Trời tối.
Phố xá lên đèn, trai gái dắt tay nhau xuống phố.
Nếu ai là bạn bè hay người quen của Dương Khoa lúc này hẳn sẽ rất ngạc nhiên mà nói với hắn: “Dương Khoa, ngươi còn chờ gì nữa mà không xuống phố?”
Có điều Dương Khoa hiện đã không còn là người của thời quá khứ “huy hoàng” nữa, hiện hắn đang ngồi một góc chăm chú nhìn màn hình máy tính. Tay trái hắn bẻ một mẩu bánh mì đưa lên miệng, tay phải thì ra sức cuộn chuột dò tìm gì đó.
Phát hành trò chơi không phải là một công việc đơn giản, nhất là đối với một người mới chân ướt chân ráo tiến vào nghề chế tác trò chơi. Nếu là người của những công ty phát hành trò chơi lớn thì còn đỡ, ngươi có thể sử dụng bình đài nền tảng phân phối trò chơi sẵn có của bản thân công ty, hoặc sử dụng quan hệ nhân mạch để khai thông những con đường tiêu thụ khác bên ngoài. Người của công ty nhỏ thì kém hơn, nhưng về tổng thể thì công ty vẫn dành cho ngươi những ưu đãi nhất định để trò chơi có thể xuất thế.
Thế còn đối với những người chế tác độc lập, ví dụ như Dương Khoa?
Gian nan vô cùng.
Những người chế tác độc lập chỉ có một con đường khả quan để đi, đó là đem trò chơi của mình đưa lên bình đài nền tảng của các công ty phát hành trò chơi. Sau một hồi xét duyệt nhiêu khê, nếu trò chơi của ngươi may mắn lọt vào mắt xanh những người xét duyệt, vậy ngươi có thể bắt đầu bước tiếp theo: ký kết một bản hợp đồng mà quyền lợi hầu hết đều chảy vào túi bên phát hành. Dù vậy những trường hợp như trên phi thường ít ỏi, đa phần đều sẽ rơi đài ngay từ khâu xét duyệt. Đó là chưa kể người chế tác trò chơi còn thường xuyên gặp phải những công ty vô lương tâm, trò chơi không những bị xào rơi mà còn được bên kia hân hạnh sao chép hoặc tệ hơn là chiếm làm của riêng nếu như ngươi không đăng ký bản quyền.
Cá lớn nuốt cá bé, thế nhưng cuộc đời chính là như thế. Chính sách phát triển gốc rễ của bất cứ công ty nào đều là chiếu cố tốt người của mình, coi nhẹ chuyện đầu nhập tinh lực vào sản phẩm của kẻ bên ngoài. Như thế thì mới vận hành tốt được cả một hệ thống khổng lồ.
Tất nhiên, để phát hành một trò chơi không nhất thiết phải bó buộc bản thân gắn với phía công ty phát hành, ngươi hoàn toàn có thể độc lập phát hành. Thế nhưng với những người mới chập chững vào nghề cùng thực trạng bối cảnh kinh tế - xã hội thế giới hiện tại thì đó không phải là phương án tốt.
In ra bản cứng sau đó đem bán ngoài tiệm? Đừng đùa, bây giờ là kỷ nguyên nào rồi chứ? Cách đó thực sự quá hạn rồi.
Tự mình mở trang web phát hành trực tuyến? Đó là cả một công trình với yêu cầu tiền của đầu tư gây dựng chắc chắn không thấp. Nếu Dương Khoa có tài lực làm được như vậy thì việc gì phải khổ sở lo ăn lo mặc mấy ngày hôm nay?
Cân nhắc thiệt hơn rõ ràng, Dương Khoa quyết định theo kế hoạch ban đầu: hợp tác với một bên đưa đứa con đầu lòng “Minesweeper” của hắn xuất thế. Hắn không lựa chọn gia nhập vào một công ty nào, phần nhiều là vì sau này muốn tự mình phát triển sự nghiệp, không phải lệ thuộc bất cứ ai.
