“Ok, em tin lần này chị sẽ hoàn thành tốt.” Trò chuyện xong với Thanh Lam Dương Khoa tiện thể tạt qua chỗ Liễu hỏi thăm tin tức: “Thế nào chị Liễu, từ hồi chính thức hợp tác với GameHouse tới giờ mọi chuyện vẫn suôn sẻ chứ?”
“Ừ, tình hình nhìn chung vẫn ổn. Bên họ cam đoan rằng mỗi tháng sẽ có một số lượng bài báo nhất định quảng bá tên tuổi Ninja Studio, thời gian triển khai chính thức bắt đầu từ tháng sau.”
“Tốt lắm. Thế còn chuyện lên tiếng ủng hộ Hiệp hội vụ càn quét thì sao, mấy công ty kia có động chạm gì đến chúng ta không chị?”
“Không những động chạm mà còn có công ty lên án đích danh tên của chúng ta trên mặt báo đấy. Nói là hành vi của chúng ta cổ vũ cho việc bóp chết sự sáng tạo, gây ảnh hưởng tiêu cực đến hoạt động cạnh tranh lành mạnh trên thị trường.”
“… Công ty nào mà có phát ngôn ngu si thế hả giời? Bóp chết sự sáng tạo? Toàn các thể loại củ khoai với mèo chó ong bướm bay nhảy bắt chước “Flappy Bird” thì sáng tạo ở đâu thế? Trơ trẽn nó vừa thôi chứ?”
“Thì bọn họ nói vậy để trò chơi của họ trụ lại thị trường được ngày nào hay ngày đó thôi mà, em kệ họ đi không cần phải để ý đến đâu Khoa. Đoán chừng bây giờ mình nhảy ra đốp chát lại với họ thì họ lại chả mừng quá.” Ngừng lại một lúc Liễu nói tiếp bằng giọng điệu có chút tiếc nuối: “Khá đáng tiếc là lần này đám người Thiên Không thoát thân vào đúng phút chót, trò chơi “Chàng phi công quả cảm” sau khi được cập nhật phiên bản mới lại thông qua được thẩm tra.”
“Ừm, trò chơi đó em có xem qua rồi. Tích hợp thẳng chế độ chơi hai người vào trò chơi đồng thời cắt ra hai kẽ hở tương ứng, đúng là cái khó ló cái khôn.” Dương Khoa gật gù tán đồng: “Lần này coi như chúng gặp may, bất quá ngày tháng còn dài chúng ta sẽ chậm rãi tính sổ với đám lưu manh này sau. Chúng đã muốn chơi thì em sẽ chơi tới bến với chúng luôn.”
“Còn nữa, từ nay mình cũng qua lại với Hiệp hội ít thôi chị nhé. Em nghe thấy nhân viên Navigame họ nói hoàn cảnh nơi đó phức tạp lắm, tốt nhất không nên dây vào kẻo thiệt thân.”
“Chị biết. Thế nhưng có một số việc không thể tránh khỏi thì ta vẫn phải tiếp xúc với Hiệp hội chứ không thể nói là cả đời này không qua lại được. Cơ mà em yên tâm, khi dính dáng đến Hiệp hội thì chị nhất định sẽ hỏi ý kiến của em, tựa như vụ việc vừa rồi vậy. Được không?”
“… Cũng được.” Cân nhắc vài giây, Dương Khoa gật đầu tán đồng quan điểm của Liễu rồi quay sang khen ngợi Lệ Thuỷ và Minh Hà: “Tiện nói đến chuyện ủng hộ Hiệp hội thì em có lời khen dành cho chị Hà và chị Thuỷ nhé. Lần đầu lên báo đài mà trông hai chị chuyên nghiệp quá, nhất là chị Thuỷ trông chững chạc dạn người hẳn ra đấy.”
“A!... Cảm ơn sếp Khoa đã khen.”
“Sếp Khoa quá khen, đều là nhờ công dạy bảo của chị Liễu đấy.” Lệ Thuỷ nghe thấy Dương Khoa khen luống cuống nói lời cảm tạ, còn Minh Hà thì không chút ngại ngần đem hết công trạng quy cho bà chị cấp trên. Sự kiện thanh trừng vừa rồi hai người đã được Liễu cử ra để thay mặt Ninja Studio phát biểu quan điểm ủng hộ Hiệp hội trên báo chí, bởi vì những thành viên còn lại của phòng làm việc đều đang bận rộn với công việc của mình cũng như không thích hợp để lộ diện trước công chúng.
