Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu

Chương 531: Khởi tranh (3)




“... Xin mời đội DTO lại quầy bên kia để nhận phần thưởng ạ. Chúc mọi người may mắn hơn với những giải đấu "Đế chế" trong tương lai, và đừng quên…. A lô?" Quay trở lại với Huy Chu, ngay khi cặp đấu V2-18 phân ra thắng bại anh lập tức có mặt bên cạnh hai đội chơi để ghi nhận kết quả, cũng như lên tiếng chúc mừng người thắng xen lẫn an ủi kẻ thua. Lời còn chưa kịp nói xong thì chiếc tai nghe gắn một bên tai chợt truyền đến tiếng tút tút, theo sau đó là thanh âm trầm thấp vang lên:

"Bạn Chu à, là tôi Chính."

"Vâng em đây."

"Cặp đấu V2-18 xong rồi phải không? Phiền bạn thu xếp cho bọn tôi thi đấu luôn nhé, đám bọn tôi ờ… có chút vội rồi."

"Được anh Chính cứ yên tâm, để em thu xếp ngay."

Chốt lại cuộc trao đổi chớp nhoáng bằng một lời cam đoan chắc nịch, Huy Chu vội vàng phân phó cộng tác viên giúp mình hoàn thành nốt thủ tục trao phần thưởng cho đội DTO rồi quay đầu tìm đến bốn thành viên của zoV4life đang ăn mừng chiến thắng tại chỗ. Vỗ vỗ tay mấy cái để thu hút sự chú ý, anh nở nụ cười rạng rỡ hết sức có thể tuyên bố:

“Một lần nữa xin được chúc mừng đội zoV4life vì đã thành công tiến vào nhánh V3 của vòng loại giải đấu AoE Championship do Ninja Entertainment tổ chức. Cặp đấu của các bạn cũng đã được ban tổ chức chúng tôi ghép xong, đội zoV4life các bạn sẽ thi đấu với đội VP12.BCT. Trận đấu sẽ được bắt đầu trong khoảng 15 phút nữa, mong các bạn chuẩn bị sẵn sàng."

“Ớ, đánh luôn hả Ch… ban tổ chức? Không nghỉ ngơi như vòng V1 à?"

Nghe xong lời tuyên bố của Huy Chu, vẻ mặt các thành viên đội zoV4life lập tức hiện lên một tia ngơ ngác. Thế rồi, một thân ảnh cực kỳ thân quen đứng dậy khỏi chỗ ngồi tiến tới thắc mắc. Chính là Trác Hải, một thành viên thuộc hàng "cứng cựa" của diễn đàn công nghệ zoV nổi tiếng, đồng thời cũng là một fan hâm mộ nhiều duyên nợ với Ninja Entertainment. Nghe tin công ty trò chơi yêu thích đầu tư mở giải "Age of Empires" chính quy người như anh không có lý do gì mà không có mặt hưởng ứng hết, không những thế anh còn thành công trong việc rủ rê mấy ông bạn trên zoV tập hợp lại thành một đội đăng ký đánh giải cho "biết mùi".

“Đúng vậy. Mong các bạn thông cảm giúp ban tổ chức vì ờ…. như các bạn thấy đấy, hôm nay các đội đến dự giải quá đông nên tụ điểm tổ chức giải hiện đang bị quá tải. Thế nên ban tổ chức đành phải dồn lịch thi đấu một chút nhằm tạo điều kiện phục vụ mọi người tốt nhất. Đội zoV4life các bạn có ý kiến gì không ạ?"

"Không có gì đâu. Ban tổ chức cho đánh ngay bây giờ cũng được ạ, càng tốt đỡ phải đợi!"

