Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu

Chương 392: Angry Birds mở bán (5)




“Chờ đã, mau trả lại máy đây em còn đang chơi dở.” Thấy máy tính bảng bị bà chị cướp mất Kevin vội vàng bật dậy, miệng kêu lớn còn tay thì khua khoắng loạn xạ định cướp về. Nhưng chẳng ăn thua, trải qua một hồi vật lộn chiếc máy tính bảng vẫn yên vị trên tay của Amanda.

“Yên nào, nhường máy cho chị mượn xem một tý không được à?... Chà chà chà, con này chắc là con chim rồi. Tròn vo một cục lại còn phóng ra từ ná trông iêêêuuu chế! Nói mau, trò gì đây hả Kevin?” Vẻ mặt sung sướng sau khi cướp được đồ vật từ phía đứa em, Amanda vừa phóng to khung hình trò chơi để ngắm nghía biệt đội chim chóc cho rõ vừa lên tiếng hỏi thăm.

“Trả máy em đây rồi em nói.”

“À vậy thì thôi, chị thoát ra xem lịch sử mua sắm cũng được. Thuận tiện xem em giai đổ bao nhiêu tiền của vào cái trò chơi này để có gì còn báo cho bố mẹ biết luôn. ╮(︶▽︶)╭ “

“Thoải mái, có 2 đô la bọ…. Mà thôi, nó tên là “Angry Birds” được chưa? Biết tên rồi trả em máy đây.”

“”Angry Birds” à. Được đấy, giờ thì chơi như thế nào mau hướng dẫn chị nhanh lên.” Đoạn Amanda sắp ngay ngắn chiếc máy tính bảng trước mặt, ngón tay mân mê di chuyển qua lại trên màn hình như thể dò xem thao tác chơi trò chơi ra làm sao.

“Gì cơ? Đã lấy máy của em rồi lại còn muốn em hướng dẫn chơi? Trả em máy đây để em còn chơi tiếp, chị muốn chơi thì lấy điện thoại của chị ra mà chơi.”

“Khiếp, đến chị ruột đây mà còn hẹp hòi quá thể…. Nhanh nhanh lên nào. Điện thoại của chị hết pin rồi, đang phải sạc pin chứ không thì cũng trả em ngay.”

“… Hừm.” Không thể đòi về máy tính bảng, cuối cùng Kevin đành phải mang theo vẻ mặt cực kỳ không tình nguyện chỉ cho Amanda cách chơi “Angry Birds”. Đồng thời trong lòng người thiếu niên không ngừng cầu nguyện bà chị phát xít du côn sẽ bị độ khó của trò chơi hành hạ “lên bờ xuống ruộng” một phen, từ đó nản lòng trả máy biến đi cho nhanh!

Cách chơi tổng quát của “Angry Birds” rất dễ hiểu, chỉ mất khoảng một phút là Amanda đã nắm được thao tác cơ bản, nhiệm vụ phải hoàn thành cùng công dụng của những con chim xuất hiện trong trò chơi. Gật gật đầu, cô hăm hở đưa tay kéo căng chiếc ná chuẩn bị phóng chim đi:

“Xời ui, mấy trò tính góc bắn pháo kiểu này dễ ợt ấy mà. Môn hình học chị đây học giỏi từ xưa rồi, em giai chuẩn bị mở to mắt ra mà xem chị thể hiện này.”

“Mơ đi, cái trò chơi này khó dã man luôn ấy. Chị không chơi từ đầu để làm quen mà “bụp” luôn vào màn phức tạp thế này thì còn khướt mới qua.” Kevin “tốt bụng” nhắc nhở bà chị lần chót, thế nhưng vẻ mặt của người thiếu niên ngoại quốc này thì lại như thể chờ đợi để xem kịch vui. Hiển nhiên, Kevin không cho rằng một tay mới như Amanda sẽ chinh phục thành công thử thách mà bản thân mình tốn gần nửa tiếng đồng hồ vẫn chưa vượt qua.