Làm Dương Khoa cảm thấy bất ngờ chính là mặc dù chưa hề xuất hiện trên các phương tiện truyền thông đại chúng một lần nào, song cả hai bà chị này đều đã thể hiện được phong thái tự tin và chuyên nghiệp cần có của những người làm truyền thông. Nhất là Lệ Thuỷ, nếu chỉ đánh giá cô qua những phát ngôn phê bình kín đáo hàng loạt các công ty trò chơi trên thị trường thì chẳng ai có thể ngờ nổi kỳ thực cô là một con người hiền lành nhút nhát, đến nỗi sếp chỉ vừa mới nhắc đến tên đã giật mình thon thót như bây giờ.
“Được rồi, đừng có làm em Thuỷ nhà chị cuống lên nữa. Chị đây phải cố gắng lắm mới rèn được em nó tự tin như thế đấy.” Trông thấy em họ mình lại bắt đầu tỏ vẻ luống cuống Liễu vội vàng chuyển dời sự chú ý của Dương Khoa bằng một tập giấy: “Đối thủ của các em năm nay đây Khoa.”
“Ồ, tình báo đã có rồi hả chị?” Đón nhận tập giấy từ tay Liễu, ngay khi mở ra trang đầu để liếc qua nội dung Dương Khoa đã phấn khởi hỏi lại.
“Ừ, để có được chỗ này chị phải tốn công tốn sức móc nối với người ta lắm đó. Mà cũng chỉ có được chừng ấy thôi nhé, chị cố hết sức rồi nên đừng đòi hỏi gì hơn.”
“Tất nhiên, ngay từ đầu em đã nói có thì tốt không có không sao rồi mà.”
“Thêm nữa chị chỉ làm giúp cho em một lần này thôi đó, lần sau chị không làm nữa đâu. Vất vả mà công dụng đem lại chẳng được bao nhiêu.”
“Được rồi yên tâm đi chị Liễu, từ năm sau trở đi em cũng không định tham gia tranh tài GamExpo nữa đâu. Thôi để em mang đống này xuống nghiên cứu luôn, các chị làm việc đi.”
“Ừm…. Này Thuỷ, chị đã dặn em bao nhiêu lần rồi, sếp Khoa nói chuyện với em thì cứ tự nhiên việc gì phải sợ sệt thế?...”
Đóng cửa phòng lại, Dương Khoa bước xuống dưới tầng trở về góc làm việc rồi mở tập giấy trong tay ra bât đầu nghiên cứu nội dung. Trên đó là thông tin về những đối thủ mà Ninja Studio sẽ chạm trán năm nay tại tranh tài hội chợ GamExpo, phân khúc doanh nghiệp đoàn đội.
Để có được chỗ tư liệu này Liễu đã phải khổ công nghe ngóng và cóp nhặt thông tin ở tất cả mọi nơi có thể, thậm chí là dùng chính tình báo về Ninja Studio để đổi lấy những thông tin lưu hành nội bộ quý giá. Vì khổ cực như vậy trong khi công dụng mà nó đem lại không nhiều nên chẳng có gì đáng ngạc nhiên khi cô đã ngay lập tức phủ đầu hắn bằng tuyên bố sẽ không làm chuyện tương tự thêm một lần nữa.
“Có điều một lần này thôi là đủ rồi. Năm sau trở đi với thực lực của Ninja Studio thì không cần phải tham gia mấy cái trò tranh tài như thế này nữa, trực tiếp thuê gian hàng triển lãm trò chơi là được.” Âm thầm củng cố quyết định trong lòng Dương Khoa vừa tra xét thông tin vừa lấy giấy bút trên bàn ghi chép tổng hợp lại những điều cần chú ý.
Theo như nội dung trên tập giấy Liễu đưa thì năm nay thí sinh tranh tài tại phân khúc doanh nghiệp đoàn đội có vẻ khá thưa thớt. Đáng chú ý nhất chính là sự vắng mặt của GETA, có vẻ như công ty này đang dồn toàn lực vào dự án “Cát bụi” và một dự án trò chơi di động khác dự kiến hoàn thành và phát hành trong năm 2026 nên không hề có kế hoạch cử thành viên công ty tham dự tranh tài năm nay.