"Đúng đấy, hết thảy nghe theo chỉ đạo của ban tổ chức.” Được hỏi đến, mấy người đồng đội sau lưng Trác Hải nhao nhao biểu thị không thành vấn đề. Căn bản ngay từ đầu bọn họ vốn chỉ ôm tâm thái đến đây chơi tý cho vui, nhận phần thưởng an ủi xong là sẽ chuyển sang làm khán giả cổ vũ các đội còn lại, hoặc là kiếm chỗ khác tụ hội cho thoải mái. Lịch trình đã lên sẵn như vậy rồi, không ngờ đối thủ mà họ đụng độ tại giải đấu "Age of Empires" chính quy đây lại hết sức “cùi bắp”. Hai vòng sàng chọn V1 V2 cứ thế thuận lợi thông qua.

Giờ cả đội bọn họ đã có thu hoạch rất chi là "khá khẩm": với việc lọt vào vòng V3 từng người đã chắc chắn ôm về cho mình một móc chìa khóa hình đơn vị quân Long Swordsman hàng đẹp giá rẻ, một cái áo phông ngắn tay thuộc dạng bán đầy ngoài chợ và một cái vòng tay có hạn sử dụng tính bằng ngày. Đó là còn chưa tính đến đôi ba thẻ voucher mua sản phẩm do các đơn vị tài trợ giải đấu tặng cho nữa, có từng ấy thứ để đăng lên mạng khoe là ai nấy mừng lắm rồi chứ chả mong gì hơn. Đánh thì cứ đánh luôn đi khỏi cần chuẩn bị nghỉ ngơi, thắng thì mừng còn thua thì thôi. Chẳng sao hết.

Thấy đồng đội lên tiếng thuận theo sắp xếp của Huy Chu, Trác Hải bèn quay người hỏi thêm đôi câu cho chắc rồi đại diện đội ngũ gật đầu đồng ý: “Vậy cũng được, chúng tôi không có ý kiến gì hết.”

"Cảm ơn các bạn. Trong thời gian chuẩn bị mọi người cứ đi lại đây đó thư giãn thoải mái, chỉ cần 15 phút nữa tập trung đông đủ để bắt đầu thi đấu là được. Thế nhé.”

Dứt lời Huy Chu vội vã rời đi, để lại tổ đội zoV4life nghỉ xả hơi tại chỗ. Chờ cho người đi khuất Trác Hải lập tức tỏ vẻ bất mãn: “Đờ mờ các bạn nhận lời vội thế? Ít nhất cũng phải xin ban tổ chức cho thời gian nghỉ ngơi lâu thêm một chút chứ, có mười lăm phút bọ thì chuẩn bị tinh thần các thứ sao kịp?”

"Ui xời kệ đi Hải, ban tổ chức nói khó vậy rồi chả nhẽ lại không thông cảm?” Một thành viên nở nụ cười xuề xòa đáp lại: “Chuẩn bị thì uống nước đi vệ sinh các thứ thôi là được chứ tinh thần cần quái gì chuẩn bị? Chơi vui thôi mà.”

"Biết là chơi vui rồi nhưng vẫn phải đảm bảo trạng thái để còn có cơ may giật giải tiếp chứ? Các bạn không thèm phần thưởng phía sau à?”

“Thèm. Cơ mà thôi không có cũng được không sao đâu ông, đằng nào bây giờ quà cầm về cũng chất đầy túi rồi. Vốn dĩ ban đầu tôi còn đếch nghĩ đến chuyện kiếm được quà ấy, vô tư đi.”

“Chuẩn đấy ông ơi. Với lại phần thưởng figure phía sau ai mà thèm, lớn rồi ai chơi mấy thứ đấy?” Hai thành viên còn lại cũng xen vào khuyên bảo. Một người đương nhiên là không thể nói lại được ba người, thành thử Trác Hải cuối cùng chỉ còn nước thuận theo. Kế đó cả đội tranh thủ thời gian ngắn ngủi nghỉ xả hơi luôn tại dãy máy, miệng không ngừng thao thao bất tuyệt về hai trận đấu đã qua nhằm giữ vững tinh thần hứng khởi. Khoảng chừng mười phút sau, trông thấy Huy Chu xuất hiện trở lại cùng với một đoàn đội “người già” cả đám mới quay trở về chỗ ngồi của mình an vị, mắt âm thầm đảo qua đảo lại mấy lượt hòng đánh giá đối phương.