Vì vậy mới có hình ảnh Dương Khoa lướt web tìm kiếm nhà phát hành cả một buổi tối.
Hắn thao tác theo kiểu cuốn chiếu, cứ tìm được thông tin liên hệ của một nhà phát hành nào đó vừa mắt là hắn trực tiếp gửi đi trò chơi để xét duyệt. Sau đó trong lúc chờ hồi âm lại tìm kiếm đối tượng tiềm năng tiếp theo.
...
Ba tiếng sau.
Dương Khoa cau mày nhìn màn hình máy tính. Số lượng thư hắn gửi tới nhà phát hành đã lên tới hai chữ số, thế nhưng tất cả đều chìm nghỉm, bặt vô âm tín như viên sỏi ném vào lòng sông.
Tuyệt không có bất cứ phản ứng gì, cho dù là một chữ “Đã xem”.
Chẳng nhẽ không có nhân viên trực ban xét duyệt? Thế sao được, ở trang web nào cũng treo biển nhân viên xét duyệt trực tuyến 24/24 giờ cơ mà? Cho dù không tiến hành xét duyệt ngay thì cũng phải có thông báo đã nhận được thư của hắn chứ? Mà lại trùng hợp thay không một bên nào hồi âm nữa?
Dối trá!
Không được, thời gian là tiền bạc. Không thể chờ lâu.
Lưng đau, tay chân mỏi vì ngồi tập trung quá lâu, cảm thấy mất kiên nhẫn Dương Khoa bèn suy tính đến phương án B: tìm kiếm một diễn đàn trò chơi nhân khí không tệ để đăng tải trò chơi.
Dù sao “Minesweeper” là miễn phí phát hành, vậy đưa lên bình đài nền tảng của các công ty hay đưa lên diễn đàn trực tuyến cũng chẳng khác gì nhau. Chỉ cần có thể thu về danh vọng là được. Mà trước mắt hắn thì có một ứng viên khá phù hợp:
“Diễn đàn zoV? Có vẻ được.”
Diễn đàn zoV là một trong những diễn đàn chuyên về công nghệ thông tin đứng đầu nước Việt, mọi thông tin liên quan tới công nghệ đều được chia sẻ, đưa lên kịp thời mà vẫn đảm bảo yếu tố chuẩn xác, khách quan. Vì thế diễn đàn thu hút một lượng người truy cập vô cùng đông đúc.
Sẽ là nơi tương đối thích hợp để gặt hái điểm danh vọng.
OK. Chọn nó.
Tạo tài khoản mới, mở hòm thư xác thực, tạo chủ đề mới rồi đăng tải trò chơi. Dung lượng chỉ vỏn vẹn 3 MegaBytes nên việc đăng tải hoàn thành trong nháy mắt. Tiếp đó, Dương Khoa lại gõ thêm một ít thông tin giới thiệu trò chơi, kèm theo vài dòng quảng cáo giật gân. Sau khi hoàn thành, cảm thấy hài lòng hắn nhấn vào tạo chủ đề mới.
Công việc hoàn tất!
“Mệt rồi, ngủ!”
Kiểm tra lại chủ đề đã tạo mới thành công trên diễn đàn, Dương Khoa quyết định tạm gác lại công việc tắt máy nghỉ ngơi, chuyện còn lại để ngày mai tính tiếp.
...
----------
Diễn đàn zoV càng về đêm càng sôi động, khác hẳn với những trang web thông thường.
Làm một trang web tiên phong về công nghệ, không có gì khó hiểu khi diễn đàn luôn tụ tập một lượng lớn thành viên thảo luận đủ mọi vấn đề trên trời dưới đất bất cứ lúc nào. Mà ở đâu có người ở đó có giang hồ, khẩu chiến cùng “drama” cũng theo đó nổ ra đều đặn như người bình thường ăn cơm uống nước.