Tin này nếu để lộ ra chắc chắn sẽ khiến cho rất nhiều người phải bất ngờ, bởi vì chỉ cần là người quan tâm đến lĩnh vực trò chơi điện tử trong nước thì ai cũng biết tranh tài tại hội chợ GamExpo luôn là dịp để vị cựu vương một thời này “luyện quân”. Cho dù là vào những năm tháng đen tối nhất trong lịch sử hình thành và phát triển GETA vẫn cử những thành viên non trẻ của công ty tham gia cuộc chơi để khẳng định bản lĩnh của mình, ấy vậy mà năm nay công ty này lại chỉ tập trung vào khâu triển lãm trò chơi, hoàn toàn bỏ bê những cuộc tranh tài diễn ra tại hội chợ.
“Có chút tiếc nuối, thế nhưng xét cho cùng đối với mình đây là một tin tức tốt. Ít nhất thì có thể chắc chắn cái “cục băng di động” kia không tham gia vào cuộc chơi, cộng thêm Navigame và GVN xác nhận năm nay cũng không tranh tài tại cùng phân khúc thì tỷ lệ chiến thắng của Ninja Studio cao hơn rõ ràng rồi. Ba đối thủ hùng mạnh đáng e ngại nhất đều vắng mặt cả ba mà.” Dương Khoa gật gù đánh dấu X bên cạnh cái tên GETA trên tập giấy của Liễu, biểu thị cuộc thi sắp tới bớt đi một đối thủ nặng ký.
Dù vậy, sân chơi GamExpo năm nay không phải là không có sự xuất hiện của những ông lớn. Á quân của phân khúc cá nhân độc lập năm ngoái – Khắc Minh năm nay sẽ dẫn đầu đoàn đội của phân bộ trò chơi tập đoàn Thiên Không để tiếp tục gặt hái vinh quang. Thể loại trò chơi Thiên Không dùng để tham gia tranh tài cho đến bây giờ vẫn là một bí ẩn, thế nhưng qua những gì mà Liễu nghe ngóng được thì có vẻ như người đàn ông trung niên này sẽ không tiếp bước thành công của “Lời nguyền huynh đệ hội” nữa mà muốn lấn sân sang một thể loại, đề tài hoàn toàn mới.
Song song với đó, một gương mặt thân quen khác cũng xuất hiện cạnh tranh ngôi vương hội chợ GamExpo năm nay với Dương Khoa. Đó chính là Đạt – thanh niên cay cú ăn thua trọ cùng phòng trong cuộc tranh tài năm ngoái. Chỉ có điều khác với Khắc Minh, Đạt không phải là người dẫn đầu đội ngũ của công ty anh đang công tác là Hoasgame mà chỉ là một thành viên trong đó. Đồng thời trò chơi mà đội ngũ thành viên Hoasgame mang đến cũng không có gì mới mẻ nếu so với năm ngoái.
“… Vậy là trong năm công ty lớn có hai công ty Hoasgame và Thiên Không cử đội ngũ tham gia tranh tài phân khúc doanh nghiệp đoàn đội năm nay. Những công ty tầm trung thì chỉ có vỏn vẹn ba cái tên TLC, Zypress và TOBO. Cho đến công ty cỡ nhỏ…. Thôi cái này bỏ qua, mấy công ty nhỏ này chắc không có gì đáng ngại hết.” Sau một hồi tổng hợp lại thông tin một cách kỹ lưỡng, Dương Khoa thả chiếc bút trong tay xuống bàn rồi khoanh tay âm thầm đánh giá.
Ba ông lớn bất ngờ vắng mặt, công ty tầm trung cũng xuất hiện thưa thớt hơn hẳn nếu so với năm ngoái. Đến ông trời cũng muốn giúp bản thân hắn và đồng bọn giật giải nhất năm nay, nếu còn không mau nhân cơ hội này đoạt cúp vàng thì còn muốn đợi đến bao giờ nữa?