“Roẹtttt…. Weeeeee…. Bụp!”

Lời thoại vừa dứt, một con chim màu đỏ được Amanda phóng thẳng lên bầu trời, sau đó nó từ từ rơi trúng một con lợn bên phía. Góc độ vừa đúng, lực đạo chuẩn xác, một phát bắn hoàn mỹ không thể chê vào đâu được.

“Xin lỗi, nhưng em giai của chị vừa mới bảo gì cơ? Chị nghe không rõ lắm.” Phát bắn đầu tiên chưa gì đã trúng đích luôn tất nhiên là Amanda đắc ý dào dạt, vẻ mặt vênh lên đến tận trần nhà cô quay sang “cà khịa” người em trai.

“… Rùa thôi, cứ bắn đi kiểu gì phát sau cũng trượt cho xem.” Kevin thấy bà chị có biểu hiện xuất sắc như vậy lập tức chột dạ ngay, nhưng ngoài miệng thì vẫn tiếp tục nói cứng.

“Roẹtttt…. Weeeeee…. Cộp! Kẽo kẹt…. Rầm! Lạch cạch!”

Lại một đường vòng cung tuyệt đẹp nữa được Amanda vẽ ra. Lần này con chim không công kích trực diện mà va vào góc vuông hai miếng ván gỗ giao nhau. Chịu lực tác động, chúng lung lay rồi kéo theo một phần toà công trình đổ sập xuống, thuận tiện đè bẹp luôn cả con lợn nấp ở sâu bên dưới – thứ đã làm khó Kevin cả nửa tiếng đồng hồ. Câu đố oái oăm được giải quyết, màn chơi đột nhiên trở nên dễ dàng khi chỉ còn một con lợn cuối cùng cần phải tiêu diệt, trong khi phía bên này vẫn còn tới hai con chim một đỏ một trắng chờ được phóng đi.

Đến đây thì Kevin chẳng nói được câu nào nữa, còn Amanda thì híp mắt cười nhăn nhở vênh váo hơn cả khi nãy. Tưởng trình độ em trai cô thế nào chứ trò chơi đơn giản thế này mà cũng kêu khó, kém quá kém quá!

“Sao, quả vừa rồi chị bắn thế nào hả Kevin? Có trượt không? (Mắt nhấp nháy)”

“… Thôi được rồi chị chơi giỏi rồi được chưa? Chơi giỏi rồi bây giờ trả lại máy cho em, ai mượn chị chơi hộ em thế này đâu?” Chờ cho Amanda hoàn thành nốt màn chơi Kevin mới vươn tay đòi lại máy tính bảng thêm một lần nữa, nhưng cũng như những lần trước đó nó nhanh chóng bị cánh tay của bà chị gạt ra:

“Từ từ chị đây còn chưa chơi đã. Em giai nhường chị một tý đi xem nào, cứ kỳ kèo đòi mãi!”

“Nhường thì chị cũng không được chơi màn mới như thế. Chơi mấy màn cũ đi, màn mới để em tự chơi.”

“Xời ui, chơi màn nào mà chả như nhau?”

“Ứ biết, em muốn tự tay bóc tem cơ!”

“Bóc cái gì, để đấy chị chơi làm mẫu cho không tốt hơn à? ( ̄ヘ ̄) “

“Không khiến! Đổi lại màn chơi đi!”

“Ơ nào cái thằng này, để yên đấy trông màn này đang hay.”

Và thế là hai chị em lại bắt đầu chí choé. Cuối cùng đương nhiên là phụ huynh của Kevin và Amanda phải vào cuộc hoà giải. Sau khi nghe bố mẹ nhắc nhở hai chị em phải biết nhường nhịn lẫn nhau đồng thời không được suốt ngày cắm mặt vào màn hình chơi điện tử, Amanda mới bĩu môi ném máy tính bảng trả lại đứa em trai trước khi trèo xuống giường.

