Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu

Chương 285: Kế hoạch uốn nắn sếp lớn




“Thì chị đã nói với Khoa rồi đó, bọn họ nói đang khó khăn trong việc huy động vốn để quảng bá trò chơi mới. Nhưng theo cá nhân chị thì lý do mà họ đưa ra này không hợp lý chút nào cả, khả năng lớn là họ có mưu đồ bí mật gì đó không muốn cho chúng ta biết.” Trùng hợp thay, Hồng Nhung cũng bày tỏ quan điểm giống với những gì Dương Khoa đang nghĩ trong đầu.

“Nhung nói đúng, hành vi này của GVN có gì đó đáng ngờ…. Chuyện liên lạc với GVN giao cho chị xử lý đi, Lan em không cần phải ra mặt đâu. Để chị tiện thể thăm dò xem rốt cuộc tình hình tiền nong cụ thể ra làm sao.” Liễu chủ động kết thúc vấn đề bằng hành động đứng ra ôm việc vào người.

“Như vậy thì chị có bị nặng gánh quá không chị Liễu? Dạo này chị cáng đáng nhiều việc quá rồi đó.” Dương Khoa tỏ vẻ ái ngại. 

“Không vấn đề gì, vụ này chỉ cần vài cuộc điện thoại là rõ vấn đề ngay thôi mà. Cứ yên tâm để đó cho chị đi.”

“Thôi chuyện GVN để sau hẵng nói, ta quay trở lại nội dung chính của cuộc họp đã nào.” Thu Lan lên tiếng tiếp tục điều hành cuộc họp: “Lan đã xem qua báo cáo tổng kết công tác phát hành trò chơi hai tháng vừa qua ở đây rồi, nhìn chung thì mọi thứ đều nằm trong dự định và không có biến động bất ngờ. Mặc dù lợi nhuận mà “Flappy Bird” và “Cut the Rope” đem lại ở thời điểm hiện tại giảm sút khá nhiều, nhưng với những gì Ninja Studio đã thu hoạch được từ chúng thì Lan nghĩ chúng ta không cần phải quá lo lắng. Cứ để mọi thứ diễn ra tự nhiên.”

“Về phần công tác hành chính nội bộ thì Lan có báo cáo ở đây rồi, nay gửi mọi người xem qua để nắm được tình hình.” Dứt lời Lan vẫy tay ra hiệu Cẩm Tú đưa cho mỗi người một bản báo cáo rồi bắt đầu đi vào trình bày chi tiết. Và vì khâu này rất là nhàm chán nên Dương Khoa ngay sau khi nhận lấy tờ báo cáo lập tức ném nó sang một bên. Kế đó, trong lúc chờ đợi mọi người thảo luận bàn bạc với nhau thì hắn tranh thủ mở tập bản thảo “Age of Empires” vẫn luôn kè kè bên người ra bắt đầu chỉnh sửa nội dung sao cho hoàn mỹ nhất có thể.

Mười lăm phút sau.

“… Được, nếu không ai còn thắc mắc gì nữa thì ta chuyển sang phần tiếp theo là kế hoạch triển khai trong tương lai gần nhé. Khoa có thể tập trung trở lại với bọn chị được rồi đấy.” Thu Lan sắp tập báo cáo trong tay cho gọn rồi để sang một bên, đoạn cô đảo mắt nhìn về phía Dương Khoa lên tiếng nhắc nhở.

“… (cười gượng) Ok chị, em nghe đây.” Dương Khoa vội vàng gấp bản thảo lại rồi khoanh tay làm điệu bộ chăm chú lắng nghe. Thấy vậy Thu Lan khẽ lắc đầu một cái rồi tiếp tục trình bày:

“Như Khoa vừa mới nói thì nhân dịp lễ Giáng sinh năm nay “Fruit Ninja” sẽ có một đợt giảm giá bán để kích cầu. “Cut the Rope” có chào đón Giáng sinh bằng phiên bản mới hay không thì tuỳ Khoa cân nhắc, nếu có thì báo trước cho chị Liễu biết để chị ấy còn tiến hành quảng bá.”

