được toàn dân đứng về phía mình họ còn phải tiếp tục đối mặt với một ban giám khảo hoàn toàn “chí công vô tư”, không hề có bất kỳ một sự đảm bảo nào cho việc gặt hái những danh hiệu mà họ nhắm đến.
Tỷ lệ rủi ro quá cao kèm thêm cái giá phải trả quá lớn, hai yếu tố bất lợi song hành cùng nhau khiến cho những thu hoạch từ Video Game Awards, nếu có thì cũng mang ý nghĩa mất nhiều hơn được.
Chí ít là trong ngắn hạn.
Lấy hiện trạng cạnh tranh khắc nghiệt trong ngành trò chơi ở thế giới này mà nói thì việc mất nhiều hơn được thực sự rất nguy hiểm, bất kỳ lúc nào nó cũng có thể trở thành một đòn đánh chí mạng hạ gục một doanh nghiệp bất cẩn.
Thành thử, với dịch vụ “ăn theo” ngày càng trở nên hoàn thiện người ta cũng dần dần gạt con đường thứ hai ra khỏi tâm trí luôn, cứ bắt tay hợp tác với giới truyền thông chủ lưu cho lành.
Chẳng may không đạt thành thỏa thuận thì coi như thôi, hoặc lần sau tái chiến hoặc cứ thế mà chiến đấu tiếp, thắng giải thì tốt còn không thì cũng chẳng mất gì.
Chứ trước khi bản thân trở thành một thế lực hùng mạnh quát tháo phong vân sẽ không ai nghĩ đến việc đặt niềm tin vào thế lực dân gian.
— QUẢNG CÁO —
Thằng cho đến tận bây giờ, với sự xuất hiện của chàng trai “bật hack nhân sinh” Dương Khoa con đường thứ hai ấy mới lại có cơ hội lộ diện dưới ánh mặt trời.
Mà đã không làm thì thôi, đã làm là nhân vật chính của chúng ta quyết định phải làm một vố thật hoành tráng, cho người đời sau tấm tắc lấy đó làm gương.
Tỷ như sử dụng chiêu số thu hút sự quan tâm hao tiền tốn của bậc nhất: tổ chức giải đấu, một giải đấu đạt tiêu chuẩn chuyên nghiệp ngay trên “sân khách” và thậm chí, sẵn sàng va chạm với”mùa eSport” thường niên.
Giải đấu của một trò chơi non trẻ.
chưa đầy một tuổi dám cả gan đương đầu với cả một hệ thống giải đấu đẳng cấp “lão làng”, tin tức này mà truyền ra ngoài thì kiểu gì người ta cũng sẽ cho rằng đơn vị chủ quản bị điên.
Nhưng đối với ông chủ Ninja Entertainment mà nói thì chừng đó còn chưa đủ điên, hắn còn có ý tưởng kinh thiên động địa hơn nữa cơ, chẳng qua là khi đem ra bàn bạc do không được lòng số đông nên nó bị bỏ phiếu phủ quyết ngay tắp lự mà thôi.
"Rồi Tiến hiểu, chuyện gia nhập liên minh eSport sếp Khoa không cần trình bày thêm nữa.
Tiến vẫn giữ nguyên quan điểm ban đầu, rằng nó không khả thi một chút nào đâu.
Xác suất là một con số không tròn trĩnh, khỏi phải trông đợi vào may mắn hay gì hết.”
"Em đồng ý với anh Tiến ạ.
Rất khó để chúng ta gia nhập vào cái liên minh ờ… “quý tộc” đó, khi mà việc phổ cập trò chơi khắp toàn cầu chúng ta còn chưa làm được.
Rất nhiều nơi còn chưa biết chúng ta là ai, trò “Đế chế” mặt mũi thế nào thì làm gì có căn cứ để họ cho chúng ta tổ chức giải ngang hàng với những “bom tấn” nổi tiếng đương thời?”
