"Eoughhh!”
Tiếng rú thảm thiết bất thình lình truyền ra từ chiếc tai nghe khiến cho nụ cười trên khuôn mặt người chơi cầm tộc Saracens ngoài cánh tắt nhanh như điện xẹt. Chỉ thấy nơi chính giữa màn hình, hai đơn vị lính cung thủ dưới trướng anh đột nhiên chết lăn quay sau khi bị Pikeman áp sát đâm nhát đầu tiên. Hơn nữa kẻ chết còn là quân anh đang cho lùi về phía sau xả tên, chứ chẳng phải là những tấm “khiên thịt” bất đắc dĩ đứng tại hàng trước.
Vô lý quá, cự ly cách cả đầu ngón tay vậy xiên thế quái nào đến mà chết được nhỉ? Đừng bảo là "trúng gió" đấy nhé.
Giữa lúc chủ nhân của đám cung thủ hỗn hợp còn chưa kịp phản ứng, những người lính Pikeman tộc Slavs quả cảm đã nhanh chóng bồi thêm một nhát giáo. Lại có cung thủ yếu máu đứng sau đổ gục xuống đất, hoảng hồn người chơi cầm tộc Saracens vội vàng cho đội ngũ “thương binh” rút lui thẳng hướng cứ điểm mới xây, không vừa đi vừa xả tên như lúc ban đầu nữa. Kế đến anh tách hàng cung thủ “giáp lá cà” rút theo một hướng khác nhằm mục đích khiến kẻ địch bối rối, và trong khoảnh khắc kéo chuột điều động ngắn ngủi ấy thanh sinh lực của cả đám quân chợt lọt vào mắt anh.
Lượng máu đã mất kha khá, đương nhiên rồi vì chường mặt ra cho quân người ta đâm chém mà. Nhưng vấn đề ở đây là nguyên cả hàng cung thủ đều bị mất máu chẳng ai lành lặn hết, trong khi bản thân người chơi cầm tộc Saracens ngoài cánh khá chắc rằng pha giao tranh ngắn ngủi vừa rồi có rất nhiều đơn vị quân không hề bị mũi giáo đối phương chạm đến. Thế thì đống sát thương chúng phải nhận ở đâu ra đấy? Bug game?
"Êi các ông ơi, trò chơi bị lỗi hay sao ấy mà đánh nhau không có pháo, không có voi quân tôi vẫn bị mất máu lan. Khó hiểu hết sức!" Nghĩ mãi không ra, người chơi cầm tộc Saracens ngoài cánh lên tiếng kêu rên.
"Là sao? Với cả ông đang đánh với ai đấy, nhà Khmer?" Trác Hải tỏ vẻ ngờ vực hỏi lại, tay chuột tay phím vẫn bận rộn thao tác hòng đánh dạt đội lạc đà "bảo kê" nhà Malians.
"Không. Nhà Slavs xua Pikeman ra cứu nhà Khmer, tôi thấy đẩy láo quá mới cho cung "hit and run". Đánh nhau không có tý xe pháo với voi nào mà quân tôi cứ như là bị ăn nguyên một mẻ "gạch" vào đầu vậy, có quân yếu máu đứng sau còn chết luôn cơ. Gọi tạm dừng trận đấu nhé?"
"Làm gì có bug nào nghiêm trọng thế? Có khi ông bị pháo bắn một quả bất ngờ không để ý ấy chứ."
"Không có là không có mà lại! Thề danh dự luôn, không tin cứ cho tạm dừng trận đấu mà xem replay. Cung tôi mà bị pháo bắn tôi sủa tiếng chó cho các ông xem!"
Nói hết nước hết cái mà đồng đội chẳng chịu nghe, thành viên cầm tộc Saracens ngoài cánh đâm ra nổi nóng. Cánh tay trái buông bàn phím vươn lên không trung, người này nhổm người hướng về phía khán giả sau lưng cất giọng vô cùng dõng dạc: "Xin phép ban tổ chức cho tạm dừng trận đấu ạ! Có bug!"
"... A lô, vâng anh cho tạm dừng trận đấu V3-8 nhé. Có tuyển thủ báo bug…. Bug gì thế bạn?" Nhận được tín hiệu đến từ phía tuyển thủ, Huy Chu vội rẽ đám đông tiến lại gần hỏi thăm.
