Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu

Chương 419: Lại chuyện server




Cuối cùng, trải qua một hồi phân tích cặn kẽ cộng đồng mạng đi đến kết luận rằng bối cảnh trong trò chơi “Age of Empires” sẽ xoay quanh thời đại Trung cổ - thời đại mông muội với hình tượng con người ta xách vũ khí lạnh choảng nhau mỗi khi xung đột như giới thiệu trong đoạn trailer. Niên đại có lẽ cũng không cách quá xa thế kỷ 21 nơi bọn họ đang sống, vì trong trailer đã thấy vũ khí nóng xuất hiện dưới dạng pháo cối “phát nổ phát xịt”. Và quan trọng nhất là, trò chơi mới nhất của Ninja Studio khả năng cực lớn sẽ lấy những sự kiện có thật trong lịch sử làm nội dung cốt lõi.

Dấu hiệu dễ thấy nhất chính là phân đoạn Thập tự chinh nổi tiếng của Giáo hội Công giáo nhắm vào người Hồi giáo. Tiếp đó, thân phận của “Thánh nữ” nước Pháp cũng bị một số kẻ am tường lịch sử đào móc ra, cùng với trận hải chiến được nhận định là thuộc về cuộc chiến tranh Nhật Bản – Triều Tiên những năm cuối thế kỷ 16. Chỉ với ba chi tiết ấy thôi là cộng đồng đã có đủ căn cứ để cho rằng “Age of Empires” là một trò chơi chiến thuật tái hiện lại lịch sử thế giới, chỉ có điều cái lịch sử này là lịch sử chân thực hay lịch sử cải biên thì chưa thể biết chính xác.

Nhưng chắc là đơn vị phát triển trò chơi sẽ làm ra cải biên mà thôi. Lịch sử chân thực với những kết quả chiến trận có sẵn nó gò bó lắm, sao mà đưa vào trò chơi cho được?

Thế là, sau khi làm sáng tỏ bối cảnh của “Age of Empires” xong dân tình bắt đầu chuyển sang thảo luận về những thông tin lạ lẫm ẩn giấu trong trailer. Tỷ như các cuộc chiến không liên quan đến nhau, không cùng khu vực địa lý, thậm chí không cùng cả niên đại mà lại tề tụ với nhau một cách khó hiểu. Hoặc là chuyện các toà công trình tự dưng “thay áo” chuyển từ nhà lá sang nhà gạch chỉ trong một giây ngắn ngủi khiến bất kỳ ai trông thấy đều phải bối rối, không biết Ninja Studio đang chơi trò ma quỷ gì với tựa game mới nhất của bọn họ.

Cộng đồng bàn tán xôn xao, các nhà bình luận trò chơi nổi tiếng và cánh báo chí truyền thông thấy thế cũng đua nhau nhập cuộc. Trò chơi chiến thuật PC chuẩn bị xuất xưởng mùa hè này bỗng chốc trở thành chủ đề nhận được sự quan tâm đông đảo trên internet, khiến cho những đơn vị đồng hành với Ninja Studio bắt đầu đứng ngồi không yên.

Quả nhiên vẫn là cái phong cách ngấm ngầm phát triển dự án trò chơi trong bóng tối đầy khó chịu, sản phẩm đẩy ra thị trường chưa biết thành công hay không đã lập tức làm sản phẩm mới để nối tiếp, năng suất cao không khác gì lợn mẹ hết! Mà lại tham vọng của đám trẻ ranh này cũng ngày càng bành trướng, mới đó mà đã tiến quân vào thị trường trò chơi PC cỡ lớn rồi. Thất bại không nói, nếu tiếp tục thành công thì với cái đà hiện tại có khi tương lai Ninja Studio trở thành ông lớn trong ngành thật chứ chẳng đùa.

Một loạt chiêu số mới mẻ nhắm vào Ninja Studio theo đó được những đơn vị này triển khai ráo riết, với trọng điểm là thông qua đánh giá nội dung trailer tiến hành hạ thấp danh tiếng của “Age of Empires” để trò chơi không thể có ngày ra mắt chính thức như ý. Từ mô-típ chân thực cũ rích, đi ngược lại xu hướng huyền ảo thời thượng như “Quê hương rồng thiêng” hay đơn vị phát triển trò chơi có mưu đồ xuyên tạc lịch sử vân vân…, tất cả những thông tin có thể dùng để tạo thành ảnh hưởng dư luận trái chiều đều được tận dụng một cách triệt để. Cánh báo chí thấy vậy thì lại càng hoạt động sôi nổi, khiến cho sự tình đang diễn ra êm đẹp bỗng chốc rơi vào trạng thái hỗn loạn.

