Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu

Chương 556: 556: Hành Trình Đấu Giải Đáng Nhớ Của Cô Bạn Gái Xinh Xắn Dễ Thương Siêu Đáng Yêu Thảo My 8






"...!Thế nhé, trận này kể cả có quân đẹp chúng ta cũng không đánh sớm nữa.

Đường lối phát triển thời điểm đầu game cứ theo như những gì mấy chị em mình đã luyện tập với nhau, sau đó thế nào sẽ tùy cơ ứng biến."
Hội ý trước trận đấu cùng đồng đội xong xuôi, Thảo Hân nhanh chóng quay sang phía đàn em vắng mặt định nói mấy lời tương tự.

Bất quá khi đưa mắt quét qua món đồ vật quen thuộc Thảo My vừa ném lên bàn, cô lập tức tỏ vẻ sửng sốt sau đó quên luôn ý định ban đầu mở miệng liến thoắng: "Ô, cái món quà lưu niệm hồi tổ chức event đây mà.

Em My kiếm được ở đâu thế? Chị tưởng nhà mình thanh lý hết hàng thừa từ lâu rồi chứ?"
"Vâng, nhưng cái này là hàng mẫu bên chỗ anh Khoa.

Mẻ đầu tiên ấy chị, nó vẫn còn."
"Mẻ đầu? Thế thì sao lại vào được tay e….

À thôi chị hiểu rồi.

Vậy là nãy giờ em chạy đi lấy nó?"
"Vâng."
"Nhưng mà đang thi đấu sao tự dưng lại chạy đi lấy nó để làm gì vậy em?” Kim Cúc hồn nhiên xen vào hỏi thăm.
“Làm màu ạ.”
Vẻ mặt không cảm xúc Thảo My buông một câu bông đùa, tay cầm chuột nhấn vào ô chuẩn bị sẵn sàng trên màn hình máy tính.

Kế đến, cô chợt vươn tay về phía màn ảnh camera lay chỉnh sao cho trọng tâm ống kính nhắm thẳng vào mặt cô, sau đó cầm lại băng đô đặt trên bàn lên.

Vừa vặn đúng vào lúc này bình luận viên đã quay trở lại với công việc của mình, kèm theo đó chân dung các tuyển thủ tham gia thi đấu cũng tái xuất hiện trên màn hình lớn.

Bắt gặp động tĩnh dị thường nơi em út đoàn đội LadyNinja, các nhân viên kỹ thuật ẩn mình sau cánh gà không chút phân vân cho phóng to chân dung cô lên luôn, thuận tiện đánh tiếng hai bình luận viên đang hăng say "buôn nước bọt" chú ý đến.
“...!Hy vọng ở trận đấu tiếp theo diễn ra ngay sau đây bản đồ sẽ có sông ngòi biển cả, để chúng ta có thể cùng nhau đánh giá xem tài đánh thủy của NorthWind liệu có lợi hại như tài đánh bộ hay không….


Ôi chu choa, tôi đang nhìn thấy gì đây? Tuyển thủ nhỏ tuổi nhất đội LadyNinja, Sóc Bông đang hướng về camera… đeo lên một chiếc băng đô? Không, đây là đang gửi đi một thông điệp! Thông điệp cho tất cả chúng ta, chắc chắn là như vậy rồi!"
Chỉ thấy trên màn hình lớn đối diện vô vàn ánh mắt theo dõi chăm chú, cô gái xinh xắn dễ thương siêu đáng yêu của chúng ta cẩn thận buộc tấm băng đô bắt mắt lên trán, sao cho dòng chữ "Fan hâm mộ Đế chế" vừa vặn lộ ra hết.

Kết thúc động tác, cô hơi híp mắt hướng về phía trước, ngón tay thon thả giơ lên chỉ chỉ vào dòng chữ trước khi khôi phục dáng vẻ không cảm xúc chờ đợi trận đấu bắt đầu.

Ý tứ biểu đạt thoạt trông có phần khó hiểu, song trong mắt Nhật Phong thì mọi thứ lại hết sức rõ ràng.

Thế là không chút do dự anh khoái chí kêu to.
"Hả? Thông điệp gì vậy anh Phong? Có thể nói rõ hơn được không tôi đang không hiểu gì đây." Ngồi bên cạnh khách mời Hạnh Đào lên tiếng thắc mắc.
"Đương nhiên là được.