“Này, trả đấy. Trò chơi tầm phào mà cũng giữ như thần giữ của vậy.”

“Thôi đi.” Tiếp lấy máy tính bảng Kevin lập tức phản bác: “Chê tầm phào mà giữ lấy của người ta cả nửa tiếng đồng hồ không chịu trả. Xong rồi chê nhưng tý nữa kiểu gì cũng tải về máy mình để chơi cho xem.”

“Hi hi, tất nhiên là phải tải về rồi. Ai bảo mấy con chim tròn vo ấy trông dễ thương thế cơ chứ, dùng để giải trí lúc rảnh rỗi cũng không tệ. Ngủ ngon nha em giai.”

Cửa phòng đóng lại, giông tố qua đi Kevin ổn định tâm thần sau đó quyết định chơi đùa thêm một lúc nữa trước khi đi ngủ. Và đương nhiên rồi, người thiếu niên ngoại quốc quay lại chính cái màn chơi mà bản thân đang gặp bế tắc ban nãy để tiếp tục chứ không “ăn sẵn” thành quả của bà chị gái.

Tinh thần phấn đấu tự mình vượt qua thử thách rất đáng khen!

“Vừa nãy bà chị bắn thế nào ấy nhỉ? Giết con này trước, sau đó bắn vào góc cạnh kéo sập gỗ đá xuống tiêu diệt con lợn bên dưới? Hình như là vậy…. F***, sao canh góc khó thế chứ lại. Tý nữa nhất định phải vào cửa hàng phản ánh mới được.” Chỉ là không được bao lâu thanh âm làu bàu tức tối đã lại vang lên giữa bốn bề không gian yên tĩnh. Xem chừng hành trình “vượt khó” của chàng thiếu niên Kevin vẫn còn gian nan lắm.



- ---------

“Trò chơi tương đối khó chơi, thế nhưng một khi đã dính vào rồi thì khó mà dứt ra được. Đăng lên đây để những kẻ đến sau hết sức chú ý.”

“Không thể yêu thương nổi cái cơ chế bắn pháo không thông số, thế nhưng vẫn có thể yêu thương đám chim và lũ lợn ngốc moe để bù lại. Đánh giá 9/10, đừng hỏi tại sao lại cao thế. Không giải thích đâu!”

“Vẫn cứ là phong cách mới mẻ độc đáo gây nghiện nhất quán của những trò chơi trước đó. Nếu là fan của Ninja Studio thì chắc chắn “Angry Birds” sẽ không làm bạn thất vọng, còn nếu không thì hãy cân nhắc hết sức kỹ lưỡng trước khi đến với trò chơi phá cách nhưng cũng hết sức khó khăn này.”

“Đề nghị nhà sản xuất xem lại cơ chế thao tác của trò chơi. Tại sao tôi chơi mãi mà không qua nổi một màn trong khi chị tôi chỉ mất có một phút để vượt qua vậy? Ngoài cái đó ra thì mọi thứ đều tốt.”

“Năm sao, vốn định cho điểm thấp hơn nhưng thấy mức giá bán lương tâm thế là lại thôi. Hy vọng là tôi có thể đủ kiên nhẫn để hoàn thành cái trò chơi oái oăm này. Vì biệt đội chim điên! (giơ tay quyết tâm)”

Cứ việc bị dân tình phàn nàn khá nhiều về lối chơi khó đến bất ngờ đối với thể loại trò chơi bắn pháo, “Angry Birds” vẫn nhận được điểm số đánh giá tương đối cao ở cả thị trường trong cũng như quốc tế. Âu cũng là do các mặt còn lại của trò chơi có chất lượng không hề tệ chút nào, nhất là mảng đồ hoạ - thứ được cộng đồng người chơi nhất trí cho rằng đã “cứu vớt” thành công cả một trò chơi khô khan.