“Về phần “Flappy Bird” thì chúng ta có thể bỏ qua nó được rồi. Cái trò chơi đó tuy mang đến lợi nhuận khủng khiếp thật đấy nhưng lại gây hại đến danh tiếng của Ninja Studio chúng ta. Chưa kể sự thành công của nó hồi hè cũng mang theo ít nhiều yếu tố may mắn, và chắc chắn yếu tố may mắn ấy sẽ không xuất hiện thêm lần nữa nên chúng ta không cần phải bận tâm đến nó làm gì.”

“Cho đến “Plants vs Zombies”, Lan nghĩ là chúng ta tạm thời đừng nên đả động gì đến. Cứ giữ nguyên hiện trạng là được rồi, vì dù sao trò chơi cũng chỉ vừa mới phát hành được vỏn vẹn một tháng.”

“Vậy thì trước mắt hoạt động của Ninja Studio mùa Giáng sinh năm nay sẽ chỉ là triển khai chiến dịch khuyến mãi “Fruit Ninja” thôi phải không?”

“Đúng thế chị Liễu. Nhưng đó chỉ là kế hoạch liên quan đến lĩnh vực phát hành trò chơi cụ thể. Bên cạnh nó thì chúng ta sẽ đi vào triển khai song song công tác xây dựng đường dây phát hành trò chơi tại một số khu vực trên thị trường quốc tế. Công tác này thì trước đó bộ môn của chị Liễu đã trình bày kế hoạch trực tiếp với Khoa đây và đã được thông qua rồi, nên hôm nay chúng ta sẽ không đi sâu vào nữa. Ai cần báo cáo chi tiết để phối hợp thì cứ liên hệ với chị Liễu.”

“Cuối cùng, liên quan đến nội bộ Ninja Studio Lan có đề xuất sang năm chúng ta khuếch trương quy mô phòng làm việc thêm một đợt nữa. Thời điểm dự tính thực hiện sẽ là sau Tết Âm lịch khoảng chừng một hai tháng, mọi người thấy sao?”

“Khuếch trương quy mô thêm lần nữa hả chị Lan? Như vậy có bị nhanh quá không, chúng ta vừa mới ổn định không được mấy ngày mà? Thêm nữa diện tích làm việc hiện tại là vừa đủ cho từng này người rồi đó, nếu tuyển thêm người nữa thì ngồi đâu?” Nghe thấy dự định cuối cùng của Thu Lan, một loạt câu hỏi nhanh chóng được Dương Khoa đưa ra.

“Có nhu cầu thì mình khuếch trương quy mô thôi, chứ cứ gì nhanh hay chậm hả em? Chị còn đang tính sang năm sẽ chuyển đổi mô hình làm việc của Ninja Studio lên thành công ty chính thức kia. Khi đó thì em sẽ là Giám đốc chân chính rồi.” 

“Cho đến diện tích làm việc thì em và mọi người cứ yên tâm, chị đã tìm ban quản lý tòa nhà dưới kia hỏi chuyện rồi. Năm sau có một văn phòng làm việc ở ngay tầng phía trên chuyển đi nơi khác, khi đó chị sẽ nhảy vào thuê luôn.” Thu Lan điềm đạm trả lời.

“Ồ, vậy thì tốt. Thế nhưng chị định khuếch trương như thế nào, mở thêm bộ môn mới hay chỉ là gia tăng nhân số của những bộ môn cũ?”

“Bộ môn mới thì có thể chị sẽ cho thành lập thêm khoảng từ một đến hai bộ môn nữa. Gia tăng nhân số của từng phòng ban hiện có thì đến lúc ấy hẵng xét, bởi vì qua đợt tuyển người gần đây nhất thì chúng ta không thiếu người nữa.”