"Thưa ban tổ chức lại đây mà xem: hai bên đánh nhau có mỗi cung thủ bình thường với lính giáo thôi. Không pháo không voi, không xe bắn đá đánh lan mà con lính giáo xiên đúng một nhát tự dưng đám cung thủ mất máu cả chùm. Này chắc chắn là bị bug hay gì rồi."
"Phì!"
"Vãi ***, "lý thuyết" không thuộc cũng đòi đi đánh giải." Chỉ thấy trong nhóm khán giả đứng phía sau, có một hai người nghe trình bày xong đột nhiên thấp giọng cười trộm. Cả Huy Chu cũng nở nụ cười, chắc là đã hiểu rõ vấn đề nằm ở đâu. Nhưng để cho chắc ăn anh vẫn quay người bắt liên lạc với nhân viên quản lý thông qua chiếc tai nghe có micro trên đầu, nhận được câu trả lời chắc chắn anh mới lên tiếng hồi đáp tuyển thủ nóng tính:
"Bạn Tín phải không ạ? Ban tổ chức xin xác nhận với bạn rằng đây không phải là bug nhé."
"Không phải bug? Thế thì nó là gì?"
"Là gì thì hy vọng bạn có thể tự mình tìm hiểu, ban tổ chức xin phép không giải thích gì thêm để đảm bảo cuộc chơi diễn ra công bằng. Mời bạn trở lại vị trí thi đấu để ván đấu có thể được tiếp tục, cảm ơn."
Dứt lời Huy Chu lập tức nhấc chân chạy sang phía đoàn đội "người già" VP12.BCT để giải thích về pha tạm dừng vừa xảy ra. Trước phán quyết được đưa ra thành viên cầm tộc Saracens ngoài cánh chỉ còn biết mang theo vẻ mặt rối rắm xen lẫn bất mãn trở lại vị trí thi đấu. Mà đúng lúc này thì, trải qua một khoảng thời gian suy ngẫm Trác Hải cũng vừa vặn hiểu ra vấn đề. Anh lập tức hướng về phía đồng đội lựa lời giãi bày:
"Thôi ông Tín đừng cau có nữa, tôi biết tại sao quân ông lại mất máu lan thế rồi. Mở cây công nghệ lên."
"Là sao?"
"Cứ mở cây công nghệ lên.... Mở chưa, chọn nhà Slavs, xong kéo đến phần công nghệ đặc thù trong tòa thành đá. Nhìn nội dung mô tả của cái vương miện màu vàng đi là ông hiểu ngay."
"... Du… Druzhina hử?"
"Chính nó đấy. Công nghệ cho phép bộ binh nhà Slavs gây sát thương lan. Giống nâng cấp đặc thù tộc Byzantines, cơ mà "bá đạo" hơn ở chỗ đây là nâng cấp cho toàn thể bộ binh chứ không chỉ giới hạn mỗi một loại quân kỵ "Cata"."
Đoạn Trác Hải quay sang phía hai người đồng đội còn lại truy vấn, vẻ mặt trông rất chi là "hình sự": "Phiền to rồi hai ông ơi. Nhà Slavs lên đời 4 từ lúc nào thế, hai ông có ai để ý không?"
"Không."
"Chả biết, đang mải đẩy quân với lên xe hàng. Với cả nhà Slavs lên đời 4 thì sao mà ông kêu là phiền to hả Hải?" Hai thành viên đoàn đội zov4life trả lời kèm theo cái lắc đầu, riêng người cầm tộc Magyars còn khuyến mãi thêm một câu thoạt nghe có vẻ hơi ngô nghê đối với dân chơi "Age of Empires" kỳ cựu.
"Thì nó khỏe khủng khiếp chứ sao."
Đến đây thì trận đấu tiếp tục được tiến hành, vừa quay trở lại thao tác Trác Hải vừa tiếp tục giảng giải: "Mấy anh em chúng ta phán đoán nhầm hết cả, nhà Slavs chui vào hốc cạnh nhà Khmer không phải là để làm "máy bơm" đâu. Ngược lại ba nhà kia bơm tài nguyên cho nhà Slavs mới đúng, không thì đã chả có chuyện từ một nhà phải bỏ căn cứ để chạy nhảy 4 với nâng cấp công nghệ "đánh lan" nhanh thế."
