Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu

Chương 377: Ông lớn vắng mặt




Mới đầu khi nghe tin “Angry Birds” gặp chút vấn đề Dương Khoa còn ít nhiều có chút thấp thỏm, nhưng sau một hồi xét duyệt thành phẩm cộng thêm thử chơi trò chơi ngay tại chỗ thì nỗi lo trong lòng hắn lập tức tan biến không còn tăm hơi.

Đúng là ở phiên bản chưa có sự tinh chỉnh khâu vận hành không mượt mà trơn tru cho lắm, đội ngũ Game Tester của công ty làm việc rất có trách nhiệm khi phát hiện ra khuyết điểm ấy đồng thời đề nghị Xuân Quế phải khắc phục ngay. Và Xuân Quế đã nhanh chóng sửa sai, tại phiên bản trò chơi vừa mới được cập nhật ngày hôm qua mọi thứ đã được anh sửa chữa ổn thoả đâu vào đó. Người chơi nay có thể tận hưởng cảm giác trải nghiệm liền mạch chứ không còn phải chứng kiến cảnh tượng trò chơi khựng lại mỗi khi chuyển màn nữa.

Thuận tiện, nhân dịp này Dương Khoa cũng đánh giá luôn chất lượng sản phẩm đang có trong tay. Nhìn chung thì ngoại trừ lối chơi hạch tâm giống nguyên xi ra, “Angry Birds” dưới bàn tay nhào nặn của Xuân Quế có sự khác biệt nhất định so với sản phẩm gốc tại thế giới cũ. Trong đó dễ thấy nhất phải kể đến mẫu thiết kế đám chim chóc nổi loạn và lũ lợn xấu tính. Chúng thiếu đi một ít vui nhộn hài hước, thay vào đó là vẻ chân thực sống động bù đắp vào.

Thậm chí là quá mức sống động rồi. Nếu để ý săm soi cho kỹ thì người chơi có thể thấy được từng mảng lông chuyển động phấp phới theo hướng gió mỗi khi chim phóng ra khỏi ná. Nhân vật 2D vẽ tay thôi mà tạo dựng cầu kỳ như nhân vật 3D vậy.

Cũng may mà những nét biểu cảm tinh tuý vẫn được Xuân Quế khắc hoạ rõ rệt theo đúng yêu cầu của Dương Khoa. Tỷ như sự ngốc nghếch của lũ lợn toát ra từ những đôi mắt to ngây ngô, hay là cơn tức giận bộc lộ trên những đôi lông mày nhíu chặt của biệt đội “chim điên” vân vân…. Xem như là cái hồn của trò chơi vẫn được truyền tải trọn vẹn phần nào.

Về phần những điểm khác biệt còn lại thì hoặc là đều nằm trong phạm vi có thể chấp nhận được, hoặc là chúng mang đến sự mới lạ theo chiều hướng tích cực, tốt hơn những gì từng xuất hiện trong phiên bản gốc. Điển hình là mảng âm thanh do ông anh hiền lành Duy Hải phụ trách, tiếng động tương tác giữa các vật thể, tiếng chim kêu lợn hót và những hiệu ứng âm thanh khác góp phần hình thành nên bầu không khí trong trò chơi được thể hiện vô cùng sinh động, nghe vui tai và ấn tượng hơn âm thanh phiên bản gốc rất nhiều.

… Ừm, nếu như phiên bản gốc của trò chơi có âm thanh mà nói…. Rốt cuộc là có hay không hắn cũng chả nhớ nữa. Nhưng thôi kệ đi, đã không có ấn tượng như vậy thì nếu có chắc cũng chẳng hay bằng sản phẩm trước mắt này đâu. Kết luận vừa nêu chắc chắn không sai.

Tóm lại, trò chơi “Angry Birds” do hai thành viên Xuân Quế và Duy Hải phối hợp chế tác nên từ đống tro tàn “Pháo thủ xứ sương mù” có chất lượng tương đối khả quan, không quá xuất sắc nhưng cũng không đến nỗi tệ hại hay gì. Tung ra thị trường nhất định sẽ có một bộ phận người chơi ủng hộ, còn nếu muốn đạt được thành công bùng nổ thì còn phải xem thời thế ra sao, cũng như bộ môn truyền thông và phát hành của công ty có quyết tâm làm lớn hay không.