“Tóm lại việc khuếch trương quy mô này để Lan lên kế hoạch chi tiết rồi sẽ thông báo cho mọi người biết vào những buổi họp sau. Trước mắt mọi người chỉ cần nắm được tinh thần thế thôi. Giờ thì có ai còn có ý kiến gì nữa không?” Thu Lan chốt lại vấn đề rồi liếc mắt hỏi ý kiến mọi người xung quanh. Thấy ai nấy đều lắc đầu biểu thị không có gì để hỏi nữa cô bèn chủ động kết thúc cuộc họp nội bộ chóng vánh: “Vậy cuộc họp đến đây là kết thúc, cảm ơn mọi người đã bớt chút thời gian tham dự. Tú làm cho chị biên bản nhé.”

“Vâng chị.”

“… Ờ mà này chị Lan, thế còn vụ khen thưởng thì….”

“Tháng sau rồi tính. Mà em đấy, họp hành gì mà chỉ thích nghe mỗi thứ muốn nghe thôi. Bảo mãi rồi vẫn thế!” Thu Lan bực mình đáp lại. Người sếp trẻ này của cô thoải mái thì thoải mái thật đấy, thế nhưng làm việc với nhau cả năm rồi mà đến bây giờ vẫn chẳng thấy đáng tin cậy lên một chút nào cả. Thế này thì mai sau làm giám đốc sao nổi?

“Ầy, thì mấy công việc văn phòng này đã có các chị lo liệu hộ em rồi mà. Em là em tin tưởng các chị lắm.” Dương Khoa gãi đầu cười trừ.

“Ôi thiệt tình! Vẫn là cái câu ấy, em….”

“Thôi Lan ạ, có sếp lớn nhàn tản như Khoa vậy cũng được, mình tha hồ có cơ hội thi triển tài năng. Còn hơn là hầu hạ ông sếp không biết gì rồi chỉ tay năm ngón bừa bãi, gặp phải “ca” ấy mới gọi là khổ.” Hồng Nhung cười khúc khích đi tới nắm tay Thu Lan khuyên can.

“Thế nhưng mà sau này….”

“Sau này chị em mình chỉ bảo dần dần cũng được mà. Khoa còn chưa đầy hai mươi mà chúng ta cũng chỉ mới hơn hai mươi được một tý, tương lai còn dài không nên quá gấp gáp.” Đoạn Hồng Nhung quay sang Dương Khoa nói tiếp: “Chị có nghe mấy anh em bộ môn thiết kế nói Khoa sau khi hoàn thành xong bản thảo trò chơi sẽ giao cho họ tiến hành chế tác, còn bản thân em sẽ quay ra làm việc khác phải không?”

“Đúng vậy.”

“Tốt, thế thì đến lúc đó em hãy bớt chút thời gian ngồi cùng với bọn chị. Bọn chị sẽ chỉ bảo cho em một số kinh nghiệm để làm một người lãnh đạo hợp cách.”

“Ơ, nhưng mà….”

“Cứ quyết định thế nhé, nó cũng không mất nhiều thời gian lắm đâu.” Không thèm bận tâm đến ý kiến của Dương Khoa, Hồng Nhung quay sang phía mấy chị em chốt lại: “Đến lúc ấy cả chị Liễu cũng tham gia cùng bọn em nhé. Có người từng trải như chị tham gia uốn nắn sếp Khoa nhà mình thì hiệu quả sẽ cao hơn nhiều, chứ em để ý thấy một mình em Lan bảo ban sếp Khoa suốt từng ấy thời gian đến giờ chả ăn thua gì cả.”

“Ừm, Nhung nói cũng có lý. Xác thực phải rèn giũa Khoa em nhà mình một chút, dù sao cũng là bộ mặt của cả phòng làm việc.” Liễu nhướn mày cân nhắc một hồi rồi gật đầu đồng ý.

“Này, em đã đồng ý đâu?...”

“Hay là mình cho sếp Khoa sang Navigame thực tập một khoá làm sếp đi các chị.” Hương Ly chợt xen vào bông đùa một câu.

“WTF? Thực tập làm sếp?! Đùa hay thật vậy?!”

“Nếu mà bên Navigame có khoá thực tập đó thật chắc chị cũng cho Khoa sang đấy chứ chả đùa.” Thu Lan ném cho Dương Khoa một cái nhìn bất mãn sau đó cùng mọi người trở về vị trí làm việc làm việc của mình. Vừa đi mọi người vừa tiếp tục nhỏ to với nhau xem sắp tới nên uốn nắn ông sếp của mình như thế nào.