Nói ngắn gọn thì, tấm băng đô tuyển thủ Sóc Bông vừa đeo là một món quà lưu niệm của Ninja Entertainment dành tặng du khách trong sự kiện quảng bá trò chơi tại hội chợ GamExpo năm ngoái.

Bất quá nó lại là một món quà mang tính chất "an ủi" chứ không phải là một món quà bình thường, chỉ những ai tham gia sự kiện và ờ… không may thua trận mới có được nó mà thôi."
"Đeo lên nó chứng tỏ rằng tuyển thủ Sóc Bông của chúng ta đã chấp nhận kết quả thất bại trước NorthWind tại ván đấu đầu tiên.

Nhưng hãy nhìn dáng vẻ của Sóc Bông bây giờ đi, cô đang thể hiện một cái...!ý chí chiến đấu vô cùng sục sôi, và chúng ta có thể chắc chắn với nhau một điều rằng cô sẽ không can tâm ra về tay trắng trong ngày hôm nay đâu.

Ván thi đấu kế tiếp Sóc Bông sẽ thi đấu với 200% công lực của mình, tôi tin là như vậy."
"Thì ra là thế.

Nghe anh giải thích xong tôi cảm giác tuyển thủ Sóc Bông của chúng ta đang muốn hóa thân thành "người báo thù" trong các bộ phim hành động anh Phong ạ….

Mà anh Phong biết không, trên phim con người ta một khi đã đi báo thù thì ai cũng thành công hết.

Do đó tôi ngày càng có niềm tin mãnh liệt rằng dự đoán ban nãy của tôi sắp trở thành hiện thực rồi.

Trận đấu tiếp theo LadyNinja nhất định sẽ gỡ lại được một ván trước NorthWind, cam đoan!"
"Này thì tôi không đồng ý với anh nhé anh Đào.


Tại sao không thể là kỳ tích chính thức phát sinh kể từ thời điểm này chứ? Tôi sẵn sàng bắt cửa đối lập với anh luôn, LadyNinja sẽ giành được chiến thắng sau cùng 2 - 1 trước NorthWind.

Sẽ là một cú lội ngược dòng kinh điển, nhớ lấy lời tôi!"
"...!Chốt kèo? (giơ tay)"
"(Bắt tay) Chốt kèo! Giờ thì, chúng ta hãy cùng chờ xem tại ván thi đấu thứ hai của loạt Bo3 giữa LadyNinja và NorthWind các cô gái có giành được chiến thắng như tôi và anh Hạnh Đào cùng hy vọng không nhé.

Cả tám tuyển thủ đã gửi đi tín hiệu sẵn sàng, giờ chỉ chờ hiệu lệnh đến từ ban tổ chức là trận đấu có thể bắt đầu."
Tiết mục "bình loạn" trước trận đấu kết thúc với kèo cá cược vui vẻ được hai bình luận viên Nhật Phong - Hạnh Đào "chốt hạ" một cách đầy ngẫu hứng.

Về phần các khán giả theo dõi trực tiếp thì, sau khi hiểu ra câu chuyện ai nấy lập tức phát cuồng hết cả lên.

Cũng dễ hiểu thôi, ai bảo hình ảnh cô nàng dễ thương nhất đội đột nhiên bày tỏ ý chí thi đấu "sống chết" thực sự là quá đẹp chứ.
"Người báo thù! Sóc the Avenger!!! o(≧▽≦)o "
“Cứu! Moe quá! Máu mũi!”
"Trời ơi giận lên trông vẫn cute quá đáng! Vợ ơi quay mặt qua đây nhìn anh một cái cho hết giận nè! (⁀ᗢ⁀) "
"Chiến binh Sóc Bông lên sàn rồi bay ơi! Trận hai all in (cược tất) LadyNinja cho tao!"
"Khoa trương quá đấy My em.

Với cả hình như kỹ thuật viên đưa em lên màn ảnh lớn rồi hay sao ấy, ngoài kia náo loạn lắm." Ngồi ngắm cô em út của đội "làm màu" trước màn ảnh camera Thảo Hân dở khóc dở cười nhận xét ngắn gọn, đôi mắt thi thoảng lại dòm ra khu vực khán đài phía bên ngoài.