"Ôi chú Khoa ơi là chú Khoa.
Chú lại quên hết lời anh kể khi xưa rồi, ba yếu tố cơ bản để gia nhập liên minh tổ chức giải eSport tháng năm phải thuộc nằm lòng chứ? Một phiếu chống, khỏi phải bàn cãi.”
Căn phòng họp tại văn phòng chi nhánh châu Âu, giờ phút này tất cả mọi người đang cùng với Dương Khoa tổ chức một cuộc họp khẩn cấp xoay quanh sáng ý tổ chức giải của hắn và Markus.
Thành viên tề tụ đông đủ hết, thậm chí có cả người đang làm việc tại trụ sở quê nhà tham gia bằng hình thức trực tuyến là Minh Hà và Thiếu Hoàng.
Khi nghe thấy sếp lớn trình bày ý định gia nhập liên minh những ông lớn làm giải eSport tháng năm, tức thì vô vàn phiếu chống được bỏ khiến hắn thiếu chút nữa thì đổ gục xuống bàn biểu thị sự thất vọng.
Khó khăn lắm mới tìm được một tia hy vọng sau chuỗi ngày buồn tủi nơi đất khách quê người mà đám nhân viên dưới trướng chả thương tình gì hết, chưa gì đã vùi dập cho bằng chết làm hắn cảm thấy đau lòng quá đỗi.
— QUẢNG CÁO —
Người ngoài nhìn vào có khi còn tưởng rằng mấy người này chuẩn bị tạo phản chứ chả chơi.
Uổng hết cả cái công thường ngày chăm chút yêu thương a.
┐( ´ д ` )┌
Bất quá, than vãn suông trong lòng vậy thôi chứ Dương Khoa hắn thực ra cũng không đến nỗi thất vọng quá mức, dù sao ngay từ ban đầu hắn đã nhận định sẵn đó là một cơ may nhỏ nhoi khó có thể xảy ra.
Thêm nữa là ngay sau đó cả đám lập tức tán đồng ý tưởng còn lại, khiến cho dáng dấp vui vẻ nhanh chóng hiện ra nơi nhân vật chính của chúng ta:
"Tuy nhiên, nếu bỏ qua chuyện tham gia liên minh thì Tiến thấy ý tưởng mở giải tranh thủ sự ủng hộ của cộng đồng người chơi là không hề tồi chút nào.
Cứ việc Navigame chưa từng làm thế này bao giờ nên không có tiền lệ tham khảo, nhưng các trò chơi của Ninja Entertainment từ xưa đến nay luôn đảm bảo được sự cuốn hút trong thi đấu so tài.
Lại thêm vào giải đấu ở quê nhà đang được ủng hộ rất mãnh liệt, có thể tạo ra tác động tích cực đến giải đấu ở đây nên….
Chắc rồi, có điều kiện thì tại sao lại không chứ?”
"Anh cũng ủng hộ mở một phiên bản châu Âu của AoE Championship nhé! Làm càng lớn càng tốt, có gì còn dùng nó làm bàn đạp cho việc tham gia liên minh tổ chức giải eSport sau này.”
Theo sau cái gật đầu của Tiến, Thiếu Hoàng lập tức giang tay ủng hộ trông hết sức khoa trương.
Những người còn lại trong phòng thấy có thành viên cốt cán đi đầu bày tỏ cũng lần lượt đưa ra những quan điểm tương tự.
Riêng chỉ có mình Minh Hà là im lặng lắng nghe, bàn tay phải giơ lên vân vê chân tóc trông có vẻ hơi băn khoăn.
Lấy làm lạ, Dương Khoa bèn nghiêng người hướng về phía màn hình điện tử lên tiếng: “Thế nào, chị Hà có ý kiến gì khó nói hay sao mà lặng im thế? Cứ thoải mái đi chị, toàn người nhà mình chứ có xa lạ gì đâu?”.