“… Đậu xanh, lại chuẩn bị chết khổ với mấy bà chị này rồi!” Đứng chôn chân tại chỗ ú ớ một hồi, cuối cùng thì “bộ mặt của cả phòng làm việc” Dương Khoa đành mang theo vẻ mặt buồn bực trở về phòng làm việc của mình. Xem ra mấy bà chị lần này có vẻ quyết tâm trong việc biến hắn thành một ông chủ doanh nghiệp hợp cách thật rồi.

Thôi kệ vậy, đến lúc đó rồi tính sau. Hiện tại giải quyết hết thảy công việc bận rộn trước mắt đã.

...

- ---------

Trải qua đôi ba ngày suy nghĩ, cuối cùng thì Dương Khoa quyết định lễ Giáng sinh năm nay sẽ tung ra một phiên bản cập nhật “Cut the Rope” mang tính chất bước đệm, vừa là để chào mừng ngày lễ lớn cuối năm vừa là để tuyên bố với cộng đồng fan hâm mộ ít ỏi của trò chơi rằng dự án còn chưa có chết. Sau đó hắn sẽ dốc sức thiết kế nốt toàn bộ số màn chơi còn sót lại rồi làm thành một phiên bản cập nhật cuối cùng - phiên bản đóng vai trò “khoá sổ” trò chơi để chuyển sang những dự án mới trong tương lai.

Và vì chẳng còn mấy ngày nữa là đến dịp lễ Giáng sinh, cho nên trong những ngày sau đó Dương Khoa lại quay trở về với cường độ làm việc cao khủng khiếp. Trừ bỏ giờ ăn, giờ ngủ và giờ làm việc tại trụ sở ra, hắn dành hết toàn bộ số thời gian rảnh rỗi còn lại để tập trung hoàn thành những gì còn đang dang dở. 

Kết quả là sau hai tuần làm việc miệt mài, cuối cùng thì hai phần chơi mang tên “Cosmic Box” (Hộp vũ trụ) và “Toy Box” (Hộp đồ chơi) đã được Dương Khoa thiết kế xong xuôi đâu vào đó. Cũng giống như những phần chơi trước, hai phần chơi này cũng có cho mình sự xuất hiện của những cơ chế mới khiến cho câu đố thêm phần đa dạng. Trong “Cosmic Box” người chơi sẽ phải đi tìm lời giải cho bài toán trọng lực đảo chiều, còn trong “Toy Box” những chiếc đệm nhún sẽ khiến cho vô vàn người chơi phải nhức đầu vượt qua thử thách.

Đóng gói lại hai phần chơi mới thành phiên bản cập nhật, Dương Khoa nhanh chóng gửi nó sang bên phía Đức và Liễu để bọn họ chuẩn bị công tác phát hành nhân dịp Giáng sinh. Kế đó, thay vì nghỉ ngơi hay làm những việc gì khác thì hắn lại vô cùng quả quyết quay ra thiết kế nốt những phần chơi còn sót lại của phiên bản “Cut the Rope” có được từ Btop.

Tính đến thời điểm hiện tại thì Dương Khoa mới chỉ hoàn thành xong tám phần chơi đầu tiên của “Cut the Rope”, tức là vừa vặn xong được một nửa. Vẫn còn tám phần chơi nữa đang đợi hắn ở phía trước, và cứ lấy tiến độ làm việc hiện tại làm chuẩn thì nhanh lắm cũng phải tầm bốn năm tháng nữa hắn mới có thể chính thức hoàn thành công đoạn chế tác trò chơi.

Chính vì còn nhiều thứ phải giải quyết như vậy nên Dương Khoa hắn mới tỏ ra khẩn trương trong việc chế tác. Chuyện tương lai không ai nói trước được gì cả, vậy thì chẳng bằng hiện tại có thời gian tranh thủ làm một mạch luôn cho xong. Không có đến lúc công việc đột xuất ùn ùn kéo đến lại thành ra nhỡ nhàng.