Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu

Chương 469: Tiếp nhận lời khiêu chiến




“Hừm, chị có vẻ tự tin quá nhỉ. Trò chơi còn chưa thành hình mà đã gọi nó là quái vật rồi cơ đấy.” Thấy Thu Thảo vẫn chưa từ bỏ ý định phân tài cao thấp với mình, Dương Khoa thuận miệng đùa cợt vài câu vô thưởng vô phạt, trong lòng âm thầm cân nhắc lại toàn bộ sự tình một lượt.

“Đương nhiên, nói không phải tự cao tự đại chứ tôi và đội ngũ nhân viên GETA nào có ai là kẻ tầm thường? Chưa kể trong trò chơi này còn có cả dấu ấn của một thiên tài là bạn nữa, việc ý tưởng của tôi và bạn kết hợp lại với nhau nó không chỉ đơn giản như phép toán 1 cộng 1 bằng 2 đâu. Nhất định trò chơi hành động trực tuyến này sẽ khiến cho làng trò chơi phải rung chuyển một phen.“

“Hề, chị lại quá lời rồi. Thế nhưng chị khẳng định chắc cốp vậy không sợ tôi e ngại lùi bước à? Lại nói trò chơi này dù gì cũng có một phần cống hiến của tôi, tại sao tôi phải làm ra một trò chơi khác để so kè chất lượng với nó chứ? Dù trò chơi bên nào nhỉnh hơn thì tôi cũng là người thắng mà?"

“Ừ thì, như tôi vừa mới nói đấy hệ thống ý tưởng bạn nêu ra khi xưa đã qua tay đội nhóm bọn tôi chỉnh sửa cải tiến rồi, chi tiết nguyên gốc được giữ lại không còn bao nhiêu đâu. Chưa kể bỏ nội dung lối chơi đi thì vẫn còn ối nội dung khác để đánh giá nữa, tính hết chúng vào thì cái phần cống hiến của bạn thực ra chẳng đáng kể chút nào. Trường hợp dự án trò chơi bên tôi trội hơn thì vẫn cứ là tôi thắng như thường. ╮( ̄~ ̄)╭ “

“Ghê đấy, chị phủ nhận thành quả của người khác nhanh gớm!”

“Nói phủ nhận hơi nặng nề đấy bạn, bọn tôi có ghi tên Camp96 vào trong mục credit mà. Với cả bạn cứ coi như là chấp bọn tôi một chút không được sao? Thiên tài vạn người tung hô của nước nhà gì mà lòng dạ hẹp hòi vậy?”

“Chị cứ đùa, tôi nào dám tự xưng thiên tài trước mặt chị?... Mà thôi không vòng vo nữa. Tôi phải thừa nhận là sau khi nghe chị giải thích đầu đuôi mọi thứ như thế tôi cũng… hơi hơi có hứng thú với phi vụ ganh đua này rồi đấy.” Thu hồi nét cười trên khuôn mặt, Dương Khoa ngồi thẳng người lên từ tốn trả lời. Đúng vậy, trải qua một vài giây cân nhắc hắn bắt đầu cảm thấy động tâm trước tiết mục so tài đặc thù mà đối phương đưa ra. Ban trưa hắn từ chối thẳng thừng một phần là vì không hứng thú với những cuộc chiến không cân sức, nhưng giờ thì sự tình đã khác hoàn toàn.

Con quái vật được tạo bởi chính mình và đối thủ đáng gờm ngồi đối diện đây à? Ở cái thế giới nghèo nàn ý tưởng trò chơi đột phá này đâu phải lúc nào cũng có cơ hội đương đầu với một đối thủ ra dáng như thế chứ? Tạm chưa bàn đến thị trường quốc tế vì những lý do khách quan, hiện tại thị trường quê nhà hầu như không còn ai có thể khơi lên tâm tư ganh đua trong Dương Khoa nữa rồi.