Cả cô lẫn hai thành viên bên cạnh đều không hiểu tại sao Thảo My lại hành động như vậy, bất quá dựa trên phản ứng của đám khán giả nhao nhao hò hét ngoài kia thì có vẻ như nó không có vấn đề gì hết.

Ai nấy đều hướng về phía LadyNinja cổ động nhiệt tình sau khi chứng kiến diện mạo mới của Thảo My, không có điều bất thường nào xảy ra nên cô cũng không tiện đả động nhiều.

“Kệ đi chị, coi như để em tùy hứng một lần.


Chuẩn bị vào trận thôi mọi người, em sẵn sàng rồi."
Buông lời trấn an qua loa lấy lệ xong, Thảo My cúi đầu hòng che giấu nửa dưới khuôn mặt khỏi camera, miệng lẩm bẩm không thành tiếng một câu nói bằng tiếng Anh: "Now this is personal.

(Giờ thì đây là chuyện cá nhân.)”

Mười phút sau.
“Bắt được thêm con lợn nữa này.

Tươi rồi tươi rồi!"
Buồng thi đấu đoàn đội NorthWind, người đội trưởng tên Hữu vừa cười nói khúc khích vừa thao tác nông dân bắn tên dụ lợn rừng đuổi theo về nhà chính.

Hiện tại mới chỉ là phút thứ năm của ván đấu thứ hai, và mọi thứ cho đến lúc này vẫn đang diễn ra vô cùng êm đẹp đối với bản thân anh nói riêng và NorthWind nói chung.

Cả đội vớ được bản đồ "siêu tủ" Arabia, chủng tộc vào tay toàn là "hàng tuyển" cộng thêm tài nguyên khởi điểm thuộc hàng dư dả, động vật hoang dã tụ tập quanh nhà cứ phải gọi là đông nhung nhúc.
Cứ đi một bước là bắt gặp một con.
Cơ sở nền móng đẹp chả khác gì tranh vẽ, chỉ cần thuận thế phát triển lên là NorthWind sẽ lại có ngay một trận thắng dễ dàng nữa.

Mang theo suy nghĩ đơn giản ấy Hữu vui vẻ cắt thêm nông dân vây giết lợn rừng, không để ý rằng đúng vào lúc này một con ngựa dò khác màu chợt lao ra từ trong màn sương Fog of War bao quanh căn cứ.

Nó ghìm cương đứng lại như thể muốn xác nhận một điều gì đó, trước khi hùng hổ lao thẳng tới nhà chính với thanh kiếm lăm lăm trong tay.
"-Cảnh báo: Bạn đang bị Sóc Bông tấn công."
"Gì đấy, sao lại công sớm nữ….

Ơ kìa, trick bẩn của ông Nhật Anh này!" Vốn định mở miệng phàn nàn khi thấy dòng thông báo chiến đấu hiện lên, nhưng rồi Hữu chợt kêu lên thất thanh khi thấy căn cứ bị một con ngựa dò yếu đuối tấn công.

Rất dễ hiểu, tiếng là tấn công nhưng mục tiêu của đơn vị ngựa dò này lại không phải là nông dân hay công trình phe địch, mà lại là đàn cừu đang chờ đến lượt giết thịt đứng ngay sát bên ngoài nhà chính.
Không nhầm đâu, chính là đàn cừu.

Khác với đám động vật hoang dã chân chính trong "Age of Empires" như hươu hay lợn rừng, cừu là đơn vị người chơi mặc định chiếm được quyền điều khiển về tay mỗi khi phát hiện ra chúng.

Đồng thời chúng cũng nghiễm nhiên được tính là đơn vị thuộc về người chơi kể từ giây phút "đổi màu" trở đi, cứ việc nó không hề gây bất cứ tác động nào đến thanh dân số của người đó.

Và nếu đã là đơn vị thuộc về người chơi thì nó hoàn toàn có thể bị tấn công bởi kẻ địch như bình thường, chừng nào quyền sở hữu nó còn chưa được chuyển giao do có người "chăn dắt" trong tầm nhìn.

Nhưng đó chưa phải là trọng yếu.