Bất quá Ninja Studio của hiện tại đã không còn là Ninja Studio của quá khứ, trước cảnh tượng dư luận trái chiều xuất hiện những thành viên làm truyền thông trong công ty chẳng có lấy một ai tỏ ra nao núng hết. Một mặt tranh thủ sự đồng tình của lượng fan hâm mộ ngày càng đông đúc, mặt khác mọi người chủ động triển khai kế hoạch lăng xê đánh bóng tên tuổi thông qua hàng loạt cơ quan truyền thông thân cận. Chiêu bài “Ninja Studio xuất phẩm tất thuộc tinh phẩm” dần thành hình cũng được Dương Khoa và đồng bọn đem ra sử dụng thí điểm, và nó nhanh chóng khiến cho những “máy chửi” hung hăng bậc nhất cũng phải thu liễm tính khí nếu không muốn tự vả vào miệng mình trong tương lai không xa.

Ninja Studio, một ngày hè đầu tháng sáu.

“Tốt lắm, ngày càng có nhiều người tin tưởng chất lượng sản phẩm của Ninja Studio như thế này là rất tốt.” Ngồi theo dõi động tĩnh mới nhất trên các tờ báo mạng cùng các trang web diễn đàn thảo luận Dương Khoa không nhịn được gật gù tỏ vẻ khoái chí. Không ngờ năm nay công ty mới chỉ đưa chiêu bài cao điệu vào hoạt động thử nghiệm thôi mà hiệu quả đem lại không hề tệ một tý nào hết. Đối thủ trong nghề phải e ngại còn cộng đồng fan hâm mộ ai nấy đều biểu thị chờ mong trò chơi vô cùng, mặc dù trong thân tâm họ vẫn không coi “Age of Empires” là một đối trọng của những siêu phẩm cùng thể loại có mặt trên thị trường.

Có hơi tiếc nuối một chút nhưng không sao. Xét đến cùng thì trò chơi chưa ra mắt chính thức không thể nói trước bất cứ điều gì hết, thêm vào đó Ninja Studio xác thực chỉ là một “ma mới” trong khoản chế tác trò chơi cỡ lớn. Dân tình người ta chưa đặt nhiều kỳ vọng như sản phẩm của các ông lớn nổi tiếng trong ngành cũng là chuyện dễ hiểu. Cứ từ từ bình tĩnh đi bước nào chắc bước đó trước đã, rồi sẽ đến một ngày công chúng sẽ tự động coi sản phẩm Ninja Studio làm ra thuộc dạng tuyệt đỉnh như một lẽ đương nhiên, không cần bất kỳ ai phải nhắc hết.

“Có lẽ mấy hôm tới mình nên chốt giá bán trò chơi cao cao một chút, dù sao thì “Age of Empires” cũng là một trò chơi cỡ lớn chứ chẳng thuộc dạng nhỏ bé gì. Chỉ cần lớp người chơi đầu tiên không ý kiến ý cò gì là…. Mời vào.” Thế rồi đang lúc suy nghĩ vẩn vơ thì tiếng gõ cửa phòng làm việc chợt vang lên. Kế đó một thành viên quen thuộc đẩy cửa vọt vào với một tập bản thảo dày cộp trong tay.

“Sếp Khoa.”

“Anh Đức đó à. Công việc thế nào rồi?” Trông thấy Đức tiến đến Dương Khoa vội vàng lên tiếng hỏi thăm ngay, bộ dạng tỏ vẻ chờ mong.

“Đã lo liệu xong xuôi thưa sếp.” Biết ý tứ của Dương Khoa nên Đức lập tức đặt bản thảo trong tay xuống rồi đẩy về phía Dương Khoa. Chỉ thấy ở ngay trang bìa có ghi một hàng chữ to tướng và bắt mắt: “Kế hoạch xây dựng và quản lý server “Age of Empires””

Đúng thứ Dương Khoa cần. Mà lại, câu trả lời của Đức cũng đúng là thứ mà hắn muốn nghe. Double đúng!

Nhân lúc sếp lớn cầm bản thảo lên lật qua lật lại ngắm nghía Đức tiếp tục trình bày: “Anh và Lan đã thương thảo với ban quản lý toà nhà và thuê được mấy căn phòng trống dưới tầng hầm rồi. Ngày kia chúng ta sẽ chuyển server vào đó rồi tiến hành cài đặt chạy thử. Đoán chừng không có vấn đề gì đâu, nhưng anh nghĩ là chúng ta nên tuyển thêm một hai nhân viên để thường xuyên trông nom trong tương lai. Lực lượng hiện tại chỉ đủ để vận hành server “Nexus” thôi, dàn mỏng thêm nữa e không ổn.”