Ba năm trời lăn lộn trong ngành, thế nhưng những trò chơi có khả năng cản bước hắn lẫn Ninja Entertainment quật khởi chỉ đếm hết đầu ngón tay ngón chân. Mà trong số đó phần nhiều là phế phẩm trong mắt một con mọt game khó tính như hắn, hoặc là sản phẩm ăn theo trò chơi hắn nhập khẩu từ thế giới cũ một cách trắng trợn. Và đương nhiên rồi, đối với những trò chơi dạng này Dương Khoa căn bản là khinh thường việc đem đứa con tinh thần của mình ra để so bì.

Không bàn đến khía cạnh tư tưởng bị hạn chế, đã đi cóp nhặt ý tưởng của kẻ đi trước rồi thì ít nhất cũng phải đầu tư chút chất xám chỉnh sửa cải tiến các thứ giống như hắn, hay là tảng băng mùa hạ trước mắt hắn đây thì mới gọi là chế tác trò chơi đúng nghĩa chứ. Đây thay mỗi lớp áo đồ họa bên ngoài, thêm thắt mấy cơ chế thừa thãi rồi cứ thế đóng gói tung ra thị trường, mấy trò chơi clone (rập khuôn) ấy hắn cảm thấy chẳng bằng khuất mắt trông coi cho đỡ bị tăng xông.

Lại nói cô nàng Thu Thảo đây có vẻ ghê gớm. Thông qua đoạn clip giới thiệu trình chiếu ngoài gian hàng và mấy lời tâm sự vừa rồi của đối phương, hắn có thể thấy được đội ngũ thiết kế trò chơi của GETA đã bỏ ra khá nhiều công sức cho việc nâng tầm những ý tưởng lối chơi sơ khai của hắn lên, với mục đích chắc hẳn là để tránh tiếng xấu chỉ biết thừa hưởng thành quả người khác. Chưa cần biết các yếu tố khác ra làm sao, chỉ riêng tinh thần chế tác nghiêm cẩn này thôi đã là đủ để Dương Khoa hắn coi trọng chất lượng sản phẩm họ đang thai nghén rồi.

Và nếu đã vậy thì tham gia thi thố một phen cũng tốt. Để xem dưới áp lực phải chiến thắng GETA - vị cựu vương hùng mạnh đang trên đà giành lại ngôi báu cả mình lẫn Ninja Entertainment sẽ phát huy như thế nào.

Bất quá, vì dự án trò chơi của đối phương thuộc thể loại trực tuyến nhiều người chơi nên Dương Khoa cảm thấy mang “GunBound” ra để thi thố sẽ hợp lý hơn là “Slay the Spire”. Như thế hai trò chơi của hai bên sẽ có ít nhất một điểm chung, giúp cho khâu đánh giá sự thành công trong khoản phát hành của cả hai thêm phần khách quan. Tất nhiên, hắn cần phải xác nhận khía cạnh thời gian các thứ với Thu Thảo đã rồi mới có thể đi đến quyết định sau cùng. Dù sau đối phương cũng đã cất bước còn hắn thậm chí còn chưa hề xuất phát, chẳng may bắt người ta đứng ở vạch đích chờ mình thì đúng là bách nhục.

“Chỉ mới hứng thú thôi sao? Quyết đoán lên chút đi bạn ơi, rốt cuộc là bạn có tiếp nhận lời khiêu chiến không? Bạn làm tôi sốt ruột quá trời đất rồi nè. (*  ̄ヘ ̄) "

“Sốt ruột á? Nhưng trông vẻ mặt chị chẳng thấy gì là sốt ruột luôn ấy…. À quên, sorry nhé tôi lại vòng vo…. Trước khi đưa ra câu trả lời sau cùng thì tôi hy vọng chị có thể giải đáp nốt một hai câu hỏi tôi đang thắc mắc. Đầu tiên là, dự án trò chơi hành động trực tuyến này chị có toàn quyền định đoạt không? Toàn quyền ở đây là có cả mấy yếu tố phụ như lên lịch phát hành dự kiến các thứ ấy, nếu chị có toàn quyền định đoạt thì hai ta có thể phối hợp với nhau dễ hơn.”