"Mà nhà Slavs nâng được công nghệ "đánh lan" rồi thì quân trại lính Barrack nhà đó khỏe lắm, hình như chém mục tiêu chính các mục tiêu xung quanh mất 4 hay 5 máu thì phải. Đôi ba con lính đứng chụm một chỗ cùng đánh một lượt là thêm ra cả tấn sát thương, quân đối thủ có "trâu máu" đến mấy cũng chả chịu được. Đã vậy quân trại lính chiêu mộ vừa nhanh vừa rẻ, đẩy liên tục lên chiến trường dễ như không ấy. Các ông bảo đánh nhau thua kém cả về số lượng lẫn sát thương đầu ra thì how to đánh?"
"Chà chà, nghe có vẻ nguy hiểm ra phết nhỉ."
Lờ mờ hiểu được ý tứ người đồng đội muốn truyền đạt, tuyển thủ cầm tộc Magyars chép miệng một cái sau đó đề xuất phương án "chữa cháy": "Mọi người chịu khó xếp đội hình cho quân cách nhau xa xa một chút đi vậy. Với cả đóng thêm giáp cho quân nữa, thủ khỏe lên một chút là sẽ đỡ mất máu lan ngay.”
"Vô ích thôi ông ơi. Đánh đội 4-4 như này ai cũng có quân cả, chiến trường đông nhung nhúc chụm lại thì dễ chứ tách khó lắm.”
Có điều phương án vừa mới đưa ra đã bị Trác Hải không chút do dự gạt đi: “Đóng giáp thì càng không ăn thua. Sát thương lan của bộ binh nhà Slavs không bị ảnh hưởng bởi chỉ số giáp, có là Paladin hay nông dân “cởi truồng” thì cũng ăn sát thương lan như nhau. Trên mạng có mấy bài phân tích vụ này rồi.”
"Từ từ, không bị ảnh hưởng bởi giáp tức là sát thương cố định? Kiểu con lính giáo ghẻ lở “đấm” mục tiêu chính được có 1 máu thì mục tiêu xung quanh vẫn mất 4 hay 5 máu như ông vừa nói ấy?" Thành viên cầm tộc Saracens trong cánh lại mở miệng xen vào.
"Chính xác. Nó khỏe là khỏe ở chỗ ấy.”
“... Bỏ ** rồi! Công nghệ *** gì khủng quá vậy?!”
Vốn các thành viên đoàn đội zoV4life còn muốn nói nữa, nhưng rồi ai nấy đều phải tạm thời im bặt để tập trung trở lại với cuộc chơi, khi mà trên chiến trường bóng dáng lính Pikeman tộc Slavs ngày càng xuất hiện dày đặc. Không chỉ hỗ trợ voi chiến Khmer đẩy lùi liên quân xâm lược, nhà Slavs còn chia binh tiến đánh đám kỵ binh Magyars đi bắt xe chở hàng. Và sát thương mà chúng gây ra thực sự rất đáng gờm, cứ việc tấn công của chúng theo như bảng thông số chỉ vỏn vẹn có 4+1. Vây đánh hội đồng mục tiêu chính chẳng mất bao nhiêu máu đâu, song đám quân xung quanh mới dính vài nhát “chọc ngoáy” đã ngắc ngoải hết lượt. Làm cả đám phải điều vội cung thủ, cung kỵ các loại triệt hạ chúng từ phía xa trước, không cho chúng có cơ hội chạm vào người.
Nhưng cũng chẳng ăn thua cho lắm.
Căn bản giá thành chiêu mộ dòng lính giáo trong trại lính ở vào thời điểm hiện tại thật sự quá rẻ đối với hầu hết người chơi, ngay cả một nhà trước đó phải bỏ xứ tha hương như nhà Slavs cũng không là ngoại lệ. Chưa kể phía sau nhà Slavs còn có 1 nhà Malians “trong cánh” sẵn sàng mở bảng giao thương nhấn nút gửi gỗ gửi thức ăn cho đồng đội vô điều kiện, thành thử Pikeman nhà Slavs cứ đổ ra đều đặn mãi không thấy dứt. Quân đi trước vừa chết đã có quân đi sau tiến lên thế chỗ, giao tranh mang đậm phong cách “kiến nhiều ắt cắn chết voi”.
“Timeline chú Chính bật ác quá nhỉ. Sắp ngang ngửa nhà Magyars bên kia rồi đấy.”