Theo số liệu khảo sát sơ bộ, có tới già nửa số người chơi tải trò chơi về máy là do họ bị hấp dẫn bởi hình tượng những chú chim cá tính cùng đàn lợn ngốc nghếch đáng yêu, còn non nửa còn lại mới là do những nguyên nhân khác. Đối với toàn thể Ninja Studio mà nói thì đây là một tin tức khá đỗi bất ngờ, bởi vì kể từ khi thành lập đến đến nay đồ họa không phải là nhân tố “gánh kèo” trong hầu hết các xuất phẩm đã phát hành của công ty.

Thế nhưng đối với cá nhân Dương Khoa mà nói thì đây lại là chuyện đương nhiên. Ý tưởng hắn đưa ra vốn dĩ đã thuộc dạng độc đáo phá cách, hình tượng nhân vật lại còn được họa sỹ truyện tranh một thời Thanh Lam chắp bút phác thảo, hết thảy những điểm nhấn nổi bật đều được truyền tải một cách nguyên vẹn thì không “gánh” được cả trò chơi mới là sự lạ. Tại thế giới cũ “Angry Birds” có thể nổi tiếng phần lớn nhờ vào sự hiện diện của những con chim tròn vo này mà, không có lý do gì khi sang đến đây chúng lại không thể gây ấn tượng trong lòng người chơi được hết.

Danh tiếng sơ hiện, bất chấp vô vàn lời những cảnh báo của lớp người tiên phong dân tình khắp mọi nơi nô nức rủ nhau “sa hố” vì tò mò. Doanh số phát hành “Angry Birds” theo đó cũng cất bước đi lên, tuy không nhảy vọt một cách khoa trương như những người anh cùng một “mẹ” Ninja Studio sinh ra song xu thế tăng trưởng khá vững chắc. Chỉ cần một mực giữ vững xu thế này thì trò chơi rồi sẽ đạt được thành công vang dội, đúng với ước nguyện mà Dương Khoa hiện đang mong mỏi ngày đêm.

Ở một diễn biến khác, như thường lệ hội chợ GamExpo qua đi cũng là lúc một loạt sản phẩm đình đám đổ bộ vào thị trường trong nước. Tận dụng tốt lợi thế quán quân của mình, không có gì khó hiểu khi vừa mới chính thức ra mắt “Trường học ma pháp” đã được cộng đồng người chơi và fan hâm mộ nhiệt liệt truy phủng. Đè bẹp hết thảy những đối thủ cạnh tranh khác, sản phẩm mới nhất của Hoasgame nhanh chóng cầm đầu bảng xếp hạng những trò chơi ăn khách nhất thời kỳ “hậu GamExpo” với thành tích hết sức thuyết phục, trong khi “Angry Birds” của Dương Khoa mặc dù xuất phát trước tiên nhưng hiện tại thì lại đang ngụp lặn đâu đó tại nửa sau của bảng xếp hạng này.

Một vị trí không thể nào lấy làm vinh dự. Thế nhưng nếu xét đến chuyện thể loại trò chơi thuộc hàng tiểu chúng, không có lợi thế về mặt danh tiếng như những đối thủ còn lại trong làng trò chơi nội địa cộng thêm giá bán của “Angry Birds” thật sự quá mức “hạt dẻ” thì điều đó hoàn toàn có thể chấp nhận được. Mà lại nhân vật chính của chúng ta từ đầu đến cuối căn bản là chẳng hề quan tâm đến chuyện thứ hạng viển vông ấy.

Chỉ cần trò chơi làm tốt đẹp thêm danh tiếng của Ninja Studio đồng thời đem về lợi nhuận khủng bố về cho công ty là được, vì làm gì có quy định chỉ những trò chơi xếp hạng top đầu mới được coi là những kẻ thắng lớn? Còn lại đợi khi nào những siêu phẩm đang thai nghén như “Age of Empires” hoàn thành chế tác xong xuôi hẵng làm một vố lớn cũng không muộn. Ngày tháng còn dài, cứ từ từ bình tĩnh rồi sẽ đến ngày Dương Khoa hắn quát tháo phong vân.