“... Thành thực mà nói thì tôi không có quyền to đến thế. Nhưng bạn yên tâm, tôi tin là tôi sẽ thuyết phục được ban lãnh đạo công ty để hai ta có thể thoải mái so tài với nhau."

“Được, cứ tạm cho là thế đi. Vậy chị dự định khi nào thì hoàn thành dự án trò chơi này?”

“Lý tưởng nhất là giờ này năm sau, muộn nhất thì là kỷ nghỉ lễ Giáng sinh hoặc dịp Tết m lịch năm sau nữa."

“Vậy là mình có xấp xỉ một năm để hoàn thành “GunBound”. Có thể được, bởi lẽ toàn bộ nội dung Mobile mình đã thiết kế trọn vẹn rồi. Khối lượng công việc còn lại chắc hẳn sẽ không làm khó được mình và các anh em trong đội." Giây phút tính nhẩm thoáng qua, cảm thấy không có vấn đề gì lớn Dương Khoa bèn gật mạnh đầu: “Ok. Mọi thứ đều ổn cả rồi, tôi tiếp nhận lời khiêu chiến của chị."

"(Chắp tay trước ngực) Có thế chứ. Hãy cùng nhau so đấu một trận thật là đẹp nhé."

"Nhất định. Có điều liên quan đến kèo so tài này tôi cần phải trưng cầu thêm ý kiến của các thành viên trong đội ngũ thiết kế bên tôi. Thế nên hai ta cứ quyết định sơ bộ như vậy thôi đã, mong chị hiểu cho.”

“Được, bạn cứ tùy ý. Tôi sẽ chờ tin tốt của bạn."

“Ngoài ra có chuyện này tôi cũng thông báo trước luôn: trò chơi tôi đem ra so tài cùng chị không phải là trò chơi đang được đội ngũ thiết kế bên phía Bắc Mỹ triển khai đâu. Vì như ban trưa tôi từng nói, đem nó ra so sánh cùng trò chơi bên chị thì khập khiễng quá. Tôi sẽ chế tác một trò chơi khác có cùng hệ máy PC và thể loại trực tuyến nhiều người chơi, như thế khâu đánh giá sẽ dễ dàng và khách quan hơn."

“Sao cơ? Bạn định chế tác một trò chơi khác?" Nghe thấy tin tức bất ngờ Thu Thảo nhướn lông mày tỏ vẻ băn khoăn: "Bây giờ bạn mới bắt đầu làm liệu có kịp không vậy? Ý tôi là, dự án bên tôi đã đi được một quãng đường khá dài rồi đó."

“Chị khỏi lo. Trò chơi này của tôi thực ra cũng được triển khai từ trước rồi. Hơn nữa nó… đại khái là không quá khó để chế tác, thế nên nếu không có gì bất trắc tôi có thể cho ra mắt sản phẩm vào cùng thời điểm bên chị dự tính hoàn thành khâu chế tác trò chơi."

“Triển khai từ trước…. À phải rồi, phong cách làm game của bạn từ xưa đến nay vẫn luôn như vậy mà. Xem ra là tôi lo lắng thái quá." Rất nhanh khuôn mặt Thu Thảo lại biến trở về vẻ đạm nhiên. Sao cô lại quên mất thứ văn hóa đặc trưng của Ninja Entertainment từ xưa đến nay chứ? Chàng thanh niên trước mắt cô đây kiểu gì mà chẳng âm thầm triển khai dự án trò chơi mới trong lúc "Đế chế" làm mưa làm gió, bao nhiêu ví dụ trực quan xảy ra trong quá khứ rồi.

Năng suất làm việc cao đến mức đáng sợ, hơn nữa trò chơi nào sản xuất ra cũng thuộc hàng tinh phẩm, có sự tiến bộ cách tân so với những người anh đi trước. Bảo sao Ninja Entertainment của cậu ta có thể quật khởi nhanh đến như thế, cũng như có thể khiến cho vô khối ông lớn trong ngành phải nhức đầu tìm cách đối phó.