Đánh giá thành phẩm xong xuôi, Dương Khoa nhanh chóng liên lạc về tổng bộ nhắn anh em phòng ban Game Tester rằng không cần phải nghiệm thu đánh giá thêm nữa, cứ thông qua phiên bản mới nhất của “Angry Birds” để đưa trò chơi lên nền tảng “Nexus” trong những ngày sắp tới. Còn lại hội chợ triển lãm GamExpo năm nay mọi người đã chuẩn bị thế nào rồi thì cứ dựa theo đó mà tiến hành, hắn sẽ không nhúng tay can thiệp.

Ở một diễn biến khác, nhờ có sự giúp đỡ tới từ các thành viên Ninja Studio rốt cuộc gian hàng triển lãm của công ty cũng được gây dựng và trang trí kịp lúc, sẵn sàng để chào đón du khách tới tham quan vào ngày hôm sau. Như thế cũng đồng nghĩa với việc công tác “chi viện” của Dương Khoa kết thúc ngay khi vừa mới bắt đầu không lâu, bất quá thay vì phủi tay ra về như phần đông người lãnh đạo khác thì hắn lại tiếp tục “trực chiến” cùng các nhân viên tổ chức sự kiện và quảng bá sản phẩm tại gian hàng. Nguyên do một phần là để thuận tiện cho việc giám sát công tác của đội ngũ, phần còn lại là để nhân dịp các công ty trò chơi lớn nhỏ trong nước đổ về đây tụ hội thám thính tình báo một phen.

Mà lại hiện tại về công ty cũng không có nhiều chuyện để làm. Thế cho nên trải qua một phen cân nhắc ngắn ngủi, Dương Khoa quyết định năm nay bản thân vẫn tiếp tục bám trụ lại mảnh đất Hiệp hội Trò chơi đầy thị phi.

Sáng sớm hôm sau.

“Hừm, tranh tài năm nay vắng mặt nhiều ông lớn quá nhỉ?” Lướt mắt theo dõi danh sách mười cái tên lọt vào vòng chung kết tranh tài phân khúc đoàn đội doanh nghiệp Dương Khoa lẩm bẩm không thành tiếng. Trong bản danh sách này hắn không thấy được sự hiện diện của những ông lớn quen thuộc trong làng trò chơi nội địa như GETA, Navigame hay GVN. Thậm chí á quân năm ngoái – tập đoàn Thiên Không cũng không có nốt.

Ông lớn duy nhất góp mặt trên danh sách hắn đang cầm trong tay là Hoasgame – kẻ hàng xóm láng giềng khó ưa của Ninja Studio tại hội chợ năm nay. Còn đâu toàn là những đơn vị phát triển trò chơi tầm trung, cộng thêm một hai cái tên lạ hoắc hắn chưa nghe danh bao giờ.

Thật là vắng lặng a.

Năm ngoái Ninja Studio bọn hắn đăng quang cũng là nhờ gặp dịp may tương tự thế này, cơ mà hắn tưởng rằng chỉ có một năm bất ngờ thế thôi chứ năm sau trở đi đâu sẽ lại hoàn đấy. Ai ngờ dịp luyện quân đến rồi mà vẫn không thấy “khách quen” đâu.

GETA vắng mặt thì không nói, trải qua đôi ba phen tiếp xúc với Thu Thảo trên đất Mỹ hắn biết được rằng cái công ty đang trên đà phục hưng đó đã bắt đầu chuyển dời tầm mắt đến những sân chơi lớn hơn. Nhưng nay mấy công ty kia vậy mà cũng không thấy xuất hiện, là bị loại từ sớm hay là có cùng chí hướng với GETA?

“Rồi, đừng nhìn nhiều làm gì cho mất thời gian. Không có Navigame thân yêu của chú trong đấy đâu. Năm nay người ta không tham dự tranh tài, cả mấy công ty GETA GVN các thứ nữa.” Ngồi bên cạnh Thiếu Hoàng vừa ngâp vừa nói, như thể đoán được Dương Khoa đang suy nghĩ gì trong đầu.

“Sao anh biết hay thế?”

“Có danh sách tham gia vòng sơ loại phía dưới cùng đấy. Anh tra một lượt rồi, không có.” Đoạn Thiếu Hoàng chậm rãi đứng lên vươn vai: “Thôi chú cứ chậm rãi mà nghiên cứu đi nhé, chứ anh thì xin kiếu. Chả hiểu chú cần mấy thứ vớ vẩn này để làm gì nữa, mà lại còn yêu cầu phải lấy gấp làm anh mất cả giấc ngủ ngon.”

“Chuyện quan trọng đấy chứ không đùa đâu. Mà anh định đi đâu à?”