Mặc dù đội ngũ mod cùng admin quản lý hoạt động khá tích cực trong việc duy trì trật tự diễn đàn, thế nhưng suy cho cùng họ cũng chỉ là con người chứ không phải máy móc. Họ cũng cần thời gian để nghỉ ngơi, mà thời gian đó cũng là lúc diễn đàn trở nên loạn lạc nhất - đêm khuya về sáng.
Những con cú đêm sẽ tận dụng khoảng thời gian vàng này hóa thân thành anh hùng bàn phím, cầm chuột lên khuấy động phong vân. Mà đêm nay, địa điểm giang hồ tụ hội, không thể ngờ lại là chủ đề của một thành viên mới toanh tại khu trò chơi.
“Trò chơi mới? Nhìn qua có vẻ cân não a?”
“Đồ họa xấu quá. Không biết cách chơi như nào.”
“Hàng trong nước? Kệ, cho cái tín dụng động viên.”
Ban đầu, mọi người chỉ để lại bình luận trung lập một cách rải rác, cho điểm tín dụng lẻ tẻ. Thậm chí vài kẻ ác miệng còn kêu gọi không nên tải virus về máy, không khéo phải đốt ổ cứng như chơi.
Là một cư dân zoV thâm niên, Trác Hải như thường lệ tìm lên diễn đàn sau một ngày làm việc căng thẳng. Sau một hồi tranh cãi nảy lửa với đám người bên khu thiết bị chụp ảnh, hắn thoát ra ngoài trang chủ diễn đàn xem một vài chủ đề mới trước khi lên giường đi ngủ.
“Minesweeper – Game kinh điển dành cho người thông minh. Gì vậy?”
Sau một hồi lướt chuột qua lại, Trác Hải bị hấp dẫn bởi một chủ đề với tên gọi khá kêu. Tò mò nhấn chuột, nội dung bên trong chủ đề nhanh chóng hiện ra.
“Minigame gọn nhẹ, phù hợp nhu cầu giải trí tức thời.”
“Thao tác đơn giản dễ dàng nắm bắt chỉ trong vài giây.”
“Thử thách trí tuệ của bạn. Tư duy siêu quần không nên bỏ qua.”
“Tư duy siêu quần? Chắc là đang nói về mình đây mà, chơi luôn!”
Lướt qua phần quảng cáo, Trác Hải sinh ra hiếu kỳ muốn chơi thử trò chơi, hắn cuộn chuột xuống phía dưới bấm vào ô tải xuống. Trong nháy mắt trò chơi đã được tải về, một biểu tượng hình quả mìn gai xuất hiện trên màn hình máy tính.
“Để xem chơi vui không nào.” Trác Hải bắt đầu mở ra trò chơi. Không rườm rà hoa lá, trò chơi hiện ngay thông báo chào mừng đơn giản:
“Hoan nghênh đến với trò chơi Minesweeper!”
Phần hướng dẫn chơi nối tiếp ngay sau đó, một bảng ô vuông 6 hàng 6 cột hiện ra kèm hướng dẫn bên cạnh:
“Để bắt đầu trò chơi, hãy lật 1 ô bất kỳ trong bảng.”
“Mỗi ô sẽ hiển thị 1 con số, con số này sẽ báo hiệu xung quanh ngang, dọc và chéo nó có bao nhiêu quả mìn. Nếu không có mìn xung quanh, ô đó sẽ không hiển thị số và các ô xung quanh nó sẽ được lật. Lặp lại cho tới khi mở ra ô có số.”
“Cẩn thận! Một khi lật phải mìn, trò chơi sẽ kết thúc đấy.”
“Người chơi có thể phán đoán ô nào có mìn bằng cách nhấn chuột phải, một lá cờ sẽ được đánh dấu tại ô đó. Hãy tận dụng triệt để chức năng này để đưa ra phán đoán chính xác nhất.”