“Dù sao thì cũng cảm ơn chị vì đã có lòng. Vậy nhé, chúng ta sẽ cùng nhau so tài với tựa game tiếp theo do bản thân dẫn đội chế tác. Tiêu chí đánh giá sẽ dựa trên phản ứng của cộng đồng và ý kiến của nhau về sản phẩm đối phương làm ra. Như thế là đủ công bằng chứ?" Cảm thấy hôm nay nói chuyện như vậy là đã đủ, Dương Khoa vươn người đứng dậy chốt lại vấn đề.

"Đồng ý." Thu Thảo gật đầu tán đồng, kế đó cô cũng khoan thai đứng dậy.

"Vài hôm tới tôi sẽ chủ động liên lạc với chị để trào đổi nốt một số thông tin. Thế nhé, giờ tôi phải về đây. Muộn rồi không làm phiền chị nữa."

"Để tôi tiễn bạn ra ngoài."

Hai người nối đuôi nhau quay trở lại mặt tiền gian hàng triển lãm của GETA. Dọc đường đi Dương Khoa không quên bông đùa vài câu: "Cơ mà đây là lần đầu tiên tôi so tài làm game với đồng đạo trong nghề đấy. Thế nên hy vọng chị nhẹ tay một chút nhé, vùi dập tôi ghê gớm quá là tôi sinh ra tự ti đấy."

"Ý bạn là muốn tôi nhường? Không có chuyện ấy đâu, phải là thiên tài như bạn nhường tôi mới đúng ấy." Biết đối phương đùa giỡn nên Thu Thảo rất vô tư phối hợp.

"Thiên tài gì, chị đừng nghe mấy tờ báo lá cải bịp bợm. Tôi còn chẳng được ăn học đào tạo bài bản như chị cơ?"

"Chuyện đào tạo ăn học tôi không biết. Tôi chỉ biết là từ khi bạn bước chân vào làng trò chơi chưa một lần bạn thất bại, vậy thôi. Hơn nữa bạn là con trai, tôi là con gái nên bạn nhường tôi là đúng nhất."

"Chả liên quan! Thời đại nào rồi còn bắt đàn ông nhường phụ nữ? Nam nữ bình đẳng!"

"Ừ hừ. Thế nhưng bạn có biết người phương Tây hay truyền tai nhau câu gì không? All genders are equal, but some genders are more equal than others."

"Là sao?"

"Mọi giới tính đều bình đẳng, nhưng có một số giới tính bình đẳng hơn các giới tính khác. Và giới tính nữ của tôi thuộc vế trên, giới tính nam của bạn thuộc vế dưới."

"Nghe nó vớ vẩn thật sự, cứ như là chị bịa ra vậy. Mà ở đây thậm chí còn chẳng phải là phương Tây nữa."

"Ha ha. ( ̄◡ ̄) "

"... Chúng ta sẽ chẳng ai nhường ai đâu, đúng không?"

"... Bạn đoán xem?"



- ---------

À ơi đưa đẩy một hồi, cuối cùng cả Dương Khoa lẫn Thu Thảo đều nhất trí với nhau rằng sẽ chẳng ai nhường ai trong cuộc chiến không khói súng sắp tới hết. Ai nấy đều sẽ dốc toàn lực để chứng minh bản thân mình tài hoa hơn đối phương, hoặc ít nhất thì cũng được lòng cộng đồng người chơi nước nhà hơn.

Còn may hai người đều tâm niệm rằng đây sẽ chỉ là một cuộc ganh đua thuần túy, đồng thời tin tưởng vô điều kiện rằng đối phương sẽ có cùng cái nhìn với mình. Thế nên bầu không khí giữa hai bên vẫn rất chi là cởi mở thân thiện, chứ không hề nặng nề như những cuộc chiến đầy toan tính vẫn thường nổ ra trong làng chế tác trò chơi. Theo cái bắt tay cam kết cùng nụ cười hai người dành cho nhau nơi tiền sảnh gian hàng triển lãm, ngày khai mạc hội chợ GamExpo dài lê thê cả chục chương truyện cũng theo đó đi đến hồi kết.