“Anh làm luôn một bản thông báo tuyển dụng đi, sau đó đẩy sang phòng nhân sự chị Ly phối hợp cùng chị ấy tuyển gấp. Em sẽ có lời nhắn với bên đó.” Một quyết định nhanh chóng được đưa ra.

“Ok sếp.”

“Còn chuyện server khu vực Bắc Mỹ thì sao hả anh?”

“Anh Viễn báo là đã chuẩn bị xong từ lâu rồi, công việc triển khai thuận lợi hơn bên này nhiều. Server bên đó cũng thuộc hạng “ngon lành cành đào”, thậm chí trong một số trường hợp khẩn cấp ta còn có thể dùng tạm thay cho server nhà mình nữa đấy.”

“(Nhướn mày) Dùng tạm á? “Anh ở đầu sông em cuối sông” thế thì dùng tạm làm sao được? Độ trễ cao chết người à.”

“Thế nên mới nói là dùng tạm trong trường hợp khẩn cấp mà sếp. Với lại độ trễ cũng không cao lắm đâu, sếp xem ở phần thử nghiệm cuối tập bản thảo có ghi rõ ràng số liệu đó.”

Tò mò lật đến mấy trang cuối cùng của tập bản thảo, khuôn mặt Dương Khoa lập tức giãn ra khi trông thấy số liệu được Đức liệt kê. Đúng là độ trễ của việc kết nối server nội địa và kết nối server Bắc Mỹ chênh nhau trong một khoảng chấp nhận được chứ không quá đáng như những gì hắn từng thấy tại thế giới cũ. Trong lòng hô khẩu hiệu hắc khoa kỹ muôn năm, hắn gấp lại tập bản thảo rồi quay về hỏi thăm chuyện server nhà mình: “Được rồi, chuyện server này cứ dựa theo kế hoạch của anh mà triển khai nhé. Giờ em hỏi thêm một chút, theo anh Đức thì với tình hình hiện tại công ty chúng ta đã có thể tự mình vận hành server cho một trò chơi trực tuyến đúng nghĩa chưa?”

“Đúng nghĩa…. Tức là nhiều người chơi cùng lúc ấy hả sếp?”

“Đúng vậy.”

“Về mặt trình độ thì không thành vấn đề, thế nhưng không gian….” Ngập ngừng suy nghĩ một lúc Đức lắc đầu: “Sợ là không đáp ứng được đâu thưa sếp. Kể cả có bỏ server “Age of Empires” đi chăng nữa thì vỏn vẹn mấy căn phòng dưới tầng hầm không thể nào đủ chỗ cho các trang thiết bị cần thiết, trừ phi chúng ta thuê thêm một tầng lầu nữa thì may ra.”

“Nói cách khác, vẫn phải sớm ngày cơi nới không gian thuê trụ sở nơi đây, hoặc là tìm một toà cao ốc nào đó cho thuê đứt cả cụm. Hoặc….” Những suy nghĩ vẩn vơ lại hiện lên trong đầu Dương Khoa. Bần thần cân nhắc hết nửa phút đồng hồ, cuối cùng hắn khoát tay chốt lại:

“Thôi được, chuyện trò chơi trực tuyến tính sau đi. Còn gì nữa không anh Đức?”

“Hết rồi sếp.”

“Vậy anh Đức về triển khai công việc tuyển người đi, em gọi bên nhân sự ngay đây.”

Phân phó xong, Dương Khoa đánh một cuộc điện thoại nhắn nhủ Hương Ly đôi câu rồi nhanh chóng quay trở về với công việc hàng ngày. Thế nhưng không được vài phút sau cánh cửa phòng làm việc lại bị đẩy ra, lần này tiến vào là bà chị Cẩm Tú với một thân váy áo công sở nghiêm trang.

“Sếp Khoa.”

“Chị Tú à, có…. Ôi chu choa, chị Tú hôm nay ăn mặc sang trọng nha! (  ̄ヮ ̄) “

“ ( ̄ヮ ̄) Được không sếp? Hàng Carmin chính hiệu đấy.” Được khen ngợi Cẩm Tú không chút do dự xoay người tại chỗ một vòng cho Dương Khoa ngắm kỹ hơn. Động tác tương đối mập mờ, người ngoài trông thấy kiểu gì cũng sẽ cho rằng cô nhân viên này đang tìm cách dụ dỗ sếp lớn để có cơ hội trèo cao.