“Chiến thắng trò chơi bằng cách lật hết toàn bộ ô không chứa mìn nhé.”
Nương theo hướng dẫn đường đi nước bước, rất nhanh Trác Hải hoàn thành xong phần chơi hướng dẫn. Đồng thời hắn cảm thấy trò chơi này cũng chẳng có gì khó.
“A? Có nhiều mức độ chơi thế này cơ à?”
Sau khi hoàn thành phần hướng dẫn, trò chơi hiện lên giao diện chính với ba mức độ chơi dễ trung bình khó mặc định, kèm theo phía dưới là hai hạng mục tùy chỉnh: mức độ chơi “Custom” – tự thiết lập diện tích bảng dò mìn cùng số mìn và chế độ “Hardcore” Dương Khoa thêm vào.
Trác Hải tự tin bạo rạp vung tay lựa chọn mức khó nhất.
“Mức khó 16 hàng 30 cột cùng 99 quả mìn. Chúc bạn may mắn.” Màn hình trò chơi đột nhiên phình to.
“Á đù!”
Bất ngờ trước biến đổi đột ngột, Trác Hải bắt đầu lật bừa một ô chính giữa.
“4”.
Mới ô đầu tiên mà hắn đã lật ra số “4”, khác hẳn với số 1 hay 2 mà hắn mở ra ở phần hướng dẫn trước đó. Mất phương hướng suy đoán, Trác Hải bèn lật đại một ô số cách đó 3 hàng.
“Bùùùùm!”
Tiếng nổ vang lên cùng màn hình trò chơi rung nhẹ biểu thị kết thúc.
“Tiếc quá bạn lật phải mìn rồi, lần sau may mắn hơn nhé.”
“Vãi đ**!” Trác Hải buông chuột thuận tiện chửi thề một tiếng. Màn hình trò chơi rất nhanh chóng trở về mục lựa chọn chế độ chơi để bắt đầu một ván mới.
Không dám khinh thị, Trác Hải lần này lựa chọn chế độ dễ, bắt đầu hành trình dò mìn đầy thận trọng. Sau vài phen nghe tiếng mìn nổ vui tai, hắn bắt đầu lần mò ra yếu quyết để chơi trò chơi.
...Không biết đây đã là lần chơi lại thứ bao nhiêu, Trác Hải lúc này mồ hôi đầy mặt thận trọng lật ô số cuối cùng còn lại trên màn hình. Màn hình trò chơi đột ngột sáng lên, mười ô cờ đánh dấu trước đó nhấp nháy biểu thị đánh dấu hoàn toàn chính xác. Thông báo chúc mừng của trò chơi sau đó hiện ra:
“Chúc mừng người chơi hoàn thành trò chơi ở mức độ dễ (9 x 9, 10 quả mìn) trong 5 phút 51 giây!
“Yes!”
Trác Hải sảng khoái ngửa người ra sau ghế. Đột nhiên hắn giật mình nhìn đồng hồ chỉ hơn 1 giờ sáng. Đã gần 2 tiếng đồng hồ kể từ lúc bắt đầu chơi trò chơi, mà hắn mới chỉ chinh phục được mức độ dễ nhất.
“Hừm, cũng tạm được.”
Cảm thấy trò chơi không đến nỗi nào, Trác Hải bèn mở diễn đàn zoV tìm lại chủ đề trò chơi. Hắn để lại đôi câu bình luận tích cực, không quên khoe khoang thành tích mới đạt được bằng một trương ảnh chụp màn hình đính kèm. Sau đó, hắn vươn vai ngáp dài một tiếng rồi tắt máy đi ngủ.
Có điều Trác Hải không ngờ rằng, hầu như toàn bộ những người vừa mới trải qua trò chơi “Minesweeper” lúc này đều đang hành động giống y hệt hắn!