“… Dù vậy thì mình cũng không nên chủ quan. Thực lực của đối thủ năm nay vẫn còn khá mạnh, chặng đường đi đến đỉnh vinh quang chắc chắn sẽ không hề dễ dàng chút nào. Ngay từ bây giờ cần phải cố gắng hoàn thành tốt mọi khía cạnh của “Plants vs Zombies” để gia tăng khả năng Ninja Studio chiến thắng.”
“Này chú Khoa, đang mải mê nghĩ ngợi cái gì mà anh gọi mãi không thấy thưa thế?” Đang mông lung suy nghĩ thì Dương Khoa chợt giật bắn mình khi bị ai đó tiến tới bên cạnh vỗ vai. Quay đầu nhìn lại, thì ra là ông anh lập dị với tấm áo phông vàng.
“À... em đang suy nghĩ chút chuyện. Có việc gì không anh Hoàng?”
“Qua nghiệm thu cho anh năm con zombie của phần chơi mái nhà đi trước khi bọn anh thiết kế nốt con trùm cuối.” Thế rồi đôi mắt Thiếu Hoàng bất chợt nhìn thấy cái tên TLC trên tờ giấy Dương Khoa vừa ghi chép, không nhịn được anh bèn lên tiếng truy hỏi: “Chú đang làm cái gì mà có cả tên công ty cũ của anh ở đây thế?”
“Thăm dò đối thủ của chúng ta năm nay tại GamExpo ấy mà.”
“Ui xời ơi, thăm dò sao không bảo anh?” Thiếu Hoàng vừa nói vừa nhấc tập giấy của Liễu lên ngắm nghía rồi bình phẩm: “TLC năm nay tiếp tục chơi thể loại chiến thuật theo lượt rõ rành rành ra rồi mà vẫn ghi là chưa nắm được ạ. Ai thu thập thông tin kiểu gì mà thiếu sót nhiều thế này?”
“Bé mồm thôi anh, chị Liễu trên kia thu thập đấy. Mà bảo anh để làm cái gì, anh cứ tập trung vào công việc chuyên môn đi cho em. Những chuyện thăm dò kiểu này cứ để em lo liệu.” Dương Khoa lập tức giành lại tập giấy trong tay Thiếu Hoàng rồi ném sang một bên.
“Có điều anh nghĩ chú không cần để ý quá mức đến đối thủ như thế này đâu Khoa.” Chỉ thấy Thiếu Hoàng bỗng dưng tỏ vẻ nghiêm túc: “Anh tin là với chất lượng của “Plants vs Zombies” chúng ta tuyệt đối không phải e ngại bất cứ kẻ nào hết. Giải nhất năm nay nằm trong tay chúng ta là cái chắc rồi.”
“Kinh, anh Hoàng hôm nay tự tin nha.”
“Tự tin quá đi chứ. Nếu như hồi mới đầu anh còn hoài nghi về khả năng chiến thắng của chúng ta thì bây giờ sự hoài nghi đó biến mất sạch rồi, đúng là càng đi sâu vào chế tác trò chơi anh càng thấy được tiềm năng đáng sợ của nó. Đừng nói là tranh tài hội chợ trò chơi trong nước, cho dù là tranh tài tại hội chợ trò chơi thế giới đi chăng nữa "Plants vs Zombies" cũng có cửa thắng.”
“Thêm nữa chú quên là anh đã từng có kinh nghiệm tham gia tranh tài GamExpo rồi à, mặt bằng thực lực chung của cả phân khúc ở mức nào anh là người rõ nhất. Lại nói năm nay cũng không có nhiều đối thủ sừng sỏ nhảy vào tranh hơn thua với chúng ta, cho nên chú cứ chuẩn bị sẵn bài phát biểu của người thắng cuộc đi.”
“Được rồi, sự đời khó lường anh Hoàng đừng nên chủ quan, kẻo lại vuột mất cơ hội đánh bại ông chủ cũ TLC của anh đấy.” Dương Khoa mỉm cười đứng dậy: “Thôi, ta nghiệm thu cho nhanh rồi còn làm nốt con trùm cuối nào.”
"Đây ra đây. Hiền ơi, mở con zombie "đại tướng" lên trước đi. Đảm bảo sếp của chúng ta sẽ phải trầm trồ cho mà xem!"