“Về công ty ngủ tiếp, đẫy giấc mới làm việc được.”

“Ô, LÀM VIỆC á?! Kinh thế nhờ, năm nay không dạo chơi hội chợ hả anh? “

“Không. Chơi bời cái gì nhà bao việc! ( ̄ヘ ̄) Chú cứ làm như anh ham chơi lắm ấy.”

“Rõ ràng....”

“Blah blah blah, kệ chú anh té đây.” Không đợi Dương Khoa phản bác xong Thiếu Hoàng đã quay người rời khỏi gian hàng. Rất dứt khoát, khiến cho hắn nhất thời không tài nào nghĩ ra nổi tại sao một người ưa náo nhiệt và ham ngắm gái như anh lại có thể từ chối hội chợ GamExpo tràn ngập màu sắc sắp sửa diễn ra

Đúng là khó hiểu.

“... Thôi kệ đi. Về làm việc cũng tốt.” Lắc đầu tạm gác vấn đề qua một bên, Dương Khoa với lấy máy tính bảng rồi bắt đầu gõ vài dòng phân tích tình báo dựa trên bản danh sách vừa nhận được. Năm nay bốn trong năm ông lớn đầu ngành không tham dự tranh tài, như vậy khả năng rất lớn Hoasgame sẽ giành được thắng lợi sau cùng. Đương nhiên những đơn vị còn lại cũng không phải là không có cơ hội, đại khái... chắc phải đợi vài ngày nữa mới biết được ai sẽ là tân vương đi.

“Tốt nhất nên xem nốt danh sách cá nhân rồi hẵng tiến hành phân tích toàn cảnh.” Nghĩ tới đây Dương Khoa chợt ngừng lại, tay hắn buông máy tính bảng xuống rồi cầm bản danh sách lên thay thế. Có điều vừa mới lật đến trang cần đọc, chưa kịp xem thì một thanh âm bất chợt vọng vào chỗ hắn đang ngồi khiến hắn giật mình:

“Ông chủ đâu rồi? Có cần người mở hàng không nào?”

“Ai đùa.... A, anh Nghĩa!” Nhận ra người đến là ai, Dương Khoa vội vàng bỏ đồ đạc xuống rồi chạy tới quầy chào hỏi: “Ngọn gió nào đưa anh đến đây thế này?”

“Ngọn gió tên là “tiện đường tạt qua” đó Khoa. Trông từ xa đã thấy cái tên quen quen rồi, thế là mới tự nhủ ghé vào đây ai dè đúng công ty người quen luôn!” Nghĩa cười nói tự nhiên: “Gian hàng khai trương chưa em?”

“Lát nữa khai trương anh ạ, giờ vẫn còn sớm chưa có du khách. Anh Nghĩa đi đâu đấy?”

“Chuẩn bị dự lễ khai mạc. Nghe nói năm nay nhiều tiết mục hay lắm, thử đổi gió một chút xem sao.”

“Thế à. (Nhìn đồng hồ) Ui còn sớm chán, vào đây chơi với bọn em tý đã. Tiện thể “mở hàng” luôn.”

“Khà khà, được.”

Hai người nhanh chóng tiến tới góc hẻo lánh nhất bên trong gian hàng, cũng là nơi mà Dương Khoa vừa mới ngồi phân tích thông tin tình báo. Chủ khách an tọa xong xuôi, Nghĩa cất giọng bắt chuyện trước:“Hình như năm nay Ninja Studio tham gia triển lãm trò chơi lần đầu tiên đấy nhỉ?”

“Đúng thế.”

“Ừm, gian hàng trông khá đẹp mắt đấy. Mấy hôm tới kiểu gì cũng “vớt” được một đống du khách cho xem.”

“Cảm ơn anh, anh quá khen.”

“Không quá đâu, trang trí công phu lắm.... Mà này, đây là nhân vật của trò chơi Ninja Studio bí mật phát triển trong thời gian vừa qua đấy hả?” Vừa nói Nghĩa vừa thuận tay cầm lên một con thú bông tạo hình Red đặt trong chiếc thùng gần đó lên ngắm nghía.

“Đúng thế. Một trò chơi giải đố nhẹ nhàng tươi vui, hoàn thành đúng dịp GamExpo diễn ra nên mang tới đây triển lãm luôn. Để xem có mượn nhờ hội chợ gây dựng tiếng tăm cho nó được không.”