Trọng yếu ở đây là, dựa trên thiết lập của trò chơi chỉ có động vật bị nông dân giết chết mới để lại thức ăn cho người chơi khai thác.

Một khi động vật bị bất kỳ đơn vị nào khác giết chết nó sẽ lập tức tiêu biến thành cái xác không luôn, một khoanh "thịt" cũng chẳng có mà mang đi.
Kể từ khi cơ chế này được chính Nhật Anh - thành viên mới gia nhập NorthWind phát hiện ra, chiêu số điều dò giết cừu nhằm ngăn chặn đối thủ kiếm thức ăn từ nó cũng theo đó nảy sinh như một lẽ tự nhiên.

Chẳng qua chiêu số này tuy hiệu quả thì hiệu quả thật, song nó cũng gây ra một sự ức chế không hề nhẹ trong cộng đồng người chơi do các nạn nhân trúng chiêu tự dưng mất trắng thứ vốn phải thuộc về mình.

Chưa kể nó còn quá dễ dàng để vận dụng do khởi điểm người chơi luôn có một đơn vị quân chạy nhanh, dẫn đến chỉ cần trúng chiêu một cái là ai nấy tiến hành trả thù cuộc đời ngay tắp lự.

Mình đã không được thoải mái chơi đùa thì người khác cũng đừng hòng thoải mái chơi đùa, thế cho nó sòng phẳng.
Lâu dần, nhận thức được câu chuyện nó sẽ chẳng đi đến đâu nếu mọi thứ cứ tiếp diễn như thế mãi, cộng đồng người chơi "Age of Empires" khắp dải đất hình chữ S lẫn châu lục u - Mỹ mới quy ước với nhau rằng không được có hành động lãng phí thức ăn trong các trận so tài thông thường.

Có bản lĩnh ngươi cứ ăn cắp ăn trộm cừu bò thoải mái, nhưng chỉ cần cho quân lính động dao giết chóc là replay trận đấu sẽ được lưu lại.

Sau đó tên của kẻ thủ ác sẽ được hân hạnh "vinh danh" khắp mọi chốn trên internet, thông qua ảnh chụp màn hình hay đoạn clip cắt ra từ replay gốc.

Quy ước này nhanh chóng được cộng đồng đón nhận và đem lại hiệu quả ngay tắp lự, sợ bị bêu riếu ai nấy lập tức bỏ ngay thói quen giết động vật lấy vui.

Cùng với đó những chiêu số phái sinh như cho ngựa dò dụ lợn rừng chạy theo mình đến cuối chân trời, hay là nhảy vào giữa đàn hươu khiến chúng giật mình chạy tứ tán cũng dần dần biến mất theo, trả lại bầu trời bình yên cho những người nông dân chí thú mà ăn.
Thế nhưng, quy ước nêu trên chỉ giới hạn trong những trận so tài thông thường.
Một khi cuộc chơi đã không còn đơn thuần chỉ là chơi cho vui, có sự góp mặt của danh lợi một cái thì nó sẽ tự động bị bãi bỏ.

Vì chiến thắng người chơi có thể thoải mái làm bất cứ thứ gì họ muốn, bao quát hành động tấn công trực tiếp vào nguồn tài nguyên của đối phương như giết cừu.

Bản thân trò chơi đã cho phép điều đó xảy ra rồi thì chẳng có lý do gì để các tuyển thủ, hay là ban tổ chức giải đấu ngăn cấm với nhau hết.
Và Hữu, trong một ngày thi đấu có được sự khởi đầu thuận lợi đã hoàn toàn quên đi rằng quy ước dân gian không hề có hiệu lực ở đây.

Để rồi khi con trỏ chuột vội vàng tìm đến đàn cừu hòng nỗ lực cứu vớt lượng tài nguyên khởi điểm quý giá thì mọi sự đã muộn: một con cừu mỏng manh yếu đuối đã ngã xuống trước mũi kiếm vô tình của ngựa dò đối phương, cùng với một con cừu khác đứng gần cũng đang trong tình trạng hấp hối do bị chọn làm mục tiêu công kích tiếp theo.

Thêm một nhát chém nữa là nó sẽ chịu chung số phận với con cừu đầu tiên.