“Đù, mấy ông này trông lớn tuổi hơn hẳn bọn mình đấy nhỉ. Nhất là ông đi giữa, dễ phải chạm đầu 4.”

“Ừ. Nhưng mà không sao, càng lớn tuổi thao tác càng chậm mình càng dễ ăn.”

“Đừng chủ quan. Người ta đánh vào V3 như mình là cũng “ra gì” đấy, tập trung.”

“Rồi, thì tập trung.”

Tiếng thì thầm nhỏ to vang lên bên phía đoàn đội zoV4life, bất quá ngoại trừ bốn thành viên bọn họ ra thì chẳng ai xung quanh nghe thấy nên cũng không để ý đến. Ở phía bên kia, sau khi kiểm tra lại thiết bị một lượt cùng hướng dẫn nhóm người Dương Chính thao tác xong, chờ cho cả tám người tiến vào lobby Huy Chu khoan thai tiến ra giữa dãy máy tuyên bố: “Hai đội zoV4life và VP12.BCT chú ý sẵn sàng, trận đấu V3-8 sẽ bắt đầu ngay sau giây lát…. Và trận đấu chính thức được bắt đầu, chúc hai đội nhiều may mắn.”

“Chúc may mắn.”

“Good luck, have fun. (Chúc vui và may mắn)”

Theo sau tiếng hô của Huy Chu cùng lời chúc lấy lệ mà hai đội dành cho nhau, sân chơi quen thuộc của “Age of Empires” lập tức hiện ra trên màn hình máy tính trước mặt tám người. Bản đồ được hệ thống lựa chọn ngẫu nhiên là Cao nguyên - Highland, một bản đồ nhiều núi và cũng lắm rừng cho các “lâm tặc” thoải mái khai thác. Ngoài ra, phía giữa bản đồ còn có một con sông nhỏ vắt ngang theo hướng Đông Tây, tạo thành một hàng rào chắn tự nhiên ngăn cách hai phe. Ngoại trừ hai vùng nước nông nơi đầu và cuối con sông có thể qua lại ra, muốn ghé thăm bờ bên kia người chơi chỉ có thể xây bến cảng - Dock rồi tạo thuyền vận chuyển - Transport Ship chở quân dân đi sang.

Khỏi phải nói nhiều cũng biết con sông giữa bản đồ Highland này chính là mục tiêu chiến lược quan trọng bậc nhất. Phe nào nắm toàn quyền kiểm soát nó sẽ có lợi thế cực lớn trong cả hai mảng kinh tế lẫn quân sự, từ đó gia tăng xác suất chiến thắng chung cuộc lên đáng kể.

“Ố ồ, tôi Saracens các bạn ơi! Map này mà cầm Saracens thì vô địch rồi!”

“Tôi cũng Saracen này! Hướng 7 giờ trong cánh, ai trong cánh hướng 5 giờ đấy?”

“Tôi 5 giờ. Magyars, tộc này chủ lực “ngon” không mấy ông?”

“Lại chả ngon? Quá ngon là đằng khác, ông sướng thật đấy cứ trong cánh là vớ được tộc “tuyển”.”

“Trời thương kẻ bất lương chứ sao. Còn ông tộc gì thế Hải?”

“Ý hướng 4 giờ. Làm hải tặc miền sông nước thôi, thuyền ông nào đi qua không trả tiền mãi lộ là xác định!”

Mất một vài giây xác nhận chủng tộc khởi điểm, những tiếng reo hò khoái chí lập tức vang lên bên phía zoV4life. Trong khi đó, nơi dãy máy đối diện cả bốn người Dương Chính trông ai nấy đều có vẻ thâm trầm không nói không rằng. Tại trận đấu này hệ thống ném cho bọn họ bốn chủng tộc ngẫu nhiên là Malians, Khmer, Slavs và Turks - những chủng tộc đang bị đánh giá tổng thể là “yếu đuối” ở phiên bản trò chơi hiện tại. Chưa kể bốn chủng tộc vừa nêu còn sở hữu tỷ lệ thắng khá thấp tại bản đồ Highland, cũng như mối liên kết rời rạc chắp vá khi đem chúng hợp lại thành một phe.