Bên phía chiến tuyến “người già”, chứng kiến sự quật khởi đầy ấn tượng của đàn em thông qua biểu đồ timeline người sếp tên Huỳnh buột miệng cảm thán. Mặc dù không có đồng đội nhiệt tình chu cấp tài nguyên cho thì còn lâu nhà Slavs mới thành công trong việc làm lại cơ nghiệp từ đầu, song cái gì đáng khen thì vẫn cứ phải khen. Mấu chốt là quân Pikeman nhà Slavs tuy mang tiếng “rác” thật song khả năng gây sát thương lại ở vào một tầng thứ khác so với quân bộ thông thường, có công nghệ then chốt trong tay là “chuyên trị” mọi thể loại lính lác chứ không chỉ khắc chế mỗi kỵ binh như mặc định nữa. Thế nên không ai dám coi thường cái sự “bung lụa” của nhà Slavs hết, phe ông thì mừng do có người chia lửa còn phe địch thì lo vì phải đương đầu thêm đối thủ khó nhằn.
Mà nói đến công nghệ then chốt, tộc Slavs có trò đánh lan hay vậy mà chả thấy tên đàn em này bày cho ông biết gì cả. Lúc nào về nhất định phải trách cứ một trận ra trò mới được, xong rồi tiện thể bắt hỗ trợ ông test thử một trận Slavs luôn cho nóng. ( ̄~ ̄)
“May nhờ có sếp với anh em giúp đỡ cả đấy ạ.” Vẻ mặt đạm nhiên như thường Dương Chính đáp lại, sau đó anh hướng về phía hai người đồng đội còn lại hỏi thăm tin tức chiến trường: “Chỗ ông Nguyên với Tĩnh đánh nhau thế nào rồi, quân địch có đẩy thêm quân lên không để tôi còn đẩy quân theo?”
“Có, quân hai nhà Saracens đang cố luồn ra sau “thả diều” đội voi của tôi nè.” Đây là câu trả lời của Tĩnh.
“Chỗ tôi thì không. Bắt được hết cánh quân này là tuyến đường coi như thông thoáng.” Đây là câu trả lời của Nguyên.
“Vậy chắc quân tôi cử đi cứu xe hàng như thế là đủ rồi đấy. Giờ tôi tập trung dồn quân cứu nhà Tĩnh cho triệt để nhé, chỗ ông Nguyên bao giờ đánh nhau xong thì kéo quân tụ lại cùng bọn tôi. Ta sẽ ủi thẳng một đường kết thúc trận đấu này luôn cho đỡ tốn thời gian thêm nữa.”
“Được.”
“Ờ, thế còn anh thì sao đấy hả chú Chính? Cho xe pháo nhà anh ra rìa hả? ( ̄ヘ ̄) “
“ ( ̄ヮ ̄;) Nào có sếp. Sếp là ờ... mặc định tiến công cùng bọn em để phá nhà cho nhanh rồi mà. Đẩy Cannon đi luôn đi sếp ơi, không cần lo đoàn xe chở hàng nữa đâu để em với Nguyên bảo kê cho. Em lên trước đây nhé.”
Nói là làm, Dương Chính chuyển hết địa điểm tập kết quân đội của các trại lính Barracks đến khu vực phế tích nhà Khmer, kèm theo cắt ra một ít quân phối hợp đội voi chiến bọc đánh đám cung thủ cứng đầu. Mắt thấy sinh lực đám lính ngày càng bị tiêu hao đi đáng kể bởi những nhát giáo chết chóc, liên quân zoV4life không còn lựa chọn nào khác đành phải rút quân về cố thủ cứ điểm mới xây, chính thức từ bỏ công cuộc triệt hạ căn cứ Khmer lẫn nỗ lực vây bắt dàn xe chở hàng chiến lược. Thu hoạch đến từ trận chiến dài hơi nhìn chung là thỏa đáng so với những gì phải bỏ ra nhưng đám người Trác Hải không ai vui lên nổi, vì họ biết rằng kể cả vậy thì thế trận có lợi cho bọn họ cũng đã mất.
Cán cân trận đấu giờ đây không còn nghiêng về phía họ như lúc ban đầu nữa. Với sự xuất hiện của những “siêu nhân” Pikeman tộc Slavs nó đã nghiêng về phía đoàn đội người già, và khả năng cực lớn là nó sẽ vĩnh viễn “một đi không trở lại”.