“Sợ là không phải đúng dịp chứ? (nháy mắt)”

“Thật mà. Sản phẩm mang tính chất thử nghiệm thôi, còn đang mong cộng đồng người chơi chiếu cố ấy anh Nghĩa.” Dương Khoa mặt không đổi sắc nói bừa: “Thế còn bên Navigame bọn anh thì sao? Năm nay có tổ chức “nhá hàng” trò chơi mới như hai năm trước không?”

“Làm gì mà sản xuất ra được lắm trò chơi mới thế? Năm nay toàn trò chơi cũ thôi, tất nhiên nội dung mới thì cũng có nhưng không nhiều.”

“Hay nói cách khác công ty anh cũng giống GETA ấy hả? Chắc lại đang có mưu đồ to lớn nào phải không?”

“Mưu đồ thì lúc nào mà chả có mưu đồ? Có mưu đồ vươn lên thành bá chủ làng trò chơi quốc tế nữa kia.” Đến đây Nghĩa nở nụ cười đầy ẩn ý rồi nói tiếp: “Tin tức của bên em cũng nhanh nhạy phết đấy, chắc hẳn động tĩnh bên phía GETA cũng nắm được không ít đâu phải không?”

“Tàm tạm thôi anh.” Dương Khoa cũng cười, sau đó hắn đánh trống lảng sang chuyện khác: “Phải rồi, nội dung mới của bên anh là nội dung nào thế?”

“Mấy phiên bản cập nhật cho “Điểm chết” hay “Giang hồ truyền kỳ” các thứ thôi, nói chung là không có gì quá nổi bật.”

“Anh lại đùa! Hai trò chơi “cầm trịch” hai thể loại trực tuyến trong nước hiện nay mà lại bảo là không nổi bật! Đúng chuyện lạ đó đây!”

“Ùi, bọn anh còn đang lo làm thế nào để thu hút người chơi “Giang hồ truyền kỳ” trở lại đây này, trịch cái gì mà trịch. Bây giờ lượng người chơi sụt giảm nhanh lắm.”

“Hở, vì sao lại thế? (⊙_⊙) ”

“Hết thứ để khám phá vui đùa chứ sao? Dù sao tuổi thọ của trò chơi cũng được hai năm rồi chứ chẳng ít ỏi gì. Mà đấy là còn nhờ công phụ bản “Bạch Hổ Đường” của em gồng gánh cho đến tận bây giờ đấy, không thì sự tình còn bết bát hơn nhiều.”

“À há.... Thế phụ bản ấy của em được hoan nghênh lắm hả?”

“Đương nhiên! Nhiều lúc anh nghĩ bây giờ người chơi ở lại trò chơi chỉ là để “quất” nhau trong cái phụ bản ấy thôi đấy.” Nghĩa lại cười, nhưng lần này nụ cười của anh trông không mấy vui vẻ. Cảm thấy chủ đề này dần trở nên nhạy cảm thế là Dương Khoa lại một lần nữa “chuyển tông”:

“Chậc, thôi thì hy vọng nội dung mới sắp tới của các anh sẽ được cộng đồng hoan nghênh.... Thế vừa nãy anh bảo Navigame năm nay không làm trò chơi mới, tức là tranh tài năm nay cũng không tham dự luôn hả?”

“Đúng vậy.”

“Cả tranh tài đoàn đội lẫn cá nhân?”

“Ừm.... Mà em có bản danh sách chi tiết ở đây rồi mà? Hỏi anh làm gì cho thừa ra?” Con mắt Nghĩa bất chợt liếc thấy bản danh sách đặt gần đó, thế là tiện tay anh cầm lên ngắm nghía qua loa: “Ồ, giống hệt bản lưu hành nội bộ bên anh luôn. Chắc em kiếm được từ chỗ phòng 4 giống anh đấy nhỉ, chứ bình thường tới tầm giữa buổi danh sách chính thức mới được niêm yết công khai cơ.”

“Đúng vậy, với cả danh sách công khai làm gì được chi tiết như thế này? Có mỗi top 10 từng phân khúc là hết.” Dương Khoa hàm hồ đáp lại, mặc dù hắn chẳng hiểu “phòng 4” trong lời nói của Nghĩa là cái quái gì. Bản danh sách chưa chính thức này là do Thiếu Hoàng “chôm” về đấy chứ hắn nào có tự tay đi kiếm đâu mà biết được ngọn nguồn xuất xứ?

Bất quá không sao hết, ai quy định rằng không biết thì không được bốc phét? Chẳng nhẽ buông một câu không biết cho hết chuyện? Chủ đề tán gẫu thích hợp đã ít thì chớ rồi.