“Kinh nha, thế là nhân viên ăn mặc “xịn sò” hơn cả sếp lớn rồi đấy.”

“Sếp Khoa cứ thích đùa.” Quăng thêm một cái bĩu môi mập mờ nữa cho đủ bộ, Cẩm Tú thu tay về trước người đi vào việc chính: “Sếp bây giờ có bận gì không ạ?”

“Cũng không bận lắm, sao thế chị Tú?”

“Hôm nay theo lịch trình thì chị chuẩn bị sang bên Hiệp hội để đặt vấn đề phân loại trò chơi “Age of Empires”. Đúng ra thì một mình chị đi thôi, thế nhưng ban nãy bên Hiệp hội có người gọi điện đến ngỏ ý muốn gặp gỡ cả sếp nữa. Cho nên nếu hiện tại sếp không bận lắm thì có thể đi cùng với chị được không?”

“Sang Hiệp hội?... Họ có nói muốn gặp em để làm gì không?” Nghe thấy cái tên Hiệp hội theo bản năng Dương Khoa cảm thấy có chút không thoải mái, thế là hắn lập tức đổi giọng truy vấn.

“Chị cũng không rõ nữa, đoán chừng là liên quan đến trò chơi “Age of Empires”. Thế nhưng ngữ khí của người vừa gọi điện có vẻ thân thiện nên chắc không có chuyện gì xấu đâu sếp ạ.” Cẩm Tú vội vàng bổ sung thêm.

“… Thôi được, vậy thì ta đi luôn đi còn về làm việc.” Ngẫm nghĩ một lúc Dương Khoa quyết định đồng hành cùng với Cẩm Tú để xem đám quan chức bên phía Hiệp hội muốn chơi trò gì. Vươn vai đứng dậy, hắn rảo bước đi tới chiếc tủ nằm khuất trong góc rồi lấy ra bộ quần áo chuyên dùng cho các chuyến “đối ngoại” bất chợt.

“Nếu sếp không phiền thì thuận tiện đi cùng chị thêm một chuyến sang Cục Bản quyền nhé, quỹ đăng ký bản quyền của công ty chúng ta lại sắp cạn kiệt rồi. ” Cẩm Tú nhanh chân tiến tới vừa giúp đỡ vừa trình bày nốt.

“Ok. Với cả lần này đóng quỹ hẳn một cục to đi chị Tú. Sắp tới em sẽ mở thêm dự án trò chơi mới đó, với cả hiện tại Ninja Studio cũng đang có ý định lấn sân sang lĩnh vực âm nhạc nữa. Chủ động đóng quỹ thành một đợt đi cho đỡ phải đóng nhiều lần phiền toái.”

“Tuân lệnh sếp! ( ̄^ ̄)ゞ”

...

Khoảng chừng mười lăm phút sau khi Dương Khoa cùng Cẩm Tú rời đi.

“Chào quý khách, quý khách có việc gì ạ?” Tại quầy tiếp tân bên ngoài văn phòng, mắt thấy một cô gái ăn mặc kín mít từ đầu đến chân lò dò tới gần người nhân viên lễ tân của Ninja Studio bèn lễ phép đứng dậy chào hỏi.

“A, chào chị. Em có hẹn với chị Liễu phòng truyền thông công ty Ninja Studio ạ.” Cô gái ăn mặc kín mít nghe thấy vậy lập tức quay người đáp lại, giọng điệu có chút hồi hộp.

“Xin quý khách cho biết tên ạ.” Người nhân viên lễ tân mỉm cười hỏi thêm, bàn tay nhanh nhẹn cầm lấy điện thoại bàn bấm số gọi đi.

“Em tên là Hân.”

“Phiền quý khách đợi một chút.... A lô chị Liễu ạ, ở ngoài này có một chị tên Hân nói muốn gặp.... Vâng vâng, em sẽ bảo ngay.”

Cuộc điện thoại chóng vánh kết thúc, người nhân viên lễ tân mỉm cười thêm một lần nữa vươn tay ra hiệu: “Phiền quý khách ngồi đợi tại khu vực bàn đằng kia trong giây lát ạ. Chị Liễu sẽ ra ngay bây giờ.”

“Cảm ơn chị.”

Cô gái trẻ ăn mặc kín mít gật nhẹ đầu tỏ ý đã biết, sau đó quay người tiến về dãy bàn ghế phía đối diện ngồi xuống chờ đợi. Khoan thai gỡ bỏ mũ áo khẩu trang che mặt xuống, dung mạo mộc mạc tự nhiên làm khối đại gia Việt trên kênh stream TwiTV phải điên đảo tâm thần từ từ lộ ra.