Kèo này chẳng cân tý nào cả. Ngó lại bên kia mà xem, hai Saracens một Magyars một Italians. Saracens linh hoạt “nhạc nào cũng nhảy”, Magyars chỉ cần được yên ổn phát triển giai đoạn early là về late tha hồ đẩy kỵ binh đi càn quét khắp mọi ngõ ngách, còn Italians thì lại là thế lực đáng gờm tại bản đồ sông nước với dàn thuyền bè siêu rẻ của mình. Đã vậy việc chúng họp lại thành một phe còn khiến cho những đơn vị cung thủ vừa gia tăng khả năng “dỡ nhà” vừa gia tăng tầm quan sát. Tiềm năng quân sự chênh lệch nhiều vậy sao chơi?

“Quân chúng ta hơi xấu một chút nhưng không sao cả. Vận hành chiến lược thỏa đáng chúng ta vẫn có cơ hội thắng, sếp và anh em cứ yên tâm.” Cuối cùng vẫn là Dương Chính chủ động đứng ra động viên đoàn đội không nên lo lắng quá nhiều. Nghe thấy vậy người sếp cùng hai thanh niên nanh vuốt khẽ gật đầu tỏ ý đã biết, tay mau lẹ cầm chuột điều nông dân đi khai thác tài nguyên gần nhà. Đội zoV4life thì sau phút giây phấn chấn cũng vội vã thực hiện điều tương tự, bất quá build order của họ lỗi tương đối nhiều chứ không được chuẩn chỉ như đối phương.

Tỷ như chưa gì đã đóng cối xay gió vẽ ruộng trong khi quanh nhà chính khởi điểm vẫn còn bãi hươu chờ săn, hay là ngó lơ mấy cây gỗ đầu để đi ôm vàng tích dần chẳng hạn. Mà lại, cứ từ thao tác “nước chảy mây trôi” bày ra trước mắt có thể thấy được ngay từ hai trận đấu đầu tiên họ đã quen làm thế rồi chứ chẳng phải bây giờ mới đột xuất phát sinh. Nhiều hành động khó hiểu trong mắt các tuyển thủ elo cao là vậy nhưng nhóm người Trác Hải vẫn có thể thuận lợi chen chân vào vòng sàng lọc V3 đây. Một phần là do ban tổ chức đã sắp đặt từ trước, một phần khác thì là ngày hôm nay họ liên tục được nữ thần vận may chiếu cố.

“Khiếp bãi hươu vẫn còn mà sao dân đông nhung nhúc thế?... Vãi, bao nhiêu xác con gà đây? Hai bốn sáu…. Tám con gà tây, nghiêm túc đấy hả game?!” Di chuột dõi theo con ngựa dò chạy sang nhà đối thủ gần nhất, chứng kiến cảnh tượng “lò mổ” hoạt động hết công suất người đồng đội ngồi cạnh Dương Chính không nhịn được buột miệng cằn nhằn hệ thống bất công. Chả bù cho anh, dân vừa ra đến đầu ngõ xem xem có “mỏ” thức ăn hoang nào không thì gặp ngay một con cá sấu tìm đến táp vào mông. Tài nguyên không kiếm được đã đành lại còn thiếu chút nữa để mất dân vô cớ.

“Nhà họ nhiều thức ăn lắm hả Nguyên?” Dương Chính mở miệng hỏi thăm tình báo, mắt híp lại nhìn chằm chằm vào dải cây thẳng đuột gần nhà. Thế cây xấu quá, không có đường cong hay gấp khúc nào thì canh địa điểm xây Trại đốn gỗ - Lumber Camp sao cho hiệu quả thời điểm early khó lắm. Chưa kể chúng còn thẳng đuột theo đường chéo đâm từ căn cứ anh đâm ra, chẳng thể nào tận dụng để bít khoảng trống không cho quân địch lọt vào bên trong.